Khi còn rất nhỏ tuổi
Triển Thiểu Huy đã bị ba đưa đến trường học quý tộc, không gần gũi
với ba mẹ là mấy, từ nhỏ đến khi lớn lên cũng không gặp được mấy
lần, với anh thì cứ xem như không có cũng không sao, về sau khi anh
mười mấy tuổi thì mẹ anh khư khư cố chấp muốn ly hôn với ba anh, khi
đó anh còn học ở nước ngoài, hai người ly hôn cũng đã nhiều năm.
Sau đó anh mới biết
được việc này, dường như đó cũng chỉ là chuyện của người khác,
không đau buồn chút nào, cho nên sự nhiệt tình của ba mẹ Cố Hạ cũng
khiến cho anh thấy không quen.
Ba mẹ của Cố Hạ thấy
anh rất tuần tú, vừa vào cửa đã cực kì nhiệt tình mời anh vào
uống trà ăn hoa quả, tên Triển Thiểu Huy này quả thật là không biết
cách nịnh nọt người khác, trên đường đi Cố Hạ đã nhắc đi nhắc lại
anh không được tỏ ra tự cao tự đại. Sau khi Triển Thiểu Huy đến nhà
Cố Hạ thì cũng khiêm tốn hơn một chút so với bình thường, lễ phép
chào hỏi bọn họ.
Buổi tối bàn ăn vô
cùng phong phú, trên bàn ăn mẹ Cố ngoại trừ nhiệ tình mời bọn họ ăn
còn quở trách Cố Hạ, “Làm ở thành phố C còn gần một chút, một năm
có thể về nhà hai lần, hai năm trước con lại chạy đi xa như vậy, về
nhà một chuyến phiền biết bao, nếu bây giờ công ty mà điều con về chi
nhánh thì hãy nghỉ việc cho xong.”
“Không nói thì làm sao
con chịu nghe.” Mẹ Cố tiếp tục lải nhải, “Lúc trước còn chạy đến
cả đông bắc, cho dù có muốn chịu khổ thì cũng phải nghĩ đến ba mẹ
lo lắng chứ, làm gì mà chạy đi xa như thế.”
Triển Thiểu Huy ngồi
bên cạnh cười phụ họa, “Có nghe thấy không, mẹ em cũng nói em chạy
lung tung kìa.”
Mẹ Cố bật cười ha ha,
“Hai con đều ở thành phố C cũng thuận tiện hơn nhiều, nghe Tiểu Hạ
nói hai con đã quen nhau nhiều năm, quen nhau lâu cũng tốt, bây giờ kết
hôn chớp nhoáng gì đó thật không đáng tin.”
Mẹ Cố còn muốn nói
tiếp nhưng ba Cố đã mở miệng ngắt lời bà, “Hai đứa nó hiếm khi mới
về một lần, có chuyện gì thì bà để sau hãy nói, ăn cơm cho ngon
lành trước đi.”
Điều kiện cùng ngoại
hình của Triển Thiểu Huy không tệ, khí chất cũng tốt, trước mặt ba
mẹ Cố Hạ thỉnh thoảng lại tỏ ra rất quan tâm, hai ba mẹ đều thấy
rất thỏa mãn, ăn cơm tối xong Cố Hạ giúp mẹ Cố dọn chén, mẹ Cố
còn khoát tay nói: “Không cần, không cần, con và Tiểu Triển xuống cư
xá dưới kia tản bộ đi, buổi tối cư xá rất náo nhiệt, hai đứa ra
ngoài chơi đi.”
Thật ra ở nhà Cố Hạ
rất ít làm việc nhà, từ khi lên thành phố học đại học, một năm chỉ
về một hai lần, chỉ cần con gái về nhà là ba mẹ đã cực kì vui vẻ,
làm gì cam lòng để cho cô phải động tay vào, Cố Hạ không hề thấy áy
náy kéo tay Triển Thiểu Huy xuống dưới lầu tản bộ. Nhà cô vừa mua
mấy năm trước, chung cư này cũng không tệ, lúc này có không ít người
già và trung niên đang khiêu vũ trong công viên, bật những ca khúc rất
được yêu thích những năm về trước, Cố Hạ kể cho Triển Thiểu Huy nghe
quê của cô có gì hay, vài ngày nữa sẽ dẫn anh đi chơi.
Đến tối khi Triển
Thiểu Huy đang tắm, cả nhà cả ngoài phòng khách xem TV tán gẫu, trên
TV đang chiếu một bộ phim gia đình hiện đại, đôi vợ chồng trẻ vì
chuyện nhà cửa mà sứt đầu mẻ trán, mẹ Cố nói ngay: “Tiểu Hạ, căn
nhà cũ của chúng ta đã bị quy hoạch phá bỏ và đền bù ở nơi khác,
là một căn nhà hai phòng, hiện giờ cũng đã lấy được nhà, mẹ và ba
con thương lượng bán nó đi, sau này con cũng không có ý định ở cùng
nên ba mẹ cũng không cần nhà rộng lắm, quyết định mua một căn nhỏ
hơn, tiền bán nhà để chuẩn bị cho lúc con kết hôn sẽ mua nhà hoặc
là mua thiết bị đồ dùng.”
Bị phá bỏ và dời đi
nơi khác chính là ngôi nhà cũ của Cố Hạ, khi còn bé Cố Hạ đã ở
đấy, căn nhà ba phòng này là vay tiền mua từ mấy năm trước, sau khi
Cố Hạ đi làm cũng có gửi về một ít tiền, trước đó không lâu đã
trả hết tiền nhà, trước mắt trong nhà cũng không có nhiều gánh
nặng, ba mẹ già rồi cũng có lương hưu nên mới tính toán như vậy, Cố
Hạ khoát tay nói: “Không cần đâu ạ, chuyện của con ba mẹ không cần
quan tâm.”
“Mẹ biết Tiểu Triển
có nhà nhưng mà nếu kết hôn chúng ta cũng không thể không bỏ ra đồng
nào, dù sao cũng phải mua đồ cưới cho con, ba mẹ trích ra một ít
tiền cho căn nhà mới có thể xem là nhà của con, hoặc là sửa sang
lại cũng được.” Ba mẹ nghe nói con rể tương lai là một ông chủ thì
cũng vui, nhưng cũng không muốn con gái của mình bị xem thường, “Tuy
chúng ta không giàu có nhưng cũng không quá khó khăn, con cũng không
cần lo lắng cho ba và mẹ, con sống hạnh phúc là nửa đời sau ba mẹ
cũng bớt lo rồi.”
Ba mẹ chỉ có một ít
tài sản này nên Cố Hạ cũng không muốn động đến, vả lại Triển Thiểu
Huy mà biết thì nhất định sẽ cảm thấy anh bị đối xử khách sáo, cô
lại không muốn nói nhiều với ba mẹ như vậy, chỉ nói qua loa: “Sau này
hãy tính đi, bây giờ giá cả thị trường không được tốt, bán nhà sẽ
rất thiệt thòi. Không nói nữa, con xem TV đây.”
Cô tỏ ra không kiên nhẫn
nên mẹ Cố cũng không nói nữa, một lát sau Triển Thiểu Huy bước ra từ
trong nhà tắm, Cố Hạ cầm quần áo đi tắm, Cố Hạ nghĩ, cuối cùng
không cần phải nghe mẹ lải nhải nữa.
Hai ngày sau Cố Hạ và
Triển Thiểu Huy ra ngoài chơi, còn đi đến vài khu du lịch cách đó vài
chục km, ở đấy cũng có không ít món ăn đặc sắc, ban ngày hai người
đi dạo phố, một ngày trước khi chuẩn bị về thánh phố C, Cố Hạ đi
cùng với ba mẹ, hai người dẫn ba mẹ đến cửa hàng bách hóa mua vài
bộ quần áo, mẹ Cố mặc lên người rồi cười đến không thể khép miệng
lại được, không quan tâm giá cả thế nào, tấm lòng của con cái khiến
cho ba mẹ cười không ngớt.
Mua quần áo xong mẹ
Cố hỏi, “Tiểu Triển à, ba mẹ con ở thành phố C sao? Khi nào cùng ăn
một bữa cơm đi, gặp mặt nhau luôn.”
“Hình như bên kia có
hoạt động gì thì phải?” Cố Hạ kéo tay áo của mẹ Cố ngắt lời bà,
chỉ về phía trước, sau đó khoác cánh tay Triển Thiểu Huy chạy về bên
kia, “Chúng ta qua xem đi.”
Be mẹ của Cố Hạ cũng
không cảm thấy có gì không bình thường, với con rể tương lai, ba mẹ
rất hài lòng.
Ngày hôm sau khi Cố Hạ
và Triển Thiểu Huy chuẩn bị trở về thành phố C thì ba mẹ cô gói cho
hai người không ít đặc sản, nói bọn họ hãy thường xuyên về chơi. Trên
đường đi Triển Thiểu Huy còn cười nói: “Ba mẹ em thật là nhiệt tình,
làm cho anh thấy không quen lắm.”
“Người một nhà đều
như vậy mà.” Cố Hạ cũng chỉ nói về tình hình công việc kinh doanh
của Triển Thiểu Huy, cũng chưa nói kĩ về tình hình gia đình của
Triển Thiểu Huy.
Triển Thiểu Huy cười
nhàn nhạt, “À, đúng rồi, lúc về nếu như em thấy có tin đồn gì thì
cũng đừng để ý.”
Cố Hạ cũng không để
ý, đến khi trở lại cong ty đi làm mới biết những lời nói kia của
Triển Thiểu Huy còn có ý khác. Cả công ty đều đang tám chuyện về
người trong tạp chí, lúc này Cố Hạ mới biết đấy chính là cô ca sĩ
đã từng bị Triển Thiểu Huy hạ bệ, gần đây đĩa nhạc mới ra lại nhanh
chóng nhảy lên bảng xếp hạng, đội chó săn (paparazzi ấy) lại chụp
được ảnh của cô ta trong khách sạn, người đàn ông ôm cô ra khỏi đó đeo
kính râm, tuy chỉ chụp nghiêng nhưng Cố Hạ cũng có thể nhận ra đó
chính là Triển Thiểu Huy.
Kết đôi với một phú
thương thành công, hai người song song đi du lịch ở châu Âu, hôm nay lại
có tin tức cô ta đã được mời vào vai thứ chính trong một bộ phim cổ
trang, mà nhà đầu tư chính là Triển Thiểu Huy, cho nên quan hệ của hai
người không cần nói cũng biết.
Lúc Cố Hạ xem tin tức
thì trong lòng cực kì mệt mỏi, chắc hẳn là đã ăn dấm chua, nghĩ
lại thì thấy hẳn là không phải sự thật, Triển Thiểu Huy không đi châu
Âu cùng cô ca sĩ kia mà cùng cô đi về nhà. Buổi tối ăn cơm cùng với
Triển Thiểu Huy mới hỏi, Triển Thiểu Huy cười nói: “Em đã biết là
giả mà sao còn hỏi anh? Anh đã có tính toán của mình.”
Đêm đó Triển Thiểu Huy
đưa cô về nhà nhưng không ngủ lại mà quay về nhà chính, quả nhiên ba
anh hỏi: “Nghe nói mấy ngày nay con không có ở công ty.”
“Vâng, ra ngoài thư
giãn một chút.”
Ba Triển cầm cuốn tạp
chí trong lòng, vừa vặn lật sang một trang, ông dùng ngón tay gõ nhẹ,
“Ở ngoài con chơi bời thế nào cũng không sao, nhưng mà mấy tin tức
này bị đăng lên thì không được hay lắm, sau này phải chú ý một
chút.”
“Giao công ty cho con ba
rất yên tâm, bây giờ ba cũng không còn nghĩ ngợi gì nữa, chỉ muốn bế
cháu nội thôi, con đã kéo dài mấy năm rồi, tốt xấu gì cũng phải
kết hôn chứ, cho dù có kết hôn thì cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến cuộc
sống bên ngoài cả. Nếu như con thích ai thì cứ nuôi ở bên ngoài ba
cũng không phản đối.”
Triển Thiểu Huy biết
ba của mình nghĩ gì, anh yêu Cố Hạ bao nhiêu là chuyện của anh, ba
không phản đối bọn họ ở bên nhau nhưng cũng sẽ không đồng ý chuyện
kết hôn, ba anh cũng như vậy, có hai người phụ nữ theo ba vài chục
năm, hiện giờ dường như đã vào ở trong nhà chính nhưng vẫn sẽ không
kết hôn. Triển Thiểu Huy không hào hứng nói: “Ba, ba biết con không
muốn kết hôn mà, thật sự chẳng có tí hứng thú nào.”
Ba Triển vô cùng đau
đầu, người như Triển Thiểu Huy ai mà không nuôi vài tình nhân hoặc quan
hệ mập mờ với vài cô gái, nhưng sau khi trưởng thành Triển Thiểu Huy
lại không hề có hứng thú với phụ nữ, ba Triển cũng không phải là
hoài nghi giới tính của anh, biết anh chỉ khá vô tình lãnh đạm một
chút cho nên Triển Thiểu Huy nói không có hứng thú kết hôn thì ba
Triển cũng biết đứa con này không thích kết hôn thật, ba Triển vô
cùng bất đắc dĩ nói, “Con cũng sắp 30 rồi, nếu như mấy cô gái con
nhà danh giá con không thích vậy thì tìm một người con yêu, ba không
yêu cầu cao, kết hôn sinh cháu nội là được rồi.”
Cái mà ba gọi là
không yêu cầu cao cũng sẽ không hạ thấp đến mức chấp nhận hoàn cảnh
gia đình của Cố Hạ, Triển Thiểu Huy ngồi trên ghế salon vuốt vuốt
trán có vẻ đau đầu, thật lâu sau chỉ vào cuốn tạp chí, “Nếu không
thì người kia vậy, vừa xinh đẹp lại vừa có tài nghệ thuật, có thể
ứng xử trong mọi trường hợp, quan trọng nhất là con cũng rất yêu
mến.”
Ba Triển nhảy dựng
lên, giận tím mặt, “Con nói đùa gì vậy? Chuyện người phụ nữ này đã
từng ngủ với ông chủ công ty đĩa hát không ít người biết, phụ nữ
trong giới giải trí đã bị bao nhiêu người chơi đùa, cưới vào nhà sẽ
bị bao nhiêu người chê cười đây? Con chơi đùa thì không nói, lại còn
có cả suy nghĩ này, con cắt đứt quan hệ ngay lập tức.”
“Có con ở đây, ai mà
dám chê cười?” Vẻ mặt Triển Thiểu Huy rất nghiêm túc, dường như thật
sự muốn kết hôn với người kia, thấy ba Triển đã nổi giận mới không
tiếp tục nữa, đứng dậy, “Hiện giờ con chưa muốn kết hôn, ba lại không
vui nêb con đi ngủ đây, những việc này để say hãy nói.”
Ba Triển quát to phía
sau anh, “Ba nói không yêu cầu cao không có nghĩa là không có yêu cầu,
tối thiểu phải trong sạch, con cứ như vậy chẳng những không giúp gì
được cho sự nghiệp gia tộc mà còn biến mình thành trò cười, lấy ai
cũng được nhưng không được lấy cô ta…”
Ba Triển cảm thấy vấn
đề này rất nghiêm trọng, đứa con này thật ra là một người rất quyết
đoán, bình thường anh sẽ không dễ dàng đưa ra đề nghị nào, nhưng đã
nói ra thì tám phần là đã có tính toán, ba Triển quả thật đã bị
anh chọc giận, hai năm gần đây càng ngày Triển Thiểu Huy càng không ra
sao, cũng không thèm nghe lời ông, ba Triển rất lo con của mình hứng
lên lại rước người phụ nữ kia vào nhà thật.
Lão Ngô đi cùng vào
sinh ra tử với ba Triển nhiều năm cũng tỏ vẻ lo lắng, “Ngài cũng
biết bên cạnh Triển thiếu luôn không có một người phụ nữ cố định,
cậu ấy vẫn luôn không hứng thú gì với mấy thứ này, lúc nãy cậu ấy
cũng đã nói vậy chắc hẳn là đã bị người phụ nữ kia mê hoặc thật,
muốn cậu ấy thay đổi ý định mà tiếp nhận người phụ nữ khác thì
hơi khó một chút.”