Cả người Kiều Kiều gần như trần trụi nằm trên sô pha, hai tay bị trói chặt lại không ngừng giãy giụa.
Diệp Mặc Hàn không có chút trở ngại nào, một tay kéo xuống quần nhỏ của cô.
Tối hôm qua ở trong bóng tối nên hắn không nhìn thấy rõ vùng bí ẩn của cô, giờ phút này hắn có thể nhìn thấy rõ ràng nơi đó rất đẹp, trắng nhẵn cực kì mê người.
Ngón tay hắn khẽ đẩy ra hai cánh hoa rồi thâm nhập vào bên trong.
Khe động kia nhìn cực kỳ nhỏ hẹp, một ngón tay cũng khó có thể chuyển động, chẳng trách tối qua mới đưa vào chưa đến một nửa mà Kiều Kiều lại kêu đau đớn như vậy.
Nhưng một giây một phút hắn cũng không muốn đợi nữa!
Kiều Kiều là của hắn! Hắn muốn hoàn toàn chiếm lấy cô! Muốn biến cô thành của hắn ngay lập tức.1
- Diệp Mặc Hàn...cầu...cầu xin anh đó...!đừng...!đừng làm như vậy mà...!
Trạng thái hôm nay của hắn.
Hoàn toàn khác hẳn so với hôm qua khiến cho Kiều Kiều rất sợ hãi.
Nhưng mà cô cũng không biết phải làm sao, chỉ có thể tỏ vẻ đáng thương rồi cầu xin mong hắn buông tha cho mình.
Diệp Mặc Hàn bây giờ làm gì còn tâm trí để ý đến lời cầu xin của cô nữa, hắn trực tiếp nắm lấy hai cổ chân cô, tách ra hai chân ngọc rồi vùi đầu ngậm lấy cánh hoa.
Từng đợt tê dại như điện giật chạy khắp người Kiều Kiều, vùng bí ẩn cũng trào ra một dòng nước ấm khiến đường đi thêm trơn mượt.
- Không...không muốn...Ưm...ư...ưm...đừng làm...vậy...ưm...!
Cô cong người lên giãy giụa xin tha, giọng nói trở nên mềm mại như mèo rên.
Diệp mặc Hàn cũng không bởi vì lời cô nói mà dừng lại, động tác càng thêm nhanh.
Sau khi Kiều Kiều c ao tr*o, cả người vẫn còn không ngừng co rút lại thì Diệp Mặc Hàn liền nắm lấy vật nóng bỏng của hắn để sát vào cửa động.
Một cú thúc làm cho vật nóng bỏng của hắn đi vào một nửa.
Vừa mới còn đắm chìm trong khoái cảm thì ngay lập tức cả người Kiều Kiều run lẩy bẩy, đau đớn khiên sắc mặt cô trở lên trắng bệch.
Cô muốn giãy giụa né tránh nhưng hai tay bị thắt lưng trói chặt, chỉ có thể đau đớn thừa nhận.
Kiều Kiều khóc nức nở, run giọng xin tha:
- Đau quá...xin anh đó...thậy sự rất đau...!Aaa...!đừng di chuyển nữa...!
- Ngoan nào! Chỉ đau một xíu thôi, lát nữa sẽ hết ngay!
Diệp Mặc Hàn mở miệng dụ dỗ, phía dưới vẫn không hề dừng lại, tiếp tục hướng vào sâu bên trong hòng chiếm lấy cô.
Giờ phút này, Kiều Kiều cảm thấy bản thân mình giống như bị hắn xé rách làm đôi.
Vật kia của hắn giống như một lưỡi dao sắc bén đâm vào trong người cô, vừa nóng vừa đau.
Hai tay Diệp Mặc Hàn chống ở bên sườn mặt Kiều Kiều, thỉnh thoảng khẽ nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán cho cô, nhưng vật phía dưới vẫn không hề buông tha cho cô, vẫn không ngừng hướng vào càng sâu.
Cho đến khi phía dưới cảm nhận được một tầng màng mỏng thì hắn mới cúi người xuống hôn nhẹ lên trán của cô, đợi cô hơi thả lỏng một chút liền mạnh mẽ thúc thẳng vào bên trong.
Kiều Kiều đau đớn thét chói tai lên, cả người giống như bị xé thành hai nửa, cực kỳ đau đớn mà cong người lên.
Diệp Mặc Hàn cúi đầu nhẹ nhàng hôn cô, đôi môi cũng ngăn chặn môi cô, hai tay cũng không ngừng xoa nắn hai bánh bao mềm mịn.
Tiếng kêu đau đớn chuyển thành tiếng rên rỉ "ưm...ư...ưm".
Cả người Kiều Kiều ướt đẫm, hai mắt mê ly, gương mặt cực kỳ đỏ ửng.
Trên sô pha, thân hình nhỏ xinh của cô bị Diệp Mặc Hàn bao trùm dưới thân, từ xa nhìn lại chỉ có thể thấy hai chiếc đùi ngọc trắng nõn kẹp ở bên eo hắn mà thôi.
Cơn đau dần dần rút đi, Kiều Kiều cảm thấy phía dưới vừa căng vừa tr ướng, nhưng cô lại không biết rằng hắn mới chỉ đi vào một nửa, vẫn còn một nửa nữa ở bên ngoài chưa thể đưa vào.
- ---------------
Linh Phạm
Thương c tui
22
20/12/2021
1
Anonymous
Hay quá tiếp đi tg ơi
13
20/12/2021
2.