Trong Show Tống Nghệ Kinh Dị Debut Vị Trí Center

Chương 63: 63: 《 Cô Nhi Viện Phúc Âm 》1




Làm một giấc này, Tạ Tiểu Chu chính là ngủ cũng không vô, lười nhác mà dựa vào trước giường, xa xa mà nhìn cửa sổ.
Ngoài cửa sổ, gió đêm thổi qua bụi cây, phát ra tiếng vang sàn sạt, lại cực kỳ an tĩnh.
Ngẩn ra một lát, Tạ Tiểu Chu tỉnh táo lại, sờ di động đặt một bên.
Màn hình di động sáng lên, ánh sáng có chút ảm đạm, chiếu vào trên má Tạ Tiểu Chu.

Lông mi mảnh dài rũ xuống, có chút lãnh đạm.
Cậu thuận tay click mở trang web xã giao.
Lướ qua một chút, liền đẩy tới hot search hôm nay.
Đầu đề hot search cũng đủ náo nhiệt, không phải tình yêu của vị minh tinh nào đó được hấp thụ ánh sáng, thì chính là vị minh tinh nào đó ẩn hôn sinh tử.

Cậu lúc trước chính là diễn viên trong đoàn phim, liếc mắt một cái đều là mấy cái tên quen thuộc trong giới, cũng thường thường nghe người khác nói tới.
Nhưng hiện tại, Tạ Tiểu Chu lại có chút cảm giác xa lạ.
Thật giống như cậu cùng náo nhiệt ồn ào này cách một tầng pha lê trong suốt.

Mà pha lê này lại nhìn không thấy cũng sờ không được, nhưng lại có thể rõ ràng cảm nhận được, hai người là ở trong thế giới khác nhau.
Tạ Tiểu Chu mất hứng, thoát ra, click mở WeChat.
Không ngoài dự kiến, không có một tin nhắn.
Lúc mới bắt đầu vẫn là có người trong đoàn phim tới tìm, muốn cho cậu diễn một ít vai phụ nhỏ, nhưng bởi vì cậu lo lắng lúc nào cũng sẽ có thể tiến vào 《 Tạp Kỹ Kinh Dị 》, liền đều uyển chuyển từ chối.

Dần dần, cũng liền không có người tới tìm cậu.
Hiện tại giao diện nói chuyện phiếm trống rỗng.
Tạ Tiểu Chu nhìn màn hình có chút thất thần.
Từ khi bị 《 Tạp Kỹ Kinh Dị 》 lựa chọn, cuộc sống của cậu liền trực tiếp bị viết lại.
Lúc đầu cậu hẳn là ở trong đoàn phim nhỏ nào đó diễn vai phụ pháo hôi, nỗ lực dốc sức mà làm, có lẽ vận khí tốt, còn có thể diễn cái nam 3 nam 4.

Nhưng hiện tại, cậu nghĩ chính là sau chương trình là cái gì, nên làm sao sống sót.
Liền tính có thể thoát khỏi chương trình âm phủ này, cậu còn có thể khôi phục sinh hoạt bình thường sao?
Vấn đề này có chút phức tạp, Tạ Tiểu Chu không muốn lại nghĩ nữa, nhu cầu cấp bách chính là nên làm cái gì để lau đi loại cảm giác kỳ quái này.
Ngón tay ở trên màn hình lang thang không mục đích lướt qua lướt lại, cuối cùng vẫn là mở ra trang web 《Tạp Kỹ Kinh Dị》.
So với ban đêm quạnh quẽ, trang web 《Tạp Kỹ Kinh Dị》 cực kỳ náo nhiệt.
Cho dù là đêm khuya, trang đầu cũng còn có mười mấy kênh phát sóng trực tiếp đang trực tiếp.
Tạ Tiểu Chu qua loa lướt qua, cũng không có chọn lựa, trực tiếp nhấn vào một phòng phát sóng trực tiếp trong đó.
Này hẳn là một chương trình thuộc loại hình chạy thoát khỏi mật thất, các khách mời bị nhốt ở bên trong một căn biệt thự.

Trong tiết mục không chỉ có khách mời mà còn có một tên sát nhân cuồng ma, bị bắt được liền sẽ chết, yêu cầu các khách mời trong thời gian nhất định thoát khỏi biệt thự.
Sắc điệu tối tăm, cơ quan phức tạp, trên mặt đất còn có vết máu chưa khô cạn, lại hay vang lên BGM âm phủ......
Nếu đây là một bộ phim kinh dị, chắc chắn có thể đạt tới 8.0 điểm douban cho phim hay.
Nhưng Tạ Tiểu Chu biết đây không phải diễn kịch, mà là tồn tại chân thật, khách mời bên trong đã chết, chính là thật sự đã chết, hơn nữa tất cả dấu vết trong hiện thực bọn họ để lại đều sẽ bị lau đi, đến người hoài niệm cũng không có.
Khán giả trong phát sóng trực tiếp đối mặt với trường hợp huyết tinh cực kỳ hưng phấn, hết làn đạn này đến làn đạn khác chạy qua, nhưng Tạ Tiểu Chu chỉ có cảm giác ghê tởm.
Cậu nhắm mắt lại, rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, lẳng lặng mà ổn định lại hô hấp.
Cũng không biết qua bao lâu, cuối chân trời xuất hiện bụng cá trắng, mông lung.
Tạ Tiểu Chu hít sâu một hơi, đè ép cảm giác ghê tởm xuống.

Lông mi cậu rung động một chút, bỗng nhiên mở mắt, tựa hồ là đã hạ quyết tâm, đôi mắt trắng đen rõ ràng kia lại nhiều thêm vẻ cứng cỏi.
Loại này tiết mục âm phủ, không nên tồn tại.
Cậu sẽ giúp bác sĩ, không chỉ vì chính hắn.
Màn hình di động sáng lên.
Tạ Tiểu Chu theo bản năng mà nhìn thoáng qua, phát hiện tổ tiết mục lại phát thư mời cho cậu.
Cậu xoa xoa đôi mắt, nhấn xem.

Không có gì bất ngờ, nội dung thứ nhất là mời cậu trở thành khách mời thường trú cho vườn trường.
Tạ Tiểu Chu không chút suy nghĩ liền lướt qua.
Thứ hai chính là tiết mục 《 Tân Nương Thần Sông 》 phát ra mời, Tạ Tiểu Chu cũng không tính toán nhìn thử, trực tiếp nhìn phong thư cuối cùng.

Phong thư này có chút khác.
Màu sắc bối cảnh thoạt nhìn như là phong thư, miệng phong thư còn ấn một cái dấu xi chương, hoa văn hoa lệ phức tạp, giống một cái gia huy.
Đầu ngón tay Tạ Tiểu Chu nhấn vào.
Ngay sau đó, dấu xi chương bóc ra, một giấy viết thư từ giữa rút ra.
【 Tạ Tiểu Chu tiên sinh:
Xin chào, căn cứ theo biểu hiện xuất sắc của ngài ở trong một loạt chương trình, tổ tiết mục mời ngài tham gia loại chương trình tiết lộ chạy trốn 《 Cô Nhi Viện Phúc Âm 》
Tiết mục sẽ bắt đầu quay vào một giờ sau, thỉnh ngài chuẩn bị sẵn sàng, cũng ở trang web 《 Tạp Kỹ Kinh Dị 》 tìm hiểu công việc tương quan.
Tổ tiết mục Tạp Kỹ Kinh Dị】
Tạ Tiểu Chu nghiêm túc nhìn nội dung thư mời, khi nhìn đến dòng chữ "Một giờ sau", có chút kinh ngạc.
Thường thì sau khi kết thúc quay chụp của một chương trình xong, sẽ cho các khách mời có thời gian nghỉ ngơi mấy ngày, cho bọn họ giảm bớt áp lực một chút.
Nhưng lần này cũng quá đột ngột rồi? Cứ như là gấp không chờ nổi mà muốn cậu quay chụp cho tiết mục mới.
Tạ Tiểu Chu nghĩ đến chuyện bác sĩ nói cho cậu —— người của tổ tiết mục sẽ muốn diệt trừ nhân tố không ổn định là cậu đây.
Này có thể là an bài của tổ tiết mục hay không?
Thời gian cấp bách, Tạ Tiểu Chu cũng không kịp nghĩ chuyện khác, lại nhìn thư mời một lần, lên 《 Tạp Kỹ Kinh Dị》.
Trang web có một cái diễn đàn, rất nhiều khách mời đều ở bên trong giao lưu tin tức.

Cậu ôm ý tưởng lục soát, đem cái tiết mục 《 Cô Nhi Viện Phúc Âm 》 này đưa vào khung tìm tòi.
[Đang tìm kiếm...]
Sau khi xuất hiện những lời này, giao diện đình trệ một lát, nhảy tới một giao diện khác.
Trên diễn đàn có tư liệu liên quan với 《 Cô Nhi Viện Phúc Âm 》.
《 Cô Nhi Viện Phúc Âm 》 là một chương trình thuộc loại hình mật thất chạy thoát, tổng cộng quay chụp qua bốn lần, mỗi lần đều không có thành công hoàn thành quay chụp, tỉ lệ tử vong cao tới 100%.
Nhìn đến nơi này, Tạ Tiểu Chu không nhịn được chửi thầm một câu —— xem ra tỷ lệ tử vong của các chương trình tạp kỹ khác cũng không khá hơn là bao.
Ngón tay lướt trên màn hình, tiếp tục kéo xuống nhìn lại.
Bối cảnh 《 Cô Nhi Viện Phúc Âm 》 là trong một khu nhà cô nhi viện thuộc kiểu phương tây, trong đó đề cập tới một ít nguyên tố tôn giáo tín ngưỡng.
NPC bên trong là một vị ma ma áo đen, cùng một giáo phụ chưa bao giờ xuất hiện.
Độ khó khăn của chương trình này rất cao —— tuy nói trong 《 Tạp Kỹ Kinh Dị》 không có xếp hạng tiết mục cụ thể, nhưng khách mời ngầm cho cái tiết mục này là độ khó khăn cấp địa ngục, này đại biểu cho chỉ có khách mời cấp A+ hoặc là cấp S mới bị lựa chọn đi tham diễn.
Tạ Tiểu Chu nghĩ lại xếp hạng khách mời của cậu một chút, chỉ là cấp A.
Đọc xong bài đăng.
Người viết bài đăng này cũng chưa tham diễn qua 《 Cô Nhi Viện Phúc Âm 》, chỉ là khán giả phòng phát sóng trực tiếp, cho nên tin tức lộ ra cũng rất có hạn.

Cuối cùng hữu nghị nhắc nhở một câu: Nếu bất hạnh bị lựa chọn, kiến nghị nên mang theo nước thánh, đạo cụ giá chữ thập linh tinh.
Tạ Tiểu Chu là một người theo thuyết vô thần, đối với tín ngưỡng phương tây hoàn toàn không biết gì cái gì cả, thời gian một giờ cũng không kịp đi tìm hiểu càng nhiều, chỉ có thể dựa theo nhắc nhở dán chủ nhiệt tâm, trước tiên đi đến cửu hàng mua nước thánh cùng giá chữ thập.
Hai loại đạo cụ này đều là dùng một lần, giá cả xa xỉ.

Nhưng còn may Tạ Tiểu Chu trước khi kết thúc tiết mục, thù lao đóng phim được kết toán cũng đủ nhiều, toàn bộ mà mua đến mười mấy phần.
Tất cả đã chuẩn bị xong.
Tạ Tiểu Chu ăn chút gì đó khôi phục thể lực, chờ đợi chương trình mới bắt đầu.
***
Vận mệnh chú định, cứ như có một đôi mắt đang nhìn chăm chăm vào tất cả.
Một lát sau.
Trong bóng tối không tên vang lên tiếng nói ồn ào.
"Chuẩn bị tốt chưa?"
"Có lẽ không khác lắm, tôi đã sắp xếp rồi, lúc này đây, cái tên BOSS trong tiết mục này tuyệt đối,tuyệt đối sẽ không có tình cảm với Tạ Tiểu Chu kia đâu!"
Vì bảo đảm mức độ đáng tin, còn dùng hai chữ "Tuyệt đối".
Có sự bảo đảm này, nhân viên công tác khác gật đầu, ấn xuống một cái nút.
Một điểm sáng sáng lên.
Màn ảnh dần dần kéo gần.
Một tòa kiến trúc kiểu Tây xuất hiện trước mắt, trên gác chuông cũ nát, kim phút đồng hồ chuyển động, lúc tới đúng giờ, sẽ phát ra tiếng đang đang trầm trọng.
—— chương trình, bắt đầu quay!
***
Một giờ như giây lát lướt qua.
Tạ Tiểu Chu thấy hoa mắt, theo bản năng mà nhắm mắt lại, chờ đến khi mở mắt ra lần nữa, đã đi tới một thế giới khác.
【 Hoan nghênh đi vào, hiện trường quay chụp của Tạp Kỹ Kinh Dị】

【 Nơi này là chương trình loại mật thất chạy thoát —— 《 Cô Nhi Viện Phúc Âm》 】
Tạ Tiểu Chu nghe âm thanh thông báo của tổ tiết mục bên tai, đánh giá xung quanh.
Ánh đèn mờ nhạt, tầm mắt mê ly.
Đây là một tòa giáo đường kiểu cũ.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ màu hoa hồng phía sau, mặt trên dùng pha lê màu sắc rực rỡ khâu ra một vài bức chuyện xưa trong Kinh Thánh.

Xuyên qua mái vòm trắng ngà, phía trước là một pho tượng thánh mẫu được dựng đứng.
Thánh mẫu mang theo nụ cười hiền từ, ôm ấp lấy một đứa trẻ thấy không rõ bộ dáng, trước mặt là một cái chậu nước, có lẽ là nó phải rửa tội.
Các khách mời còn lại là theo thứ tự mà ngồi trên ghế dài, tổng cộng có mười hai người.
【 thỉnh ngài rút ra thẻ thân phận】
Tổ tiết mục lời thuyết minh lại lần nữa vang lên.
Tạ Tiểu Chu thu lại ánh mắt, nhấn màn hình di động một cái, rút ra thẻ thân phận của cậu.
Một ánh sáng trắng hiện lên.
Tạ Tiểu Chu tâm tình bình tĩnh.
Vận may của một người được sẽ tự bảo toàn, lúc trước cậu mới vừa nhận được một tấm có thể tính là thẻ SR, cho nên đối với việc lần này rút thẻ hoàn toàn không có cảm xúc chờ mong.
Cậu xem cũng chưa xem, liền thoát ra.
【Chủ đề chương trình lần này là thám hiểm, tiết lộ, mật thất chạy thoát! 】
【 Cửa phòng mở không ra, chỗ âm u cất giấu thân ảnh, dẫm không ra tiếng bước chân, cơ quan tinh xảo cùng đếm ngược sắp kết thúc......】
【 Ngươi có thể chạy thoát sao? 】
【 Thỉnh trong vòng bảy ngày, thoát khỏi cô nhi viện Phúc Âm 】
【 Nhắc nhở ấm áp:Xin hãy cẩn thận, giữa thực tế và cổ tích thường có sự khác biệt】
Tổ tiết mục thanh âm vừa dứt, tuyên bố tiết mục chính thức bắt đầu.
Ở đây tổng cộng có mười hai vị khách mời, không ai là người mới, tất cả đều là khách mời thâm niên đã biểu diễn qua ba lần tiết mục trở lên.
Không có kinh hoảng, không có ầm ĩ, bọn họ như rất ăn ý, xem xét tình huống hiện tại một chút.
Nơi này là một giáo đường loại nhỏ.
Cánh cửu duy nhất đã gắt gao khép lại, trên cửa sổ được khảm pha lê màu sắc rực rỡ, dưới việc bị một lượng lớn sắc khối che đi, thấy không rõ tình cảnh bên ngoài.
Ngoại trự khách mời, nơi này không có NPC khác tồn tại, chỉ có một pho tượng thánh mẫu ảnh nấp dưới bóng tối.
"Xem ra, đây là mật thất thứ nhất." Một thiếu nữ mang mắt kính tròn bình tĩnh mở miệng, "Chỉ có trước rời khỏi giáo đường này, mới có thể biết những tin tức khác."
Một người khác mặc áo da, một người phụ nữ tóc ngắn vẻ mặt lạnh lùng nhấc lên một tờ giấy đã ố vàng: "Đây là tôi tìm được nhật trình biểu của cô nhi viện."
Tạ Tiểu Chu nhìn qua, phát hiện Nữ tóc ngắn có chút quen mắt.
Nghĩ lại, nhớ lại thử, đây là khách mời cùng cậu quay chụp qua 《 Tân Nương Thần Sông 》, có được một tấm thẻ SR là Druid, có thể biến thành các loại động vật.
Nữ tóc ngắn có lẽ là muốn chia sẽ cho các khách mời khác.
Nhật trình biểu đem thời gian phân chia đến cực kỳ tỉ mỉ kỹ càng.
Mỗi buổi sáng 4-5 giờ, buổi chiều 4-5 giờ đều là thời gian cầu nguyện ở giáo đường, sáng trưa chiều 3 bữa cần phải đúng giờ đến nhà ăn, giữa trưa có nghỉ trưa, buổi tối 9 giờ ngủ.
Một khi trái với bảng giờ giấc, họ sẽ bị nhốt trong phòng để răn dạy.
Hiện tại là......
Tạ Tiểu Chu nhìn thoáng qua thời gian trên di động thượng.
Hiện tại là buổi chiều 4 giờ 45 phút.
Các khách mời cần phải ở trước 5 giờ kia rời khỏi giáo đường, đi đến nhà ăn.
Có cả khách mời cơ bắp liền trực tiếp đi qua thử tông cửa.
Cửa này thoạt nhìn hơi mỏng, chỉ là dưới tình huống không có chìa khóa, cho dù là đâm thế nào cũng đều không chút sứt mẻ.
Tên cơ bắp sắc mặt đỏ lên, thở hồng hộc, vẫy vẫy tay.
Thiếu nữ mắt kính hỏi: "Có ai đã từng tham diễn qua tiết mục loại mật thất chạy thoát chưa?"
Không có người trả lời vấn đề Thiếu nữ mắt kính.
Ở đây đều không phải khách mời mới, đều có tính toán của từng người, ai cũng sẽ không phục tùng ai, càng sẽ không dễ dàng nghe theo mệnh lệnh của khách mời khác.
Thiếu nữ mắt kính cũng không cưỡng cầu, ngược lại đi tìm kiếm chìa khóa.
Tí tách.
Thời gian một giây lại một giây mà giảm xuống.
Hiện tại còn dư lại mười ba phút.
***
《 Cô Nhi Viện Phúc Âm 》 là được xưng là chương trình cấp "Địa ngục", nhưng bởi vì là lâm thời phát sóng, không có tuyên truyền để lấy nhiệt, hơn nữa tiết mục này trước nay vẫn không thể quay chụp thành công, khán giả đều không ôm hy vọng quá lớn, tiến vào xem cũng không nhiều lắm.

Phòng phát sóng trực tiếp nhiệt độ trướng rất chậm, chỉ có linh tinh mấy cái làn đạn phiêu qua đi.
[Có tiết mục mới để xem! Xông lên! 】
[Loại mật thất chạy thoát hả? Cảm giác loại hình này yêu cầu chỉ số thông minh, nhìn có chút mệt, xem cũng không hiểu, đi đây]
[Khách mời này lớn lên nhìn cũng rất được ha, các người biết lúc trước đã biểu diễn qua cái tiết mục nào không? ]
Màn ảnh lướt qua các khách mời, rơi trên người một thiếu niên tóc đen.
Thiếu niên ngoan ngoãn mà ngồi ở trên ghế dài, hai tay đặt ở đầu gối, ánh sáng xuyên thấu qua cửa sổ màu rực rỡ hoa lệ sau lưng, nghiêng nghiêng chiếu vào bên người cậu, như là rải lên một tầng kim phấn cho gương mặt trắng nõn kia.
[Khá xinh, nhưng mà......!Ở trong tiết mục này mặt lớn lên đẹp cũng vô dụng]
[Tôi chưa từng thấy, kêu Tạ Tiểu Chu phải không? Tôi đi hỏi một chút]
[Cạn lời, đây là mật thất chạy thoát, đua chính là chỉ số thông minh chứ không phải mặt nha, tôi chỉ muốn xem các khách mời khác sưu tầm manh mối thôi]
[Nhưng mà, thật sự ảnh đến hưởng thể nghiệm của khán giả đó]
[Một tên diễn viên nhỏ, đến fans cũng không được ít nhiều, chắc qua một lát liền chết thôi, đừng ồn nữa]
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
Những khách mời khác đều đang sưu tầm chìa khóa, không đến năm phút, trong giáo đường nho nhỏ đã bị người lật cả cái đế hướng lên trời, ngay cả trên xà nhà cũng có người bò lên trên nhìn thử, nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng của chìa khóa đâu
Thời gian hiện tại còn thừa tám phút.
Tên cơ bắp lỗ m ãng nhất, đấm vào vách tường: "Nên sẽ không căn bản không có chìa khóa đi?"
Thiếu nữ mắt kính đẩy mắt kính trên mũi, nói: "Không có khả năng vừa mới tiến vào liền đoàn diệt, chắc chắn là có chìa khóa."
Trong các khách mời khác, có người nôn nóng, có người bình tĩnh suy tư, cũng có người thờ ơ.
Ngay lúc tên cơ bắp nhịn không được lại muốn đi tông cửa, một thanh âm vang lên: "Xem ra các người đều chưa từng tham gia qua chương trình loại mật thất chạy thoát."
Tên cơ bắp lập tức trừng mắt nhìn qua đi: "Không cảm thấy rất vô nghĩa à? Nếu chúng ta đã tham gia qua, còn ở đây phát ngốc làm cái gì?"
"Vậy tôi dạy cho chú một thứ, trong loại tiết mục này luôn tuần hoàn một chuyện —— cho dù là khi nào cũng không nên gấp gáp." Nói chuyện chính là một người đàn ông mặc áo khoác, y mang vẻ mặt kiêu căng, tự giới thiệu nói, "Tôi là khách mời thường trú của chương trình loại mật thất, Hạ Tòng Tây."
Tên cơ bắp chất vấn nói: "Mày là khách mời thường trú, sao không nói ra sớm?"
Hạ Tòng Tây chỉ mỉm cười, không giải thích.
Hạ Tòng Tây tự nhiên là có lý do.
Ở trong chương trình loại mật thất chạy thoát đua chính là chỉ số thông minh còn có......!Mạng người.
Trong loại chương trình này, có rất nhiều cơ quan xảo diệu, không cẩn thận một tí mà chạm sai liền sẽ có thể kích phát tử vong.

Y cần phải ở trước mặt khách mời tạo uy tín, cho nên chờ đến lúc này mới đứng dậy.
Hạ Tòng Tây nhìn qua các khách mời khác trước mặt, ánh mắt lập loè một chút: "Trong loại trong tiết mục này, thông thường cần phải thỏa mãn điều kiện nhất định mới có thể đi ra ngoài, nếu chỉ đơn giản là lục tung thì vĩnh viễn không thấy chìa khóa đâu."
Tạ Tiểu Chu vốn dĩ đã có đoán được đại khái, thấy người này nói ra, cũng không nóng nảy, nghiêng tai nghe.
Hạ Tòng Tây dừng một chút, tiếp tục nói: "Nếu các người nguyện ý nghe tôi chỉ huy, tôi có thể mang các người phá giải mật thất thứ nhất."
Thiếu nữ mắt kính hỏi: "Vì sao nhất định phải nghe theo chỉ huy của anh?"
Hạ Tòng Tây giải thích: "Ở trong mật thất tồn tại một ít cơ quan, nếu có người không nghe chỉ huy, rất dễ dàng liên lụy những người khác, cho nên tôi yêu cầu —— phục tùng.

Như vậy, tôi mới có thể dẫn dắt các người cởi bỏ cơ quan mật thất."
Lý do này nghe cũng có thể tiếp thu, các khách mời không có do dự quá lâu, liền đồng ý.
Tên cơ bắp thúc giục nói: "Chúng ta đều đồng ý rồi, mày nhanh lên!"
Hạ Tòng Tây lắc đầu: "Còn một người." Y quay đầu, nhìn về phía Tạ Tiểu Chu vẫn luôn trầm mặc không nói.
Tạ Tiểu Chu vốn dĩ đang ăn dưa hóng, đột nhiên không kịp đề phòng mà đối diện với ánh mắt của Hạ Tòng Tây, ngây thơ hỏi: "Anh có việc gì sao?"
Hạ Tòng Tây nheo mắt: "Cậu không muốn rời khỏi giáo đường này à?"
Tạ Tiểu Chu ánh mắt xẹt qua cửa sổ màu phía trước có chuyện xưa Kinh Thánh, có chút kỳ lạ: "Vì sao anh lại hỏi tôi vấn đề này?"
Trong mắt biểu đạt ra ý chính là —— người bình thường ai sẽ hỏi cái vấn đề này chứ.
Hạ Tòng Tây: "......" Y nhịn cảm xúc xuống, nói, "Cậu chỉ cần nguyện ý nghe tôi chỉ huy, tôi có thể mang cậu rời khỏi nơi này."
Hạ Tòng Tây chấp nhất là có nguyên nhân.
Thẻ thân phận của y là "Quyết định thẩm phán", chỉ cần ở đây tất cả mọi người đều đồng ý quyết định của y, vậy y liền có thể trong vô tri vô giác mà thay đổi cách ảnh hưởng đến bọn họ, khiến cho bọn họ đều nghe theo mệnh lệnh của y, cuối cùng trở thành con rối của y.
Mà hiện tại, cũng chỉ thiếu mình Tạ Tiểu Chu.
Lại qua đi một phút.
Bước chân thời gian từng bước tới gần.
Cho dù ở đây đều là khách mời thâm niên, đều nhịn không được nhắc tới tiếng lòng.
Hạ Tòng Tây: "Chỉ cần cậu đồng ý......"
Tạ Tiểu Chu chớp mắt, đôi mắt trắng đen rõ ràng kia tràn đầy tò mò: "Tôi không đồng ý sẽ thế nào?"
Hạ Tòng Tây kéo khóe miệng: "Ai cũng không biết sẽ xảy ra cái gì, nhưng kết cục chắc chắn sẽ không tốt."
Tạ Tiểu Chu cứ cảm thấy có chút là lạ.
Tên Hạ Tòng Tây này là khách mời thường trú của chương trình loại mật thất chạy thoát, hiển nhiên có năng lực tìm được chìa khóa, nhưng y lại không tìm, mà là ở chỗ này kéo dài thời gian.
Muốn làm cái gì à?
Tạ Tiểu Chu ngữ khí thoải mái mà nói: "Tôi rất tò mò, anh vì sao cứ một hai phải kêu tôi đồng ý, nếu không thể ở trước 5 giờ kia kết thúc, mọi người đều sẽ nhận lấy trừng phạt, không phải sao?"
Hạ Tòng Tây vốn định dùng phong phú kinh nghiệm của chính mình tới bức bách các khách mời phục tùng, do đó đạt được hiệu quả của thẻ thân phận "Quyết định thẩm phán", nhưng không nghĩ tới lại xuất hiện biến cố vì Tạ Tiểu Chu như vậy.
Những lời này vừa nói ra, các khách mời khác tự nhiên cũng sinh ra lòng hoài nghi.
Hạ Tòng Tây nắm chặt tay, lại rất nhanh mà buông ra: "Tôi là có thể tìm được chìa khóa, nhưng tôi không có nghĩa vụ không duyên cớ cứu các người đi ra ngoài, dù sao cũng phải trả giá một chút."
Tạ Tiểu Chu gật đầu: "Nói rất đúng, nhưng mà......!Anh có tìm được chìa khóa của anh, tôi có thể tìm được chìa khóa của tôi."
Hạ Tòng Tây sửng sốt một chút: "Cậu tham gia qua mật thất chạy thoát rồi?"
Tạ Tiểu Chu thản nhiên mà nói: "Chưa tham gia qua."
Hạ Tòng Tây: "Vậy cậu làm sao mà tìm được chìa khóa?"

Tạ Tiểu Chu buông tay: "Tôi có thể thử vận may."
***
Khán giả thấy như vậy một màn, tràn đầy châm chọc mỉa mai.
[Haha, ở trong tiết mục này, không thiếu nhất chính là cái tên tự cho là rất lợi hại, loại người này thường rất chết nhanh, vẫn là ngoan ngoãn nghe lời Hạ Tòng Tây nói đi!]
[Lại tiếp tục giằng co, tất cả khách mời đều sẽ bị trừng phạt, có lẽ là muốn ôm nhau đoàn diệt đi]
[Thật cho rằng ở trong tiết mục này có thể dựa vào mặt mà ăn cơm à?]
[Hạ Tòng Tây nhanh chóng bị vả mặt đi, vả mặt được tôi thưởng cho cậu!]
Hiện tại trên bảng xếp hạng fans, Hạ Tòng Tây sắp hàng thứ nhất.
Tạ Tiểu Chu fans vốn là rất nhiều, nhưng là trong tiết mục trước cậu mất tích, các fan đều cho rằng cậu chết ở trong cái tiết mục kia, cho nên cũng không có phát hiện cậu đang biểu diễn ở tiết mục mới.
Hiện tại, Tạ Tiểu Chu bảng xếp hạng fans ừm......!Thứ nhất đếm ngược.
***
Hạ Tòng Tây không cho rằng thiếu niên này có thể tìm được chìa khóa.
Loại người trẻ tuổi này, y thấy nhiều rồi, cho rằng mình là chúa cứu thế, là đặc biệt, nhưng thường là khi đối mặt với tử vong, cho dù cái ngạo cốt gì đều sẽ bị ép tới dập nát.
Y cười lạnh, dù sao thời gian còn đầy, hoàn toàn có thể chờ Tạ Tiểu Chu khóc lóc quỳ xuống tới cầu y.
"Cậu tốt nhất để lại cho tôi hai phút." Hạ Tòng Tây dựng lên một ngón tay, "Một phút chờ cậu sám hối sai lầm của mình, còn một phút cong lại để cho tôi tới tìm chìa khóa."
Nhưng các khách mời khác lại chờ không kịp.
Tên cơ bắp cả giận nói: "Muốn chết thì mình mày đi tìm chết đi!"
Người khác cũng phụ họa: "Đúng vậy, dưới loại tình huống này, cậu còn không phục, cho chúng ta đi ra ngoài đi!"
Thiếu nữ mắt kính muốn nói cái gì, lại bị Tóc ngắn nữ bên cạnh kéo lại.
Trong ánh mắt Tóc ngắn nữ tràn đầy ý không tán thành.
Thiếu nữ mắt kính hỏi: "Chị, chị biết cậu ta?"
Tóc ngắn nữ không giải thích nhiều, chỉ gật đầu.
Cô cùng Tạ Tiểu Chu thông đồng tham diễn qua 《 Tân Nương Thần Sông》, biết tính tình Tạ Tiểu Chu chưa bao giờ là bắn tên không đích.
Ở dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Tạ Tiểu Chu từng bước một đi tới đình cầu nguyện.
Đó là một phòng nhỏ chỉ có thể chứa lấy một người đi vào, lúc các khách mời tìm chìa khóa, đã lật cái đế hướng lên trời.
Thấy Tạ Tiểu Chu tới gần qua, sắc mặt Hạ Tòng Tây hơi đổi —— cậu ta thật sự có thể phá giải cơ quan?
Không, không phải, chắc chắn là vừa khéo!
Ngay lúc Hạ Tòng Tây đang phủ nhận, Tạ Tiểu Chu đã mở ra cửa đình cầu nguyện, quỳ gối, hai nắm tay đặt ở trước ngực, cằm nhẹ nhàng rũ xuống, vẻ mặt nghiêm nghị.
Đinh ——
Liền ngay lúc cậu quỳ xuống, một chiếc chìa khóa đồng từ trên trời rơi xuống, rơi ở trước mặt cậu, quay tròn mà dạo qua một vòng, cuối cùng thì yên tĩnh lại.
Đây là chìa khóa giáo đường.
Tên cơ bắp vẻ mặt kinh ngạc: "Cái đình này chúng ta đã tìm, không phải cái gì cũng không có sao?"
Tạ Tiểu Chu không giải thích.
Thật ra đã rất rõ ràng, suy nghĩ chút là có thể biết được đáp án thôi.
Bảng giờ giấc của cô nhi viện đã nhắc nhở, 4-5 giờ là thời gian cầu nguyện.

Như vậy, không tiến hành cầu nguyện, sao có thể rời khỏi giáo đường chứ?
Tạ Tiểu Chu cầm lấy chìa khóa, cũng không quên nhìn Hạ Tòng Tây mỉm cười: "Hai phút của anh thì để dành cho chính anh đi."
[Ha ha ha mặt Hạ Tòng Tây vang lên mấy tiếng gì đó, đã bị vả mặt lại còn phản bị đánh, cười chết tôi]
[Xem ra khách mời này không chỉ có mỗi lớn lên đẹp thôi]
[Khách mời có thể biểu diễn 《 Cô Nhi Viện Phúc Âm 》ai có thể là bao cỏ hả? Tôi thích, các người thì sao?]
[Vận khí tốt thôi, này chỉ là mật thất đơn giản nhất, còn có cái sau, không nên đắc ý quá sớm]
Có chìa khóa, cửa giáo đường bị mở ra.
Các khách mời nối đuôi nhau ra ngoài, đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ có Hạ Tòng Tây sắc mặt âm trầm.
Chờ khách mời cuối cùng rời khỏi giáo đường, của phía sau lại khép lại thật mạnh lần nữa, sau đó liền nghe thấy gác chuông cách đó không xa phát ra tiếng "Đang" vang vọng.
Đúng 5 giờ.
Hiện tại, bọn họ hẳn là nên đi nhà ăn.
Trên thời gian biểu, có một bản đồ rất giản dị, các khách mời không phí bao nhiêu thời gian liền tới nhà ăn.
Một vị nữ tu sĩ đứng ở trong nhà ăn.
Nàng mặc áo đen, đầu đội đầu sa màu đen, vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn kỹ tất cả các khách mời.

Nàng nhìn rất khắc nghiệt, khóe môi mang theo nhấp nhăn thật sâu.
Thiếu nữ mắt kính hành lễ, tôn kính mà gọi một tiếng: "Ma ma."
Nữ tu sĩ nhìn về phía Thiếu nữ mắt kính, hơi gật đầu, giọng nói thô ách, như là cát sỏi ma sát vào nhau: "Các người phải ở chỗ này học tập lễ nghi, thông hiểu tri thức, gột rửa linh hồn, chờ đợi ngày kia đến."
Ngày kia là ngày gì đặc biệt sao?
Nữ tu sĩ như nhìn thấu nghi hoặc của các khách mời, tiếp tục nói: "Một ngày kia, đại nhân sẽ tiến đến chọn lựa một người thừa kế, trở thành con của hắn."
"Chỉ cần các người không phạm phải điều cấm, đều có cơ hội bị đại nhân lựa chọn, do đó mà đạt được vinh quang vô thượng."
Nghe được lời này, Tạ Tiểu Chu nhưng thật ra nhẹ nhàng được chút.
Tới để chọn con, có lẽ cũng đã bảy tám chục tuổi rồi, cũng có lẽ cũng sẽ không có cốt truyện kỳ quái gì đâu.
Đã trải qua vài lần trước, cậu không muốn lại phải ứng đối với BOSS này nữa đâu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.