Trọng Khải Mạt Thế

Quyển 6 - Chương 226: Bí điển Gen



Dịch giả: Chu Cường

Anh hủng cổ đại Pah từ trong quan tài bò ra, trải qua vô số năm tháng mục ruỗng, thân thể của Pah đã mục nát hơn một nửa. Bộ mặt bên dưới mũ giáp chỉ còn là một cái đầu lâu trắng ởn, giống như ác quỷ từ địa ngục quay về.

Grào!

Trong hốc mắt của Pah có hai đốm lửa đỏ, cúi đầu nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, dây thanh quản đã mục nát cho nên cổ họng chỉ có thể phát ra những âm thành gầm gừ. Bàn chân của Pah nhấc lên từ trong quan tài bước ra ngoài, tay phải cầm một thanh đại đao màu đen, giơ lên cao rồi chém thẳng xuống đầu Lâm Siêu.

“Ngủ yên đi!”

Hai mắt Lâm Siêu trở lên lạnh lẽo, bàn chân bước sang ngang nhẹ nhàng tránh thoát một đao.

Chiến đao chém thẳng xuống sàn đá làm xuất hiện một vết nứt sâu hoắm. Mặt đất xung quanh chấn động kịch liệt, đá vụn bắn tung tóe.

Trạng thái hoàng kim không thể kéo dài được, nguồn tế bào năng lượng và khí hoàng kim trong cơ thể hắn tiêu hao vô cùng kịch liệt. Cánh tay Lâm Siêu phát lực, nắm chặt lấy cổ thương, hướng về phía Pah đâm thẳng tới.

Vút!

Không khí nổ tung, vặn vẹo, tốc độ vượt quá sáu lần tốc độ âm thanh, chưa tới 0,1 giây mũi thương đã gần đâm vào trán của Pah.

Pah nổi giận, gầm lên một tiếng, toàn thân bốc ra hỏa diễm nóng rực, hóa thành một cái khiên tròn màu vàng, chắn trước mặt của mình. Ở giữa cái khiên tròn là một hình đầu thú được khắc nổi, cái đầu thú đó há miệng táp về phía mũi thương. Cái đầu chưa tới, nhưng nhiệt độ cao hừng hực dã thiêu đốt cổ thương trở nên nóng bỏng.

Năng lực của Pah là hỏa diễm, Lâm Siêu đã đọc được từ trên bia mộ của hắn, cho nên lúc này hắn không hoảng loạn chút nào. Bàn tay siết chặt lấy cổ thương đang trở nên nóng bỏng, tiệp tục đâm thẳng vào.

Ầm!

Trên mũi thương có từng dòng khí lượn lờ cuốn quanh, đem đầu thú biến hóa từ lửa cuốn sạch. Đầu mũi thương không còn gì trở ngại đâm xuyên qua khiên tròn. Khi sắp sửa đâm trúng trán của Pah thì bàn tay của Pah đột nhiên xuất hiện tóm chặt lấy mũi thương.

Nhiệt độ nóng rực từ lòng bàn tay Pah truyền lên thân thương.

Cổ thương màu đen kịt dưới sự thiêu đốt không ngừng của hỏa diễm, những đường vẽ, khắc trên thân thương dường như trở nên sống động. Giống như từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, trên những đường khắc thân thương nổi lên những chấm màu đỏ sáng rực.

Cánh tay của Lâm Siêu run lên, dùng sức rút mạnh cổ thương thoát khỏi bàn tay của Pah, rồi xoay người rơi xuống đất. Hắn nhanh chóng thủ thế, lần thứ hai lao tới.

Giết!

Cổ thương trong tay Lâm Siêu bùng nổ, giống như một tia chớp xẹt qua bầu trời, chỉ trong chớp mắt, mũi thương đã đâm thủng khiên tròn. Cái khiên tròn chắn trước mặt Pah chẳng qua được hình thành từ hỏa diễm cấp sáu, mà sức mạnh một thương này của Lâm Siêu chính là cấp bảy.

Pah gào lên một tiếng rồi giơ chiến đao lên đỡ lấy mũi tương!

Phụp!

Tốc độ của cổ thương quá nhanh, chiến đao vừa mới giơ lên được nửa đường, đầu mũi thương đã đâm chọc thẳng vào trong hốc mắt bên trái của Pah. Xuyên thủng não, đầu mũi thương chui ra từ sau gáy nó.

Grào!

Hệ thống thần kinh của Pah chưa bị hủy hoại hoàn toàn, nó vẫn gầm lên, giơ chiến đao lên chém thẳng vào Lâm Siêu.

Ánh mắt Lâm Siêu trở nên lạnh lẽo, sức mạnh từ cánh tay hắn truyền tới thân thương. Cổ thương rung động mãnh liệt, chấn vỡ xương sọ của Pah, cho đến khi đầu của nó nổ tung.

Ầm!

Chiến đao mới giơ lên một nửa, rơi xuống đất phát ra tiếng động khủng khiếp.

Cơ thể khổng lồ của Pah, từ từ ngã ngửa ra đằn sau.

Lâm Siêu thở hắt ra một cái, hạ xuống mặt đất. Hất mạnh đầu mũi thương để máu độc bắn ra hết. Nhìn cái xác không đầu của Pah, xác nhận nó đã thực sự chết đi, lúc này mới giải trừ trạng thái biến thân và hoàng kim hóa.

“Sống đã từng là anh hùng, chết rồi còn bị bệnh độc chi phối, thật sự đáng thương.”

Anubis lắc đầu thở dài.

Lâm Siêu không nói gì thêm, nhảy lên chiếc quan tài bằng đá cao ba mét nhìn vào trong.

Chỉ thấy bên trong quan tài đá lớn có rất nhiều đồ vật được chôn theo. Có viên đá quý màu xanh nước biển, có lưỡi dao làm bằng đá, áo choàng da thú, cuốn sách bằng da dê. Những thứ này, đều là những đồ vật của Pah lúc sinh tiền có được.

“Dây chuyền cự thần?”

Lâm Siêu liếc mắt một chút liền phát hiện ra sợi dây chuyền có hình dáng giống như sợi dây chuyền mình đang đeo trên người. Hắn vội nhặt lấy, sau này trở về có thể đưa cho chị gái hoặc mấy người Phạm Hương Ngữ sử dụng.

“Các ngươi có nhận ra được những đồ vật này không?”

Lâm Siêu hỏi Hủy Diệt Giả và Anubis. Đồ vật chứa trong quan tài đá thực sự quá nhiều. Hơn nữa kích thước của chúng quá lớn, căn bản là không có cách nào mang đi tất cả. Cho nên, Lâm Siêu đành phải lựa chọn những vật hữu dụng nhất để mang ra ngoài.

“Có nhận ra một ít.”

Con mắt của Anubis quét qua, nhìn thấy rất nhiều đồ vật bên trong quan tài, nói:

“Viên đá màu xanh lục kia tựa hồ là một loại đá đã tuyệt tích trên trái đất là đá sinh mệnh. Khi đeo lên sẽ làm cho tốc độ hồi phục năng lượng tế bào tăng lên gấp đôi. Đây là đồ tốt, ít nhất có thể xếp vào nhóm những vật phẩm cấp B.”

“Ta muốn.”

Lâm Siêu nghe nó nói vậy, ngay lập tức nhặt lấy viên đá màu xanh lục to bằng nắm tay, ném vào trong ba-lô đeo sau lưng. Rất nhiều vật phẩm trong di tích có khẳ năng phụ trợ làm tăng chỉ số cơ thể. Những vật phẩm đó vô cùng quý hiếm, có người thậm chí dùng cả bộ chiến giáp cấp A để đổi lấy những đồ vật phụ trợ cấp B.

“Bộ áo giáp màu vàng mặc trên người Pah có lẽ mà một bộ áo giáp cấp S.”

Hủy Diệt Giả lắc đầu nói:

“Có điều, nó đã bị ăn mòn. Hơn nữa, nó không phải loại chiến giáp Gen, không có cách nào thu vào bên trong cơ thể. Dựa vào chiều cao của ngươi, căn bản không có cách nào mặc nó. Có điều, nếu có thể đem nó ra bên ngoài, bên trong tòa di tích Atlantis của ta, có một loại công cụ tên là binh khí lô. Có thể rèn đúc ra các loại vũ khí và áo giáp, chỉ cần ngươi có đủ nguyên vật liệu. Bộ áo giáp này quá thô ráp, nhưng lại được chế tạo từ vàng đen, nếu thêm một số nguyên liệu khác, có thể chế ra được hơn mười bộ áo giáp cấp A.”

Lâm Siêu khẽ gật đầu, không cần nó nói, hắn cũng đã sớm có ý định này. Đây chính là bộ áo giáp của Pah, thì sao có thể làm vật phàm. Nếu chiếc nhẫn thứ nguyên có thể sử dụng, hắn đã sớm thu vào.

“Trước tiên lựa chọn những đồ vật làm bằng đá.”

Lâm Siêu nói.

“Con dao găm kia làm bằng đá, chất liệu của nó có thể rèn ra vật phẩm cấp B…”

“Còn viên đá quý màu đỏ kia, có thể chế tạo ra một loại lựu đạn cao cấp, uy lực của nó sánh ngang vật phẩm cấp B. Có điệu hiện nay không có bản vẻ cũng với kỹ thuật chế tạo.”

Dưới sự giúp đỡ của Anubis và Kẻ Hủy Diệt, Lâm Siêu lựa chọn được rất nhiều thứ hữu dụng bên trong quan tài đá. Thế nhưng, số lượng hắn có thể mang đi chỉ có hạn, chỉ có thể mang ra một số ít đồ vật có giá trị.

“Quyển sách làm bằng da dê này là gì?”

Lâm Siêu lật quyển sách da dê ra, từ trong đó rơi vài tờ giấy bằng da dê, trên đó có viết rất nhiều chữ cổ của tộc Titan. Vô cùng khó đọc, Anubis truyền cho hắn một ít văn tự của tộc Titan. Nhưng hiện tại chữ viết của tộc Titan đã thay đổi, hắn chỉ có thể nhận biết một số mặt chữ, những chữ còn lại không có cách nào nhận biết được.

“Nhân…Tu?”

Hai mắt Lâm Siêu lóe lên, tiếp tục nhìn xuống bên dưới, tuy rằng có rất nhiều chữ hắn không đọc được. Nhưng trong đó có một ít ký tự hắn có thể đọc hiểu một số kỹ tự then chốt như “Hỏa diễm”, “Tu”, “Nhân”.

“Bí điển tu luyện Gen?”

Hai mắt Lâm Siêu sáng lên, quyển sách da dê này rất có khả năng chính là bí điển tu luyện Gen mà hắn muốn có. Có thể làm cho hắn biến đổi cực hạn Gen, tiến hành lần thứ tám tiến hóa!

“Rất có khả năng, nhưng cũng có thể không phải, chờ sau khi trở về đưa cho Vu Chủ. Có lẽ bà ta sẽ biết cách đọc những kỹ tự cổ này.”

Lâm Siêu lập tức nhét quyển sách da dê vào trong ba-lô phía sau lưng, sau đó kiểm tra hai tờ giấy da dê khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.