Trời, Trăng Và Sao Đều Rơi Vào Mắt Em

Chương 8



Editor: Gấc.

Sau khi các fan điên cuồng bày tỏ sự kích động trong khu bình luận xong, Thù Vinh không nhịn được mà đi trêu Tô Mạc Già: “Thật là, cậu nhìn xem. Lúc cậu không đến thì mọi người muốn phá huỷ chỗ của tôi, sau khi cậu đến rồi mọi người vẫn muốn phá huỷ!”

Có thể thấy, quan hệ giữa Tô Mạc Già và Thù Vinh thực sự rất tốt. Cho dù Tô Mạc Già nói chuyện với anh ấy khá lạnh nhạt, nhưng cảm giác xa cách cũng ít hơn một chút.

“Nếu họ thật sự muốn phá huỷ, tôi cũng ủng hộ.”

Khu bình luận lập tức có một mảng “Ha ha ha” lớn quét qua.

Dường như giọng của Tô Mạc Già cũng có chút ý cười: “Được rồi, chúc Thù Vinh sinh nhật vui vẻ.”

“Cảm ơn quý ngài Tên Điệu!” Thù Vinh cười nói: “Hôm nay cũng không ca hát à?”

Mọi người đều biết, Tô Mạc Già chưa từng có một bản ghi âm ca hát nào, chứ đừng nói đến ca hát ở phòng stream YY.

Quả nhiên, vừa nghe Thù Vinh nhắc tới hai chữ “Ca hát”, các fan lại bắt đầu kích động.

“Cầu xin Tên Điệu ca hát!”

“Hát nhạc cổ phong đi, bé cực kỳ muốn nghe, là mong ước nhiều năm rồi!”

“Hu hu hu xin anh hát một bài hát đi mà!”

Đinh Bán Hạ tặc lưỡi than thở.

Trần Nam cũng chắp tay trước ngực: “Cầu xin Thượng Đế, hãy để Tên Điệu hát một bài vào hôm nay đi.”

Nhưng mà, có lẽ hôm nay Thượng Đế không trực ban…

Tô Mạc Già như thể không nhìn thấy những lời thỉnh cầu đang lướt nhanh trong khu bình luận, anh bình tĩnh từ chối: “Không hát.”

Trần Nam thở dài: “Mình biết ngay mà, từ trước tới nay Tên Điệu đều không hát.”

“Chắc chắn Tên Điệu của các cậu sẽ không hát, hơn nữa còn lại cái loại năm âm (*) không được đầy đủ ấy.” Đinh Bán Hạ gật đầu, tỏ vẻ mình rất chắc chắn.

(*) Năm âm: Cung, Thương, Giác, Trưng, Vũ (宮商角徵羽), gần như tương ứng với năm note nhạc Do, Re, Mi, Sol, La trong âm nhạc Tây phương.

Thù Vinh nhìn thấy khu bình luận toàn là các loại thở dài thất vọng, anh ấy nói với Tô Mạc Già: “Tô Tên Điệu, cậu xem mọi người buồn bã chưa kìa, cậu đền tội thế nào đây?”

Thù Vinh chỉ đùa một chút thôi, bởi vì hôm nay Tô Mạc Già đến tiệc sinh nhật đã rất cho người bạn tốt này thể diện rồi.

Phải biết rằng, Tô Mạc Già không hề mở tiệc sinh nhật cho bản thân, hơn nữa, còn từ chối vô số lời mời.

Không ngờ Tô Mạc Già lại thật sự nghiêm túc suy nghĩ một hồi, sau đó anh trả lời: “Được rồi, để bày tỏ sự xin lỗi với mọi người, tôi đồng ý trả lời câu hỏi của một bạn fans.”

Các fan trong khu bình luận: “!”

Cái gì cơ?!

Câu hỏi?

Trời ạ, bọn họ nghe nhầm sao?!

Từ trước đến nay Tên Điệu luôn phân biệt rõ ràng mọi việc, càng không để cho người khác đến đặt câu hỏi?!

Thù Vinh cũng hứng thú: “Câu hỏi gì cũng được à?”

“Không nhắc đến thông tin cá nhân là được, hỏi mấy câu liên quan đến thông tin cụ thể thì đừng hỏi nữa.”

Trần Nam lập tức phấn khích đến nỗi muốn bật khóc, đây quả thực là một phúc lợi động trời đó!

Thù Vinh cười: “Được rồi, quản lý phòng chú ý một chút, tôi đếm ngược ba tiếng, bạn mở một cái mic. Ai cướp được thì để người đó hỏi.”

“Mọi người chuẩn bị sẵn sàng chưa? Ba, hai, một!”

Trần Nam bắt đầu ấn chuột liên tục.

Đinh Bán Hạ nói với vẻ mặt thương hại: “Nam Nam, tốc độ tay của cậu chậm quá.”

“Hu hu hu.” Trần Nam rất buồn: “Mình không cướp được! Sao mình lại ngốc vậy cơ chứ! Mình muốn nói chuyện với Tên Điệu a a a!”

Cô ấy nhìn cô gái cướp được micro, tràn đầy hâm mộ.

Không nói chuyện khác, chỉ cần có thể nối mic với Tô Mạc Già đã là một chuyện khiến người khác hâm mộ đến phát khóc rồi…

Đinh Bán Hạ vỗ vai Trần Nam.

Id của cô gái trên danh sách mở mic cũng có hậu tố “Ci”, rõ ràng cô ấy cũng là fans của Tô Mạc Già. Chấm xanh nhỏ trước micro của cô ấy sáng lên, giọng nói có chút kích động run rẩy.

“Là, là em cướp được mic sao?”

Khu bình luận toàn là các fans hâm mộ ghen tị và uất hận.

“A tại sao tốc độ tay của tôi không bằng người khác! Tôi cũng muốn nói chuyện với Tên Điệu!”

Thù Vinh cười vui vẻ: “Đúng, em là người cướp được mic.”

“Được rồi, tạm thời không còn việc của cậu nữa, cậu tắt mic đi.” Tô Mạc Già cắt ngang lời trêu ghẹo của Thù Vinh.

Thù Vinh giơ tay đầu hàng: “OK, OK, tôi tắt mic, Tên Điệu, cậu trò chuyện với bé fans nhà cậu cho tử tế. Đúng rồi, trước khi đi, tôi còn phải nhắc nhở bạn fans này lần nữa, nhất định phải hỏi Tên Điệu nhà các bạn một câu hỏi bùng nổ nhé, cảm ơn!”

“Tuân lệnh!”

Lúc này Đinh Bán Hạ thật sự bắt đầu cảm thấy có hứng thú.

“Nam Nam, nếu là cậu, cậu sẽ hỏi Tô Mạc Già câu hỏi gì?”

Trần Nam vẫn còn đang buồn rầu vì không cướp được mic: “Hỏi anh ấy có người mình thích không, các fan còn có cơ hội không?”

Đinh Bán Hạ bật cười khe khẽ.

Trước khi đặt câu hỏi, cô gái trên danh sách mở mic bày tỏ tình cảm: “Tên Điệu! Em thật sự siêu thích anh, em thích anh 5 năm rồi. Tuy bây giờ anh không lồng tiếng phối âm nhiều như trước nữa, nhưng em vẫn sẽ tiếp tục thích anh.”

Hình như Tô Mạc Già đang uống nước, loa phát ra tiếng uống nước, tiếp đó, giọng nói lạnh lùng trong trẻo kia lại vang lên: “Cảm ơn bạn.”

Chậc, tính cách này thật đúng là lạnh lùng, Đinh Bán Hạ nghĩ thầm.

Tô Mạc Già lại mở miệng nói: “Nhưng xin hãy chỉ thích giọng nói của tôi thôi là đủ rồi.”

Khu bình luận lại bắt đầu chuyển động nhanh chóng: “Không không không, anh Tên Điệu, em còn thích tính cách của anh nữa!”

“Em cũng thích anh, em sẽ yêu anh cả đời!”

Tô Mạc Già khẽ cười: “Cảm ơn mọi người. Nhưng nói thích tính cách của tôi cũng không nên đâu, bởi vì cách một không gian mạng, các bạn cũng không biết tính cách thật sự của tôi ra sao. Chỉ thích giọng nói mới không thất vọng về tôi.”

Anh nói xong, cũng không hề cho cô gái trên danh sách mở mic cơ hội nhắc tới chuyện này nữa: “Được rồi, bạn muốn hỏi gì?”

“Em, em muốn hỏi, Tên Điệu, anh thích kiểu con gái như thế nào?”

Đinh Bán Hạ: “...”

Ôi chao~

Trần Nam: “Mẹ ơiiiiiii! Cô gái này to gan thật đấy! Mẹ nó nếu là mình, mình cũng không dám hỏi câu hỏi thế này, cô gái này lại hỏi thật, cho cô ấy một tràng pháo tay!”

Không riêng gì Trần Nam, các fan trong khu bình luận cũng bị dọa sốc.

“Tôi cũng muốn hỏi câu này! Quỳ xin Tên Điệu nhất định phải trả lời!”

“Chết tiệt chết tiệt chết tiệt, câu hỏi này thật sự tồn tại hả? Người như Tên Điệu cũng sẽ thích người khác sao? Mẹ ơi tôi kích động quá!”

“Tại sao tôi lại cảm thấy Tên Điệu sẽ không trả lời câu hỏi thế này nhỉ… Trước giờ anh ấy đều không trả lời câu hỏi liên quan đến chuyện riêng tư.”

Dường như ai đó đã tiến hành tuyên truyền trên Weibo và những nơi tương tự, lúc này, mọi người đang liều mạng chen vào phòng YY, số người xem ở góc trên bên trái không ngừng tăng lên.

Trong lúc nhất thời, số người xem đã đạt đến con số 42905 đáng sợ.

Sau đó, toàn bộ mấy chục nghìn người trong phòng YY đều đồng thời nghe thấy giọng nói trong trẻo hời hợt mà lại có chút dịu dàng kia trả lời.

Giọng nói vẫn luôn tràn đầy cảm giác xa cách, nhưng lần này lại có chút ý cười, như đang nhớ tới chuyện gì đó thú vị.


“Thích à. Tôi thích... Con gái biết bói toán.”

Đinh Bán Hạ bỗng dưng cảm thấy tim mình đập sót nửa nhịp.

Trần Nam ngạc nhiên hô lên: “Hạ Hạ, Tên Điệu nói anh ấy thích người biết bói toán, vậy chẳng phải là cậu sao?!”

Khoé miệng mềm mại của Đinh Bán Hạ khẽ giật nhẹ: “Trùng hợp thôi, nhiều người biết bói toán mà.”

“Nếu nói như vậy,” Trần Nam híp mắt lại, đánh giá Đinh Bán Hạ từ trên xuống dưới: “Mình lại cảm thấy cậu thật sự hợp với Tên Điệu.”

“Cậu nói cái gì thế?” Đinh Bán Hạ thực sự rất bái phục năng lực tưởng tượng của Trần Nam.

Không chỉ có mỗi Trần Nam rất kích động.

“Em em em! Hôm nay em sẽ đi học bói toán ngay lập tức!”

“Tên Điệu ơi nhìn em đi, em biết bói toán nè a a a!”

“Em thích bói toán em thích bói toán, mong Tên Điệu có thể thích em một chút éc éc.”

Trần Nam cũng nhanh chóng bình luận một chuỗi “A a a” vô nghĩa ở khu bình luận.

Thù Vinh vẫn luôn tắt mic lại đột nhiên bật mic vào lúc này: “Quản lý phòng, giúp tôi cài đặt mic cho id “Tarot Reader Alexia” vừa rồi ở khu bình luận, cảm ơn.”

Đinh Bán Hạ: “...”

Chuyện gì xảy ra vậy!

Tại sao tài khoản phụ của mình lại đột nhiên được cài mic!

Thù Vinh cười bảo: “Bạn Tarot Reader này, xin hỏi bạn tiện mở mic không?”

Cho dù có tiện hay không thì Trần Nam cũng đã bật mic rồi, còn dứt khoát đưa mic đến bên miệng Đinh Bán Hạ mà không nói lời nào.

Đinh Bán Hạ: “...”

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy!

Trần Nam cười nói: “Đây là tài khoản của cậu mà, mình không biết bói toán, mở mic nói chuyện thì không tốt lắm. Cậu muốn nói gì thì ấn F2 là được.”

Cô Đinh bị ép buộc nên rất phẫn nộ.

Thôi, coi như thực hiện một mong ước của Trần Nam vậy…

Hơn nữa, thành thật mà nói, trong lòng cô cũng có một chút xíu chờ mong. Ừm, chỉ có một chút xíu thôi.

Đinh Bán Hạ ấn F2, giọng nói nhỏ nhẹ xuyên qua microphone rồi vang lên trong phòng YY: “Xin chào Thù Vinh, và Tên, Tên Điệu.”

“Haizz, tại sao bạn gọi tôi thì thuận miệng như vậy, mà gọi Tô Mạc Già thì nói lắp bắp? Có phải sức hấp dẫn của tôi không bằng Tên Điệu không?” Thù Vinh bất mãn nói.

“Đúng vậy.”

Giọng của cô Đinh vẫn nhỏ nhẹ dịu dàng, chỉ là nội dung lời nói rất——

Đau lòng.

Thù Vinh cảm thấy mình sắp nôn ra máu rồi.

Này này này sao lại có thể như vậy chứ!

Chẳng phải người bình thường nên nói là không phải không phải, vừa rồi tôi bị gì đó sao?!

Sao cô gái này lại thành thật như vậy!

Tiếng cười êm tai của Tô Mạc Già vang lên.

Thù Vinh càng thêm tức giận.

Này này này rốt cuộc sao lại thành ra như vậy!

Thù Vinh bình tĩnh lại, anh ấy hỏi: “Bạn Tarot Reader này, tôi đã thấy tài khoản của bạn rồi. Weibo của bạn có phải cũng là cái này không? Bói khá chính xác, tôi nhớ rõ đó.”

Đinh Bán Hạ hơi sửng sốt, hoàn toàn không ngờ Thù Vinh lại biết mình.

“Đúng, Weibo của tôi cũng là cái này. Hoan nghênh mọi người tới tìm tôi bói toán.”

Cô Đinh rất giỏi, lúc này vẫn không quên quảng cáo cho mình.

Giọng nói có phần trêu chọc của Thù Vinh vang lên: “Tô Tên Điệu, cậu vừa mới nói thích con gái biết bói toán, tôi đã tìm một Tarot Reader đến cho cậu, thế nào?”

Thù Vinh hoàn toàn không mong đợi Tô Mạc Già sẽ trả lời mình.

Anh ấy có thể được gọi là bạn tốt nhất của Tô Mạc Già trong giới, nhưng cho dù kể cả là anh ấy, khi nhắc tới vấn đề tình cảm thì Tô Mạc Già đều không nói một lời.

Hẳn là lần này cũng không ngoại lệ——

Tô Mạc Già: “Ừm, không tệ.”

--------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Meo meo, rưng rưng nước mắt hò hét vì anh Từ…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.