Trọng Sinh Chi Đừng Tới Đây

Chương 77: Lần đầu hẹn hò



Thuỷ Hướng Đông lần này đi Mỹ thời gian không dài, tổng cộng chỉ có sáu ngày, làm xong việc liền trở về. Nghê Huy bên này đã chuẩn bị tốt một khoản tiền khoảng 2 triệu USD, Thuỷ Hướng Đông vừa trở lại, liền chuyển tiền đến tài khoản của đối phương. Khoản tiền còn lại cũng đem đẩy ra trong vòng thời gian quy định.

Làm xong những chuyện này, Nghê Huy nói với Thuỷ Hướng Đông: “Khi nào có thời gian, đi với em đến Tô Châu xem nhà.”

Thuỷ Hướng Đông nhìn hắn: “Em muốn đến Tô Châu mua nhà sao?”

Nghê Huy nói: “Em muốn đến Tô Châu mua một toà nhà, không biết có thể mua được hay không, đến lúc đó có thể dẫn ông ngoại bà ngoại đến đó ở.”

Thuỷ Hướng Đông gật đầu: “Được. Cuối tuần sau đi, anh có một khoảng thời gian không cần phải đến công ty, mấy ngày đó đi xem thử, thuận tiện sắp xếp công việc một chút.”

Nghê Huy gật đầu: “Được.”

Hôm nay lúc ông ngoại đang đọc báo, nói với Nghê Huy: “Nghê Huy, đến đây xem, ở đây có một cuộc thi thư pháp, con muốn tham gia hay không?”

Nghê Huy đi qua xem thử, lại là cuộc thi thư pháp mang tính chất toàn quốc, quy mô còn rất lớn, những cố vấn đó đều là những nhân vật được mọi người kính trọng trong giới thư pháp trong nước, xem ra là cuộc thi rất chính quy. Nghê Huy mấy năm nay học cấp ba, chương trình học rất nặng nề, thư pháp của hắn mặc dù chưa bị tuột dốc, nhưng mà lại rất ít đi quan tâm đến những hoạt động của giới thư pháp, cũng không có liên lạc với lão sư lúc trước. Bây giờ ngược lại có thời gian thì quan tâm một chút. “Dạ, con sẽ thử một chút.”

Ông ngoại hỏi: “Con có muốn đi thi lấy bằng cấp thư pháp hay không?”

Nghê Huy do dự một chút: “Thôi ạ, con cũng không phải dựa vào viết chữ mà mưu sinh, những giấy chứng nhận bằng cấp này có cũng được mà không có cũng chẳng sao.”

Ông ngoại nói: “Kỳ thực ta cảm thấy đi thi cũng không có gì, thành tích cái gì đều là trống không, trong cuộc thi đó, rất dễ kết bạn với những người có cùng chí hướng, có thể giao lưu một chút.”

Nghê Huy nhìn ông ngoại, gật đầu: “Dạ, cũng được. Đợi con có thời gian sẽ đi xem thử.”

Nghê Huy viết hai bức thư pháp, dựa theo bản thảo yêu cầu mà gửi đi. Thuỷ Hướng Đông bên đó cũng bận rộn xong, liền lái xe đi Tô Châu với Nghê Huy. Mặc dù Tô Châu đến Thượng Hải có thể đi về trong một ngày, nhưng bọn họ là đi xem nhà, tự nhiên không cần phải vội vội vàng vàng như vậy, muốn ở lại Tô Châu hai ngày. Đây cũng là lần đầu tiên hai người đơn độc đi xa, Thuỷ Hướng Đông liền xem như là hẹn hò.

Không có bóng đèn lúc nào cũng treo ở bên cạnh, Thuỷ Hướng Đông cảm thấy thế giới thật thanh tịnh a, tâm tình của y vô cùng vui vẻ, còn nhịn không được mà huýt sáo, Nghê Huy quay đầu liếc y một cái: “Anh vui cái gì?”

Thuỷ Hướng Đông hắc hắc cười: “Em nói xem hai chúng ta có giống như đi hẹn họ hay không?”

Nghê Huy liếc y một cái: “Hẹn hò cái đầu anh.” Nhưng mà ngữ khí hoàn toàn không nghiêm nghị.

Ngón tay của Thuỷ Hướng Đông nhẹ nhàng mà vỗ vỗ lên vô lăng, tâm tình không bị ảnh hưởng chút nào, y đã quen với việc nói năng chua ngoa của Nghê Huy, nhưng trong lòng thì ngược lại, Nghê Huy chính là ngạo kiều như vậy. (editor: Ngạo kiều thụ trong truyền thuyết đây bà con!) “Đúng rồi, em có muốn thi bằng lái xe hay không?”

Nghê Huy liếc qua y: “Sao, không muốn làm tài xế cho em nữa hả?”

Thuỷ Hướng Đông liền vội vàng lắc đầu: “Không có không có, anh nguyện ý làm tài xế cho em, anh đương nhiên cầu còn không được, anh nguyện ý làm tài xế miễn phí cả đời cho em.”

Nghê Huy nhìn bộ dáng chân chó của y, tựa hồ có thể thấy cái đuôi đằng sau vẫy vẫy, liền nói: “Đợi em đủ tuổi đã, đương nhiên phải lấy một cái bằng, anh cũng không thể mỗi ngày dính vào sau mông của em, lúc nào cũng chạy theo em.”

“Anh nguyện ý dính vào sau mông của em, lúc nào cũng chạy theo em a.” Thuỷ Hướng Đông vội vàng bày tỏ thái độ.

Nghê Huy liếc y: “Anh nguyện ý nhưng em không vui, em đã lớn như vậy, anh cho rằng em tồn tại yếu ớt lắm sao? Anh không phải còn có chính sự phải làm sao, bận rộn kiếm tiền của anh, nào có thời gian mỗi ngày ở với em.”

Thuỷ Hướng Đông nở nụ cười: “Được, lấy bằng cũng được. Có những lúc anh phải đến công ty làm việc, sẽ không kịp tới đón em, nhưng mà chỉ cần có thời gian, thì nhất định sẽ đến đón em.”

“Không cần đâu, khi nào em cần anh đến đón thì tự nhiên sẽ gọi điện thoại cho anh mà.”

Thuỷ Hướng Đông đã sớm sắp xếp xong xuôi, ở cổ thành đặt một phòng khách sạn, trước tiên đến nhận phòng, hai người ăn cơm trưa xong, cũng không nghỉ ngơi, liền trực tiếp đi tìm công ty môi giới nhà ở. Bọn họ đối với Tô Châu hoàn toàn xa lạ, muốn mua nhà, đương nhiên chỉ có thể thông qua môi giới.

Hiện tại giá nhà ở Tô Châu không quá cao, phổ biến là hơn 4000 một mét vuông, nhưng mà nhà ở khu cổ thành chắc chắn phải mắc hơn một chút, mà nhà có đất thổ cư thì đương nhiên càng mắc hơn, đại khái phải bán đến 10000 hoặc 20000 một mét vuông, hai người sau khi đã nhận thức qua giá nhà cao, thì giá cả này quả thật không tính là khoa trương.

Tô Châu được xưng là Venice của phương Đông, trong thành sông ngòi dày đặc, cầu nhỏ nước chảy, nhà nhà trập trùng trên sông mà định cư, thật sự là thắng cảnh của nhân gian, vì thế mới có câu “Trên có thiên đường dưới có Tô Hàng”, là địa phương nên ở.

Bọn họ vốn dĩ cho rằng, người nguyện ý bán cả toà nhà chắc chắn không nhiều, thực tế hoàn toàn không ít, còn được lựa chọn. Bọn họ xế chiều hôm đó liền đi xem nhà, toà nhà thứ nhất không lớn, cả nhà và sân vườn cũng chỉ có hơn 200 mét vuông, nhà có chút cũ, bên trong là đại hợp viện, cho mấy hộ nhà thuê, sau khi mua lại còn phải tu sửa một phen mới được. Nhà cũng không gần phố, cũng không gần sông, giá cả trong tổng thể mấy căn nhà tương đối thấp, Nghê Huy có chút không hài lòng lắm.

Thuỷ Hướng Đông nói: “Vậy thì đi nơi khác xem tiếp đi.”

Nghê Huy nói: “Thà rằng mắc một chút, nhưng phải có hoàn cảnh tốt một chút.”

“Ừ.” Thuỷ Hướng Đông gật đầu.

Sau đó lại di chuyển đến một nơi khác, đây là một toà nhà trong sân có ba gian, ước chừng cả ngàn mét vuông, lại nói tiếp kỳ thật cũng không tính là lớn, nhưng mà địa phương mặc dù nhỏ, ngũ tạng đủ cả, bên trong có núi giả hồ nước, cầu nhỏ đình đài đều có, hồ nước trong sân còn có nước chảy, thông ra luồng nước ở bên ngoài, chỉ là tương đối hẹp, hơi lộ ra cách làm thủ công. Hơn nữa thoạt nhìn sửa chữa cũng rất tốt, nhưng mà dường như không có người ở, Nghê Huy cảm thấy kỳ lạ: “Chủ căn nhà này sao lại bán đi?”

Người môi giới nói: “Ông chủ làm kinh doanh bị thua lỗ, thiếu nợ rất nhiều, mua nhà hoàn lại tiền vay.”

Nghê Huy gật gật đầu: “Như vậy a, căn nhà này bao nhiêu?”

Người môi giới nói: “Chủ nhà yêu cầu là 15 triệu, sân vườn tổng cộng 960 mét vuông.”

Xấp xỉ 15000 một mét vuông, cũng không tính là quá mắc, chính là giá bình thường.

Thuỷ Hướng Đông hỏi Nghê Huy: “Căn này có được không?”

Nghê Huy do dự một chút: “Em cảm thấy có chút lớn.” Bọn họ lại không phải thường xuyên ở đây, nếu ở ngắn ngày, mỗi lần vào ở chỉ cần một gian, hai gian còn lại thì để đó không dùng, nhà mà không có người ở, thì sẽ không có sinh khí, cũng dễ mục nát hư hỏng.

“Vậy thì đi xem tiếp. Anh cảm thấy căn này kỳ thực rất tốt, có chút hương vị của lâm viên Tô Châu.”

Nghê Huy đối với ấn tượng của căn nhà này so với căn đầu tiên thì tốt hơn, nhưng mà còn chưa đến mức vừa thấy liền nhìn trúng, nhưng mà hắn cũng không biết, liếc mắt một cái liền có thể nhìn trúng căn nhà nào hay không. Người môi giới lại dẫn bọn họ đến nơi thứ ba, cái sân này cách Chuyết Chính Viên rất gần, Nghê Huy nhìn hoàn cảnh xung quanh một cái, phía trước gần một luồng nước, không xa có một cây cầu nhỏ, cũng không phải là khu thương nghiệp, chính là một toà nhà dân cư bình thường, hắn thoáng chốc liền thích nơi này.

Cái sân đó cũng không lớn, hơn 200 mét vuông, một cái sân vườn nhỏ tứ hợp viện, trông sân trồng một cây hoa lan trắng cao to, tán cây vô cùng lớn, vào tháng năm nở hoa, hương thơm chắc chắn sẽ bay khắp sân. Nhà cũng rất cũ, là bỏ trống, không có người ở, trên nóc nhà còn mấy nhánh cây cỏ dại khô.

Nghê Huy nói: “Căn nhà này vì sao không có người ở?”

Người môi giới nói: “Căn nhà này đã bị hư hại nặng rồi, chủ nhà cũng không có tiền tu sửa, cho nên cũng không cho thuê.”

Bọn họ đi vào chánh đường ở trung tâm, miếng ngói trên nóc nhà cư nhiên đã bị hỏng một lỗ lớn, trực tiếp có thể nhìn lên trời, trong phòng khách còn treo một bức hoành, chữ bên trên cơ hồ toàn bộ đều tróc ra, chỉ còn lại dấu vết mờ mờ, mơ hồ nhận ra được là “Đại Ẩn Vu Thị”, Nghê Huy không nhịn được nở nụ cười, chủ nhà này vốn dĩ còn rất có ý tứ.

Thuỷ Hướng Đông nói: “Anh nói căn nhà này khoảng 22000 một mét vuông? Nếu như mua lại, sửa lại từ đầu thì phải mấy chục ngàn đi.”

Người môi giới cười khổ nói: “Chủ nhà nói muốn cái giá này, thấp hơn không bán. Nhưng mà sửa rồi chắc chắn không tới mấy trăm ngàn đâu, chắc ít hơn 100000.” Người nhìn trúng hoàn cảnh của căn nhà này không ít, nhưng mà người ta nghĩ đến phải tiêu một số tiền lớn mua một căn nhà bị hư, còn phải tốn tiền tu sửa, người bình thường đều không muốn mua, thế là căn nhà này trong thị trường môi giới của bọn họ treo 2 3 năm rồi, không bán ra được.

Nghê Huy đi xung quanh xem thử, kiểm tra mấy cây cột nhà trong phòng một chút, vẫn tốt, hoàn toàn không bị mọt mối ăn hết, nhưng mà nếu muốn vào ở, còn phải tu sửa một phen mới được.

Thuỷ Hướng Đông đi qua hỏi Nghê Huy: “Sao rồi?”

Nghê Huy nhìn xa xăm: “Anh cảm thấy thế nào?”

Thuỷ Hướng Đông biết Nghê Huy thích căn nhà này rồi: “Em nếu như thích, vậy thì mua thôi. Chỉ là phải mời chuyên gia đến xem thử, căn nhà này có thể sửa lại hay không.” Dù sau cũng không thiếu tiền, nhiều tiền nhiều bạc khó mua được sự vui vẻ của con người.

Nghê Huy gật gật đầu: “Được.”

Thuỷ Hướng Đông nói với người môi giới: “Kim tiên sinh, công ty các anh bình thường làm môi giới nhà cửa, chắc hẳn biết các chuyên gia tu sửa nhà cũ phải không? Có thể mời chuyên gia đến xem cho tụi em được hay không, nếu như chuyên gia nói căn nhà này có thể sửa chữa, vậy thì liền mua.”

Người môi giới mừng không kể xiết: “Có thể a, anh giúp em liên hệ.” Căn nhà này nếu như bán được, khoảng 4 5 triệu, chính mình được trích phần trăm, cũng là mười mấy ngàn.

Thuỷ Hướng Đông gật đầu: “Ngày mai nếu như tìm được người, thì gọi điện thoại cho em, sau đó chúng ta lại đến xem nhà tiếp. Đây là danh thiếp của em.”

“A, được, Thuỷ tiên sinh.” Người môi giới tiếp nhận danh thiếp, bỏ vào trong túi.

Đoàn người đi ra cửa, người môi giới còn muốn mời hai người đi uống trà, bị Nghê Huy từ chối: “Không cần phiền đâu, tụi em có bạn ở gần đây, muốn đi thăm hỏi một chút, anh cứ làm việc của anh đi.”

Thuỷ Hướng Đông và Nghê Huy lại nhìn xung quanh căn nhà này, ở đây không phải là khu thương nghiệp, ngoại trừ một vài tiệm bách hoá nhỏ và mấy gian trà lâu, ngược lại cũng không có cửa hàng nào khác, rất thích hợp để ở. “Anh cảm thấy ông nội bà nội chắc chắn sẽ thích nơi này, hoàn cảnh rất tốt.”

Nghê Huy nói: “Ở đây cách nhà của Tôn gia gia cũng gần, ông ngoại của em có thể thường xuyên đến thăm bạn già. Em rất thích nơi này.”

Thuỷ Hướng Đông nhìn cây cỏ dại trên nóc nhà: “Nếu như có thể sửa, chúng ta liền mua nơi này. Toà nhà lớn kia, mặc dù rất đẹp, nhưng mà cũng khó mà xử lý.”

Nghê Huy đột nhiên nói: “Kỳ thực rất lâu rất lâu trước kia, em đã muốn mua một toà nhà ở Tô Châu, đợi những lúc rảnh rỗi, thì dọn đến đây ở, đun một bình trà, dọn một cái ghế, ngắm mây cuộn mây tan, nghe tiếng nước chảy róc rách, đây chính là nhân sinh mãn nguyện nhất.”

Thuỷ Hướng Đông nói: “Sau này, đợi đến khi hai chúng ta già rồi, đã về hưu, thì có thể đến đây dưỡng lão, trồng hoa, nuôi chó, nuôi mèo, nuôi chim cảnh, nghe điệu hát dân gian, được không?”

Nghê Huy không có cho y một cái băng phiến(卫生球), cũng không có phản bác lại, chỉ là theo y cùng nhau nhìn lên nóc nhà, cùng với bầu trời bên trên, “Ừ” một tiếng: “Chúng ta cũng “đại ẩn vu thị” đi.

Thuỷ Hướng Đông trong lòng rất vui, kỳ thực trong lòng Nghê Huy, đã sớm chấp nhận mối quan hệ của hai người, chỉ là mạnh miệng, không chịu thừa nhận. Y vươn tay ra, khoác lên vai hắn: “Đi thôi, em không phải muốn đi thăm người quen sao?”

Nghê Huy nghĩ đến Tôn gia gia ở gần đây: “Đi thôi, đi thăm Tôn gia gia.”

Tôn gia gia nghe hắn nói muốn mua nhà ở Tô Châu, bày tỏ sự hoan nghênh nhiệt liệt, mấy năm nay những người bạn già mỗi người đều rời đi, người già càng ngày càng cảm nhận được cảm giác cấp bách của sinh mệnh, có nhiều người bầu bạn, đương nhiên sẽ ít chút phiền muộn.

Hai người ăn cơm tối ở nhà của Tôn gia gia xong rồi về khách sạn, sau đó gọi điện thoại về hồi báo cho ông ngoại một chút tình hình, ông ngoại đối với hoàn cảnh đó rất quen thuộc, nhắc tới là trong lòng có ấn tượng tổng thể, cũng rất hài lòng căn nhà thứ ba của ngày hôm nay. Nghê Huy nói: “Ông ngoại, đợi con mua nhà rồi, sau khi sửa chữa xong liền đón ông đến ở một thời gian, tụ họp với Tôn gia gia.”

“Ôi chao, được.” Ông ngoại cũng cảm thấy rất vui mừng, cháu ngoại lớn như vậy, cũng biết sắp xếp cuộc sống dưỡng già của mình, thật khiến cho người ta cảm động a.

Thuỷ Hướng Đông từ trong nhà tắm đi ra, ở trần, bên dưới quấn một cái khăn tắm, đầu tóc còn đang nhỏ giọt, ánh sáng của ngọn đèn đầu giường màu vàng ấm áp, có chút ám muội, chiếu vào trên người y, có một loại gợi cảm màu đồng cổ, y nhìn Nghê Huy tắt máy, hỏi: “Ông nội rất thích phải không?”

“Ừ, anh nói chúng ta có cần phải đi xem nơi khác nữa không, không chừng cũng không cần phải sửa, trực tiếp vào ở luôn?” Nghê Huy nhìn Thuỷ Hướng Đông, ánh mắt của hắn rơi vào ngực trần lộ ra của y, Thuỷ Hướng Đông vậy mà cũng có cơ ngực và cơ bụng, không biết là luyện được khi nào, vóc dáng cũng rất tốt, hắn cố nén ý niệm huýt sáo trong đầu.

Thuỷ Hướng Đông cúi đầu nhìn cơ thể chính mình, sau đó cười: “Anh cho rằng không cần xem nữa đâu, nơi khác em cũng sẽ không hài lòng.”

Nghê Huy dịch chuyển tầm mắt, buông điện thoại trên tay xuống: “Nói cũng phải, đã vào trước là chủ, coi như là tiêu nhiều tiền oan, em cũng cảm thấy đáng giá. Em đi tắm.”

Thuỷ Hướng Đông câu dẫn khoé miệng cười cười, xem ra việc đến phòng tập thể thao tập luyện cũng không phải là không có hiệu quả.

Nghê Huy trời sinh là gay, đối với * của nam nhân đương nhiên là có mơ tưởng, vừa rồi nhìn thấy cơ ngực của Thuỷ Hướng Đông, còn rất muốn đi sờ thử. Hắn mở vòi sen, bắt đầu dùng nước lạnh để tắm, đem sự khô nóng trong lòng phóng ra. Ám chỉ với chính mình, đừng giống như một tên lỗ mãng, thấy * của nam nhân thì muốn nhào tới, chính mình lại không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, lần trước ở sông Đà, y cũng không phải là cởi trần cho chính mình xem sao, nhưng mà trong cái hoàn cảnh rõ như ban ngày đó, cũng không có bao nhiêu ý niệm, bây giờ đang ở trong khách sạn, ánh đèn quá mờ ám, hoàn cảnh quá ám muội, cho nên hắn bị dụ dỗ.

Nghê Huy tắm xong đi ra, đem khăn tắm quấn lên người, Thuỷ Hướng đông đã nằm ở trên giường, khăn tắm đã tháo ra, chỉ còn mặc một cái quần lót màu đen, cũng không có đắp chăn, cứ như vậy mà nằm, nửa người trên tựa vào thành giường bấm điện thoại.

Nghê Huy trong lòng nói, thật muộn tao. Đi đến bên giường của chính mình, đưa lưng về phía Thuỷ Hướng Đông mà ngồi xuống, muốn mê hoặc lão tử hả, không có cửa đâu, chúng ta đến so thử xem sự tử chủ của ai tốt hơn.

Thuỷ Hướng Đông lén liếc lên hắn đang ngồi ở trên giường, cũng cầm điện thoại trong tay, ngay sau đó liền nhắn tin cho hắn: “Thân ái, em cảm thấy vóc dáng của anh như thế nào?”

Điện thoại di động của Nghê Huy chấn động một cái, nhìn thoáng qua, Thuỷ Hướng Đông nhắn tin đến, mở ra xem, sau đó câu dẫn khoé miệng, hồi âm lại: “Giống như con gà yếu ớt.”

Thuỷ Hướng Đông nhìn tin nhắn, hấp tấp nhắn lại: “Ánh mắt của em sao vậy, anh đều có múi bụng, không tin em đến xem đi.”

Nghê Huy trả lời một câu: “Hứ, múi bụng, anh chỉ tự mình thôi miên đi!”

Thuỷ Hướng Đông không trả lời lại, đem điện thoại ném qua một bên, từ trên giường của mình đi qua, đứng trước mặt Nghê Huy: “Em xem đi, đây không phải là múi bụng thì là cái gì?”

Nghê Huy ngẩng đầu, nhìn thấy Thuỷ Hướng Đông trần truồng mà đứng trước mặt mình, hắn liếc một cái đến bộ phận mà ngón tay Thuỷ Hướng Đông đang chỉ, múi bụng ngược lại không thấy, chỉ thấy một bụi cỏ dần dần biến mất dưới lớp vải, còn có một đoàn căng phồng, yết hầu của hắn trượt một cái, bĩu môi nói: “Làm gì có múi nào, nằm mơ giữa ban ngày!”

Thuỷ Hướng Đông nhào vào người Nghê Huy: “Đó là ánh mắt của em không phát hiện ra.”

Nghê Huy sợ hãi: “Thuỷ Hướng Đông, anh cút cho em!”

Thuỷ Hướng Đông ôm lấy Nghê Huy, vùi đầu vào cần cổ của hắn: “Đừng lên tiếng, để anh ôm một chút.” Nói rồi phát ra tiếng thở dài đầy thoả mãn.

Nghê Huy thấy y không có làm hành động tiếp theo, liền trầm tĩnh lại, hắn nguyện ý tiếp nhận Thuỷ Hướng Đông, nhưng mà hoàn toàn không muốn phá vỡ mối quan hệ của hai người nhanh như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.