Trọng Sinh Chi Làm Vợ Kẻ Thù

Chương 33: Chi phí tốn kém



Sau khi đã đuổi Lance đi, Chung Viễn Thanh mới đi đến trước cửa văn phòng của chuẩn tướng Bard.

Tiếng gõ cửa trầm đục vọng từ bên ngoài truyền đến, Bard vốn chờ đợi đã lâu rốt cục đã có thể bỏ quyển sách chưa mở bìa xuống, đan chéo tay nói: “Mời vào.”

“Chào buổi tối! Sir!”

“Có chuyện gì sao?”

“Vâng! Là chuyện về buồng điều trị trong khoang y tế.”

“Khoang y tế? Nghe nói hiệu quả điều trị không tồi, trạng thái của trò trông tốt lắm.”

“Vâng, hiệu quả rất tốt.”

Có điều là tốt quá… tốt đến nỗi đến lúc hắn bình tĩnh kiểm tra tinh thần lực của mình, mới kinh ngạc phát hiện tinh thần lực vốn sắp cạn kiệt ngoại trừ đã phục hồi thì đã tăng lên đến 954, phải biết rằng khi tinh thần lực vượt qua con số 1000 thì hắn sẽ có tư cách học lái tàu vũ trụ. Hiệu quả của buồng điều trị cũng …quá nổi bật rồi đó.

Chẳng qua là hiệu quả càng tốt thì Chung Viễn Thanh càng thấy chột dạ, nhìn ánh mắt chăm chú đầy vẻ hoài nghi của Bard, hắn bất chấp thừa nhận: “Vâng! Buồng điều trị kia vì trò không cẩn thận, nên đã bị hỏng hoàn toàn, vì vậy trò đến đây để muốn biết sẽ phải bồi thường như thế nào?”

“Hỏng hoàn toàn rồi?” Tuy sớm đã biết chuyện này, nhưng khi chính tai nghe Chung Viễn Thanh thừa nhận, Bard chuẩn tướng vẫn hơi kinh ngạc.

“Đúng vậy.”

“Vậy trò hẳn là biết, một buồng điều trị trị giá bao nhiêu đúng không? Nó gần bằng ba tháng phí sinh hoạt của hộ gia đình bậc trung đi.”

Chung Viễn Thanh gật đầu, buồng điều trị mặc dù là dụng cụ chữa trị phổ biến nhất song bởi vì hiệu quả quá sức rõ rệt nên từ lúc bắt đầu xuất ra thị trường giá cả vẫn rất cao chứ chưa hề giảm xuống, ngoài các tổ chức cộng đồng, thế gia mua thì quân đội cũng nhu cầu rất cao với buồng điệu trị.

Về phần phí tổn, Chung Viễn Thanh thực có hơi đau đầu, tuy so về sức mạnh hắn không thắng được Tần Phi Tương, nhưng hắn cũng đã vỗ ngực thề sẽ tự bồi thường, chỉ có điều vấn đề phí tổn này thật sự khiến người khác phải đau đầu.

Bề ngoài Chung Viễn Thanh là con nhà thế gia nhưng Chung gia đã bị bài trừ khỏi tầng lớp cao nhất, mà mạch máu kinh tế quan trọng của Chung gia lại bị các trưởng lão nắm chặt trong tay không buông, bằng không Chung Dương Bình sẽ sao có thể kiêu ngạo trước mặt Chung Minh như thế.

Nói đến cuối thì Chung Minh, Chung Viễn Thanh là chi chính nhưng cũng chỉ có cái danh, mọi việc trong cả tộc toàn bộ đều dựa vào tài phú tích lũy qua năm này tháng khác của chi chính chống đỡ mà thôi. Mà dù là thế nhưng nhiều khi các trưởng lão vẫn cứ hay đến khóc lóc than phiền.

Kiếp trước, sau khi Chung Minh mất, Chung Viễn Thanh tiến vào quân bộ nên hắn căn bản không có thời gian để ý đến chuyện Chung gia mà dứt khoát giao lại toàn bộ cho các trưởng lão quản. Giờ nghĩ lại, sau khi hắn bị gạch tên, xóa bỏ khỏi dòng họ, các trưởng lão quả đúng là đã chiếm không ít những thứ vốn thuộc về hắn đây.

Còn Chung Viễn Thanh ở hiện tại cũng mới chỉ là thiếu niên mười sáu tuổi, một cậu ấm thiếu gia của Chung gia lần đầu nếm trải hương vị một phân tiền làm khó anh hùng mà thôi.

Bard nhìn Chung Viễn Thanh hồi lâu không lên tiếng liền biết chắc hắn có chỗ khó, trong lòng cũng xác thực, thiếu chút nữa cười ra tiếng hài lòng: “Sao? Gặp chỗ khó?”

Chung Viễn Thanh do dự hỏi: “Có thể trả theo từng kì được không?”

“Trả từng kì?” Bard chuẩn tướng vẻ mặt khó xử: “Trò có biết ta chỉ phụ trách đưa tân sinh đến nơi thôi không, rất có thể lần tới tàu vũ trụ sẽ đổi người phụ trách, với lại đây là tài sản của nhà trường, ta không thể tự tiện quyết định được.”

Chung Viễn Thanh đương nhiên lý giải được cái khó xử của Bard chuẩn tướng, nhưng giờ nếu hắn đưa hóa đơn về nhà thì cha hắn chắc chắn sẽ không nói hai lời giúp hắn, chỉ là việc này về sau sẽ liên lụy đến ông, Chung Viễn Thanh nghĩ thế nào cũng thấy không thông.

“Nhưng mà….” Thấy thời cơ đã chín muồi, Bard đúng lúc bỏ xuống một câu.

“Nhưng mà?”

Bard lấy từ một phần tư liệu trong quang não ra, ý bảo Chung Viễn Thanh nhận lấy: “Trong danh sách này đều là những sĩ quan cấp úy trên tàu vũ trụ, mấy đứa đó đều là những học trưởng của trò. Đối chiến giữa trò với trò Tần Phi Tương đã được thu lại, mấy đứa đó cũng đã xem qua đồng thời rất hiếu kì thực lực của trò và cũng hi vọng có cơ hội luận bàn với trò. Ta tin, có thể cùng trò bọn luận, mấy đứa đó sẽ cực kì vui vẻ trả tiền phí tổn luận bàn cho trò. Trò thấy thế nào?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.