Trọng Sinh Chi Hoa Khai Phú Quý

Chương 6



Hạ phụ lần đầu tiên có chút hối hận trước kia đối nữ nhi theo kiểu cưng chiều, chính hắn cũng không dự đoán được sẽ xảy ra nhiều chuyện như vậy, “Chọn con thừa tự làm con nối dõi chính là chỗ cho con về sau dựa vào, nhất định phải hảo hảo chọn lựa, thiên tư tốt hay không trước không bàn tới, nhất định phải chọn tuổi còn nhỏ, không có ký ức.” Do dự một chút, vẫn là nói, “Tốt nhất là không cha không mẹ.” nhưng nếu thực sự không cha không mẹ, những người Tần gia đó làm sao có thể đưa vào, dù sao chức quan Tần Xuân Trì cũng không nhỏ, gia sản lại làm cho người ta đỏ mắt, nhất định là sẽ tìm cách đưa vào, về sau sẽ từ giữa chiếm lợi, phải biết rằng công nuôi dù sao cũng không bằng công sinh.

Chính mình nhất định vì nữ nhi mưu tính một hai, ngoan lệ theo trong mắt lóe lên, cho dù có cha mẹ lại như thế nào, nữ nhi gả qua, Tần Xuân Trì chính là thiếu mình rất nhiều, đến lúc đó chọn người tốt, bọn họ hai người liên thủ, những người đó cũng gây không ra sóng gió gì.

“Nữ nhi biết.” Hạ Vãn Thu đỏ hốc mắt, không thể có đứa nhỏ của mình, chuyện này đối Hạ Vãn Thu đả kích rất lớn, đời trước nàng chính là lúc hoài đứa nhỏ bị người hại chết, cho nên đứa nhỏ có thể nói là chấp nhất lớn nhất của Hạ Vãn Thu.

Hạ phụ há miệng thở dốc, lại không biết như thế nào an ủi mới tốt.

“phụ thân, chuyện này không cần nói cho nương cùng các ca ca.” Hạ Vãn Thu đã không còn là Hạ Vãn Thu không hiểu thế sự trước kia, nếu là mẫu thân mình mà biết, sợ nhất định sẽ ngăn cản.

Hạ phụ gật gật đầu, nhìn nữ nhi có dáng vẻ hiểu biết càng cảm thấy đau lòng, “Kỳ thật chỉ là con nối dõi gian nan, cũng không nhất định là tuyệt đối không có.” Nghĩ nghĩ nói tiếp, “Các con đều còn trẻ.”

“Nữ nhi biết.” Hạ Vãn Thu hơi hơi cúi đầu, dấu đi thương cảm nơi đáy mắt, “phụ thân yên tâm, nữ nhi biết muốn làm như thế nào.”

“Cái khác liền giao cho phụ thân.” Hạ phụ trầm giọng nói, “Tóm lại thiệt thòi này, phụ thân sẽ không cho con ăn không phải trả tiền.”

“Vâng.”

Hạ phụ nói được cũng làm được, lúc này lấp tức đi Tần phủ, cùng Tần phụ cùng nhau vào thư phòng, lúc họ đi ra, chỉ thấy Tần phụ trên mặt biểu tình cực kỳ phức tạp, như cảm kích như buồn bực, chỉ là họ rốt cuộc nói chuyện gì, lại không người biết được.

Tin tức Tần Diệp hủy dung ở lúc sau khi tìm được ngũ hoàng tử, truyền ra, trong lúc nhất thời có người đáng tiếc cũng có người cảm thấy may mắn.

Bởi vì Tần Diệp thuở nhỏ tài hoa xuất chúng, làm người văn nhã không có chút kiêu ngạo, thậm chí có người đồn đãi, lần này khoa cử định tam nguyên cập đệ.( đứng đầu ba giáp là thi hương, thi hội, thi đình gọi là tam nguyên cập đệ…. Kiều nhớ tới anh nam chính trong Lâm giáng tiên Tạ Tử Anh, thi cả ba kỳ đều đứng nhất…. từ dưới đếm lên, đến cả hoàng thượng vui tính còn đặt bảng tam nguyên cập đệ chữ be bé bên dưới là đếm ngược, thật đau cả ruột)

Nay bất hạnh gặp nan, chúng sĩ tử trong đáng tiếc đồng thời cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Bất quá những điều này đều cùng Hạ Vãn Thu không quan hệ, nếu quyết định phải gả đến Tần gia, thời điểm Hạ mẫu xử lý gia sự liền đem Hạ Vãn Thu mang theo bên người.

Nhưng Hạ Vãn Thu không quan tâm không có nghĩa là người khác cũng không quan tâm.

Tỷ như nhị thiếu phu nhân Dương Yến Xảo, Dương gia tuy là hoàng thương, nhưng cũng thoát không được chử thương, mà địa vị thương nhân ở Tề quốc thực xấu hổ, họ có bạc lại không có quyền.

Dương Yến Xảo có thể trở thành nhị thiếu phu nhân Hạ phủ là bởi vì Dương gia ở lúc Hạ lão gia chưa phát đạt, giúp Hạ lão gia một lần, Hạ lão gia chấp nhận coi như là báo ân.

“Tam muội muội, ngươi giúp việc này đi.” Dương gia lần này tới là đại tỷ của Dương Yến Xảo, “Giúp Trí nhi ở trước mặt Hạ lão gia nói tốt vài lời.”

Dương Yến Xảo hơi hơi rủ mắt, “Đại tỷ, người cũng biết tính tình công công nhà ta, ta làm sao dám mở miệng.”

“Cũng không cần Hạ lão gia làm cái gì, chỉ cần chỉ điểm giúp Trí nhi là tốt rồi.” Dương đại tỷ trong giọng nói mang theo vài phần cầu xin, “Ngươi cũng biết Dương gia chúng ta vì có thể xuất ra một cái tiến sĩ mất bao nhiêu tâm lực.”

Cũng không biết vì sao Dương Yến Xảo các nàng không có một huynh đệ nào, Dương lão gia cưới không ít thiếp, cuối cùng cũng sinh được bốn nhi nữ, vị hôn phu của Dương đại tỷ là ở rể Dương gia.

Dương gia từ sau khi lên làm hoàng thương, xuất ra không ít bạc làm gia học, tất cả đệ tử Dương gia đều đi học, cũng không biết có phải Dương gia phong thuỷ không tốt hay sao, vài thập niên gần đây, cũng chỉ xuất ra vài cái cử nhân. (người thi qua kỳ thi hương gọi là cử nhân, người thi qua kỳ thi hội gọi là tiến sĩ, thi đầu kỳ thi đình gọi là trạng nguyên. Thật ra, thì cử nhân cũng được lắm đó, vì ngày xưa thi hương cũng đông lắm quy ra ngày nay thì tương đương với vài tỉnh thi chung với nhau đó ^^)

Mà Trí nhi trong lời nói Dương đại tỷ là trưởng tử của nàng ta, danh Dương Trí, đã thông qua đồng thử đang chờ thi Hương.

Dương Yến Xảo thở dài, “Ta như thế nào không biết, nhưng nếu là năm nay suôn sẽ, năm nay...... Ngươi cũng biết chuyện thiếu gia Tần gia, tiểu cô nhà ta......”

Nói cũng chưa nói xong, Dương đại tỷ đã hiểu được, biến sắc, do dự hạ hỏi, “Cũng không đến mức đó đi.”

“Ngươi đừng xem công công nhà ta là đương triều đại học sĩ, nhưng chỉ cần gặp chuyện quan trọng của tiểu cô nhà ta, lập tức liền biến thành tượng đầu đất, cũng giống như bà bà mù quáng cưng chiều khuê nữ, đem tiểu cô dưỡng thành không rành thế sự, một người ngu ngốc.” Dương Yến Xảo ngữ khí mang vài phần khinh thường, nàng là nữ nhi của thương nhân có thể ở Hạ gia sống yên cũng là có vài phần thủ đoạn, bởi vì ngày thường không chỉ có phụng dưỡng cha mẹ chồng, lấy lòng trượng phu, còn có lấy lòng tiểu cô kia, tự nhiên có chút không quen nhìn Hạ Vãn Thu, vừa vặn gặp thân thích nhà mình, khó tránh khỏi có vài phần oán giận.

“Ta thấy tiểu cô nhà ngươi cũng không như vậy...... Không hiểu chuyện.” Ít nhất khi nhìn thấy người Dương gia, không giống những người khác một mặt muốn bạc nhà nàng, một mặt liếc mắt khinh thường, nàng cũng sẽ cùng bọn họ vấn an.

“Hừ, việc hôn nhân cùng Tần gia là tiểu cô kiên trì.” Dương Yến Xảo cũng không thật tình chán ghét Hạ Vãn Thu, chính là trong lòng bất bình mà thôi. Lúc ở Dương gia, nàng hao hết thủ đoạn mới khiến cho phụ thân nhà mình có vẻ đau nàng, mà này Hạ Vãn Thu cái gì cũng không làm, cả nhà đều đem nàng nâng niu trong lòng bàn tay.

Thiếu gia Tần gia rõ ràng không có tiền đồ, tiểu cô nhà mình còn kiên trì gả đi qua, không phải thiên chân là cái gì, hơn nữa ở Dương gia, mỗi nữ nhi gả đi đều có thể vì Dương gia mang đến lợi ích, Hạ Vãn Thu gả đến Tần gia, Hạ gia không chỉ cái gì cũng không có được, không những thể còn có thể chọc người chê cười sau lưng, như là Hạ gia cũng Tần gia giống nhau.

“Này cũng không thể trách nàng.” Dương đại tỷ thở dài, ” lệnh cha mẹ lời người mai mối.”

Dương Yến Xảo không nói thêm nữa, nàng mới không tin đâu, nếu không phải Hạ Vãn Thu chính mình nguyện ý, Hạ lão gia có thể ép buộc Hạ Vãn Thu sao, công công bà bà nhà mình đối nữ nhi này cưng chiều, nàng xem ở trong mắt.

Không thể không nói Dương Yến Xảo đoán sự tình thực chuẩn, nếu không phải Hạ Vãn Thu sống lại một kiếp, sự tình có thể giống y như nàng dự đoán.

“Ngươi cho Trí nhi viết mấy bản văn tự, ta có cơ hội sẽ đưa cho công công nhìn xem đi.” Dù sao cũng là cháu mình, Dương Yến Xảo suy tư một chút nói, “Hoặc là làm cho đại ca nhìn xem.”

“Được.” Dương đại tỷ một lời đã định, Hạ gia đại công tử nàng biết, mười chín tuổi đậu tiến sĩ, “Muội phu còn không chuẩn bị tham gia khoa cử sao?”

Dương Yến Xảo lắc lắc đầu, “Công công nói tính tình của chàng nên mài giũa.”

Dương đại tỷ không mỡ miệng, thay đổi đề tài khác.

“Hiểu được?” Hạ mẫu nhìn nữ nhi buông sổ sách, uống ngụm trà hỏi.,

Hạ Vãn Thu mày hơi hơi mặt nhăn, “Xem hiểu được, chỉ là có chút không hiểu.”

Ngân Hạnh bưng một chén nước ô mai vào, Hạ mẫu gật đầu, lúc này Ngân Hạnh mới đem chén nhỏ đặt vào tay Hạ Vãn Thu.

Hạ Vãn Thu uống xong mới phát hiện nước ô mai này rõ ràng đã ướp băng qua, cũng đặc biệt lạnh, mím môi khẽ cười nói, “Vẫn là Ngân Hạnh cẩn thận.”

Ngân Hạnh cười nói, “Đây là phu nhân phân phó.”

“Nương tốt nhất.” Hạ Vãn Thu nũng nịu nói.

Nhìn dáng vẻ nữ nhi, Hạ mẫu mĩm cười, nàng lần đầu tiên có chút hối hận lúc trước không dạy cho nữ nhi quản gia xử sự như thế nào, một hoàn cảnh phức tạp như vậy, nữ nhi mình...... Nay cũng chỉ có thể tận lực cứu chữa, “chỗ nào con không hiểu.”

Hạ Vãn Thu chỉ mấy chỗ, Hạ mẫu nhìn tinh tế giải thích.

Chờ Hạ Vãn Thu thấu hiểu toàn bộ, sắc trời cũng đã tối, Hạ mẫu mở miệng nói, “Ngày mai theo ta xuất môn một chuyến.”

“Vâng.” Hạ Vãn Thu đáp ứng, “Mang hai muội muội theo sao?”

“Tư Tư phải lập gia đình, sẽ không dẫn theo, mang theo Cẩm Nhi đi.” Hạ mẫu suy tư một chút nói, “Ngân Kiều đi nói cho Bình di nương một tiếng.”

” Vâng.” Ngân Kiều phúc phúc thân, liền lui xuống.

“Con có biết ngày mai muốn đi làm gì sao?” Hạ mẫu tựa vào gối mềm, hỏi.

Hạ Vãn Thu biết đây là khảo nghiệm của Hạ mẫu, suy tư một chút nói, “Phải đi Lưu phủ?”

“Hửm?” Hạ mẫu không có thừa nhận cũng không có phủ nhận chính là nhìn Hạ Vãn Thu.

“Lúc tới con có nhìn thấy bái thiếp của Lưu phủ.” Hạ Vãn Thu giải thích nói.

“Còn có bái thiếp của phủ khác, con làm sao mà biết ta nhất định mang con đi Lưu phủ?”

“Nữ nhi không biết, chính là đoán mà thôi.” Hạ Vãn Thu không chút hoang mang nói, “Nương và Lưu phu nhân là bạn tốt, sinh thần Lưu phu nhân nương không có khả năng không đi.”

Hạ mẫu phất phất tay, chờ sau khi mọi người hầu hạ trong phòng lui xuống, mới nói, “Con có biết ta và Lưu phu nhân vì sao là bạn tốt không?”

Hạ Vãn Thu nghe Hạ mẫu nói xong sửng sốt một chút, nhìn Hạ mẫu, hồi lâu mới mở miệng hỏi, “Chẳng lẽ là bởi vì phụ thân?”

Hạ mẫu gật gật đầu, “Lưu đại nhân và phụ thân con, hiện tại quan hệ không sai.”

Nghe xong lời Hạ mẫu nói, Hạ Vãn Thu bỗng nhiên cảm thấy mình hiểu được vài điều.

Hạ mẫu nói tiếp, “Con phải biết rằng, có một số việc có chút quan hệ, nam nhân bọn họ không tiện ra mặt.”

“Tin tức.” Hạ Vãn Thu linh cơ chợt lóe nói, “Nương loại tụ hội này trên thực tế chỉ dùng để đến trao đổi, tìm hiểu tin tức?”

Hạ mẫu gật gật đầu, “Con về sau lập gia đình, cũng phải phân rõ có vài hội họp là phải tham gia, có vài cái là không thể tham gia, còn có một ít là có thể đến có thể không đến.”

Hạ Vãn Thu cắn cắn môi, không có hé răng.

“Đừng sợ, sau này ta sẽ chậm rãi dạy cho con” Hạ mẫu lấy tay vỗ vỗ mu bàn tay nữ nhi, trấn an nói.

Hạ Vãn Thu gật gật đầu.

“Nương muốn dạy cho con không chỉ có này đó.” Trong mắt Hạ mẫu mang theo vài phần tinh quang, “Như chuyện hậu viện, nương sẽ nhất nhất dạy cho con”

“Vâng.”

“Một điều quan trọng nhất, con nhất định phải nhớ kỹ.” Hạ mẫu nhìn nữ nhi, khẩu khí khó được nghiêm túc nói.

“Nữ nhi nghe.”

“Con sau khi gả qua, không thể ôm tâm tính thi ân.” Hạ mẫu nói rất chậm, giống như là muốn đem nói khắc vào trong lòng Hạ Vãn Thu, “Tần Diệp biến thành như vậy, con là người ủy khuất, nhưng là con phải quên ủy khuất của con, đó là trượng phu của con về sau, mặc kệ biến thành bộ dáng gì nữa, con đều phải lấy hắn làm vinh dự.”

“Nữ nhi không biết là ủy khuất.” Hạ Vãn Thu mở miệng nói.

“Vậy là tốt rồi.” ngữ khí Hạ mẫu dịu đi không ít, “Gặp đại biến, tính tình Tần Diệp có khả năng sẽ có chút không tốt, con phải có chuẩn bị.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.