Một con Đại Xà toàn thân được bao phủ bời vảy màu tím u ám, đầu rắn hình tam giác ngẩng lên cao, lưỡi thò ra thụt vào, để cảm nhận độ ẩm với nhiệt độ bên trong lớp không khí xung quanh, đôi mắt màu ám kim của nó lạnh như băng, quét ra xung quanh, cấu tạo đặc thù của đồng tử dường như vượt qua cả dụng cụ cảm ứng nhiệt tinh vi, thẩm thấu tới vùng phụ cận mấy tòa cao ốc, xâm nhập sâu dưới mặt đất.
Bên trong tầm mắt của nó, thế giới là một mảnh Lục sắc, giống như hiệu quả của tấm lọc màu xanh trong nghành điện ảnh, ở phía trước, bên trong cống thoát nước, có vài điểm nhỏ màu đỏ chậm chạp di chuyển, từ bộ dáng điểm nhỏ màu đỏ đoán chừng, là mấy con chuột béo biến dị.
Lưỡi của con Tử Sắc Đại Xà lập tức tiết ra nướt bọt có tính ăn mòn rất mạnh, theo bản năng muốn đi săn, nó muốn đem lũ chuột ấy nuốt vào trong bụng. Thế nhưng , ở xung quanh nó rất nhiều đàn thú cũng đang ẩn nấp vô hình nhắc nhở lấy nó, nhất định phải nhất định phải lập tức tìm được cái tên nhân loại kia.
Nếu không, tất cả chúng nó, đều phải chết!
Nó cố nén dịch vị đang cuồn cuộn bên trong trong da dạy, tiếp tục nhìn xung quanh, không bao lâu sau, ở sâu bên trong mắt nó, đột nhiên trông thấy một điểm lấm tấm màu đỏ nhạt, nhạt đến nỗi gần như không cách nào phân biệt, nếu như không phải là không phải là nó cực lực lực chú ý, chỉ sợ sẽ bỏ qua không để ý.
Nó lập tức nhìn nhìn chằm chằm vào điểm màu đỏ nhạt ấy, điểm nhỏ màu đỏ nhạt mơ hồ hiện ra một cái bóng hình người không rõ ràng lắm.
Tử Sắc Đại Xà truyền ra xung quanh tiếng cộng minh đồng thời rít lên một tiếng hưng phấn, vung đuôi rắn hung hăng vỗ trên mặt đất.
Phanh!
Mặt đất bị quật đến nứt vỡ, mặt đất bị đè lún xuống.
Phạm Hương Ngữ thông qua lĩnh vực tinh thần, quan sát được một màn này, lập tức nhận ra được vị trí của mình đã bị bại lộ. Tâm tư của Phạm Hương Ngữ không có chỉ dựa vào may mắn, lập tức chỉ huy tiểu thảo quái dị, mang theo ình tiến vào trong cống thoát nước. Hơn nữa thông qua dấu hiệu tinh thần,phát ra tín hiệu về phía lũ xác thối.
Trong lúc nhất thời, đám xác ở khắp nơi trong thành thị được Phạm Hương Ngữ điều khiển, chúng nó dựa theo chỉ lệnh của Phạm Hương Ngữ, lần lượt theo từng cái nắp cống ngầm ở xung quanh nhảy xuống, ở bên trong cống thoát nước tụ hợp rồi tiến về phía Phạm Hương Ngữ.
Grào!
Hắc Đại Tinh Tinh cao tám mét gầm thét đập hai quyền xuống miệng cống ngầm ở trên mặt đường lầy lội.
Rầm rầm rầm!
Bốn cánh tay tráng kiện mạnh mẽ, điên cuồng đập xuống, động tác rất nhanh. Mặt đường bằng bê tông bị đập nát vụn, cốt thép từ bên trong tảng xi măng bị bẻ cong lộ hết ra ngoài, đường cống ngầm dưới mắt đất nhanh chóng hiện ra.
Hai con Hổ biến dị nhảy xuống trước tiên, tiếp theo đó những quái vật khác nhao nhao nhảy xuống đuổi sát phía sau.
"Không tốt"
Phạm Hương Ngữ cảm nhận được động tĩnh ở đằng sau. Sắc mặt khó coi, tuy rằng cô có thể dễ dàng tiêu diệt một vài quái vật bình thường, nhưng mà mấy đại gia hỏa kia thể chất lớn hơn mình nhiều, cộng thêm quái vật bốn chân cấu tạo thân thể thích hợp cho việc truy đuổi, không còn cách nào khác Phạm Hương Ngữ đành phải cắm đầu chạy trốn .
Rất nhanh sau đó, Phạm Hương Ngữ đi đến phía dưới một cái nắp cống, lúc này bầy quái vật đã đuổi sát đến nơi.
Trong đó , có một vài con quái vật trực tiếp nhảy xuống dưới di chuyển rất nhanh trong đường cống ngầm. Bên trong làn nước đen ngòm bên trong cống ngầm, có rất nhiều sinh vật bơi qua bơi lại, không ai biết đó là loài sinh vật biến dị gì? Chúng nó ngửi được khí tức của những con quái vật kia, lập tức bơi tới.
Nhưng mà, số lượng quái vật từ trên mặt đất lao xuống dưới cồng ngầm thật sự quá nhiều. Bọn chúng điên cuồng dẫm đạp lên nhau mà chạy, dòng nước đục ngầu lập tức bị nhuộm đỏ bởi máu tươi, rất nhiều sinh vật biến dị sống trong cống ngầm cũng bị dẫm chết.
Phạm Hương Ngữ nhún người nhảy lên, từ phía dưới nắp cống ngầm thoát ra, trong lòng thầm nhủ:
" Tốc độ của bọn chúng quá nhanh, cứ tiếp tục chạy này cũng không phải là ý hay, nếu như bọn chúng cứ tiếp tục truy đuổi phía sau, sẽ gây ra động tĩnh quá lớn, có làm kinh động những quái vật khác. Chỉ có thể liều mạng mà thôi!"
Phạm Hương Ngữ nhẹ nhàng thu hồi dù nhỏ trong tay, cởi chiếc mũ màu đen rộng vành đang đội đầu, ngay lập tức lộ ra dung nhan tuyệt mỹ, ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Rầm, rầm, rầm!
Hắc tinh tinh biến dị cao tới tám mét bởi vì thân hình quá lớn, nên nó không thể chui vào đường cống ngầm dưới mặt đất. Nên nó đành phái truy đuổi ở trên mặt đất , giờ phút này con mồi của nó xuất hiện, ngay lập tức nó rống giận chạy tới.
Phạm Hương Ngữ thần sắc tỉnh táo, đưa tay chỉ huy bốn con xác thối bên người.
''Nghịch phản từ trường! mở ra!"
" Tinh thần xâm lấn!"
Một con xác thối mang gương mặt của một thiếu niên thi triển năng lực 'Nghịch phản'. Ngay lập tức lực hút của trái đất trong phạm vi năm mươi mét bị thay đổi. Cùng lúc đó, bốn con xác thối khác cùng tiến lên, đôi mắt của bọn chúng chỉ là một màu trắng đục, nhìn chằm chằm về phía con Đại Tinh tinh cao tám mét đang chạy đến, hai cánh tay dưới nách đấm rầm rầm lên trên lồng ngực rắn chắc đầy lông là của nó.
Phanh!
Đúng lúc đó, một luồng sóng chấn động vô hình chui vào bên trong đầu nó, thân thể Hắc tinh tinh lập tức cứng đờ, tinh thần nó trở nên choáng váng giống như bị một chiếc búa tạ đập mạnh vào đầu, đầu óc nó trở nên ngớ ngẩn.
" Giết! "
Phạm Hương Ngữ thừa cơ xông lên, trên tay chẳng biết từ lúc nào có thêm một con dao găm màu đen, phần dưới cán dao có khảm một viên đá quý màu đỏ như máu, lưỡi dao vô cùng sắc bén, vũ khí này lấy từ trong quốc khố của căn cứ Viêm Hoàng, lai lịch của nó Phạm Hương Ngữ cũng nhớ không rõ nữa, dường như được tìm thấy bên trong một cổ mộ nào đó.
" Mật độ "
Con xác thối Trần Bách Thắng dưới sự chỉ huy của Phạm Hương Ngữ, lập tức sử dụng năng lực 'tTăng cường' lên thanh chủy thủ
Vèo!
Phạm Hương Ngữ giống như là một luồng sáng trắng, quần lụa bay phần phật trong gió, không đến một giây đồng hồ, thân thể của Phạm Hương Ngữ đã lướt về phía con Hắc Tinh tinh, giày da màu đen giẫm ở trên thân thể của nó, mượn lực nhảy một cái đến trước mặt của Hắc Tinh tinh mới dừng lại, dao găm trong tay hung hăng đâm thẳng vào trán nó.
Dao găm trong tay Phạm Hương Ngữ rất sắc bén, có thể đâm thủng tấm thép như đâm vào đậu hủ, chỉ một cú đâm đơn giản mà đã cắm ngập hết lưỡi dao vào trán Hắc Tinh tinh
Hắc Tinh tinh biến dị dưới sự kích thích của cơn đau, tinh thần của nó lập tức từ trong mơ màng mà tỉnh táo lại, gầm lên một tiếng vung quyền đánh ra.
Hự một tiếng, ngực của Phạm Hương Ngữ dính quyền, bay ngược ra đằng sau, Trần Bách Thắng phía sau lập tức nhảy lên, đỡ lấy, hơn nữa lợi dụng kỹ xảo xoay tròn cơn thể để giảm nhẹ lực đánh.
Cái kỹ xảo giảm bớt lực này, cũng là hắn học từ Lâm Siêu
Phạm Hương Ngữ cảm thấy cổ họng hơi ngọt, khóe miệng chảy ra một thứ dung dịch màu đỏ giống như máu, Phạm Hương Ngữ dùng tay quệt ngang khóe miệng một cái, sau đó vỗ lên ngực, từ bên trong trang phục rơi ra đống đá vụn.
" May mắn có tầng thạch giáp này, nếu không một quyền này có thể đem tạng phủ mình đánh nát mất"
Phạm Hương Ngữ lau khô vết máu, nhìn về phía con Hắc tinh tinh kia.
" Grào! "
Hắc tinh tinh biến dị gào thét phẫn nộ, trong vết thương trên trán nó phun ra lượng lớn máu tươi, miệng vết thương thủy chung không cách nào khép lại. Dường như da thịt chỗ đó đã bị hoại tử.
" Đáng tiếc không đủ dài."
Khóe miệng Phạm Hương Ngữ hơi nhếch lên, lưỡi dao găm vừa rồi đã đâm thủng xương sọ của Hắc tinh tinh biến dị, tạo thành một vết nứt trên xương sọ. Nếu như nó chỉ là một sinh vật bình thường, nếu không được chữa trị nó sẽ chết vì vết thương này. Nhưng Hắc Tinh tinh biến dị thể chất quá mạnh mẽ, vết thương này đối với nó chỉ là nặng hơn bình thường mà thôi.
Nếu như lưỡi dao găm có thể dài thêm một ít, thì lưỡi dao không phải đơn giản chỉ là đâm thủng xương sọ, mà sẽ xuyên thủng cả đầu. Phá hủy hoàn toàn bộ não! "
" Lại thử một lần nữa! "
Phạm Hương Ngữ không dừng lại, tiếp tục khống chế được cái nữ xác thối kia lần nữa thi triển ra ' Tinh thần xâm lấn'
"Grào!"
Hắc Tinh tinh biến dị gầm rú phẫn nộ. Vọt tới Phạm Hương Ngữ.
" Không được rồi, dưới sự kích thích của cơn đau, sóng điện não của nó quá cường liệt, ' Tinh thần xâm lấn' cấp hai không có hiệu quả. "
Phạm Hương Ngữ trông thấy một màn này, Sắc mặt thay đổi , nhanh chóng ứng biến, lập tức nắm chặt con dao găm, dùng đến biện pháp cuối cùng lấy cứng đối cứng, trực tiếp xông thẳng tới.
Hắc tinh tinh Biến dị phẫn nộ một quyền đập tới.
"Nghịch phản!"
Nắm đấm lớn như cái bánh xe vận tải đột nhiên dừng lại, từ trong cánh tay chảy ra lượng lớn máu tươi, dưới năng lực 'Nghịch phản', một nửa sức mạnh của cú đấm bị dội lại, khiến cho mạch máu và dây thần kinh bên trong cánh tay của Hắc Tinh tinh vỡ nát.
Nhưng mà năng lực 'Nghịch phản' cũng chỉ là cấp hai. Không cách nào nghịch phản, đem một quyền này ngừng lại, nắm đấm của Hắc Tinh tinh vẫn như trước hung hăng đập tới.
Phạm Hương Ngữ sớm có chuẩn bị. Xoay người tránh thoát, hơn nữa bàn chân đạp mạnh xuống mặt đất, phóng cả người về phía đầu nó, dao găm trong tay hung hăng đâm vào mắt trái của nó.
Dao găm sắc bén cắm sâu bên trong mắt nó, rồi tiếp tục đâm thẳng vào bộ não.
"Grào!"
Hắc tinh tinh Biến dị đau nhức kịch liệt chỉ biết gào thét, nhưng sức lực của nó nhanh chóng biến mất. Toàn thân cơ bắp không ngừng co rút, ngửa mặt lên trời ngã xuống.
Phạm Hương Ngữ nhảy lui về phía sau, thở phào nhẹ nhõm, may mắn bởi vì xương sọ của nó bị đâm thủng, dẫn đến năng lực phản ứng trở nên chậm chạp, nếu không căn bản Phạm Hương Ngữ không có cơ hội đâm trúng mắt của nó.
Grào! Grào!
Lúc này, từ trong cống thoát nước có rất nhiều quái vật biến dị, theo lỗ hổng mà Hắc Tinh tinh biến dị đạp nát leo ra, chen chúc về phía nơi này.
Xoẹt!
Một đạo lôi điện từ trên đỉnh đầu Độc Giác Mãnh Hổ biến dị cao 7m bắn ra, cái sừng giống như máy phát điện, đem dòng điện trong cơ thể nó tập trung lại một chỗ, rồi bộc phát bắn ra một dòng điện có cường độ cao để tấn công.
Phạm Hương Ngữ mặc dù phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn bị tia lửa điện đánh trúng một bên sườn, cả người chúi về phía sau, bay ra ngoài, chiếc váy màu đen bị xé rách, lộ ra một vết thương rất lớn trên bụng, máu đen từ bên trong chảy ra.
"Đáng chết,rõ ràng có năng lực 'Nghịch phản' với 'Mật độ từ trường" ngăn cản, vậy mà tia lửa điện của nó lại xuyên qua được. Không ngờ năng lực của nó lại mạnh như vậy."
Phạm Hương Ngữ nhanh chóng đứng lên, dùng một bàn tay che vết thương trên bụng, hệ thần kinh của cô với nhân loại giống nhau, vẫn có cảm giác đau, vẫn có khứu giác, vị giác, cùng với những giác quan. Cơn đau từ vết thương tác động tới thần kinh của Phạm Hương Ngữ, nhưng sắc mặt cũng chỉ chỉ hơi trắng một chút mà thôi, cũng không tỏ ra đau đớn hay biểu cảm gì.
"Tấm thuẫn Nham thạch, mật độ gia trì."
Phạm Hương Ngữ vung tay một cái, con xác thối trung niên nhanh chóng chế tạo ra một mặt tấm thạch thuẫn, trải qua mật độ gia trì, độ cứng rắn không kém gì thép hợp kim, quan trọng nhất là có thể cách dòng điện.
"Grào!"
Lúc này, Độc Giác Mãnh Hổ gầm thét vọt tới đầu tiên, điện quang trên sừng nó đang lượn lờ, giống như một cái sừng được tạo bằng điện, sau hai giây chuẩn bị, lần nữa chuẩn bị bắn ra một tia lửa điện.
Tia lửa điện oanh kích trên tấm thạch thuẫn, lực lượng cực mạnh lực đánh vào làm cho Phạm Hương Ngữ liên tục lui về phía sau vài bước, hai bàn tay trở nên tê dại.
Tử Sắc Đại Xà, Cương mao liệp báo( báo săn lông cứng), cùng một con Mãnh Hổ đuôi gai biến dị cùng gầm thét đánh tới.
Bốn cái xác thối thủ hộ bên cạnh Phạm Hương Ngữ lập tức nghênh chiến. Nhưng mà, tuy Phạm Hương Ngữ có thể khống chế chúng nó sử dụng kĩ năng chiến đấu, nhưng sức mạnh của hai bên chênh lệch quá lớn , vừa đối mặt đã bị đánh bay .
Trái lại những quái vậ biến dị này chỉ bị thương nhẹ, lại lần nữa gầm thét tấn công về phía Phạm Hương Ngữ.
"Chẳng lẽ mình lại rơi vào trong tay bọn súc sinh này?"
Phạm Hương Ngữ miễn cưỡng đứng lên, nhìn Độc Giác Mãnh Hổ cùng Tử Sắc Đại Xà vọt tới trước mặt, khóe miệng hơi nhếch lên.
Gâu!
Đúng lúc này, một luồng sáng màu vàng bay vút tới
Bịch một tiếng, cái cổ của Tử Sắc Đại Xà, bị một cái miệng lớn đầy răng nanh hung hăng cắn vào!