Trốn Tôi! Cô Dám?
- Tiểu Hùng, chúng ta đi - Trân Di nói rồi cũng dắt tiểu Hùng đi
- Chị... - Bảo Nhi ú ớ. Trân Di dám coi cô ta là không khí sao? Siết chặt bàn tay lại Bảo Nhi tức giận - Huỳnh Trân Di, cô cứ đợi đấy!
Trạm xe buýt
Lau những giọt mồ hôi trên trán tiểu hùng, Trân Di nhẹ nhàng bảo:
- em đợi một chút nhé!
- vâng ạ! Có vẻ tiểu hùng vẫn không thấy mệt mỏi, vẫn vui vẻ đáp lại.
Bỗng nhiên, một chiếc ô tô đen từ đầu tới đỗ xịch trước mặt Trân Di.
Một đám người áo đen bước xuống xe cung kính
- Mời tiểu thư theo chúng tôi
- các người là ai? - Trân Di khó hiểu hỏi
- việc đó không quan trọng.Nếu tiểu thư không theo chúng tôi, e rằng phải dùng biện pháp mạnh - một người nói.
Trân Di cầm lấy bàn tay tiểu Hùng cau mày
- Tôi sẽ không đi
Mấy người áo đen nhìn nhau như hiểu ý. Liền đi tới kéo Trân Di vào xe một tay bịt mồm cô lại.
- á - một tên kêu lên
- có chuyện gì - một tên khác khó chịu hỏi
- nó - nói rồi mếu máo chỉ xuống dưới chân
- hả - tên kia nhìn xuống cũng giật mình: tiểu hùng đang cắn chân của tên ấy. Cậu bé hùng hổ
- thả chị Di ra
Hai tên áo đen nhìn nhau rồi vác luôn tiểu hùng lên xe làu bàu
- lại phải mang theo cục nợ này nữa
Chiếc xe bắt đầu chuyển bánh. Nhà cửa, cây cối cứ vun vút lại đằng sau.
- Báo với Lâm thiếu gia, đã hoàn thành nhiệm vụ - Tên lái xe nói
Trân Di giật mình: Chẳng lẽ là.........người lần trước định bắt mình?
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.