Trọng Sinh Chi Làm Vợ Kẻ Thù

Chương 171: Cá nhân xuất sắc



Lại nói tiếp, đội ngũ ‘Ngôi sao Đế Quốc’ cơ bản đều là những học viên lớp trên, cùng một khóa với đám Norman, trong đó còn vài sĩ quan cấp úy từng đụng độ với bọn Chung Viễn Thanh trên tàu vũ trụ.

Cho nên, đây là một đội ngũ toàn sĩ quan cấp úy khóa trên, xét theo tổng thể thực lực mà nói, trình độ của bọn họ thuộc hạng top trong cuộc thi đoàn đội, có thể nói là đội hạt giống của Ares, vì thế chẳng trách đội này tự xưng cái tên kiêu ngạo như ‘Ngôi Sao Đế Quốc’ như thế, thực lực của nhóm người này hoàn toàn có thể đại biểu thực lực cho học viên tốt nghiệp của Ares.

Đương nhiên, vì để hợp với quy định “Tổ hợp tự do vượt cấp” bọn họ cần phải cho một tân sinh bên lớp thuần máy móc gia nhập, trong trận đấu, tân sinh kia cơ bản sẽ đứng ở hậu phương phụ trách vài công tác hậu cần.

Mà Chung Viễn Thanh lại không phải người cam lòng đứng ở hậu phương vì thực lực chênh lệch quá lớn như tân sinh kia.

Mặc dù mọi người trêu đùa trên kênh đội ngũ rằng Chung Viễn Thanh chỉ cần ở một bên nhìn là được, thế nhưng khi đối mặt trực tiếp với một đội toàn sĩ quan cấp úy, đa số tân sinh của ‘Chiến đội số 1’ sẽ bộc lộ kinh nghiệm cực non nớt của mình, sự chênh lệch cứ thế mà hiện ra rõ ràng.

Tân sinh của ‘Chiến đội số 1’ đều thuộc loại chưa bị quản lý quân sự hóa, còn Norman với Lâm Dược tuy rằng là sĩ quan cấp úy song vì thời gian gia nhập đội ngũ quá ngắn, cơ giáp của Chung Viễn Thanh không chiếm được ưu thế trong cuộc chiến đường phố, thế nên cho dù có Tần Phi Tương và Chung Viễn Thanh từng là tướng quân chỉ huy, song trước đây đội ngũ của hắn đều hợp tác đều ở trong cảnh ảo, đối thủ cũng do số liệu mô phỏng, nên đương nhiên không thể đánh đồng được với đội ngũ sĩ quan cấp úy đã được huấn luyện thực thụ.

Ví dụ như, sau khi Tần Phi Tương và Chung Viễn Thanh quan sát tình thế và phân công nhiệm vụ cho mỗi người, những sĩ quan của ‘Ngôi Sao Đế Quốc’ đã rất ăn ý chia làm hai tổ, một tổ do cơ giáp hình ưng tạo thành, chuyên phụ trách hỏa lực công kích yểm trợ trên không, tổ còn lại lấy cơ giáp đi trên mặt đất, tạo thành hình cánh cung, bay thẳng đến hướng tháp Babel.

“Woodrow, Jean, cơ giáp của hai người có hỏa lực mạnh nhất ở đây, phải nhớ nhất định cần đuổi sát đằng sau Norman và Lâm Dược, cố gắng ẩn náu, cứ bắn phá thoải mái.” Hỏa lực của đối phương tấn công với mật độ cao, Tần Phi Tương có ý lợi dụng cơ giáp có tính nhanh nhẹn của Norman và Lâm Dược tạo thành một nhánh quân đánh úp, trà trộn trắng trợn vào đội ngũ hình cung của đối phương, làm kẻ đi trước làm vua, xé tan trận hình của bọn họ, đầu tiên cần phải tấn công quân chủ lực của bọn họ trước đã.

Dưới kế hoạch này, dựa theo thực lực của cả Norman và Lâm Dược thì hoàn toàn không thành vấn đề, mấu chốt là hỏa lực của Woodrow và Jean phải ẩn náu thật tốt, nếu hành động của bọn họ chỉ chậm trong giây lát, nó sẽ ảnh hưởng đến đòn tấn công bất ngờ của Norman và Lâm Dược.

Có điều, không thể không nói, khả năng nhìn người của Tần Phi Tương khá chuẩn, trực giác của Jean vô cùng nhạy bén, tố chất tâm lý với tố chất thân thể của Woodrow cũng không kém, càng trong tình huống quan trọng, cậu ta sẽ phát huy càng tốt, thậm chí còn xuất sắc hơn cả Jean. Dưới sự yểm trợ của hai người, nhánh quân này lập tức cày nát đội ngũ hình cung hoàn mỹ của đối phương.

“Bọn anh sao nỡ để mấy chú đạt được mục đích dễ thế chứ.” Người đang nói là Wilson từng ở trên tàu vũ trụ cùng Norman và Lâm Dược, hắn là phó sĩ quan của ‘Ngôi Sao Đế Quốc’, nhìn số liệu đại biểu có nguy hiểm nháy liên tục trên màn hình, chẳng những không bối rối, mà trái lại lộ ra nụ cười đắc ý: “Bọn anh dẫu gì cũng là học trưởng cơ mà.”

Chung Viễn Thanh vì cơ giáp hạn chế, nên tụ cùng Lawson, luôn trong trạng thái đè nén, hỏa lực yểm trợ trên không của đối phương chính là đối tượng cần đối phó quan trọng của đội hắn, có hắn chỉ huy và che chắn, Lawson lái cơ giáp kẻ bắn tỉa, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã giết được một đài cơ giáp hình ưng cỡ trung.

Bất đồng với tâm tình nao nao của Lawson, Chung Viễn Thanh phải tốn sức chú ý đến tình hình chiến đấu đằng trước, đặc biệt là khi tổ bốn người đánh úp của bọn Norman sắp sửa trà trộn vào đội ngũ địch, lúc này trái tim Chung Viễn Thanh đột nhiên đập thịch một cái, cảm giác như có chỗ nào đó lạ thường.

Mà chính vào lúc này, Tần Phi Tương đang quan sát đội hình đối phương ở trên cao, phát hiện hai cơ giáp trái phải của phe địch đột ngột bay nhanh về phía trước, tiếng động cơ quen thuộc, lập tức làm Tần Phi Tương rung lên chuông cảnh báo.

Chung Viễn Thanh đột ngột lên tiếng trong kênh tán gẫu: “Là bên phải.”

Tần Phi Tương chỉ nghe thấy ba chữ này, nhanh chóng hiểu ngay, vừa gật đầu, đồng thời động tác không hề dừng lại, điều khiển Sát thủ đi giết cánh quân phải của đối phương.

“Thạch Lan, Lance, Loomis, các cậu qua bên trái, bên phải giao cho Tần Phi Tương.” Chung Viễn Thanh phối hợp hành động cùng Tần Phi Tương, song song với đó ra lệnh chỉ huy ba người kia.

Hóa ra đây chính là cái bẫy bọn họ cố ý sắp đặt, nếu lấy tháp Babel làm trung tâm, như vậy ắt hẳn đội hình cơ giáp hình cung kia sẽ gặp trở ngại, bởi vì bọn họ đã tạo đội hình trong một thời gian dài, cho nên khoảng cách bọn họ đến tháp Babel sẽ đều giống nhau. Tuy nhiên, khoảng cách của những cơ giáp này rất gần, gây nên tình trạng đánh lừa thị giác người khác. Hơn nữa, các cơ giáp này luôn giữ tốc độ cao, đối lập với cơ giáp chung quanh, cũng hình thành ảo giác phán đoán sai lầm.

Cho nên sau khi bọn Norman trà trộn vào, cánh phải lập tức điều chỉnh tốc độ, bay thẳng đến chỗ tháp Babel, mà cơ giáp cánh trái và ở giữa cùng bay đến cản đường công kích.

“Chung Viễn Thanh, còn bọn tôi thì sao?” Du Mẫn với Du Trạch hiện tại đang ở lệch phía sau, Du Mẫn nhìn người khác đều đang chiến đấu, không khỏi xoa tay, nóng vội hỏi.

“Du Mẫn, Du Trạch, hai cậu đến chỗ Lawson cùng phụ trách ngắm bắn cơ giáp hình ưng, nhớ rõ ưu thế của các cậu.” Chung Viễn Thanh nghĩ một lát sau đó bỏ thêm một câu.

“Thế, còn cậu thì sao?” Lawson dè dặt hỏi.

Du Mẫn vừa chuẩn bị bắt chuyện với Lawson, không ngờ cái tên thiếu tâm nhãn này đã lanh mồm lanh miệng hỏi trước.

Chung Viễn Thanh nắm chặt cần điều khiển, nhìn tình hình chiến đấu không ngừng biến đổi ở đằng trước: “Tôi ư? Vào lúc này, cậu cho rằng tôi vẫn có thể chịu đựng ở hậu phương sao?”

Lúc này, trên chiến trường phía trước, mặc dù Tần Phi Tương với Chung Viễn Thanh đã nhạy cảm phát hiện ra mưu kế của đối phương, hiện tại ‘Chiến đội số 1’ cũng có bảy thành viên đối phó với bốn đài cơ giáp. Hết cách rồi, trong bảy tên này, mặc dù có Lâm Dược và Norman, nhưng mà thực lực của những người khác không phải đối thủ của đám sĩ quan có kinh nghiệm thực chiến kia, cho nên phải thêm người vào để hỗ trợ.

Song chính vì có nguyên nhân này, Tần Phi Tương ở bên kia đang thực sự đơn thương độc mã chiến đấu, cho dù Tần Phi Tương có thực lực cường đại đến mấy, khi phải đối mặt với ba cơ giáp sĩ quan, trên trời còn có hỏa lực đối phương yểm trợ, thì thật sự vẫn rất khó khăn.

Đã tới lúc này rồi, Chung Viễn Thanh sao có thể nhịn được nữa, sau khi phân công nhiệm vụ xong xuôi, hắn hít sâu một hơi, rốt cuộc quyết định.

“Nhưng mà….”

Lawson còn chưa nói hết câu, đã trông thấy Chung Viễn Thanh lái Cuồng chiến sĩ, đẩy động cơ đến mức tối đa, nhắm thẳng đến phía trước.

“Chú em này chắc không điên rồi chứ, chẳng nhẽ cậu ta không biết tốc độ của Cuồng chiến sĩ chỉ là ốc sên trong mắt chúng ta sao?” Bay giữa không trung, một sĩ quan lái cơ giáp hình ưng nhìn cảnh tượng phía dưới, thốt lên: “Đang lo bọn anh không tìm được chú công kích sao?”

“Có lẽ có người còn muốn tao chết chả hạn.” Một tay sĩ quan khác nhìn lướt qua, điều khiển súng tầm xa nhắm thẳng vào Chung Viễn Thanh: “Nghe nói cái đội ờ Chiến đội số 1 này hầu hết toàn là tân sinh, có thể cầm cự đến lúc này đã không tệ rồi, chỉ có điều, bọn nó còn hơi non, hơi chịu đả kích một tẹo, nhìn kìa, đã xảy ra vấn đề rồi.”

“Kệ mệ đi, nhanh nhanh kết thúc cuộc chiến đi, đánh với đám tân sinh chán chết.”

Chỉ có điều, ngay tại lúc bọn họ nổ súng bắn vào Chung Viễn Thanh, đột nhiên quỹ đạo hành động của Chung Viễn Thanh có thay đổi, viên đạn này ấy thế mà không hề trúng mục tiêu.

Chẳng nhẽ đột nhiên bắt trượt? Hơn nữa là cùng bắn trượt? Hai người kia cùng yên lặng một lúc, lại cùng nhắm bắn, tiếp tục truy kích.

Vẫn không trúng mục tiêu!

Sao có thể thế được?

Nếu bảo trượt một lần thì còn được, hai người cùng bắn trượt hai lần, xác suất xuất hiện thực sự quá nhỏ.

Mà ngay vào thời điểm bọn họ đang trầm tư tự hỏi buông lỏng cảnh giác, Du Trạch nhận nhiệm vụ ngắm bắn rốt cuộc nổ súng, một đài cơ giáp hình ưng trong nháy mắt bị đánh rơi xuống.

“Khốn kiếp!” Nhìn đồng bọn của mình bị đánh rơi, ánh mắt người kia đỏ lên, bởi vì rất khó tìm được vị trí của tay súng bắn tỉa ẩn náu, cho nên hắn ta trút tất cả oán hận lên đầu Chung Viễn Thanh.

Trong nháy mắt, tất cả hỏa lực đều nhắm thẳng chào hỏi Chung Viễn Thanh.

Thế nhưng kì lạ thay, giữa mưa bom bão đạn này, Cuồng chiến sĩ của Chung Viễn Thanh cư nhiên lông tóc vô thương, vốn Cuồng chiến sĩ được thiết lập khả năng phòng ngự siêu cường, nhưng bây giờ, ngoài khả năng ấy còn có tốc độ bay như tên không ngừng, chớp mắt thu hút tất cả người đang vây xem cuộc chiến.

“Kỳ thế, Chung Viễn Thanh rốt cuộc đang sử dụng phương pháp gì vậy?”

Đoàn đội của Khang Hồng có cuộc chiến ngay sau đội của Chung Viễn Thanh, cũng phải đánh với ‘Ngôi Sao Đế Quốc’, cho nên vì để tìm hiểu thực lực đối phương, đội của gã đã đăng nhập lên hệ thống chiến đấu từ sớm để tiến hành quan sát, không ngờ được đội ứng chiến đầu tiên với đội hạt giống lại là ‘Chiến đội số 1’ của Chung Viễn Thanh.

Tất cả mọi người đều cảm thấy ‘Chiến đội số 1’ quá đen đủi khi đụng phải cao thủ ngay trong trận đầu tiên, trận này ắt bại không thể nghi ngờ, chỉ là ai biết đội này sẽ biểu diễn một màn kì tích đến thế.

“Lại là dao động mất trật tự.” Chung Kiệt quan sát một lát, lập tức nhận ra động tác này, tại lần so đấu trước của gã với Chung Viễn Thanh, gã thua chính tại chiêu này, không ngờ chỉ trong thời gian ngắn, Chung Viễn Thanh đã sử dụng vô cùng nhuần nhuyễn đến vậy, thế mà đã có thể vận dụng được con quái vật Cuồng chiến sĩ vào cuộc chiến.

Phải biết rằng, tinh thần lực Chung Viễn Thanh đều đổ dồn cung cấp cho Cuồng chiến sĩ sử dụng dao động mất trật tự, mọi người phải líu lưỡi vì tinh thần lực cần phải tiêu hao rất nhiều, cũng đồng thời càng thêm tò mò vì giá trị tinh thần lực thực tế của Chung Viễn Thanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.