Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 309: Động tâm!



"Được rồi, không nói tới đám sâu bọ trên người ngươi nữa, chúng ta trước mắt phải giết chết con quái vật này."

Hạ Thiên Tịch cũng cau mày, chẳng lẽ trên người y hiện tại thì thoải mái sao?

Hiện tại, y chân chính cảm nhận được cái gì gọi là cảm giác vạn kiến phệ cắn.

Nhưng mà, không giết chết con tang thi này thì y sẽ chân chính bỏ mạng tại chỗ này.

Giờ phút này, con tang thi đã tập kích về phía Hạ Thiên Tịch, tốc độ của tang thi cấp 8 không phải nhanh bình thường, lúc trước sở dĩ Hạ Thiên Tịch có thể chạy trốn thành công, chủ yếu vẫn là quy công cho con tang thi này tựa hồ là muốn đùa giỡn Hạ Thiên Tịch.

Thật giống như mèo vờn chuột, chờ bản thân chơi đủ rồi không có hứng thú mới bắt đầu hưởng thụ.

Sau đó chính là Hạ Thiên Tịch không muốn sống bùng nổ kỹ năng ma pháp của mình, không quan tâm là ma pháp gì, một cái tiếp một cái oanh tạc, cho nên y mới cho bản thân tranh thủ một chút thời gian, hiện tại nếu một thương không giết chết được con tang thi cấp 8 này, như vậy y nhất định phải nghĩ cách thêm một lần nữa.

Con tang thi trước mắt này thuộc về tang thi hỏa hệ, vừa ra tay, trên tay đều là ngọn lửa nóng bỏng bạo phá, mà Hạ Thiên Tịch cũng là một ma pháp sư hỏa hệ, nhưng cấp bậc lại không cao bằng con tang thi này, y chỉ là một đại ma pháp sư.

Lúc trước một mình y đánh không lại con tang thi cấp 8 này là điều hiển nhiên, nhưng hiện tại thì khác, bên người y đã nhiều thêm một Tiểu Cửu.

Tốc độ Tiểu Cửu rất nhanh, chỉ nhảy lên một cái là tránh được tập kích của con tang thi này, cho nên Hạ Thiên Tịch cưỡi trên lưng Tiểu Cửu, một bên có thể tiết kiệm thể lực của mình, một bên có thể tìm kiếm thời cơ, trong một chiêu giết chết con tang thi này.

Bởi vì lúc trước bị Hạ Thiên Tịch trốn tránh được, khiến con tang thi này bị chọc giận đến cuồng bạo bất an, giờ phút này thấy Hạ Thiên Tịch xuất hiện hai mắt phiếm hồng tập kích tới.

Tiểu Cửu lập tức nhảy thân tránh ra, trải qua vài lần, con tang thi này hiện tại đã bị mài mòn hết sự nhẫn nại, đôi mắt huyết hồng dọa người, a a kêu to lộ ra hàm răng nhọn hoắt của mình hung hăng xông tới.

"Ngươi mau nghĩ biện pháp giết chết con quái vật này đi." Tiểu Cửu chịu đựng đám sâu bọ quấy rầy trên người, lại lần nữa nhảy thân né tránh công kích của con tang thi này, nhịn không được thúc giục Hạ Thiên Tịch ở trên lưng nó.

Vì đây là nhiệm vụ tùy cơ của hệ thống, Tiểu Cửu có thể trợ giúp Hạ Thiên Tịch hoàn thành, nhưng nói lại không thể trợ giúp Hạ Thiên Tịch đánh chết con quái vật này, cho nên bọn họ chỉ có thể thương lượng nhiệm vụ giết chết con quái vật này để cho Hạ Thiên Tịch tới thực hiện. Còn nó chỉ chịu trách nhiệm mang theo Hạ Thiên Tịch trốn tránh con quái vật này công kích, không để Hạ Thiên Tịch chịu thương tổn.

Bằng không, một móng vuốt của Tiểu Cửu vung lên, con tang thi này không chết thì cũng chỉ còn cái mạng.

"Ngươi trước kiên trì một lát, ta đang suy nghĩ biện pháp."

Kỳ thật, Hạ Thiên Tịch cũng không nghĩ ra được biện pháp gì, vì ma pháp trong thân thể y đã tiêu hao quá nhiều, hơn nữa miệng vết thương trên người con đặc biệt đau, thậm chí có chỗ còn đau tới xuyên tim, có chỗ bị lộ ra xương trắng.

Hiện tại y đang chịu đựng đau đớn trên người cùng với đám sâu bọ này cắn xé mà nghĩ biện pháp, nhưng ma lực trong nhất thời không theo kịp, y cũng không có biện pháp nào tốt.

Trước mặt, có khả năng áp dụng chính là biện pháp kéo dài.

"Như này, ngươi cùng con tang thi này dây dưa, cho ta 1 tiếng đồng hồ, ta tận hết sức phục hồi ma pháp." Hạ Thiên Tịch cắn chặt răng nói, đây là biện pháp tốt nhất trước mắt.

"Vậy được rồi, ngươi nhanh lên." Tiểu Cửu gật gật đầu tiếp tục cùng con tang thi này dây dưa.

Nhìn con tang thi bạo nộ, a a a lộ ra móng tay dài ngoằng của bản thân, răng nanh âm trầm, đôi mắt huyết hồng, lại bị Tiểu Cửu vờn quanh, Hạ Thiên Tịch liền cảm thấy kỳ thật vẫn là rất khôi hài.

Lúc trước y bị con tang thi này vờn quanh, hiện tại đến lượt con tang thi này bị Tiểu Cửu vờn quanh, quả thật là phong thủy thay nhau luân chuyển nhỉ?

Hạ Thiên Tịch sờ sờ cái mũi, thôi, trước mắt vẫn không nên phân tâm, mau chóng nghĩ cách khôi phục ma lực đánh chết con tang thi này trước rồi nói sau!

Hạ Thiên Tịch lập tức nhắm mắt lại tĩnh tâm.

Vì sau lưng y chính là một phiến rừng rậm, cho nên trong bảy loại ma pháp Hạ Thiên Tịch lựa chọn khôi phục ma pháp mộc hệ.

Khi y nhắm mắt lại tĩnh tâm, một đám ánh sáng màu xanh lục dùng mắt thường không nhìn thấy điên cuồng tiến vào thân thể của Hạ Thiên Tịch, chỉ chốc lát sau đám ánh sáng xanh lục này liền bao vây lấy cơ thể của Hạ Thiên Tịch.

Ở trong rừng rậm, mộc nguyên tố là dày đặc nhất, cho nên Hạ Thiên Tịch mới có thể chủ yếu khôi phục mộc hệ ma pháp trước, mà quan trọng nhất chính là mộc sinh hỏa, nếu con tang thi này là thuộc tính hỏa, hừ! Hắn sẽ cho con tang thi này tự mình chết dưới tay mình!

Trong một tiếng đồng hồ, Hạ Thiên Tịch tận khả năng nhanh chóng khôi phục ma pháp mộc hệ của mình, vì sau lưng y là rừng rậm rộng lớn, cho nên mộc nguyên tố ở chỗ này phi thường dày đặc, trong một tiếng đồng hồ ngắn ngủi ma pháp mộc hệ của y đã khôi phục tới trạng thái bão hòa, chẳng qua ma pháp hệ khác lại không được, nhưng như vậy cũng không sao, vì y đã nghĩ ra biện pháp giết chết con tang thi này.

Mà khi Hạ Thiên Tịch giết chết con tang thi này, Hạ Thanh và Lăng Nghị đã xuất lĩnh một chi bộ đội tiến đến con hẻm nhỏ kia để điều tra.

Hẻm nhỏ chỉ rộng khoảng 1 mét, ở trong bóng đêm, một con hẻm này hoàn toàn không nhìn thấy điểm cuối, bên trong tối om rất là đáng sợ.

"Xem ra, chúng ta chỉ có thể vào bên trong dò xét." Lăng Nghị nhìn hẻm nhỏ tối om phía trước, chỉ có thể nói như vậy.

Muốn điều tra con hẻm nhỏ này kỳ thật vẫn là ban ngày thuận tiện nhất, nhưng bọn họ hiện tại đã không đợi được tới ban ngày.

Lăng Nghị cầm quang não trong tay chọn phần máy chiếu, bản đồ Đế Đô tinh lập tức xuất hiện rõ ràng trước mặt mọi người, bản đồ một viên tinh cầu nho nhỏ vẫn phi thường kỹ càng tỉ mỉ, đặc biệt là Đế Đô tinh bọn họ cư trú, đừng nói là một hẻm nhỏ, chính là một cái đường hầm cũng có thể thông qua vệ tinh vô tuyết cao cấp rõ ràng hiện ra ở màn hình.

Hạ Thanh, Úc Trục Thiên, Lăng Thần mấy người lập tức nhìn bản đồ trước mặt, Lăng Nghị từ trên bản đồ tìm được con hẻm nhỏ trên đường phố này, sau đó nói: "Con hẻm này tên là hẻm Vĩnh, chiều dài là 356 km, cuối con hẻm này ra rựng rậm Hasa, sau rừng rậm Hasa chính là giáp Đế Đô tinh, trước mắt xem ra Tiểu Tịch chắc chắn là mất tích ở con hẻm nhỏ này, có khả năng hiện tại đã tới rừng rậm Hasa.

Nếu Hạ Thiên Tịch biết con hẻm nhỏ này dài như vậy, y nhất định sẽ hộc máu.

Bằng không có thể lập tức khiến y chạy 10 tiếng đồng hồ mới chạy ra khỏi con hẻm nhỏ này sao?

Mà con tang thi này cũng đúng là vì nguyên nhân đó, bình thường căn bản sẽ không có người tiến vào con nhỏ này, cho nên mới lựa chọn cuối hẻm nhỏ làm nơi mình ẩn thân, cho nên mới luôn không bị bại lộ hành tung.

Cho dù nơi này mùi hôi thối ngập trời, nhưng có rừng rậm tinh lọc, hơn nữa khoảng cách xa xôi như vậy, mấy trăm km, chờ mùi hôi thối theo gió lại đây cũng đã bị tinh lọc hết.

Lại nói, đây là một con tang thi cao cấp cấp 8, chỉ biết sẽ tuyệt đối không thua kém nhân loại, cho nên, nhân loại mới có thể vẫn luôn không phát hiện ra sự tồn tại của con tang thi này.

"Như vậy chúng ta hiện tại liền tiến vào con hẻm nhỏ này đi." Khuôn mặt vô biểu tình của Hạ Thanh tuy vẫn như cũ không có biểu tình gì, giọng nói cũng thanh thanh lãnh lãnh, nhưng là mọi người đều có thể cảm giác được đến sự quan tâm của anh với Hạ Thiên Tịch.

Kỳ thật, Hạ Thanh chính là một người mặt lạnh tâm nóng.

"Đừng lo lắng, Tiểu Tịch tuyệt đối sẽ không có việc gì." Úc Trục Thiên liền đứng ở bên người Hạ Thanh, nghe thấy Hạ Thanh nói như vậy, tuy từ trên mặt anh không nhìn ra bất cứ biểu tình gì, nhưng cẩn thận nhìn kỹ vẫn có thể thấy hoảng loạn và lo lắng trong đôi mắt của Hạ Thanh.

Hắn vươn tay nắm lấy tay Hạ Thanh, trong tay dùng sức nắm, phân tán lực chú ý của Hạ Thanh.

Hạ Thanh quay đầu nhìn Úc Trục Thiên, Úc Trục Thiên lúc này cũng vừa lúc nhìn anh, dưới ánh đèn mờ nhạt, hai người bốn mắt đối diện, trong ánh mắt Úc Trục thiên có tín niệm kiên định, con trai của bọn họ nhất định sẽ không có việc gì.

Giờ phút này, nhìn kiên định trong ánh mắt Úc Trục Thiên, trái tim Hạ Thanh hơi hơi rung động một chút, có thể nói Hạ Thiên Tịch chính là toàn bộ thế giới của anh, lần Hạ Thiên Tịch tự sát, Hạ Thanh có thể cảm nhận được cả thế giới của mình lập tức bị phá hủy, cho nên anh không thể chịu đựng việc con trai bị bất cứ một chút thương tổn nào.

Nhưng mà, lúc ấy anh là một ngươi lo lắng hãi hùng, hiện tại, có người đứng ở bên cạnh anh có thể tiếp sức cho anh, điều này khiến cho tâm tình hoảng loạn khẩn trương của anh lập tức trở nên yên ổn nhất định.

Đúng vậy, Tiểu Tịch là con anh, chẳng lẽ anh không có lòng tin với con trai của mình sao?

Tiểu Tịch tuyệt đối sẽ không có việc gì!

Thần sắc vô biểu tình của Hạ thanh lập tức thả lỏng hơn rất nhiều, hơn nữa không buông tay Úc Trục Thiên ra, tuy anh cũng không nắm lại tay Úc Trục Thiên, nhưng cũng không buông ra, điều này khiến cho tâm tình Úc Trục Thiên lập tức chuyển biến tốt đẹp một chút, tục ngữ nói rất đúng, chân thành thì sắt đá cũng phải mòn, hắn tin rằng có một ngày hắn nhất định có thể sưởi ấm trái tim Hạ Thanh.

Nhưng mà trước mắt cũng không phải thời điểm nghĩ tới những việc này, Úc Trục Thiên rất nhanh thu lại vui sướng trong lòng, việc quan trọng nhất trước mắt chính là con hắn, rốt cuộc là ai bắt đi? Người này vì sao lại muốn bắt y?

"Hai nguyên soái chúng ta chỉ có một người có thể đi vào, Liên Bang cần phải có người trấn thủ."

Lăng Nghị nhìn Hạ Thanh nói, hết thảy tình huống trước mắt đều không rõ ràng,hai nguyên soái bọn họ chắc chắn không thể tùy tiện rời khỏi đại bản doanh.

Kỳ thật, bọn họ ai cũng không thể rời đi, bọn họ chính là nguyên soái, sao có thể làm việc không phân riêng tư như vậy, nhưng không có cách nào khác, ai bảo người mất tích chính là con dấu của Lăng nguyên soái, là con trai của Hạ nguyên soái chứ?

Vì thân phận của Hạ Thiên Tịch không bình thường, còn là con trai của đế vương đế quốc thương nghiệp Úc Trục Thiên, cho nên có quyền thế chính là tốt, có thể khiến mình làm việc công tư không phân.

"Vậy ta đi vào." Hạ Thanh lập tức không chút do dự nói.

"Ta đi cùng ngươi." Úc Trục Thiên lập tức nói, sau đó hạ giọng không cho quân đội phía sau nghe được: "Đừng lo lắng, nhất định sẽ tìm được Tiểu Tịch, của con trai của chúng ta có gen ưu tú như vậy, nhất định sẽ không có việc gì."

..........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.