Trọng Phản Mạt Nhật Chi Ngọc Đồng Không Gian

Chương 19: Giọng nói



Đường Á quyết định thời gian là buổi tối ngày 22. Tang thi vào buổi tối sẽ nhiều hơn so với ban ngày một chút, bởi vì lúc đầu tang thi còn hơi sợ ánh sáng, hoặc chính xác hơn là không quen. Tuy rằng hiện tại đã tháng 11, ánh nắng không quá chói chang, nhưng con người sẽ an tâm hơn khi đứng dưới mặt trời, cảm giác ánh mặt trời có thể tiêu diệt hết thảy tà ác.

Nghe nói ban ngày tương đối an toàn, cho nên hầu hết mọi người đều chọn hành động vào ban ngày. Đường Á chọn buổi tối để tránh người khác, hơn nữa nơi này ở ngoại ô cách xa nội thành, đám tang thi trong thành phố còn chưa tới được. Ngoại ô vốn không có nhiều người ở thì biến đổi được bao nhiêu tang thi, Đường Á mấy ngày nay cũng giải quyết không ít, cho nên buổi tối hẳn cũng sẽ không khác lắm so với ban ngày.

Không có gì để thu dọn, 12 giờ đêm ngày 22, Đường Á lặng lẽ đến gần trạm xăng dầu. Cậu mặc quần áo tối màu, linh hoạt mà im lặng đi trong bóng đêm, phát hiện tang thi thì tránh xa, đi thẳng đến mục tiêu.

Trạm xăng bình thường có chín khu, khu buôn bán phía trước chính là nơi mọi người đổ xăng, nơi này chỉ có một mái nhà che mưa, phía sau được chia thành khu tiếp đón và 7 phòng thay quần áo, cuối cùng là vi phòng tĩnh điện làm kho xăng dưới lòng đất, lối vào ở bên trong.

Càng tới gần trạm xăng dầu, tang thi lại càng nhiều, giống như bị cái gì đó hấp dẫn, mà hấp dẫn tang thi thì chỉ có máu thịt tươi sống. Đường Á không biết trạm xăng có cái gì, nhưng dù là cái gì đi chăng nữa, chỉ cần không chết, cậu sẽ không dễ dàng buông tha.

Cũng may tang thi còn chưa tụ tập lại, còn cách trạm xăng dầu một đoạn, Đường Á trước khi gây ra sự chú ý của tang thi đã kịp tới khu bán hàng.

Cửa phòng bằng thuỷ tinh, bên trong có ánh đèn, có người!? Tang thi vào trong cũng sẽ không bật đèn. Nhẹ nhàng mở cửa đồng thời chú ý quan sát, Đường Á chậm rãi đi vào, thần kinh căng như dây đàn, tim đập có chút nhanh hơn, sau đó qua khe cửa cậu nhìn thấy màu máu chói mắt.

Nếu hỏi Đường Á cậu chán ghét thành phố nào nhất, nhất định không phải G thị. Cậu không thể hiểu nổi loại người, vì ăn uống, thậm chí chỉ là tìm kích thích mà ngược đãi động vật: Nếu hầm ba ba khi nó còn sống vì khiến đồ ăn ngon miệng hơn, vậy thịt lừa cùng não khỉ thì sao? Long tu phượng trảo thì sao? Rõ ràng không phải đồ ăn, lại bị lần lượt đem lên bàn ăn. Cầy hương gây nên bệnh dịch là một cảnh cáo cho con người, nhưng hiển nhiên không có hiệu quả.

Này hành vi đó là vì ăn, vậy động vật bị hành hạ đến chết thì vì sao? Nước Z có luật pháp bảo vệ động vật hoang dã thế nhưng không có một cái nào để bảo vệ vật nuôi thông thường. Kẻ hành hạ ngoài việc bị dư luận chỉ trích thì cũng không bị bất cứ trừng phạt nào.

Trước khi mạt thế đến, Đường Á nhìn thấy trên mạng có video quay cảnh con người hành hạ chó mèo hoang đến chết, hiện tại, cậu nhìn thấy trực tiếp: Trong phòng có mười mấy cái ***g sắt to nhỏ, bên trong nhốt mèo và chó, răng nanh móng vuốt đều hung hăng cào cắn thanh sắt, dù móng vuốt và miệng chảy máu cũng không ngừng lại. Ở giữa phòng có một người.

Là một người đàn ông mặc đồng phục của trạm xăng, trước mặt hắn là một cái bàn sắt thấp, phía trên là một con chó nhỏ thoạt nhìn mới đủ tháng không lâu đang bị trói chặt.

Ngón trỏ và ngón cái của hắn ta cầm một con dao thật dài không ngừng hoạt động, một tay kéo da lông trên bụng chó con, động tác rất thuần thục. Hắn ta muốn lột da chó con. Theo góc nhìn của Đường Á có thể thấy rõ ràng ruột đỏ nhạt chảy ra cùng máu ở bụng chó con, còn có cái khăn nhiễm máu dưới thân nó…… Chó con liều mạng muốn tránh, hung ác cắn tay người đàn ông, nhưng với không tới, chỉ có thể cố gắng ngẩng đầu gầm gừ uy hiếp, nhưng chỉ làm cho đối phương càng thêm hưng phấn, động tác càng thêm tàn nhẫn.

Giống như có ngọn lửa thiêu đốt trong đầu, phẫn nộ dấy lên trong lòng khiến suy nghĩ của cậu trống rỗng, trong lòng có thanh âm kêu gào phải hủy diệt cái gì đó, Đường Á không nhìn thấy mắt trái của mình chậm rãi biến thành màu đỏ yêu dị, cậu yên lặng lấy trong không gian một thanh đao, sau đó, một cước đá văng cửa.

Tiếng ồn cửa đập vào tường lập tức khiến người nọ chú ý, hắn ta quay đầu, mắt đeo kính, khuôn mặt nhìn qua rất hòa nhã, chỉ là trên mặt dính máu, trong tay vẫn cầm một con dao nhỏ máu, thấy Đường Á cầm đao thì vô cùng kinh ngạc, lại không hề sợ hãi.

Trước khi mạt thế ở đời trước, Đường Á chỉ là một trong những học sinh bình thường nhất, sau mạt thế từng giết một tang thi, sau đó bị người khác hại chết, sống lại, chuẩn bị vật tư, mạt thế lại đến, cho tới bây giờ cậu đã giết được hơn trăm tang thi, nhưng cậu chưa giết người nào. Đúng vậy, một người có tâm lí bình thường sẽ không nghĩ muốn giết người, được giáo dục từ nhỏ khiến chúng ta luôn áp chế phẫn nộ của chính mình mà không giết người.

Nhưng hiện tại, đầu óc từng đợt nóng lên, Đường Á cảm giác tinh thần và thân thể của mình như bị tách rời, cậu không định nhấc chân, nhưng lại đến gần đối phương, trên mặt người nọ nở nụ cười thân thiện, mời cậu cùng “hưởng thụ” niềm vui hành hạ động vật đến chết. Giống như xem phim, Đường Á nhìn chính mình nâng chân lên, tại thời điểm đối phương ngạc nhiên đạp hắn ta một cước bay đến trên tường…

Đường Á chưa bao giờ biết thân thể không cường tráng của mình lại mạnh đến như vậy. Một người đàn ông trưởng thành ít nhất phải nặng hơn 65kg, một cước đạp bay của cậu chỉ có thể xuất hiện trên phim mà thôi. Sau đó cậu thấy mình đến gần người nọ, chuôi đao nện mạnh trên gáy hắn, người nọ lập tức ngất đi.

Đường Á lại phát hiện, cậu không nghĩ gì nhưng trên tay lại tự động xuất hiện dây thừng lấy trong không gian, trói người đàn ông thật chặt, tất cả động tác đều thực hiện rất nhanh gọn, từ lúc vào cửa đến bây giờ cũng mới chỉ ba phút đồng hồ. Thân thể cậu mất kiểm soát! Không tự chủ đi đến bàn sắt, chạm một cái, chó nhỏ bị mổ bụng và Đường Á cùng vào không gian.

Chớp mắt khi tiến vào không gian, Đường Á liền nâng chân lên, sau đó mất trọng tâm, cùng với chó nhỏ ngã vào sông băng. Tuy rằng uống mấy ngụm nước, nhưng Đường Á tạm thời không còn lo lắng, cậu luôn muốn khống chế chân mình, sau khi tiến vào không gian thì thành công, chứng minh vào trong không gian cậu liền khôi phục quyền khống chế cơ thể. Cảm giác thân thể hoàn toàn mất kiểm soát rất không tốt!

Không kịp tự hỏi nhiều hơn, chó con trong tay cậu bị nước lạnh kích thích phát ra tiếng kêu đau đớn. Đường Á nhìn chó nhỏ trong tay sắp mất đi sinh mệnh, ánh mắt vẫn luôn tối tăm lộ ra chút ánh sáng, nhẹ nhàng nâng thân thể gầy trơ cả xương cuộn tròn ở trong tay, đem ruột chảy ra nhẹ nhàng đưa trở lại, tiểu gia hỏa bị đau dùng lực cắn ngón tay Đường Á. Đường Á cũng không phản kháng, dùng ngón cái giữ đầu nhỏ trên cao phòng ngừa nó sặc nước, khiến nước sông không vượt quá bụng chó con.

Không lâu sau, tiểu gia hỏa này có tinh thần hơn, đầu nhỏ động đậy, hình như là đói bụng, bắt đầu không tự giác ngậm mút, phát ra tiếng “chậc chậc”. Đường Á tay hơi động, tiểu gia hỏa lại rầm rì bất mãn, càng dùng lực mút ngón tay Đường Á.

“Mày hút nữa cũng không no được. Ngoan, để tao xem xem miệng vết thương tốt hơn chút nào không, lát nữa pha sữa cho mày không phải tốt hơn sao?” Không ai biết Đường Á thích chó từ nhỏ, cậu luôn muốn nuôi một con nhưng vẫn chưa cơ hội —- trước đây cậu còn không chăm sóc nổi mình, từng nuôi một con nhưng chết vì bệnh, sau khi lớn lên học tập bên ngoài không có điều kiện nuôi, rồi mạt thế đến.

Cậu không thích chia sẻ với người khác, thầm nghĩ bình yên sống với con cún mình nuôi. Tâm tình không tốt chỉ cần ôm thân thể ấm áp xù lông, lòng sẽ dần dần trầm tĩnh lại. Chó là người bạn trung thành nhất của con người. Càng trải qua nhiều chuyện, cậu càng muốn có một con.

Thân thể nho nhỏ trong tay đột nhiên run rẩy kịch liệt, phát ra âm thanh đau đớn thảm thiết, chỉ là nó quá yếu ớt, kêu rất nhỏ, nhưng đủ khiến Đường Á chú ý.

“Sao vậy? Miệng vết thương lại đau sao?” Đường Á tưởng mình không cẩn thận làm đau tiểu gia hỏa, nhẹ nhàng nâng lên xem bụng nó, miệng vết thương đã khép lại chỉ còn một vết sẹo hồng nhạt. Chẳng lẽ là nội tạng bị thương?

“Chết tiệt!” Một thanh âm tức giận hổn hển đột nhiên vang lên.

“Ai?!” Đường Á cầm lấy thanh đao trên bờ.

_____

Tác giả có lời muốn nói: o[∩_∩]o ha ha ~ hai nhân vật mới xuất hiện, tiểu công là một trong số đó nga ~[bị pia]~

Chó con chính là tiểu công…… Hy vọng nhóm fan của trung khuyển công hài lòng [~ ̄▽ ̄]~ truyện cũng không bị thân ái nào vứt bỏ…… Cắn khăn tay ~

Chương sau sẽ vạch trần hoàn toàn bí mật của không gian.

ps. Bởi vì tình tiết cần, đã thay đổi kết cấu trạm xăng dầu, trạm xăng dầu trong hiện thực không phải là dạng này a ~ [ nhiều lời nữa rồi……]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.