Trốn Thê Của Thất Vương

Chương 47: Động phòng hoa chúc (thượng)



-“Tiểu thư, người mau tỉnh tỉnh, không tốt lắm”

-‘Làm sao vậy?”

-“Nô tì…vừa rồi…người nào…”

-“Rốt cuộc làm sao vậy, chậm rãi nói”

-‘Nô tì vừa mới gặp lại, cái bảng chữ trên cửa biến dạng. người nói có phải là yêu quái hay không?”

-“Yêu cái đầu ngươi a!” Không thể tưởng tượng được động tác của Ảnh cư nhiên nhanh như vậy.-“Là ta bảo Hiên Viên Ảnh sửa a! Tên trước không dễ nghe” Nói xong ta lại ngã xuống tiếp tục ngủ.

-“Tiểu thư!” Thật là phiền a-“Lại làm sao vậy?”

Tiểu Lục đem ta từ trên giường nhấc lên –“Thực có lỗi, hôm nay người không thể tiếp tục ngủ.”

Ta từ từ nhắm hai mắt, đã mau muốn phát điên –“Vì cái gì?” Áp lực lửa giận.

-“Người không biết hôm nay người phải làm tân nương sao?” Ta đương nhiên biết, nhưng là chuyện ngày mai a! Cảm giác được Tiểu Lục thay quần áo cho ta, xem ra thực không thể ngủ -“Ngươi này tội phạm! Ngươi mưu giết con sâu ngủ ta”Ta mở hai mắt.

-“A!” Nhìn Tiểu Lục hoàn toàn mờ mịt ta hoàn toàn hết chỗ nói, nàng thật đúng là ngây thơ a.

-“Tiểu thư hôm nay sẽ bận rộn a, không có thời gian tiếp tục giây dưa! Dựa theo tập tục, hôm nay tiểu thư phải tắm nước bách hoa, phải ngâm ước chừng ba canh giờ ( 6 giờ đồng hồ? ngâm vậy Mịch tỷ cũng thành nước hoa luôn) tắm rửa xong tiểu thư phải mặc vào cẩm bào loan phượng thuần trắng, bắt đầu trang điểm. khi trời bắt đầu tối tân khách liền đến, đại lễ sẽ bắt đầu, động tác của tiểu thư phải nhanh một chút mới được các ma ma đều đang chờ a” Ai đến nói cho ta sao lại thế này, không phải là ngày mai sao?

-“Vì sao hôn lễ phải đợi đến nửa đêm cử hành?” Tiểu Lục nghiêng đầu nghĩ nghĩ –“Tiểu Lục cũng không biết,nhưng mà tập tục chính là như vậy”

Tập tục của Đông Phương quốc này cũng thật kì quái, kết hôn mặc đồ trắng thì thôi, lại còn nửa đêm cử hành. ( công nhận, nửa đêm mặc đồ trắng,….)

-“Nương nương, nô tì cung kính giúp ngài”Nếu nói vừa rồi ta còn một chút mông lung buồn ngủ thì hiện tại ta hoàn toàn tỉnh. Vào cửa, thầy một người phụ thân người toàn thịt hướng ta nhẹ nhàng hành lễ.

-“Hứa ma ma,Tiểu thư, đây là Hứa ma ma”

-“Hứa ma ma!”

-“Nương nương thỉnh cùng ma ma đến”

Ta hoàn toàn bị tất cả trước mắt làm sợ ngây người, ta thật sự là không đồng nhất a. Xem xem ta thấy cái gì, trong phòng cư nhiên có ôn tuyền (hồ nước nóng) hơn nữa lớn đến có thể bơi lội. nước ao có tràn đầy các đóa hoa, hơi nước bay bay, ta rõ ràng thấy trên không trung có vô số đóa hoa bay xuống.

-“Nữ thần trăm hoa! Nữ nhi của ngài Kim Mịch Nhi thành tâm cầu nguyện”

-“Tiểu Lục, bà ấy đang làm gì?” Nhìn thấy Hứa ma ma thao thao bất tuyệt niệm niệm gì đó.

-“Truyền thuyết nói mỗi người đàn bà đều là nữ nhi của nữ thần trăm hoa đưa đến nhân gian, cho nên nữ tử lập gia đình đều phải tắm nước trăm hoa bái biệt nữ thần để cầu hôn nhân được hạnh phúc mĩ mãn. Tiểu thư không biết sao?” Ta cười vài tiếng, ta biết mới là có quỷ ni!

-“Thỉnh nương nương nhập trì ( xuống hồ)!” Tiểu Lục cởi quần áo cho ta, ta chậm rãi đi xuống hồ. Một cỗ hương vị hỗn tạp các mùi loại hoa đem ta vậy quanh, ta híp mắt, thật thoải mái a!

Ba canh giờ sau, tại lúc làn da toàn người ta đều bị ngâm đến trương phình, ta nghe thầy Hứa ma ma nói –“Bái biệt!” Ta rốt cuộc bị mò lên, một đám nha hoàn tả bọc hữu bọc đem ta bọc thành tựa xác ướp mới dừng tay. Đây là cái gì quần áo a? Hình như là lý sam ( ta không biết quần áo gì nữa), nhưng là như thế nào đem ta siết chặt như vậy a.

-“Lưu ma ma! Ngươi như thế nào cũng đến đây?”

-“Nô tỳ đến giúp nương nương thay quần áo”

Cẩm bào tựa tuyết trắng, lần lượt thay đổi một vòng, cuối cùng xuất hiện đồ đằng hoa mĩ, đồ đằng này cùng đồ đằng trên cổ  áo giống nhau như đúc, ta nghĩ đó là tộc huy ( huy hiệu của gia tộc), tóm lại xem còn tạm được. Ống tay áo to kinh người, dưới thân là váy dài cẩm tú thêu tơ vàng. Hoa tai,vòng cổ. dù sao chỗ nào có thể đeo đều đeo lên. May mắn trong này kết hôn còn thanh nhã, nếu không đeo nhiều xanh xanh đỏ đỏ thì ta sẽ nhất định tháo xuống. Ngọc bội, rèm che màu trắng…. Ta thật không dám tin người trong gương là chính mình.

-“Nương nương, thỉnh ngài hít vào. Nô tì giúp ngài đeo đai lưng” Ta hít vào, Lưu ma ma đổ đầy mồ hôi nói –“ Hít vào, nương nương, thỉnh ngài hít vào.” Ta đã hít a! Tái hít –“Ân”Lưu ma ma thở dài nhẹ nhõm một hơi xoa xoa đầu đổ đầy mồ hôi –“Rốt cuộc cũng đeo xong” Người nào thở dài nhẹ nhõm một hơi, ta này khí không thể thở a-“Lưu ma ma, ta suyễn khí không thở được.” Chỉ thấy Lưu ma ma nghiêm chỉnh nói –“Nương nương phải nhẫn a! Trong chốc lát liền xong, các tân nương khác không phải đều qua được sao”

-“Lưu ma ma, có phải là thiếu cái gì? Tiểu Lục luôn thấy trên mặt tiểu thư như còn thiếu thứ gì đó.”

-“Đúng a! Tiểu Lục nói như vậy, cũng thật a! Thiếu cái gì vậy?”

-“A…ngạch sức, mau mau..”

Thật sự là loạn một đoàn, Cầm cây bút dài trên bàn, tai mi tâm của ta vẽ một đóa lạc anh.

-“Tiểu thư!”

-“Nương nương”

-“Làm sao vậy?” Nhìn thấy mọi người vẻ mặt ngây ngốc.

-“Ân, nương nương có phải là tiên nữ từ trời về sao? Thật là phong lưu nói không lên lời, yêu mị lại lộ ra thanh thuần, nghiên lệ lại lộ ra cao quý” Lưu ma ma khích lệ ta. Ta hôn mê một chút.Lời nói thật sự, theo tâm lý mà nói, ta tự đáy lòng nghĩ chính mình là mĩ nữ, nhưng theo sự thật mà nói, ta rõ ràng chỉ coi là thanh tú mà thôi.

-“A, trời tối, tân khách đều đến đây. Tiểu Lục mau đi xem chú rể thế nào, có hay không cần chúng ta hỗ trợ”

-“Là! Tiểu Lục lập tức đi!”

Ngoài cửa sổ hiện lên cảnh tượng một mảnh lửa sáng đầy trời, tim ta lại phá lệ thanh lãng cùng kiên định. Đúng vậy, ta phải thành hôn, gả cho Hiên Viên Ảnh, gả cho người nào đó toàn tâm toàn ý yêu ta. Ta không biết khi nào ta sẽ không cẩn thận xuyên trở về, chuyện tương lai nào có ai có thể nói rõ a!

Ta thầm nghĩ trước đó sẽ toàn tâm toàn ý yêu hắn.

Không có chuyện khác, chỉ có hai linh hồn thật tình yêu nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.