Tinh cầu Lyme là một tinh cầu gần Xích Tinh nhất, khi chiến tranh giữa nhân loại và tang thi bùng nổ toàn diện, tinh cầu Lyme đứng mũi chịu sào là bị ảnh hưởng lớn nhất.
Nhưng cũng còn may, quân đội Liên bang đóng quân ở bên cạnh trấn áp đám tang thi này, cho nên tinh cầu Lyme cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều, nhưng vì lần ảnh hưởng này giá cả hàng hóa ở tinh cầu Lyme tăng lên nhanh chóng, khiến đại gia tộc lớn nhất ở tinh cầu Lyme cũng là tinh chủ của tinh cầu Lyme - Hạ gia ba năm qua giàu đến chảy mỡ.
Thời gian ba năm thay đổi quá nhiều thứ, vì Hạ Thiên Tịch mất tích, cho nên ở trường Quân đội số 1 trực tiếp cho y ở trạng thái tạm nghỉ học, mà rất nhiều người đều đã tốt nghiệp hoặc là gia nhập vào quân đội tham gia vào cuộc chiến tranh lần này.
Thẩm Hạo năm đó theo theo Lancet tới Đế quốc, ba năm qua Đế Quốc không còn do nữ vương Salia nắm giữ nữa, cho nên Thẩm Hạo đi theo Lancet cùng nhau mất tích.
Còn Flina và Lạc Vô Dật thì đi theo Lăng Thần cùng nhau tiến vào quân đội, hai người bọn họ hiện tại đều trở thành cấp dưới bên người Lăng Thần, Tinh Dạ và Dạ Đồng khi chiến tranh bùng nổ liền không biết đã đi nơi nào, hai người bọn họ có thể nói cũng là trực tiếp biến mất ở trước mắt mọi người.
Mà hiện tại chiến tranh giữa nhân loại và tang thi có thể nói là phi thường khó khăn.
Tang thi bên kia trước mắt chỉ nghe nói có 5 tang thi cấp 8, hai tang thi cấp 9, nghe nói còn một con Thần cấp.
Tuy chưa xác định được mấy tin tức này có phải là thật hay không, nhưng Liên Bang bên này cũng không dám thiếu cảnh giác.
Hạ nguyên soái mới là chiến sĩ cấp 7, ba năm qua Lăng thần khắc khổ tu luyện cũng mới chỉ là chiến sĩ cơ giáp cấp 6 đồng thời là Ma Đạo Sư sơ cấp, vì hắn ở trong quân đội tu luyện tương đối ít nên cấp bậc tăng không nhanh như Hạ Thiên Tịch.
Hơn nữa lúc này đang chiến tranh, bởi vì bị Đế quốc kéo chân, trấn áp tang thi là do Lăng nguyên soái tọa trấn, còn Hạ Thanh thì tọa trấn ở Đế Đô, để tránh cho việc bọn họ đều đi cả Đế Quốc tới chiếm ổ của Liên Bang bang, vậy thì không hay.
Hôm nay, Lăng Thần đang chỉ đạo một vài chiến thuật, trong đầu đột nhiên vang lên thanh âm máy móc của hệ thống.
Thanh âm đó là tin tức Hạ Thiên Tịch thăng cấp, hai năm trước hắn liền nghe thấy thanh âm này, chẳng qua hắn vẫn không tìm thấy sự tồn tại của Hạ Thiên Tịch, mặc kệ là hắn hay là Tiểu Bình Quả, bọn họ đều có khế ước với Hạ Thiên Tịch, đều có thể hơi hơi cảm giác được sự tồn tại của Hạ Thiên Tịch, nhưng lại không cách nào cảm giác được Hạ Thiên Tịch ở chỗ nào.
Cho nên, Lăng Thần mới có thể khẳng định Hạ Thiên Tịch chưa chết.
Tuy y chưa chết, nhưng hắn cũng không cảm giác được sự tồn tại của y.
Đến tận hôm nay, thanh âm máy móc của hệ thống vang lên trong đầu hắn, trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua, thật giống như Hạ Thiên Tịch sẽ xuất hiện, cái cảm giác này càng càng càng mạnh mẽ,khiến hắn ngơ ngác đứng ở trước mặt bản đồ trong lúc nhất thời quên mất cả phản ứng.
Đám tướng sĩ trong phòng họp mắt to trừng mắt nhỏ sôi nổi hai mặt nhìn nhau, cũng không rõ thiếu tướng đây là bị làm sao? Đang nghiên cứu chiến thuật mà? Sao đột nhiên lại dừng lại?
"Hôm nay trước tới đây thôi, tan họp." Lăng Thần phản ứng lại, cũng mặc kệ các vị tướng sĩ trong phòng họp, lập tức đi về phía cửa.
"......"
Các tướng sĩ bị bỏ lại quả thực có điểm ngây ngốc, muốn nói Lăng Thần đi, kỳ thật là một cái kỳ tích trong quân đội bọn họ.
Dùng gần ba năm liền từ một binh lính bình thường thăng chức đến vị trí thiếu tướng, còn nhớ rõ khi hắn vừa mới tới quân đội cả người lạnh lùng như vậy, tuy có rất nhiều người nể mặt Lăng nguyên soái sẽ không đi giáo huấn Lăng Thần, nhưng trong quân đội khác với bên ngoài, người ở đây đều là người đã từng lên qua chiến trường chiến đấu hăng hái, không có thực lực thực sự người khác sẽ không quan tâm ngươi có thân phận gì, bằng không Đế quốc cũng không dễ dàng bị tướng quân Caesar làm phản, bởi vì Lancet vương tử tuy là vương tử điện hạ, nhưng chưa từng tiến vào quân đội rất khó để khiến người khác phục tùng.
Cho nên đây cũng là lý do Lăng Thần tiến vào quân đội không có ai cho hắn khai tiểu táo, để hắn một người từng bước đi lên, thu hoạch không ít thuộc hạ trung thực.
Ba năm qua mọi người đều đã quen với vẻ lạnh lẽo và bình tĩnh của Lăng Thần, hắn chưa từng giống như hôm nay, mọi người thậm chí đều có thể nhìn ra một tia kích động trên mặt hắn.
Rất nhiều người dụi dụi mắt, tỏ vẻ quá không khoa học, thiếu tướng mặt than vô biểu tình cư nhiên cũng sẽ có biểu tình?
Không để ý đến hoài nghi trong mắt mọi người phía sau, Lăng Thần lập tức về ký túc xá của mình, lúc này trên mặt hắn thoáng hiện ra biểu tình kích động chân chính, bởi vì hắn cảm giác được, hắn cảm giác được Hạ Thiên Tịch xuất hiện.
Tuy trước mắt còn không thể thực sự cảm giác được Hạ Thiên Tịch cụ thể ở nơi nào, nhưng hắn có thể cảm giác được Hạ Thiên Tịch tựa hồ cách hắn cũng không xa, nếu là như vậy, vậy chứng tỏ Hạ Thiên Tịch hiện tại chắc chắn là ở tinh cầu Lyme, cho nên Lăng Thần lập tức thu thập quần áo của mình một chút sau đó báo một tin cho Lăng Nghị.
"Con trai, làm sao vậy?" Lăng Nghị nhận được tin báo của Lăng Thần khi đang nghiên cứu chiến thuật, còn tưởng là Lăng Thần có cái phát hiện gì mới muốn nói cho hắn!
"Phụ thân, con muốn tạm thời rời đi quân đội một lần."
"Đi ra ngoài?" Lăng Nghị thập phần khó hiểu: "Con hiện tại đi ra ngoài làm gì?"
"Con đã nhận ra sự tồn tại của Tịch Tịch, con muốn đi đón con dâu của người trở về." Lăng Thần nheo lại đuôi mắt, giọng nói trầm thấp thập phần kiên định.
Hắn muốn đi đón lão bà của mình về.
Lăng Nghị lập tức sửng sốt, đón con dâu hắn trở về?
Ba năm trước đây, Hạ Thiên Tịch mất tích là điều ai cũng không muốn đối mặt, vì chuyện này, lúc ấy hắn và Hạ Thanh thiếu chút nữa đánh nhau, hơn nữa Hạ Thanh còn nói ra lời tàn nhẫn, chỉ cần anh tìm được Hạ Thiên Tịch sẽ tuyệt đối không cho Hạ Thiên Tịch tiến vào Lăng gia hắn.
Nếu không phải chiến tranh bùng nổ, chỉ sợ năm đó Liên Bang cũng muốn nội loạn, hắn vẫn luôn biết Hạ Thanh là một tên nhi khống, cũng không nghĩ tới trình độ nhi khống của Hạ Thanh lại tới mức điên cuồng như này, vì thế Lăng Thần lập tức quỳ ở trước cửa Hạ gia ba ngày ba đêm cũng không được Hạ Thanh tha thứ, cuối cùng Lăng Nghị không nhìn nổi khi chiến tranh bùng nổ mới đem Lăng Thần mang theo lại đây.
Nói thật, hắn thật đúng là sợ mình đi rồi, Hạ Thanh ở Đế Đô sẽ trực tiếp giết chết Lăng Thần!
Được rồi! Lăng Nghị sờ sờ cái mũi, Hạ Thanh hẳn không phải là người như vậy, nhưng khi một người mất đi lý trí, hắn vẫn là có chút lo lắng, hơn nữa năm đó khi biết tang thi tập kích Hạ Thiên Tịch là một con tang thi cấp 7 trở lên, hắn vẫn luôn cho rằng Hạ Thiên Tịch đã chết, cho nên mấy năm nay chưa từng nhắc tới bất cứ việc gì có liên quan tới Hạ Thiên Tịch ở trước mặt con trai, lại không nghĩ tới con trai hôm nay lại nói như vậy.
Lăng Nghị ngẩn người, hắn vẫn luôn cho rằng Hạ Thiên Tịch bị con tang thi kia ăn rồi, nhưng nhìn biểu tình hơi hơi kích động và tự tin của con trai ngày hôm nay, đây chính là biểu tình đầu tiên trong ba năm qua trên khuôn mặt vô biểu tình kia của hắn, cho nên trong lúc nhất thời Lăng Nghị thật đúng là không đành lòng đả kích con trai.
"Ừ, con đi đi, nơi này có cha con trấn áp, không cần lo lắng." Ước nguyện ban đầu của Lăng Nghị chỉ là muốn cho Lăng Thần đi ra ngoài giải sầu mà thôi.
"Vâng, phụ thân, con lập tức sẽ đi." Lăng Thần nói xong trực tiếp cắt đứt liên lạc.
Lăng Nghị nhìn màn hình đã tối om, giật giật khóe miệng, tốc độ này, thật là thần tốc!
Quả thực, con trai có lão bà liền không bình thường phải không?
Lăng Thần đơn giản thu thập một chút đồ vật, căn bản không kịp dặn dò gì liền vội vàng rời khỏi quân đội, dù sao hắn tin tưởng phụ thân sẽ an bài tốt mọi việc sau này, đây là lần đầu tiên hắn cảm giác được sự tồn tại của lão bà trong ba năm qua, cho nên hắn nhất định phải tìm được lão bà mang về.
Lăng Thần tin tưởng tràn đầy lên đường.
Bên kia Hạ Thiên Tịch cưỡi Tiểu Cửu hành tẩu trong khu rừng hoang tàn này một thời gian dài, trên đường cư nhiên còn gặp được một con có thú biến dị, vốn dĩ con cóc đã đủ xấu, ngươi có thể tưởng tượng ra hình ảnh con cóc phóng đại lên gấp 100 lần sẽ như thế nào sao?
Hạ Thiên Tịch lập tức muốn nôn ra, một ngọn lửa từ trong tay ném ra, con có này một giây liền bị Hạ Thiên Tịch lập tức giết chết.
Đã thăng cấp thành trung cấp Ma Đạo Sư, hiện tại đối phó với một con cóc quả thực là một giây liền giết chết.
Cho nên khi con có bị giết chết, Hạ Thiên Tịch cư nhiên gặp phải một đám muỗi biến dị.
Con muỗi phóng đại 100 lần muỗi thường, cái vòi trên miệng nó quả thực còn lợi hại hơn cả mũi tên, đừng nói một tiểu nhân vật như Hạ Thiên Tịch, cho dù là một đầu thú biến dị thật lớn bị đám muỗi này hút một cái cũng ngay lập tức biến thành thây khô!
Có điều đối phó với đám muỗi này cũng chỉ là chuyện nhỏ, muỗi cũng không phải là động vật hung mãnh gì, không có lực công kích, chỉ biết hút máu, Hạ Thiên Tịch ném ra một ngọn lửa, ngọn lửa thật lớn giống như gió lốc cuồng quét qua đám quỷ hút máu này, lập tức đàn muỗi khổng lồ bị tan vỡ, đầy trời rụng xuống như bông tuyết, nếu có người nhìn thấy một màn này tuyệt đối sẽ bị hù chết, trời hạ mưa máu!
Đã thăng cấp thành trung cấp Ma Đạo Sư, trong phiến rừng rậm này Hạ Thiên Tịch hoàn toàn chỉ cần dùng một cái ma pháp hỏa hệ cao cấp cũng có thể quét ngang khu rừng này. Nhưng thú biến dị không phải loại quá mức hung tàn hơn nữa cũng không sống quần cư ở trong tay Hạ Thiên Tịch đều là kết quả một giây bị giết chết.
Hơn nữa hôm nay vận khí của Hạ Thiên Tịch cũng không tồi, cư nhiên không gặp phải dị thú đặc biệt hung ác, ví dụ như hổ, mãng xà gì đó, y chỉ gặp phải mấy con không có lực sát thương gì như thỏ, muỗi v.v, cho nên y một đường thông suốt đi ra khỏi khu rừng vắng vẻ hoang tàn này, để lại phía sau lưng một con đường máu...
Đi ra khỏi rừng rậm Hạ Thiên Tịch liền thu hồi Tiểu Cửu, ba năm qua y đều tu luyện trong hệ thống, tuy quên mất mọi thứ trước kia, nhưng quan hệ của y và Tiểu Cửu cũng trở nên rất tốt, bằng không Tiểu Cửu cũng sẽ không dễ dàng cam nguyện làm tọa kỵ cho y như thế!
"Đi tìm một cái thành thị vào thành ăn bữa cơm trước đi!" Hạ Thiên Tịch vừa nói vừa lấy ra một quả táo tươi ngon mọng nước trong không gian cắn một ngụm, ba năm qua ở trong hệ thống y căn bản là không ăn cơm, ngẫu nhiên muốn ăn gì đó đều là một ít trái cây, hiện tại miệng y nhạt nhẽo lắm rồi.
Cho nên, ra quyết định này, Hạ Thiên Tịch thực vui sướng đi về phía thành trấn phía trước.