Trọng Khải Mạt Thế

Quyển 1 - Chương 4: Tiến Hóa giả đặc thù



Ở dưới lớp da lở loét, cơ quan nội tạng bên trong hoàn toàn thối rữa, mùi xú uế bay ra nồng nặc, Lâm Siêu thần sắc điềm tĩnh từ đầu đến cuối, động tác vô cùng thông thạo, hắn rất nhanh moi tới xương sườn, kiểm tra máu thịt mục nát ở vị trí trái tim.

"Không có?" Lâm Siêu nhăn mày, sử dụng phi đao bới móc hết máu thịt trong trái tim ra, nhưng không hề nhìn thấy nguồn năng lượng tiến hóa hắn mong muốn.

Nguồn năng lượng tiến hóa là vật phẩm giá trị nhất trong thi thể hủ thi, được hình thành do sự biến chất của quả tim, có hình dạng tinh thể, bên ngoài bao phủ một lớp màng kiên cố, có thể ngăn cản virus ăn mòn, bên trong chứa đựng nguồn năng lượng tiến hóa màu đỏ sậm, thành phần bao gồm hỗn hợp giữa đại lượng máu thịt và toàn bộ trái tim, cộng thêm một ít virus, nó mang một lực lượng kỳ dị, có khả năng bổ sung và phát triển tế bào con người, nếu người phổ thông nuốt, sẽ nhanh chóng biến thành một tên Tiến Hóa giả!

Một khi trở thành Tiến hóa giả, bất luận là phương diện lực lượng, tốc độ hay thính lực, thị lực đều nâng lên cực lớn, tương đương gấp hai lần người thường, gần như ngang bằng một đầu hủ thi, hơn nữa còn có năng lực miễn dịch virus.

Lâm Siêu tuyển trạch đi săn, là vì muốn đạt được nguồn năng lượng tiến hóa, trở thành một Tiến hóa giả, đây là đảm bảo thấp nhất để sinh tồn giữa tận thế!

Hắn không dừng lại, mà tiếp tục tìm kiếm đầu hủ thi thứ hai.

Không phải đầu hủ thi nào cũng ngưng tụ ra nguồn năng lượng tiến hóa trong cơ thể, nó cần rất nhiều nhân tố phối hợp mới được sinh ra, trong ba con hủ thi phổ biến, sẽ xuất hiện một con sản sinh nguồn năng lượng tiến hóa.

Đi đến tầng 17.

Nơi này có bốn hộ gia đình, hai trong đó để cửa mở rộng, một hộ đoán chừng là phòng của lão nhân ban nãy, mặt khác hai hộ còn lại khóa chặt cửa.

Lâm Siêu đi tới hộ gần nhất có cửa mở, nhè nhẹ đẩy cánh cửa.

Cánh cửa từ từ mở ra.

Khung cảnh toàn phòng lộn xộn, bàn cà phê bị phá vỡ, vết máu trải dài từng bãi khắp nơi trên sàn, còn có tất cả đồ đạc ngổn ngang và chén sứ bể nát.

Lâm Siêu điều hòa nhịp thở, cẩn thận tiến vào.

Nơi này cách cầu thang một khoảng, không có cầu thang trợ giúp, muốn đối kháng hủ thi trên mặt đất bằng phẳng chắc chắn sẽ khó khăn hơn nhiều.

Trong phòng khách, một cánh tay hư nát bị gặm rỉa chỉ còn ít ỏi da thịt, vết máu kéo thẳng đến phòng ngủ.

Lâm Siêu nhìn thấy mấy dấu giầy đỏ tươi, hắn lần theo dấu giầy đi đến trước buồng ngủ, rất cẩn thận nhìn vào phía trong qua khe cửa hẹp.

Trong phòng bày ra một chiếc giường nệm lớn, một phụ nữ đang nằm nghiêng đưa lưng về phía cửa.

Lâm Siêu thoáng nhìn qua bên ngoài cánh tay của nàng, làn da trắng nõn, không bị thối rữa, hẳn không phải hủ thi, hắn thở nhẹ nhõm, đẩy cửa phòng ra, trực tiếp đi vào.

Bước tới cạnh người phụ nữ, hắn định xem thử có thể cấp cứu hay không, đột nhiên đồng tử co rút lại.

Chỉ thấy trong ngực phụ nữ này, đưa ra chậm rãi một cái đầu.

Đây là một hài nhi, đại khái mấy tháng tuổi, chỉ mới biết bò, lúc này toàn thân thối nát, làn da trắng mịn hồng hào nên có của trẻ em, giờ đây đã mưng mủ thành đống mụt nhọt thối rữa, từng đường gân xanh trên trán gồ ra khỏi thịt, hai mắt trắng đục, khuôn mặt đầy máu, răng nanh mọc lồi lõm trong miệng, nó còn đang ngậm một khúc ruột.

Mà thân thể người phụ nữ, cũng bị nó đẩy văng ra, nằm ngửa ở trên giường, trong khoang bụng trống trơn, ruột bên trong lồi hết ra ngoài.

Grào!

Sơ sinh hủ thi ré lên gay gắt, gầm rú phát ra âm thanh còn chưa phát triển hết, sắc bén như tiếng khóc bình thường, thập phần chói tai.

Thiết côn trong tay Lâm Siêu bất ngờ đâm ra!

Phốc!

Chọc thẳng vào miệng nó.

Thiết côn ngay lập tức đánh nát răng nanh trong miệng nó, vẻ mặt của nó dữ tợn, hung hãn cắn lấy thiết côn, hai cánh tay nhỏ vung loạn xạ, muốn duỗi tới người Lâm Siêu.

Đôi mắt Lâm Siêu lạnh lẽo.

Rút thiết côn ra rồi quét ngang, một côn liền đập nát đầu của nó!

Trẻ con hủ thi không đủ uy hiếp, nếu không phải người phụ nữ này sơ ý, căn bản sẽ không bị nó cắn chết, thậm chí xơi tái thi thể.

Lâm Siêu lạnh lùng rút ra phi đao, mở ra vị trí trái tim của nó... Vẫn không có.

Hắn không hề dừng lại, lập tức hướng hạ một cái phòng tìm tòi.

Hắn xuất hiện ở ngoài thời gian càng lâu, mùi thơm thân thể thể ngày càng nồng, sẽ cùng mồ hôi ra ngoài theo lỗ chân lông, thu hút hủ thi mò tới.

Nhất định phải nhanh!

May mà, mỗi tầng ở nơi này chỉ có bốn hộ, trong đó có ít nhất một hộ đóng chặt cửa, coi như bên trong có hủ thi, cũng sẽ không biết cách mở cửa như thế nào.

Mặt khác hủ thi ba hộ cộng lại, cùng lắm chỉ khoảng bốn đầu, mà bị lây nhiễm thường là người già và trẻ em, chúng nó sẽ ăn tươi người thân bên cạnh mình trước, không cho họ có thời gian bị lây nhiễm thành hủ thi.

Có thương thuật cấp A3, cho dù Lâm Siêu còn chưa phải Tiến hóa giả, vẫn có thể hạ gục hủ thi sơ kỳ, dù sao, chúng nó không có trí tuệ, động tác đơn giản, chỉ cần gặp người là tấn công, không hề có kỹ xảo đáng nói, hơn nữa thăng bẳng rất kém, còn không biết tránh né chướng ngại vật.

Ý tứ rất rõ, dù ngươi vung côn về phía chúng, bọn chúng vẫn như cũ nhào về phía ngươi.

Từ một khía cạnh khác mà nói, điểm ấy rất đáng sợ.

Nhưng nếu lợi dụng tốt, nó sẽ trở thành nhược điểm trí mạng của đám hủ thi!

Rất nhanh, Lâm Siêu đã thanh lý hoàn tất tầng 17, thêm ông lão và hài nhi kia, tổng cộng săn giết ba đầu hủ thi, nhưng đều không có nguồn năng lượng tiến hóa.

Hắn tiếp tục đi xuống tầng 16.

Ở đây chỉ có một hộ mở cửa, ba hộ còn lại đã khóa cửa, điều này cũng không nói lên rằng bọn họ còn sống, nói không chừng còn chưa kịp chạy ra khỏi cửa, đã bị hủ thi bên người cắn chết.

Ở phía trước cánh cửa mở toang, có một bộ xương đầu lâu.

Cạnh thi thể có một đầu hủ thi trung niên lắc lư, mặc đồ bộ pijama ở nhà, trên quần áo nhiễm mảng lớn máu khô.

Sau khi thấy Lâm Siêu, hủ thi trung niên lập tức gào thét xông tới.

Lâm Siêu thần sắc lãnh đạm, cầm côn chuẩn bị nghênh đón, nhưng ngay sau đó, ở đằng sau cánh cửa, một đầu hủ thi phụ nữ tóc tai tán loạn bỗng nhiên lao ra, gương mặt thối rữa cùng dữ tợn.

Hai đầu!

Lâm Siêu hơi kinh hãi trong lòng, lúc này liền lựa chọn lùi về phía sau.

Hai hủ thi có tốc độ rất nhanh, chốc lát đã rượt tới cầu thang, nhưng chúng cũng giống ông lão kia, thuộc loại không có trí lực, không biết nhảy, không biết tránh né trở ngại, nếu ở đây là miền nông thôn, đoán chừng nó vừa lao ra cửa liền vấp phải thềm cửa cao mà ngã.

Hai hủ thi té nhào trên cầu thang.

Nhưng chúng nó vẫn chưa buông tha, kiên nhẫn dùng tay bò tới, y hệt ác quỷ không chết không ngừng.

Lâm Siêu quyết định lựa chọn tấn công.

Ở dưới tình huống chiếm cứ ưu thế địa hình tuyệt hảo, hai đầu hủ thi té sấp cơ bản chẳng chạm được vào chân của hắn, vừa lui vừa quất côn ra, hai hủ thi bị giết chết ngay tức khắc.

Lâm Siêu tức tốc đào bới trái tim của chúng.

Vẫn không có!

Lâm Siêu mặt mày tái đen, vận đen đều cõng trên lưng cả, tính cả đầu hủ thi ngày hôm qua, tổng cộng giết chết sáu đầu, mà vẫn không tìm được nguồn năng lượng tiến hóa.

Hắn chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn tiếp tục càn quét tầng dưới.

Tầng 15, tầng 14...

Đến khi quét sạch tầng 13, Lâm Siêu đánh chết tổng cộng 15 con hủ thi, đều không xảy ra ngoại lệ, tất cả đều không có nguồn năng lượng tiến hóa.

"Coi như Suy Thần phụ thể, cũng không khoa trương đến mức này, hơn mười con vẫn không có chứa nguồn năng lượng tiến hóa... Hay là do hủ thi sơ kỳ, hàm lượng virus trong cơ thể không đủ cao, cho nên không sản sinh ra được nguồn năng lượng tiến hóa?" Lâm Siêu cảm thấy trường hợp này là có khả năng nhất.

Hắn dứt khoát tạm dừng thanh lý mấy tầng dưới, coi như có giết thêm nhiều hủ thi, chưa hẳn sẽ đạt nguồn năng lượng tiến hóa mình cần.

Hắn từ bỏ sao?

Đương nhiên không phải, ngoại trừ đánh chết hủ thi thông thường, đạt được nguồn năng lượng tiến hóa, trở thành Tiến hóa giả ra, còn có hai con đường để lựa chọn.

Thứ nhất, rút ra những đoạn gen tương đối hoàn hảo trong cơ thể hủ thi, rồi cấy ghép trong cơ thể mình!

Lợi dụng gen kích thích, trở thành Bán Tiến Hóa giả, đạt được lực lượng gấp đôi người bình thường, tốc độ lẫn thể chất, tương đương phân nửa lực lượng của Tiến Hóa giả.

Bán Tiến hóa giả có một chút tính phiêu lưu, khi cấy ghép gen dễ xuất hiện nhiều sai biệt, ghép một hai lần còn tạm, số lần quá nhiều, sẽ khiến cho mắc xích trong bản thân sinh vật sụp đổ, gen rơi vào hỗn loạn, tiến tới sụp đổ hoàn toàn, trực tiếp nổ tan xác chết.

Cho nên, Lâm Siêu tạm thời xếp phương pháp này sang một bên.

Con đường thứ hai, chính là săn bắn hủ thi đặc thù!

Ở phía trên hủ thi phổ thông, còn có một loại hủ thi, vô luận lực lượng, tốc độ, đều gấp trên dưới năm lần người thường, cho dù Lâm Siêu nắm giữ thương thuật cấp A3, cũng không dám giao phong chính diện! Bởi vì chênh lệch thật sự quá lớn, nó bổ nhào tới chỉ mất thời gian một giây, võng mạc còn không kịp lưu lại hình ảnh, chứ đừng nói đến tránh né.

Ngoài ra, hủ thi đặc thù còn sở hữu năng lực đặc thù bậc nhất, có những hủ thi đặc thù, dù đánh bể đầu của nó, cũng sẽ không chết, còn có hủ thi đặc thù, thân thể miễn dịch với lôi điện, có con hô hấp được ở dưới nước.

Ở trong cơ thể hủ thi đặc thù, gần như 100% có nguồn năng lượng tiến hóa, hơn nữa còn là nguồn năng lượng tiến hóa đặc thù!

Một khi chiếm được nguồn năng lượng tiến hóa đặc thù, có thể trở thành một tên Tiến Hóa giả đặc thù, chẳng những có thể chất vượt trội Tiến Hóa giả phổ thông, còn có khả năng kế thừa năng lực đặc thù của hủ thi!

Những năng lực này mạnh mẽ hơn sau mỗi giai đoạn tiến hóa.

Ở kiếp trước, những chiến sĩ có thể đặt chân vào bách cường thế giới, không ai không phải Tiến Hóa giả đặc thù, các loại năng lực khi tiến hoá đến cực hạn, đều sinh ra chuyển biến không thể tưởng tượng, ví dụ bắt đầu chỉ miễn dịch lôi điện, càng về sau có thể điều khiển lôi điện, lợi dụng luồng điện cực nhỏ trong cơ thể ma sát ra điện năng mạnh mẽ, tiến hành chiến đấu!

Số lượng hủ thi đặc thù cực kỳ ít, đại khái trong một ngàn đầu phổ thông, mới có thể biến dị ra một đầu hủ thi đặc thù.

Lâm Siêu dự định trở thành Tiến Hóa giả phổ thông, rồi mới đi săn đặc thù, nhưng hiện giờ, xem ra phải tiến hành kế hoạch này trước tiên.

Hắn quay lại phòng mình, gõ cửa, giờ này Lâm Thi Vũ chắc đã rời giường.

Két một tiếng, cửa mở ra, hốc mắt Lâm Thi Vũ hơi đỏ hồng, vừa mở cửa đã chụp lấy cánh tay Lâm Siêu, sau đó đưa miệng cắn tới.

Lâm Siêu không tránh né, tùy ý để miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng cắn, một ít cảm giác đau cũng không có, nhìn động tác của nàng có vẻ hung tợn, trên thực tế nàng cắn rất nhẹ, chỉ để lại dấu răng mờ nhạt... Và nước miếng.

"Sau này đệ còn dám tự tiện làm những việc nguy hiểm như vậy, tỷ quyết không tha thứ!" Lâm Thi Vũ trừng mắt, hung dữ nói.

Lâm Siêu mỉm cười một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.