Hai tháng sau, quảng cáo của công ty đá quý nổi như cồn, trong năm tập ảnh tuyên truyền, tập ảnh lấy bối cảnh đường đêm được chú ý nhiều nhất, các sản phẩm được quảng cáo trong đó đều được bán hết nhanh chóng, cuối cùng ảnh còn được làm thành poster to tướng dán trên rất nhiều tòa cao ốc.
Sau khi biết thân phận của người mẫu, công ty không chỉ trả tiền hợp đồng phong phú, còn tặng một cặp nhẫn cưới trị giá hàng trăm vạn để cảm ơn.
“Nhìn chuyện tốt cậu làm đi.”
Bảo Dương vừa xuất hiện, lập tức bị chú rể nhìn với ánh mắt hình viên đạn.
“Giúp cậu lời được cặp nhẫn kim cương giá thị trường ba trăm vạn rồi còn chi.” Anh tích cóp cả một năm mới mua nổi đó.
“Cậu cho rằng tôi thiếu tiền sao?”
“Hôm nay cậu là chú rể, làm ơn bày ra sắc mặt đẹp một chút.”
“Hừ.”
Hôm nay là tiệc cưới hai nhà Chu, Bảo mở sáu mươi bàn tiệc ở khách sạn, xe cưới trực tiếp đi từ thị trấn trở một đống hàng xóm và bạn bè đến khách sạn.
Nhưng ngoài hội trường còn tụ tập không ít người không liên quan không mời mà tới, bên trong đủ giới truyền thông, đơn giản là chú rể của buổi hôn lễ này, là người mẫu nam đang nổi của công ty đá quý.
Kẹt một tiếng, cửa phòng nghỉ của cô dâu mở.
Khó trách tâm tình Luật Dã không tốt, Bảo Dương liếc mắt nhìn chị gái nhà mình một cái, lập tức biết cơn tức của chú rể từ đâu mà đến.
“Vợ, em quên áo choàng.” Chu Luật Dã lập tức che trước người cô.
Áo cưới trên người cô, chính là bộ áo cưới hồng nhạt bó sát quanh ngực làm cho chú rể kháng nghị không dưới mấy mươi lần.
“Anh nhìn sắc mặt em giống bị lạnh.” Cô không cảm nhận được khí lạnh trên người anh sao?
“Dã con, dắt cô dâu vào.” Mẹ Bảo thúc giục.
“Mẹ, áo choàng của Linh Linh đâu?”
Từ đây đến hội trường có một đống truyền thông, anh cũng không muốn chia sẻ dáng người của vợ với đàn ông cả nước.
“Linh Linh như vậy rất được, cần áo choàng làm cái gì? Nhanh, nhanh.” Mẹ Chu cũng xuất hiện, trực tiếp đẩy cặp đôi ra ngoài.
Sắc mặt của chú rể xấu tới cực điểm, “Em đã đồng ý với anh sẽ mặc áo choàng.”
“Đợi chút ngồi xuống em sẽ khoác vào.” Bảo Linh Linh thè lưỡi, ý đồ chơi xấu.
Vẫn là trầm mặc, mặt anh xị ra.
“Chồng yêu à, biểu tình của anh giống như không muốn cưới em.”
“Muốn bị đánh sao?”
“Công bằng một chút, trước kia đều chỉ có anh biểu thị chủ quyền, hiện tại toàn Đài Loan nhiều nữ sinh chú ý anh như vậy, đương nhiên em cũng muốn biểu thị chủ quyền của em một chút chứ.” Cô nho nhỏ ghé vào lỗ tai anh giải thích.
Nghe vậy, sắc mặt nghiêm túc thả lỏng rất nhiều.
“Em không tin anh có cách làm cho người phụ nữ khác không dám tới gần sao?” Cuối cùng giọng nói của anh cũng mềm mại hơn.
“Vậy anh trông chừng em làm chi? Hay là anh cho rằng em sẽ lăng nhăng?”
Nói đến nói đi, còn không phải vấn đề tâm lý sao, dù sao chuyện muốn cho mọi người biết người bên cạnh là của mình chẳng phân biệt nam nữ, đây là một loại bản năng của động vật.
“Anh quen em bao lâu nay, anh cảm thấy em nhìn hiền lành, dễ bắt nạt lắm sao?”
Chu Luật Dã không nói chỉ nhìn chằm chằm cô.
Đúng rồi, từ nhỏ đều là Linh Linh bảo vệ bọn họ, lúc trước một đống nữ sinh theo đuổi anh cô cũng không phản ứng, là vì lúc ấy cô xem anh là em trai, nhưng hiện tại quan hệ của hai người đã khác......
“Anh đều đã quên em là sư tử hà đông.” Anh cười nhẹ.
Không cần hoài nghi, cô là con sư tử nhỏ bảo vệ phạm vi mình quản lý.
“Nếu anh muốn ngủ sàn trong đêm tân hôn thì cứ tiếp tục.” Nói cô là sư tử trước mặt cô, không cắn anh chẳng phải là không hợp lý sao.
“Thực xin lỗi, vợ anh là tốt nhất.” Anh chạy nhanh cầu xin tha thứ, dắt tay cô xuống vừa hôn, “Tiến hội trường rồi phải khoác áo choàng vào.”
Bảo Dương ở một bên lẳng lặng nhìn cặp đôi này, lặng lẽ thở dài trong lòng.
Thật trâu bò, anh rể cậu thật là xứng danh người thuần thú, đôi ba câu có thể khống chế bà chị gái thú dữ nhà mình.
Nhưng mà cậu có dự cảm, với dáng người kia của chị...... Ngày mai nhất định sẽ đăng báo, sau đó ông chồng nhìn thấy tuyệt đối sẽ phun lửa, đến lúc đó khả năng cao sẽ giận cá chém thớt lên cả người cậu......
Đợi lát nữa sau khi tiệc cưới kết thúc, cậu vẫn nên đi tị nạn vài ngày mới được.