Trọng Sinh Chi Đáo Giảo Cơ Du Hí

Chương 64



"Samuel, em yêu anh."

Những lời này cứ như vậy thuận lý thành chương thốt ra, không có chút chần chờ, cũng không cần bất luận tự hỏi gì. Phần tình cảm đó đã sớm nở hoa trong lòng cậu, chỉ chờ đợi một khắc cuối cùng để đâm chồi từ dưới mặt đất chui lên.

Tác Phi nhìn Samuel, ánh mắt sáng trong suốt, tất cả cảm xúc không hề che lấp. Cuộc đời của cậu kỳ thật rất đơn giản, cậu chưa bao giờ ôm phần tình cảm này đối với bất luận kẻ nào, cũng chưa bao giờ thổ lộ với bất cứ ai.

Chỗ khuyết tình cảm của cậu bởi vì gặp Samuel mà từ từ được phong phú lấp đầy. Samuel là người đầu tiên cậu yêu, cũng là người duy nhất. Cậu tin tưởng vậy.

So sánh với sự vui sướng trong lòng sau khi cậu nói ra, Samuel lại sững sờ cả người.

Biểu tình như vậy rất ít khi xuất hiện trên mặt Samuel. Hắn luôn trầm tĩnh, lý trí, cho dù là nội tâm ba đào mãnh liệt cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài. Hắn giỏi che giấu tâm tình của mình, càng quen với việc khắc chế.

Nhưng mà hiện tại, đối mặt với lời thổ lộ trực tiếp mà đương nhiên của Tác Phi, Samuel rốt cuộc triển lộ ra vẻ mặt phù hợp với lứa tuổi của hắn.

Đôi đồng tử tím trở nên nhạt màu, sự sáng bóng xinh đẹp bên trong làm cho lòng người say đắm. Hắn khẽ cười, nụ cười tươi nhẹ nhàng nở rộ là từ nội tâm chân thành biểu hiện ra.

Hắn rất vui vẻ, tựa hồ từ khi sinh ra chưa từng vui vẻ như vậy.

Nụ cười tươi này là thuộc về một thiếu niên, ngây ngô thành thật không chút nào che giấu.

Vẻ mặt như vậy xuất hiện trên một người quen khắc chế chính mình, có vẻ càng thêm đáng quý, cũng phá lệ mê người.

Nhất là đối với Tác Phi mà nói, cậu chỉ cảm thấy trong lòng có cái gì đó đang chậm rãi bị hòa tan, mềm đến rối tinh rối mù. Phần tình yêu kia vô pháp áp chế; cậu hai má đỏ bừng, há miệng thở dốc, lại lớn tiếng hô lên: "Samuel, em yêu anh!"

Tựa hồ chỉ có những lời này mới có thể khiến trái tim đang nhảy lên quá nhanh bình tĩnh lại một chút, khiến tình cảm mãnh liệt kia thoáng an phận lại một giây.

Samuel mỉm cười nhìn cậu, như là không muốn đánh gãy thời khắc tốt đẹp này. Hắn lắng nghe thanh âm của Tác Phi. Thanh âm Tinh Linh thanh thúy dễ nghe, từng lời thốt ra là điệu nhạc đặc sắc nhất trên đời.

Điệu nhạc tuyệt vời nhất, chỉ dành riêng cho hắn.

Phần nhận thức này càng khiến hắn cao hứng. Rốt cuộc, hắn cúi đầu, thật sâu hôn lên đôi môi đang không ngừng hướng hắn thổ lộ kia. Ôn nhuyễn, mang theo một tia lãnh ý, nhưng lại dị thường ngọt ngào. Không phải là lần đầu tiên nhấm nháp, nhưng mỗi lần chạm vào đều cảm thấy phi thường mỹ vị.

Samuel dán lên môi Tác Phi, nhẹ giọng nói: "Nhắm mắt lại."

Đôi mắt thật to của Tác Phi chớp chớp, sau đó nghe lời nhắm lại, nhưng vẫn mang theo ý cười cong cong giống trăng rằm, thêm phần đáng yêu.

Mới vừa nhắm mắt lại, khớp hàm liền bị cạy ra. Cậu cảm giác được sự xâm nhập của Samuel. Lúc đầu, cậu còn thử nghênh hợp, nhưng càng về sau liền hoàn toàn bị dẫn dắt, như là một con cá đã mắc cạn hồi lâu gặp được dòng nước suối, tham lam hưởng thụ...

Nụ hôn sâu vẫn chưa chấm dứt. Samuel ngồi ở trên giường hoa, ôm lấy Tác Phi, để cậu ngồi khóa trên đùi mình. Tư thế như vậy khiến Tác Phi vốn là thấp hơn trong nháy mắt đã cao hơn một chút. Mà Tác Phi cũng không cần cố hết sức ngửa đầu, có thể ngang hàng hưởng thụ nụ hôn này.

Mà động tác của Samuel cũng càng thêm thuận tiện. Đôi tay vẫn luôn hoạt động trên eo Tác Phi trượt lên phía trên, động tác thong thả đẩy lớp quần áo đơn bạc của cậu lên, như là một tầng lại một tầng lột lớp vỏ ngoài, lộ ra mỹ vị bên trong.

Thẳng đến khi áo bị kéo đến trên ngực, Samuel mới buông miệng lưỡi nãy giờ cùng Tác Phi dây dưa ra, bình tĩnh nhìn Tinh Linh trước mắt.

Mái tóc màu bạc xõa ở sau lưng, ngẫu nhiên có vài sợi dài rơi trên cần cổ thanh thoát, rũ xuống trước ngực, đặt trên da thịt trơn bóng trắng nõn như là đang sáng lên. Áo bị kéo tới ngực, Tinh Linh hình thể tinh tế, cứ như vậy mà hiển lộ ra phần eo càng thêm động nhân. Samuel nhịn không được nhẹ nhàng vuốt ve thắt lưng Tác Phi, cảm nhận được bởi vì sự đụng chạm của hắn mà da thịt dưới lòng bàn tay hơi hơi run rẩy.

Samuel cười cười, dời tầm mắt đi, dừng lại ở mạt phấn hồng trước ngực cậu. Bởi vì bị bạo lậu ở trong không khí mà bị lạnh, hai vật nhỏ kia nhẹ nhàng đứng thẳng, hướng lên như đang chờ người đến ngắt lấy.

Cảnh tượng trước mắt thật sự mê người. Đôi mắt tím từ từ sâu thẳm, Samuel nâng eo Tác Phi, dịu dàng ngậm lấy mạt hồng nhạt bên phải, đầu lưỡi chuyển động đùa giỡn, thuận lợi cảm giác được thân thể Tinh Linh run rẩy cùng với dục vọng đã không che giấu được.

Đại não Tác Phi đã sớm loạn thành một đoàn tương hồ. Cậu đời trước sống hai mươi bảy, hai mươi tám năm, ngay cả hôn đều không thử qua. Đời này, số lần cùng Samuel thân thiết cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, còn chưa luyện thành kỹ thuật vừa hôn môi vừa thở. Bởi vậy, mỗi lần hôn đều bởi vì thiếu dưỡng khí mà một mảnh mê man.

Tuy biết rằng hai người sắp phát sinh cái gì, kinh nghiệm trên lý thuyết cậu cũng đã thấy rất nhiều, nhưng chân chính dừng trên người mình, cậu lại một chút cũng không rõ.

Tất cả thần kinh của cậu đều bị Samuel dẫn dắt. Cậu có thể cảm giác được sự vuốt ve của Samuel như một dòng điện lưu, xẹt qua các nơi trên thân thể cậu, lên tới đỉnh đầu. Mọi dục vọng đều tập trung ở chỗ phía dưới đó, từng đợt trướng đau.

Bộ ngực bị Samuel không ngừng đùa bỡn, Tác Phi híp mắt, không tự chủ được đưa người về phía trước, ngược lại là càng ngày càng ngứa. Dưới hạ thân trướng đau, bức thiết yêu cầu được thư giải, nhưng mà Samuel không chút nào để ý tới, như là căn bản không hề nhận ra.

Tác Phi nóng nảy. Cậu ngồi trên đùi Samuel bắt đầu không an phận cọ cọ, quần áo đơn bạc căn bản không ngăn được nơi nào đó cực nóng, nhưng mà vậy cũng không cách nào giảm bớt, ngược lại vì cọ cọ mà vị trí dịch về phía trước rất nhiều, càng là đưa lồng ngực của mình đến trước mặt Samuel, mà chỗ ngồi cũng đã dịch chuyển một đoạn lớn. Thẳng đến khi đụng chạm đến một vật nóng cháy khác...

Samuel nhẹ nhàng cắn Tác Phi một chút, thanh âm có chút khàn khàn: "Không cần lộn xộn."

Tác Phi hơi dừng lại, nhưng chống cự không nổi dục vọng, lại động đậy, miệng còn không vui mà lầm bầm: "Khó chịu..."

Thanh âm này mềm mềm lại mơ hồ, không thanh thúy như bình thường, ngược lại nghe như là vô ý thức làm nũng.

Samuel trong lòng khẽ động, lại càng thêm dùng sức cắn mạt phấn hồng một chút, lại đùa nghịch thêm một hồi mới nói: "Ân? Chỗ nào khó chịu?"

Tay Tác Phi liền muốn hướng đến tiểu huynh đệ của chính mình, Samuel liền đúng lúc ngăn cản. Tác Phi đành phải tiếp tục động đậy.

Samuel nửa hưởng thụ nửa tra tấn, hắn buông ra nơi đã bị chà đạp tới đỏ tươi nào đó, hôn lên cái miệng của cậu, hắng cổ họng nói: "Nơi này?"

Tác Phi trong mắt lưu chuyển đầy nước, lắc lắc đầu.

Samuel dời xuống phía dưới lại hôn lên cần cổ trắng bạch của cậu, tiếp tục hỏi: "Là nơi này?"

Tác Phi tiếp tục lắc đầu. Samuel lại một đường xuống phía dưới, hắn nâng thân thể Tác Phi lên, hôn qua xương quai xanh, lúc đến bụng lại bỗng dưng dừng lại.

Tác Phi thực sốt ruột, nhưng chính mình không làm chủ được, muốn nói ra lại quá ngại ngùng.

Quần áo cậu mặc vốn thật đơn bạc, dục vọng thẳng đứng đã sớm trở nên hết sức rõ ràng...

Tầm mắt Samuel rốt cuộc dừng ở nơi đang nhếch lên nhìn như một mũi thuyền mini kia, lập tức dùng tay nắm chặt, sau đó như bừng tỉnh đại ngộ nói: "Nguyên lai là nơi này!" Ý cười nơi đáy mắt càng dày đặc.

Tác Phi tội nghiệp đã chịu không nổi từ lâu. Tiểu huynh đệ đột nhiên bị nắm chặt, sự sảng khoái đột ngột này khiến cậu hừ hừ vài tiếng, nhưng tiếp đó Samuel lại vẫn không nhúc nhích, làm cậu lại bắt đầu bất mãn.

Lần này Samuel không tiếp tục gây sức ép cho cậu, trực tiếp cởi quần cậu ra, vươn tay tham nhập, cầm lấy tiểu huynh đệ đang có yêu cầu cấp bách cần được âu yếm kia, bắt đầu cao thấp luật động.

Tác Phi như cũ ngồi trên người Samuel. Cậu bởi vì sự luật động này mà thích đến mơ hồ, hay tay ôm lấy cổ Samuel mới miễn cưỡng chống đỡ thân thể, nhưng mà cả người lại dán càng sát, quả thực là chủ động đưa đến tay Samuel.

Samuel một tay giúp cậu luật động, một tay vuốt phần eo cậu, mà còn khóa lại đôi môi của cậu. Dưới ba hướng công kích này, Tác Phi hoàn toàn không cầm giữ được nữa, đại não từng đợt mê muội, sau khoảnh khắc trống rỗng, liền xuất ra...

Dư vị cao trào trôi qua, đại não loạn thành một đoàn của Tác Phi mới hơi bình tĩnh trở lại được chút. Cậu nhìn cảnh tượng trước mắt, nhất thời 囧 không nhịn được.

Chính mình khóa ngồi trên người Samuel, Samuel còn đang mặc đồ chỉnh chỉnh tề tề, mà điểm chết người chính là, chất lỏng màu trắng dính nị kia còn văng lên người hắn...

Đệt mịe... Rất dọa người!

Cậu hai má đỏ bừng, tầm mắt còn có chút mơ hồ. Trong giây phút hoảng thần, cậu cảm thấy thân thể đảo điên, khi hoàn hồn lại, cả người cậu đã nằm ngửa trên giường hoa.

Mà Samuel đứng ở bên cạnh, từ trên cao nhìn xuống cậu.

Tác Phi có chút ngốc lăng, tiếp đó nhìn thấy Samuel đứng thẳng người lên, hai tay thoải mái cởi bỏ nút thắt màu bạc nơi cổ áo, lộ ra xương quai xanh, lồng ngực, rồi sau đó là tuyến bụng cùng thắt lưng da thịt phân minh...

Tác Phi nhìn không chớp mắt. Sức bật của Ma tộc rất mạnh, mà để chịu tải loại sức bật này, hình thể bọn họ cũng tràn ngập lực lượng. Thời điểm Samuel mặc quần áo thì nhìn không ra, nhưng cởi y phục rồi, dáng người này... thật khiến người ta phun máu mũi.

Cậu đầy hứng thú thưởng thức, không chút nào ý thức được rằng ý tứ hàm xúc của hành động của mình là gì, chỉ cảm thấy cảnh đẹp như thế, nếu bỏ lỡ tuyệt đối sẽ hối hận.

Vì để nhìn rõ một chút, cậu còn chống người lên, ngồi dậy.

Samuel tự mình cởi bỏ áo rồi dừng lại, tiến tới gần Tác Phi, nắm tay cậu, dẫn dắt chúng đặt trên đai lưng mình.

Sau đó, hắn dùng thanh âm mê hoặc nói: "Đến, giúp ta cởi."

Tác Phi nuốt một ngụm nước bọt, hết sức chủ động bắt đầu giúp hắn. Nút thắt đai lưng là kiểu dáng rất thông thường, Tác Phi không tốn bao nhiêu khí lực liền tháo ra. Sau đó, cảnh tượng lọt vào trong tầm mắt cậu khiến mặt cậu nổi lên từng rặng đỏ rực.

Cậu trừng to mắt, nhìn của Samuel xong lại cúi đầu nhìn của chính mình, ngốc trong chốc lát, liền an ủi mình... Khác biệt chủng tộc! Nhất định là khác biệt chủng tộc!

Cậu nhanh chóng đem tầm mắt dịch khai, ánh mắt hốt hoảng không biết nên dừng ở chỗ nào.

Samuel lại cúi người xuống, dán sát lỗ tai Tác Phi thì thầm: "Tác Phi, giúp ta."

Cùng với nhiệt khí lại là lời nói ái muội như vậy, Tác Phi còn có thể nào không hiểu... Cậu nghiêng người về phía trước, khi vừa mới nắm chặt đồ vật cứng rắn như sắt kia, liền không tự giác được run rẩy.

Thật nóng...

Cảm xúc nóng bỏng này khiến trong lòng cậu hiện lên một tia bất thường, dục hỏa nguyên bản đã bình ổn không hiểu sao lại bừng lên. Hơn nữa, bất đồng với lúc nãy, tư vị này như là trái tim bị gãi nhẹ, ngưa ngứa, có chút trống rỗng, có chút khát vọng, nhưng lại không biết bản thân đang chờ đón cái gì.

Samuel kề sát vào cậu, tại trên môi cậu trăn trở ma xát, thấp giọng nói: "Cử động nào."

Tác Phi chỉ đành cao thấp động một cái, việc này chỉ khiến cậu cảm thấy thứ đó tựa hồ lại lớn hơn vài phần.

Samuel hôn cậu, vuốt ve cậu, làm Tác Phi có điểm mơ hồ, động tác dưới tay không tự giác liền chậm lại, cuối cùng hoàn toàn thả lỏng tay ra.

Samuel cười cười, cũng không mạnh mẽ bắt cậu tiếp tục lộng. Hắn một bên hôn Tác Phi, một bên vươn tay xuống dưới hạ thân cậu tìm kiếm. Tác Phi đang trầm luân giữa bể dục hoàn toàn không biết gì cả, thẳng đến khi phía sau bị vật cứng xâm lấn, cậu mới đột ngột hoàn hồn.

Đây, đây giống như có chỗ nào đó không đúng!

Chuông báo động trong đầu Tác Phi inh ỏi vang lên. Cậu là một thằng công, công thì tựa hồ không nên như vậy đi? Ngô... Ân... Miệng bị khóa lại, lực chú ý cũng thuận lợi bị dời đi.

Samuel tham nhập vào một ngón tay, lập tức bị địa phương ôn nhuyễn ấm áp kia bao bọc. Hắn khẽ ấn một chút, phát hiện Tác Phi hơi có bài xích liền nhanh chóng dùng nụ hôn nồng nhiệt cùng sự âu yếm đến trấn an cậu.

Lại cho thêm một ngón tay vào. Độ lớn của hai ngón tay đã không xem là nhỏ đối với địa phương chưa bao giờ được khai phá này, mặc dù vẫn còn có chút chặt. Tác Phi hơi hơi nhíu mày, tuy rằng đắm chìm trong dục vọng nhưng vẫn cảm giác khó chịu.

Samuel cũng không dừng tay, hắn hôn Tác Phi, một tay cầm vật nhỏ lần thứ hai đã nhếch lên kia, cao thấp luật động. Điều này làm Tác Phi hoàn toàn thần hồn điên đảo, cả thân thể đều trầm tĩnh lại. Samuel mẫn cảm cảm nhận được địa phương nơi ngón tay hắn tham nhập cư nhiên lại lặng lẽ phân bố chất lỏng.

Động tác trên tay không ngừng, ngón tay thăm dò càng thuận lợi, Tác Phi động tình càng sâu, nơi nào đó lại càng nóng bỏng ướt át.

Hắn đột ngột rút ngón tay ra, đổi lại là tiếng ngâm không thể khống chế của Tác Phi.

Luật động phía trước cũng chậm dần, Samuel ghé sát vào Tác Phi, thấp giọng hỏi: "Em muốn sao?"

Tác Phi chưa bao giờ có loại cảm giác này. Ngứa, rất ngứa, ngứa tới khó chịu. Địa phương vô pháp mở miệng kia trống rỗng không chịu được, khát vọng đến có chút đau. Cảm giác này rất xa lạ nhưng phi thường mãnh liệt. Cậu nhìn Samuel, đại não đã sớm không cách nào vận chuyển được, đều bị dục vọng bao trùm: "Muốn... muốn..."

Samuel đình chỉ luật động, đem vật cứng của bản thân đặt tại lối vào ôn nhuận kia, lại nhẹ giọng hỏi: "Muốn cái gì?"

Tác Phi cắn chặt răng, trong lòng có chút sợ hãi cùng khẩn trương, nhưng lại thật sự không nhịn được. Thanh âm cậu thật nhỏ, nhưng thực rõ ràng: "Muốn anh.. Rất rất muốn..."

Samuel đỉnh về phía trước một chút: "Như vậy sao?"

Tác Phi nhắm chặt mắt, cắn môi gật gật đầu.

Bộ dáng này của cậu thật sự rất mê người, Samuel gắt gao nhìn cậu, hoàn toàn không chịu đựng nữa, dùng một chút lực rốt cuộc đâm vào, trong nháy mắt bị một mảnh ôn nhuyễn ướt át bao bọc lại. Cảm giác này thích đến vô pháp dùng ngôn ngữ diễn tả. Lý trí mà hắn đang cực lực bảo trì quả thực không còn cách tiếp tục chống đỡ – rất muốn tăng nhanh tốc độ, tùy ý để dục vọng đòi hỏi.

Tiến nhập đột ngột này khiến cả người Tác Phi mãnh liệt run lên. Cậu đã nhận thức qua độ lớn nhỏ của vật kia của Samuel, trong lòng thực sợ hãi, nhưng cũng phi thường khát vọng. Trừ bỏ cảm giác đau đớn lúc đầu, cậu thế nhưng không cảm thấy đau nữa, chỉ còn từng đợt tê dại thổi quét toàn thân. Cậu rõ ràng cảm nhận được vật cứng rắn nóng cháy của Samuel. Thực nóng thực nóng, nhưng lại phi thường khiến cậu thỏa mãn, thỏa mãn đến nỗi cậu không thể khống chế thanh âm của mình.

Chuyện này so với trước đây dùng tay phát tiết thích hơn gấp trăm ngàn lần. Cậu cảm giác sự luật động của Samuel, tiến vào, thong thả xâm nhập, rất nhanh rút ra, ngay sau đó lại nghênh đón từng trận đỉnh lộng càng thêm kịch liệt.

Hai tay cậu bất lực khoát trên người Samuel như một khối gỗ trôi lềnh bềnh giữa biển rộng, nhấp nhô lên xuống không thể kiểm soát.

Tác Phi không biết mình đã thốt lên những điều gì, tiếng ngâm đứt quãng cùng với điệp thanh tên Samuel, và ba chữ nói như thế nào cũng không đủ kia. Tác Phi nhịn không được, trong trái tim, trong thân thể, toàn thân tâm đều đang kêu gào, đang bị khai phá, đang nghênh đón.

Được đòi hỏi, được yêu cầu, nhưng lại hoàn toàn lấp đầy sự trống rỗng nơi trái tim.

Thời gian như dừng lại, tại trong nháy mắt lên đỉnh, Tác Phi cơ hồ cho rằng mình sẽ chết đi. Lần cao trào này so với vừa rồi còn dài hơn, còn rung động hơn. Thân thể cậu như không thuộc về mình, từ đầu đến cuối vật nhỏ kia cũng chưa từng có người đụng chạm mà đã dâng trào, bắn một trận.

Bởi vì đạt đến cao trào, phía sau của cậu mãnh liệt co rút lại. Samuel sau một trận cấp tốc luật động, rốt cuộc chống cự không nổi sự chặt chẽ ấm nóng này, cũng đạt tới đỉnh.

Hắn dán bên tai Tác Phi, nhẹ giọng nỉ non: "Tác Phi, ta yêu em."

Tác Phi nao nao, mở mắt ra. Cảnh tượng lọt vào trong tầm mắt cậu lại làm cho cậu có cảm giác như đang nằm mơ.

Hai người ôm lấy nhau. Từ sau lưng Samuel, một đôi cánh thật lớn chậm rãi mở ra, hoa lệ đến mức như che trời lấp đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.