Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 105: Sắp tách ra! Ký túc xá ôn tồn!



Thời gian ba ngày trôi qua thực nhanh, Lăng Thần là người tỉnh lại trước.

Khi hắn tỉnh lại đã ngửi đến một cỗ mùi tanh tưởi khắp toàn thân, may là lúc trước Hạ Thiên Tịch đã nói qua với bọn họ, bằng không hắn khẳng định sẽ tự ghê tởm bản thân đến chết.

Cho dù trong lòng đã có dự tính hắn cũng thiếu chút nữa bị loại mùi tanh tưởi trên người mình làm cho ghê tởm muốn chết, cho nên Lăng Thần liếc nhìn Hạ Thiên Tịch còn đang ngồi tu luyện, nhanh chân đi vào phòng tắm, đem đám chất bẩn màu đen trên người rửa đi, tắm táp sạch sẽ một cái.

Hạ Thiên Tịch là người từng trải, sau khi dùng tẩy tủy đan sẽ có tình huống như nào cũng đều trước tiên thông báo cho hai người chuẩn bị, cho nên Lăng Thần lúc này sẽ không đối diện với quẫn cảnh không có quần áo để thay.

Chờ hắn tắm xong từ phòng tắm bước ra, Hạ Thiên Tịch cũng đã mở mắt, khuôn mặt đầy ý cười nhìn hắn hỏi: "Cảm giác thế nào?"

Ánh mắt Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch dừng lại bước chân cảm nhận một chút biến hóa thân thể nói: "Rất tốt"

Xác thực rất tốt, trải qua quá trình cải tạo thân thể của tẩy tủy đan, cảm giác càng thêm uyển chuyển nhẹ nhàng, toàn thân thoải mái, thật giống như trước kia trong cơ thể có rất nhiều chỗ bế tắc hiện tại đã hoàn toàn thông suốt, hơn nữa ngũ giác cảm trở nên nhanh nhạy rõ ràng, loại cảm giác thoải mái này quả thực là xưa nay chưa từng có.

Lăng Thần gợi lên khóe môi nghiêm nghị, ánh mắt lại nhìn Hạ Thiên Tịch trịnh trọng trả lời: "Rất tốt."

Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, có thể được Lăng Thần nói rất tốt, xem ra hắn rất vừa lòng với thân thể được tẩy tủy đan cải tạo qua.

Ngay sau đó, Hạ Thiên Tịch liếc thấy Lăng Thần đang dùng khăn lông lau tóc, liền đi đến trước mặt Lăng Thần, dưới ánh mắt nghi hoặc của hắn tiếp nhận khăn lông trong tay hắn, dùng tay cầm một đầu tóc bạc của hắn, thúc dục hỏa hệ ma pháp, đem mái tóc bạc của Lăng Thần thực nhanh hong khô, không mất đến ba giây đồng hồ.

Lăng Thần ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch nói: "Ma pháp, thật là hữu dụng."

Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi, không một từ phản đối.

Flina so với Lăng Thần chậm hơn một ngày mới đi ra, khi xuất hiện nàng cũng đã tắm rửa thân thể sạch sẽ, nàng dù sao cũng là nữ nhân, không thể để hình tượng lôi thôi xuất hiện trước mặt hai người được.

Lại nói, khi nàng tỉnh lại phát hiện toàn thân hôi thối như vậy, chính nàng cũng chịu không được muốn đi tắm rửa, sau đó mới phát hiện thân thể có biến hóa, cả người nàng hưng phấn đến nỗi đều muốn hung hăng rống lên một tiếng, hiện tại nàng càng lúc càng cảm thấy, đi theo Hạ Thiên Tịch chính là quyết định chính xác nhất trong cuộc đời nàng.

"Hạ thiếu, ta quả thực quá thoải mái." Flina vừa ra tới, cả người hưng phấn khua chân múa tay, quả thực không biết phải biểu đạt như thế nào, hưng phấn đối với Hạ Thiên Tịch bưu hãn nói: "Hạ thiếu, ta Flina nói một lời, về sau mặc kệ là lên núi đao hay xuống biển lửa, chỉ cần Hạ thiếu ngươi nói một câu, Flina ta tuyệt đối sẽ không hai lời."

Hạ Thiên Tịch cười cười, vuốt vuốt mũi mình nhìn Flina hào ngôn chí khí nói: "Ngươi yên tâm, ta cũng sẽ không để các ngươi lên núi đao xuống biển lửa, nếu các ngươi đi theo ta, như vậy ta sẽ dẫn dắt các ngươi đi tới đỉnh cao nhất của thế giới này."

Đây là mục tiêu của Hạ Thiên Tịch, y cũng cần thiết phải thực hiện.

Vừa mới bắt đầu, y chỉ là muốn tiến vào trường quân đội số 1, không làm phụ thân mất mặt, không làm người khác cảm thấy phụ thân có một người con trai như y là một loại sỉ nhục. Nhưng là, trải qua mấy tháng khảo hạch này, trường quân đội số 1 nhiều thiên tài tinh anh như vậy, Hạ Thiên Tịch mới phát hiện, tầm mắt y thực hạn hẹp, chỉ tiến vào trường quân đội số 1 còn chưa đủ, y muốn đứng trên đỉnh, y muốn cho mọi người về sau chỉ có thể dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn y, chỉ có như vậy, y mới có thể xem như chân chính không làm phụ thân mất mặt.

"Tôi tin Hạ thiếu tuyệt đối có thể làm được." Flina tin tưởng tràn đầy nói.

Hạ Thiên Tịch không nói gì nữa, vì hiện tại lực lượng của bọn họ vẫn cực kỳ nhỏ, chỉ nói mạnh miệng là vô ích, mà phải dùng hành động thực tế để chứng minh.

"Như vậy tiếp theo phải dùng thời gian hai ngày ta sẽ nói cho các ngươi tu luyện ma pháp như thế nào, ở thời gian nghỉ ngơi này, các ngươi có thể trước tự tu luyện một chút, có gì không hiểu có thể dùng quang não gửi tin cho ta, cũng có thể chờ đến khai giảng sang năm hỏi ta cũng được."

Hai người gật gật đầu.

Kế tiếp Hạ Thiên Tịch dùng thời gian ba ngày giúp hai người biết trí thức về ma pháp, phân loại, cùng với vận dụng như thế nào, như thế nào từ từ tu luyện ma pháp.

Ba ngày sau, ba người rốt cuộc quyết định về nhà.

Người nhà Flina tới đón nàng, tiễn Flina đi, Hạ Thiên Tịch vươn vươn người, tuy y chẳng làm gì, nhưng là giảng giải những tri thức ma pháp đó cũng khiến cả người mệt mỏi.

Lúc này Lăng Thần đi đến phía sau y chủ động vươn tay ra đặt trên vai Hạ Thiên Tịch, lực đạo mềm nhẹ xoa bóp bả vai đau nhức cho Hạ Thiên Tịch.

"Ngươi còn chưa đi?" Hạ Thiên Tịch nhướng mày, cảm giác được bả vai thoải mái liền hưởng thụ tiếp, hơn nữa phi thường tự tại đem thân thể thả lỏng về phía sau, dựa vào ngực Lăng Thần, thoải mái rầm rì, lim dim đôi mắt hỏi.

"Ngươi chừng nào thì rời đi?" Lăng Thần không trả lời, mà là hỏi lại Hạ Thiên Tịch.

"Ta đã liên hệ Libor quản gia, hẳn là lại một canh giờ nữa Libor quản gia sẽ tới đây."

Bởi vì vừa được nghỉ ngơi Libor quản gia liền liên hệ Hạ Thiên Tịch, trường quân đội số 1 nghỉ, đại gia tộc bọn họ đều sẽ thu được thông báo, lúc ấy Hạ Thiên Tịch nói có chuyện cần làm bảo ông chưa cần tới, ngày hôm qua cảm thấy hôm nay phải đi, Hạ Thiên Tịch trước tiên liền thông tri Libor quản gia.

Hôm nay Libor quản gia tới đã thông báo qua cho y, nhìn thời gian lúc này, nhiều nhất lại chờ một canh giờ, Libor quản gia sẽ tới.

Lăng Thần gật gật đầu không nói nữa, hai vai Hạ Thiên Tịch được hắn mát xa thực thoải mái, cũng lười nói chuyện tiếp, rầm rì mệnh lệnh: "Ân...... Bên trái, bên trái mạnh thêm một chút, đúng đúng, chính là như vậy, ân......"

Không biết giọng nói rầm rì của mình nghe vào tai Lăng Thần là cỡ nào dụ hoặc, Hạ Thiên Tịch như cũ không cảm giác được nguy hiểm đang tới.

Lực tay của Lăng Thần không đổi, nhưng một đôi mắt màu bạc kia lại trở nên phi thường sáng ngời, dọa người.

May mà thần kinh cảm quan của Hạ Thiên Tịch còn chưa vô dụng như vậy, y lập tức cảm giác được khí tràng cường đại tản mát ra từ tầm mắt cực nóng phía sau, y mở mắt ra, vì đầu đang dựa vào ngực Lăng Thần, cả người mềm nhũn không xương oa trong ngực Lăng Thần, y giương lên đôi mắt đối diện tầm mắt Lăng Thần.

Một đôi mắt màu bạc, trong mắt hoàn toàn biến thành màu bạc, mang theo ngân quang lạnh băng khiến người khác rùng mình.

Vốn dĩ ánh mắt này hẳn là dọa người, nhưng khi tiếp xúc tới Hạ Thiên Tịch, ánh mắt lạnh lẽo màu bạc này lập tức trở nên nóng bỏng vô cùng, bị đôi mắt như vậy nhìn vào, bị hơi thở cường đại của hắn vây quanh, Hạ Thiên Tịch cảm giác bản thân như hít thở không thông, quả thực đều không thể hô hấp.

Động tác trên tay Lăng Thần đã ngừng, hai người bốn mắt nhìn nhau.

"Tịch Tịch" giọng nói trầm thấp của Lăng Thần mang theo một chút hoặc nhân nghẹn ngào, hắn một tay nắm lấy cằm Hạ Thiên Tịch, dùng ngón tay cái chậm rãi cọ xát cánh môi Hạ Thiên Tịch, động tác nhẹ nhàng mang theo hương vị tình sắc, hơi thở hô hấp phả thẳng vào mặt Hạ Thiên Tịch, ấm ấm, ngưa ngứa, khiến cả người Hạ Thiên Tịch đều hung hăng run rẩy.

Lăng Thần thực vừa lòng thấy Hạ Thiên Tịch rùng mình, gợi lên tà khóe môi nghiêm nghị tà khí thấp thấp cười.

Tiếng cười trầm thấp dễ nghe, làm người nghe đều không tự chủ được bị mê hoặc.

"Ngươi nói, chúng ta phải tách ra lâu như vậy, ngươi phải bồi thường ta như thế nào?"

Lăng Thần một chút cũng không muốn nghỉ, nghỉ đại biểu cho cái gì? Đại biểu cho hắn và Hạ Thiên Tịch phải tách ra, hai người vừa mới ở chung không được bao lâu liền phải tách ra? Này đối với Lăng Thần quả thực là tra tấn.

Hơn nữa, tình cảm hai người hiện tại vẫn chưa ổn định, Hạ Thiên Tịch còn chưa tự mình thừa nhận sự thật hai người ở bên nhau, cho nên điều này càng khiến Lăng Thần buồn bực hơn.

Tuy hắn tin tưởng bản thân có mị lực có thể khiến Hạ Thiên Tịch thích mình, cũng tin tưởng Hạ Thiên Tịch không phải loại người sớm nắng chiều mưa, nhưng hiện tại quan niệm tư tưởng của con người đều rất cởi mở, không không chế được người khác muốn cho không? Huống hồ Tịch Tịch của hắn tốt như vậy, lóa mắt như vậy, càng khiến Lăng Thần buồn bực, càng khiến Lăng Thần không muốn buông Hạ Thiên Tịch ra, hắn chỉ muốn chặt chẽ ôm lấy Hạ Thiên Tịch, hung hăng đem người này giam trong lòng ngực mình, để những người khác căn bản là không nhìn tới Hạ Thiên Tịch của hắn.

"Tịch Tịch, chúng ta không trở về nhà, liền ở chỗ này thôi được không?" Lăng Thần trầm thấp tiếng nói hơi mang theo một chút vị dấm chua cùng làm nũng, thậm chí còn có một chút ủy khuất.

Hắn ôm chặt lấy Hạ Thiên Tịch, đem đầu chôn ở hõm vai của Hạ Thiên Tịch nói chuyện.

"Nói mê cái gì vậy? chúng ta phải về nhà ăn Tết." Hạ Thiên Tịch đẩy đẩy cái đầu trên hõm vai của mình ra, nghe lời nói ba phần làm nũng hai phần ủy khuất, năm phần dấm chua của Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch vừa buồn cười vừa nhẹ giọng nói: "Được rồi, cũng không phải chúng ta trở về liền không thể gặp mặt, ngươi cũng có thể tới nhà ta tìm ta a!"

Kỳ thực phụ thân của hai người đều là thống soái tối cao của Liên bang, nơi bọn họ ở cũng không cách xa nhau lắm, chỉ cần đi xe huyền phù, chỉ mất ba bốn giờ đi đường mà thôi.

"Thật sao?" mắt Lăng Thần lập tức sáng bừng, quả thực so với với cún con gặp được xương còn sáng hơn.

Tịch Tịch nói như vậy là có nghĩa gì? Hắn có thể nghênh ngang mà vào nhà bái kiến nhạc phụ đại nhân!

Lăng Thần ảo tưởng tươi đẹp nghĩ.

Hạ Thiên Tịch gật gật đầu.

May là y không biết suy nghĩ trong đầu Lăng Thần, nếu không khẳng định sẽ dứt khoát từ chối.

"Cho dù là như vậy chúng ta vẫn là phải mất thời gian rất lâu không thấy mặt, cho nên, ngươi phải bồi thường cho ta?" Hiện tại Lăng Thần lời nói ra rất là vô lại, giống như một tên du côn du thủ du thực vậy.

Hạ Thiên Tịch nhướng mày: "Bồi thường như thế nào?"

"Hôn ngươi!" Lăng Thần nhanh chóng trả lời, sau đó liền cúi đầu chạm vào cánh môi Hạ Thiên Tịch, tốc độ cực nhanh không chần chừ một giây.

Libor quản gia sắp tới, hắn hôn sớm một giây liền có thể hôn nhiều một giây, Lăng Thần ảo tưởng nghĩ, càng ra sức hôn Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch nằm trong lòng ngực Lăng Thần, cả người có thể nói là bị Lăng Thần đè xuống hôn, tuy tư thế hai người có chút không thoải mái, nhưng y cũng không phản kháng giãy giụa, ngẫm lại hai người đúng là thật lâu mới gặp lại, y cũng có chút luyến tiếc.

Tuy rằng hiện tại y vẫn chưa thừa nhận bản thân có tình cảm với Lăng Thần, nhưng lại không phản kháng Lăng Thần lì lợm quấn quýt đã công khai nội tâm của y.

Cho nên trước khi đi, y cũng muốn cùng Lăng Thần hảo hảo ôn tồn một phen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.