MC nhìn khán giả một chút rồi bốc thăm đề tài, chủ đề của Ngọc Bạch Y là: “Thượng tiên đại nhân, cậu thích nhân vật nào nhất trong phim?”
“Vợ của tôi.”
MC nữ ngạc nhiên hỏi, “Hả, vợ của Vô Lượng tiên tôn sao?”
Đường Khải Dương ở bên cạnh chán nản nói: “Các người không cần để ý đến hắn, chẳng qua là hắn đang thổ lộ tình cảm trá hình thôi, vợ hắn diễn vai Xuân Tâm, tôi nói cậu này…” Đường Khải Dương vỗ vai Ngọc Bạch Y, “Cứ nói thẳng Xuân Tâm được rồi, ai mà biết vợ của cậu là ai chứ!”
Ngọc Bạch Y: “Không giống nhau.”
Đường Khải Dương: …
Câu hỏi thứ hai, MC nữ hỏi Ngọc Bạch Y: “Việc cuối cùng mà Thượng Tiên đại nhân hối hận là gì?”
“Nuôi chó.”
Lúc này MC không kịp phản ứng, ngay lập tức hỏi: “Tại sao?”
Nam nhân lạnh nhạt này trả lời rất bình tĩnh, “Dành cô ấy với tôi.”
MC nam lập tức bị hắn làm cho nghẹn họng: …
MC nữ nhân tiện hỏi Ngọc Bạch Y: “Cô ấy là..?”
“Vợ của tôi.”
Câu hỏi thứ ba, MC vừa nhìn thấy đề tài đã không muốn hỏi rồi, anh ta cầm lấy tờ giấy, đột nhiên cảm thấy vài phần lưu luyến không muốn hỏi: “Nếu như gặp được người mình thích, cậu muốn làm gì với cô ấy nhất?”
Ánh mắt Ngọc Bạch Y nhìn xuống phía dưới sân khấu, vẻ mặt của hắn trước sau như một đều rất lạnh lùng, giống như cả thế giới biến hóa cũng sẽ không thể làm lay động đến nửa phần tĩnh lặng như nước của hắn, chỉ có tính tình lạnh nhạt vô cầu vô dục như vậy, rồi hắn nhẹ nhàng trả lời: “Ôm cô ấy, hôn cô ấy, giữ cô ấy ở bên cạnh.”
Dưới sân khấu “Xì xào” một tiếng, sau đó trở nên ầm ĩ.
MC nam xoa thái dương cười khổ một tiếng như chọc hắn: “Ôi, đàn ông đã có vợ thật khác, không biết chúng tôi là đàn ông còn độc thân à.”
“Cái này cũng không tính là gì đâu.” Đường Khải Dương mở miệng xen vào nói, “Suốt hai tháng quay phim, một đám người độc thân chúng tôi đều muốn đập đầu vào tường chết quách cho rồi.”
Câu hỏi thứ tư đã thay đổi hình thức, MC nữ nhìn đề tài đồng thời giải thích quy tắc: “Sáu người các người có một khoảng thời gian ở chung chắc cũng biết khuyết điểm của nhau, giờ hãy nói một chút chuyện xấu hổ trong lúc quay phim đi, rút thăm quyết định đối tượng ha.”
Sau đó Ngọc Bạch Y rút được lá thăm của Đường Khải Dương.
“Sư phụ vạch trần tật xấu của đồ đệ nha.” Người MC cười híp mắt hỏi Ngọc Bạch Y, “Cậu nói thử xem trong lúc ở đoàn phim đồ đệ họ Đường có chuyện đáng xấu hổ nào?”
Loại vấn đề này tốt nhất không nên trả lời, nói quá sâu sắc thì đắc tội người ta, nói quá đơn giản thì không mang lại hiệu quả tốt cho chương trình, nhưng đối với Ngọc Bạch Y mà nói, hắn hoàn toàn không có khái niệm mấy chuyện này.
Hắn rất bình tĩnh nói: “Chơi đánh bài, thua dưới tay vợ tôi.”
MC cũng không còn phản ứng nữa rồi, Đường Khải Dương lập tức cướp lời giải thích: “Không phải đâu! Cái này tôi sẽ giải thích! Đây không phải là chuyện đáng xấu hổ của tôi! Đây là chuyện đáng xấu hổ của cả đoàn phim!!!”
“Bữa đó tôi thấy sư phụ tôi chơi đánh bài với vợ, không ngờ hắn lại đánh bài thua vợ mình, tôi liền chế giễu một câu.” Nói tới chuyện này Đường Khải Dương cảm thấy rất ấm ức, khuôn mặt đầy vẻ ân hận, “Vợ hắn không vui, bao che khuyết điểm nữa cơ! Lớn miệng nói muốn một mình đấu hết mấy người đàn ông trong đoàn phim, tôi có thể không chơi được sao? Nhưng mà chịu chơi thì còn là đàn ông sao?”
Sau đó Đỗ Nhược Phi tiếp lời, vẻ mặt đau khổ oán hận: “Tuy nhiên mọi người đều rất không đàn ông chấp nhận khiêu chiến, sau đó lại rất không đàn ông toàn bộ đều thua thảm hại.”
Thảm kịch nhân gian.
MC bật cười: “Qủa thực rất đáng xấu hổ, tôi vô cùng muốn biết vị nữ trung hào kiệt nhà thượng tiên đại nhân là người thế nào, mà lại có khả năng trừng trị hết tất cả các người.”
“Tôi muốn hỏi, Ngô Đạo cũng chơi sao?” MC nữ tiếp tục theo sát chủ đề hỏi, “Còn nữa, trong đoàn phim nhất định có võ sư chỉ đạo võ thuật, người đó cũng tham gia sao? Sau đó đều thua?”
Nữ chính một Phương Tinh che miệng cười, “Đều tham gia hết.” Cô không chút thủ hạ lưu tình thẳng thừng nói, “Hôm đó Ngô Đạo cho đoàn phim nghỉ nửa ngày, tất cả mọi người đi theo nữ trung hào kiệt đi đánh bài, sau đó người thua phải ăn dưa hấu, dưa hấu phải tươi lạnh mới chịu, ngày hôm đó rất nhiều người chạy vào WC.”
Bạch Uyển Thư đứng phía dưới nghe được, yên lặng quay sang nhìn Diệp Đàn.
Cô khẳng định Diệp Đàn không có cái năng lực này, chắc chắn là tên Ngọc Bạch Y kia ở phía sau lén lút gian lận…
Còn nữa… Ngọc Bạch Y, lúc trả lời các câu hỏi ngươi có thể không nhắc đến vợ của ngươi được không!!!
MC nam ở trên sâu khấu rất nghiêm túc, bắt đầu kính nể: “Vợ của thượng tiên thật đặc biệt, nếu có cơ hội tôi muốn đi chào hỏi nữ trung hào kiệt này.”
“Vừa có khí chất vừa có nhan sắc.” Đường Khải Dương nháy mắt, “Cô ấy có xuất hiện trong phim, mọi người nhất định phải nhìn thật kỹ, sẽ bị kinh sợ đấy.”
Tiếp tục trò chơi, thân là nhân vật phản diện nam chính thứ hai trong phim Đỗ Nhược Phi rút trúng Ngọc Bạch Y.
Đỗ Nhược Phi nhẫn nhịn cả nửa ngày, rồi nói một câu: “Điểm đáng xấu hổ của anh ta… Hễ tí là chạy đi tìm vợ có tính không?”
“Tính!” Đường Khải Dương buột miệng nói ra, “Cậu ta cực kì thích bám vợ! Ngô Đạo mấy lần ị chọc cho tức muốn chết, cậu ta chính là thê nô!”
Ngọc Bạch Y luôn không quan tâm lúc này lập tức gật đầu đồng ý, giọng nói lạnh nhạt, “Cậu nói rất đúng.”
Đúng cái cọng lông nhà anh! Bạch Uyển Thư ở phía dưới vô cùng tức giận, Ngọc Bạch Y hoàn toàn không nghe lời cô chỉ dẫn, tình cảm quá mức sẽ bị đâm chém đấy!
Lại chơi thêm mấy trò, sau đó chương trình sắp kết thúc, MC hỏi, “Đối với các fans hâm mộ, những người đang ngồi trước TV chờ mong Sinh Sát phát sóng, các cậu có muốn nói gì không?”
Vấn đề này Bạch Uyển Thư đã chuẩn bị cho Ngọc Bạch Y một câu trả lời rất chuẩn mực: Cám ơn mọi người đã ủng hộ, hy vọng mọi người tiếp tục giúp đỡ cho Sinh sát, cám ơn.
Ngắn gọn rõ ràng, mặc dù không màu mè, nhưng tuyệt đối không sai.
Kết quả tới lượt Ngọc Bạch Y, hắn trả lời thế này: “Không nên nhắn là muốn sinh hầu tử cho tôi.”
MC nam bị câu trả lời của hắn làm cho hết sức kinh ngạc, MC nữ kịp thời phản ứng, “Nói như vậy có nghĩa là gì?”
“Tôi muốn nhắn là…” Ánh mắt của hắn bình thản, giọng nói trong veo rất chân thành, “Tôi đã có người kia.”
MC nữ chợt giật mình, tối nay, người đàn ông này mỗi lần mở miệng thì đều liên quan đến vợ hắn.
Không có ngoại lệ.
Cô có chút hâm mộ, có chút xúc động, trêu chọc nói, “Tôi có cảm giác cậu đến đây để tuyên bố cậu đã có vợ, chúng tôi không sợ bị ném thức cho chó, nhưng khả năng tăng bốc vợ của cậu thật quá cao đi, trăm phần trăm luôn.”
“Đúng vậy.” Ngọc Bạch Y thản nhiên thừa nhận, tay hắn cầm micro màu đen, càng nổi bật lên ngón tay thon dài như ngọc, hắn nghiêm trang đứng đấy, khuôn mặt lạnh có chút tình cảm, “Tôi tới nơi này, chỉ là muốn nói cho mọi người biết, tôi thuộc về ai.”
Bạch Uyển Thư khẽ liếc sang nhìn Diệp Đàn đang xấu hổ ôm mặt, đau đớn mà nhắm mắt lại.
Mã Đan! Ngọc Bạch Y cậu giỏi lắm! Từ vòng đầu đến vòng vấn đáp đều chơi xấu, chẳng lẽ cô không biết sao! Hắn cmn đều động tay động chân, chính là vì 360 độ 360 loại hình thức thông báo cho người khác biết, hắn thuộc về ai!
Ngươi dám phá hủy toàn bộ kịch bản của ta!!!
Vậy mà từ trước đến nay ta không biết ngươi là người miệng lưỡi ngay thẳng tâm cô trùng trùng!
Bạch Uyển Thư cảm thấy Ngọc Bạch Y đã làm mất lòng rất nhiều fans hâm mộ rồi.
Một tuần sau.
Buổi tối trước khi chương trình được phát sóng một ngày, MC nam cầm micro nói: Tám giờ tối mai, các bạn nhớ đeo kính để nhìn rõ các tuấn nam mỹ nữ trong đoàn phim Sinh Sát nha *mỉm cười*.
MC nữ nói: Mắt kính thôi thì chưa đủ đâu, phải chuẩn bị them bao tải để hốt thức ăn cho chó nữa *cười*
Bạch Uyển Thư đoán mọi người sẽ nói đại loại “Người đàn ông này rất tình cảm”, “Tình cảm có phân theo cấp độ mẹ cậu không dạy cho cậu sao”, “Ha ha cái gì mà đã thuộc về người khác, tội nghiệp chưa”, “Từ đầu đến cuối người đàn ông này không hề biểu lộ như đang diễn”.
Nhưng mà, sau khi chương trình phát sóng, mọi người lại chém gió thế này -_-:
Cổ vận op: Những người đàn ông dám đưa điện thoại cho bạn gái đã gọi là dung cảm rồi, nếu ngươi có bản lĩnh thì xài chung điện thoại với vợ giống nam thần của ta đi! Đây mới gọi là khí phách!!!”
Không hối hận: Ai ôi, đánh yêu tinh gì đó quá thô tục rồi, Bảo Bảo không hiểu gì hết đâu, ta chỉ muốn hỏi một chút, thượng tiên đại nhân, buổi tối về anh sẽ ‘đánh’ vợ mình thật sao? OwO
Nam thần anh quá ngầu: Ta ngồi tính nhẩm, suốt chương trình nam thần của ta mở miệng nói mấy câu, hai mươi mấy câu đều nhắc tới lão bà của ảnh *cười*.
Hoa bách hợp *tốt: Đi vội quá không kịp chuẩn bị… Bao tải ở đâu… Bao tải ở đâu cho đủ!!! Đau đớn thay cho đoàn phim không biết vượt qua bằng cách nào!!!
Tô Tô thành thói quen: Anh thuộc về ai, anh rõ ràng là thuộc về mọi người (v).
Muốn bảo quản ôi chao ơi: Nam thần lạnh lùng nhất trần gian lại bám vợ, bị sinh ra khuôn mặt máu a anh anh anh.
Hạnh tai nhạc họa: Nhìn thấy thượng tiên đại nhân một thân hắc y, mang đậm nét cấm dục, lúc đó ta ngồi lau máu mũi, không ngờ ảnh lại nói tiếp một câu: Ôm cô ấy, hôn cô ấy, giữ cô ấy ở bên cạnh… Bà mẹ nó lúc ấy lấy tay lau máu miệng không kịp *đau lòng*.
Tiểu kiều thê tu tổng: Tranh giành tình cảm với chó, Tiên Tôn cũng không có người nào khác a (-v-)/.
Bá chủ hai súc sinh: Ta mặc kệ, cho dù Ngọc đại thần không cho chúng ta sinh hầu tử cho hắn, ta liền đi cướp hầu tử của hắn ^o^ Ngọc đại thần khi nào anh với nữ trung hào kiệt sinh hầu tử ngao ô o o o ~
Tiểu kịch trường đại nhân: Nhìn Ngọc đại thần đứng trên sân khấu, ta liền muốn thè lưỡi ra liếm liếm ~ Ngọc đại thần nói cái gì làm cái gì cũng đúng ^o^.
Bạch Uyển Thư xem thêm mấy bình luận nữa, sau đó không ngờ lại nhận được điện thoại của chương trình “Ta có ngươi”.
Cô nói chuyện phiếm với họ mấy câu, rồi nói với Ngọc Bạch Y: “À, chương trình “Ta có ngươi” gọi điện thoại cho tôi, muốn anh với Diệp Đàn cùng tham gia.”
“Tôi giúp các người đồng ý.”
“Không cần quá cảm động đâu, dù sao tôi chỉ đang trả thù anh dám làm xằng bậy trong chương trình.”