Tiểu hành tinh C-10, trong một cái hang nhỏ.
Hình chiếu ba chiều lơ lửng giữa trời, mặt trên chính là nhiệm vụ thứ ba vừa mới được phát không lâu: Công phá phòng thủ của những tiểu đội khác, gia tăng thành quả của đoàn đội.
D.Mongolia ngồi trên ghế nhỏ tinh xảo, hai cái lông mi nhíu lại.
Một tên Beta nữ nhẹ giọng hỏi thăm: “Đội trưởng, tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
“Cậu cảm thấy thế nào?” Thanh âm của D. Mongolia trầm trầm, tựa như núi lửa sắp bùng cháy.
Beta nữ không hiểu run lên, nàng không tự chủ lui về sau nửa bước, nhỏ giọng nói: “Từ khi bắt đầu trận đấu đến bây giờ, 248 chi đội ngũ đào thải 58 chi, còn dư lại 190 chi đội ngũ đều không đơn giản. Nhiệm vụ ba đã phát được một giờ, lại không có bất cứ động tĩnh gì, có thể thấy được tất cả mọi người đều vô cùng cẩn thận.”
“Nói chuyện chính.”
“Cho nên tôi cho rằng, chúng ta không nên hành động thiếu suy nghĩ.” Beta nữ cẩn thận từng tí quan sát nét mặt của D. Mongolia, thấy hắn không bởi vì lời nói của nàng mà tức giận thêm, vì vậy thoáng yên tâm, “Loại thời điểm này, so chính là tính nhẫn nại…”
“Cô đang nói hươu nói vượn gì với tôi thế?!” D. Mongolia bỗng nhiên đứng lên, mặc dù dáng của hắn không cao nhưng mà khí tràng hung lệ của hắn lại mạnh mẽ dị thường.
Beta nữ bị hắn sợ đến liên tiếp lui về phía sau, cuối cùng!
Đội viên ngồi ở xung quanh thấy thế, nhao nhao đứng lên, luống cuống nhìn hai người bọn họ.
Khuỷu tay của Beta nữ bị xước ra, rất đau cũng không dám lên tiếng, nàng che khuỷu tay rất nhanh đứng lên, hai vai có chút co lại, cả người đều đặc biệt khẩn trương.
- Mongolia liếc nàng, “So sức kiên trì?! Hừ! Đó là hành vi của đám kẻ yếu! Trong mắt cô Fillet tinh cầu đã yếu đến tình trạng kia sao?!”
Beta nữ sợ lui về sau hai bước.
- Mongolia nhìn xung quanh mình, ánh mắt đảo qua mỗi đội viên, lạnh lùng nói: “Đừng để cho tôi nghe được lời nói tương tự như thế một lần nữa, Fillet tinh cầu không cần kẻ yếu!”
Đội viên nhao nhao cúi đầu xuống, không lên tiếng.
“Dương Khải!”
“Đến!”
“Tìm ra cứ điểm của tiểu độ cách chúng ta gần nhất, Dương Khải, Cổ Nghị, Triệu Hoa, Triệu Mẫn, bốn người các cậu cùng xuất phát với tôi! Còn dư lại, tử thủ nơi đóng quân!”
“Vâng!”
“Vâng!”
Sau ba phút, D. Mongolia dẫn đầu bốn gã đội viên rời khỏi.
Phi thuyền biến mất trong tầm mắt, thân thể căng cứng của Beta nữ đột nhiên thư giản, nàng thở phào một hơi, ngồi về trên ghế, cúi đầu nhìn khuỷu tay bị thương.
Beta nam tóc vàng đi tới, đưa cho nàng một miếng thuốc dán.
Beta nữ thấy thế, ngẩng đầu nói với hắn “Cám ơn”.
Tóc vàng lắc đầu, dứt khoát ngồi ở bên cạnh nàng, “Tâm tình của hắn không tốt, chuyện ngày hôm nay cậu cũng nhìn thấy, vốn là có cơ hội cướp được á quân hiệp một, không nghĩ tới Lạp Hỗ tinh cầu …”
Động tác bôi thuốc của Beta nữ dừng lại, nàng ngẩng đầu nhìn tóc vàng, cười khổ, “Bởi vì tâm tình không tốt? Nói như vậy, hắn còn có lúc tâm tình tốt.”
Tóc vàng bị lời này làm cho không nói được gì, sau một hồi lâu, cũng đành chịu mà cười, “Đúng vậy a, cậu nói đúng.” Hai mắt hắn nhìn phương xa, ánh mắt vô hồn.
“Tôi thường nghĩ, đi theo một người như thế có ích lợi gì? Một câu không hợp tâm ý của hắn liền hô to gọi nhỏ, không phải là cậy vào quyền thế trong nhà sao?”
Tóc vàng vội vàng cảnh giác nhìn trái phải một cái, nhưng không khiến cho bên cạnh người chú ý, lúc này mới nhỏ giọng nói: “Loại lời này ngàn vạn lần đừng nói lung tung, nếu như bị rơi vào lỗ tai của hắn…”
“Hừ, hắn cũng không chính là dựa vào gia tộc họ D mới dám gây sóng gió sao? Nói thật, cậu thật sự cảm thấy có thể sinh hoạt ở Fillet tinh cầu cả đời sao?”
“Nó là mẫu tinh của tôi…”
Beta nữ nhẹ nhàng cười cười, “Mẫu tinh? Nếu như mẫu tinh rơi vào tình huống như vậy, tôi thà…”
Năm người D. Mongolia hùng hổ xông tới cứ điểm của tiểu đội gần nhất, dùng tư thế hoành tảo thiên quân điên cuồng tiêu diệt 4 tổ, cường thế đoạt được 4 phân.
Phi thuyền lơ lửng giữa không trung, D. Mongolia ra lệnh: “Cổ Nghị, kiểm kê hỏa lực cùng nguồn năng lượng!”
“Vâng!” Nửa phút đồng hồ sau, Cổ Nghị hồi báo: “Nguồn năng lượng đầy đủ chống đỡ chúng ta đến cứ điểm tiếp theo, hỏa lực còn thừa lại một phần ba!”
- Mongolia trầm ngâm một lát, nói ra: “Tiến công trú điểm kế tiếp!”
Laurent đến bây giờ vẫn chưa từng nghĩ mình lại xui xẻo như vậy!
Không nói đến chuyện thuận lợi vượt qua cửa thứ nhất mặc dù xếp ở top cuối, nếu như không có tiểu đội Randall ở phía trước so sánh, bọn họ lúc này nhất định sẽ cảm thấy thỏa mãn cùng kiêu ngạo chưa từng có— dù sao trước khi thi đấu, Lạp Hỗ tinh cầu trước giờ vẫn chưa từng thoát khỏi vận mệnh bị đào thải ở vòng đầu.
Thế nhưng đã có vầng sáng về nhì của Thất quân đoàn ở đây, tiểu đội của bọn họ liền trở thành vật làm nền, thậm chí ngay cả phụ gia cũng không tính, chỉ có thể gọi là làm bóng mờ.
Bắt đầu không tốt thì thôi, tại sao gã còn có thể không chết tử tế được mà gặp phải tiểu đội của Fillet tinh cầu?!
Đậu xanh rau má Fillet tinh cầu vốn nên là tên thứ hai, bây giờ bị Thất quân đoàn đè xuống thứ ba, đúng là lúc không có chỗ trút giận! Hết lần này tới lần khác gọi bọn họ lại gặp được, còn có thể bỏ qua sao?!
Trong phi thuyền Liệt Điểu.
- Mongolia ngồi trên ghế chỉ huy, híp mắt nhìn phi thuyền đối diện, “A, lúc này đã qua được hơn một nửa lộ trình dự tính, lại gặp đối thủ? Phi thiên hổ hai cánh? Ký hiệu của tinh cầu nào?”
Dương Khải phóng đại hình ảnh trong màn hình, rất nhanh liền trông thấy trên thân tàu khắc dòng chữ “Vinh Quang 3000”, hắn lập tức nói ra: “Hẳn là Lạp Hỗ tinh cầu.”
“Lạp Hỗ tinh cầu?!” con ngươi của D. Mongolia co rút nhanh, vẻ thích ý trên mặt biến mất ngay lập tức!
Từ chiều hôm qua, hắn đối với phi thuyền của Lạp Hỗ tinh cầu hận đến thấu xương!
Tinh cầu loại kém đáng chết này, dám đoạt danh tiếng của hắn, còn dám hủy hoại phi thuyền của hắn?! Quả thực là muốn chết!
Hắn hai tay nắm thành quả đấm, sắc mặt khó coi nói: “Chuẩn bị tiến công!”
“Vâng!”
Bên ngoài phi thuyền xuất hiện họng pháo màu xanh đen, họng pháo nhắm ngay Vinh Quang 3000.
Laurent đầy mồ hôi lạnh, hắn nhìn chằm chằm phi thuyền bên trong hình chiếu ba chiều, cực lực ổn định thân hình, nói ra: “Bọn họ muốn làm gì?”
Một gã Beta nam nói: “Có lẽ, hẳn là chuẩn bị công kích.”
“Fillet tinh cầu! Chúng ta làm sao trêu chọc được?” Laurent đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán một cái, nói với Beta nam: “Tranh thủ thời gian! Tranh thủ thời gian đề nghị trò chuyện cùng bọn họ.”
“Vâng!” Beta nam phát đề nghị video với Liệt Điểu.
- Mongolia mắt lạnh nhìn tin tức không ngừng lóe lên, hừ lạnh một tiếng, “Người tinh cầu loại kém thật đúng là xảo quyệt, muốn thông qua đàm phán kéo dài thời gian, từ đó nhận được viện trợ của một chi đội ngũ khác?! Ta làm sao có thể cho bọn họ cơ hội này?! Toàn bộ nhân viên nghe lệnh! Lập tức công kích!”
“Vâng!”
Vừa dứt lời, bạch quang hiện ra, hai mắt xuất hiện tính mù ngắn ngủi, ngay sau đó chính là tiếng vang đinh tai nhức óc cùng với lực đánh vào cường liệt
“Rầm”!
Mây hình nấm đột nhiên bay lên, mấy người Laurent nhao nhao điều khiển cơ giáp hình người chui ra khỏi đám mây dày đặc, nhưng không đợi bọn họ nhìn rõ đường đi phía trước, đã bị D. Mongolia trong cơn giận dữ công kích, rất nhanh, mức độ phá hủy của cơ giáp tăng vọt, trong chớp mắt vượt qua 80%!
- Mongolia vốn còn muốn tiếp tục phân tích, còi báo động chói tai bỗng nhiên vang lên, hai cỗ phi thuyền chữa bệnh và chăm sóc bay tới.
“Tiểu đội Tuyệt thắng của Lạp Hỗ tinh cầu, tỉ lệ tổn hại của cơ giáp toàn bộ thành viên lên đến 85%, không thể tiếp tục chiến đấu, bị phán đào thải! Xích hoàng đột của Fillet tinh cầu đoạt được 1 phân, tổng cộng 5 phân.”
Laurent chật vật không chịu nổi mà chui ra khỏi cơ giáp, lòng vẫn còn sợ hãi vuốt ve cơ giáp bị tàn phá, yên lặng nói: “Đây chính là cơ giáp cấp S ah! Thật vất vả có được cơ giáp cấp S! Vốn là còn muốn dùng nó đối phó Randall, lại không nghĩ rằng ngay cả bóng dáng của Randall đều chưa phát hiện, cơ giáp cũng đã triệt để báo hỏng… Trời ạ, gã nên hoàn thành lời dặn dò của cha như thế nào?”
Sau khi dễ dàng giải quyết tiểu đội của Laurent, năm người trở lại phi thuyền.
- Mongolia ngồi ở trên ghế chỉ huy, nhìn bóng lưng đi đến phi thuyền chăm sóc của Laurent, nhìn lại đống cơ giáp gần như đã thánh sắt vụn, lông mày chậm rãi nhíu lại.
Bốn gã thành viên hai mặt nhìn nhau, cuối cùng do Dương Khải hỏi “Đội trưởng, có phải trở về điểm xuất phát?”
“Ừm.” D. Mongolia chống cằm, hắn từ đầu đến cuối đều cảm thấy thực lực của tiểu đội đến từ Lạp Hỗ tinh cầu này cách biệt quá lớn với Thất quân đoàn hôm qua, càng nghĩ, hắn hỏi: “Lúc nãy thực sự là Lạp Hỗ tinh cầu?”
Dương Khải điều tra tin tức của tuyển thủ dự thi, nói với D. Mongolia: “Đúng vậy, lúc nãy chính là tiểu đội của Lạp Hỗ tinh cầu, người xem, ở đây là tài liệu cá nhân của bọn họ.”
- Mongolia cẩn thận nhìn nửa ngày, chân mày nhíu chặt hơn.
Dương Khải thấy thế, nhỏ giọng hỏi: “Làm sao vậy?”
“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy kỳ quái sao?”
“Xin mời ngài nói?”
“Hai tiểu đội này đều đến từ Lạp Hỗ tinh cầu, thực lực kém rõ ràng như thế, bởi vậy có thể thấy được, các đảng phái của Lạp Hỗ tinh cầu đang phân tranh với nhau.”
“Cho nên?”
“Theo ta suy đoán, đội Quyết Thắng cùng với Thất quân đoàn đến từ hai đảng phái có lập trường đối lập nhau…”
“Đội trưởng, chẳng lẽ ngài…”
“Ha ha, loại chuyện này cũng không phải một mình ta có thể định đoạt, quan trọng nhất, còn phải xem những người khác có chống đỡ được hay không, cùng với chúng ta giúp họ sẽ được chỗ tốt gì…”
Hết chương 261.