Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh

Chương 40



Lục Ninh nói xong lập tức hối hận, ngay cả bản thân y cũng cảm thấy giấu đầu hở đuôi, huống chi Lục Viễn.

Lục Viễn vốn dĩ cũng không phải người rất tò mò, nhưng dáng vẻ Lục Ninh rất cổ quái, không thể trách hắn tò mò, vì thế, hắn vươn tay mở laptop, Lục Ninh kiên trì đè nặng, Lục Viễn kiên trì muốn mở ra.

Hai người đều chỉ mặc áo choàng tắm, động tác này hơi lớn, lập tức quần áo liền có chút chẳng phải chỉnh tề, vì thế, hai người giữ cái laptop đáng thương kia, căn bản là không để ý tới áo choàng tắm vì động tác của mình mà tản ra.

Lục Ninh vốn tưởng rằng chẳng có gì, y căn bản giống Lục Viễn như đúc có được không, nhìn đối phương thật giống như đang nhìn mình trong gương, thế nhưng thật như vậy, hình như có chỗ nào không đúng thì phải……

Ánh mắt Lục Viễn đã thay đổi, ngay cả hô hấp cũng nặng hơn, nhìn Lục Ninh vừa tắm rửa xong đặc biệt nhẹ nhàng khoan khoái lúc này mặt hơi hơi đỏ lên đầy tức giận trừng mắt nhìn mình, đường cong xương quai xanh xinh đẹp cùng mảng ngực nhỏ trắng nõn lộ ra dưới áo choàng tắm, thiếu chút nữa, ngay cả điểm nhỏ trước ngực cũng lộ ra.

Người này rốt cuộc là có tự giác mình thích y hay không? A Ninh y cũng quá tin tưởng tự chủ của mình rồi!

Lục Viễn quyết đoán buông laptop bay thẳng đến ôm Lục Ninh lại, Lục Ninh lúc này mới ngẩn ra, môi Lục Viễn cũng đã hôn lại đây.

…… Vì thế, căn bản không thể để ý đến laptop ……

Thật vất vả đẩy Lục Viễn ra một chút, Lục Ninh cắn răng nói, “Ngày mai còn có concert!”

Hôm nay không có thời gian hồ nháo như vậy có được không, giờ đã mấy giờ!

Lục Viễn lại nặng nề hôn hắn một cái mới buông ra, nhìn Lục Ninh quần áo không chỉnh sắc mặt ửng đỏ, trong lòng thật sự có chút không cam tâm, cơ hội tốt bao nhiêu a, bình thường Lục Ninh rất đứng đắn, nói trắng ra, Lục Viễn thậm chí cảm thấy Lục Ninh người này ngày thường luôn có một loại khí chất cấm dục, thực sự rất khó trêu chọc y, mỗi lần cắn ngón tay y dùng thủ đoạn toàn thân đi trêu chọc, người này lại ngay cả ánh mắt cũng không thay đổi, thật sự rất khiến hắn thở dài.

Quen biết Lục Ninh lâu như vậy, ở trình độ nào đó Lục Viễn coi như là hiểu y, tính tình Lục Ninh rất tốt, bình thường rất ít nhìn thấy y nổi giận, lần trước mình cố ý vượt qua giới hạn của y mới xem như mò được một chút căn nguyên, nhìn như đối với ai cũng tốt, tính cách ôn hòa làm người rộng lượng, trên thực tế với ai cũng có một tầng màng, tâm đề phòng rất nặng, khó thổ lộ cảm tình, muốn làm bằng hữu với y rất dễ dàng, nhưng muốn đi vào trong lòng y lại cực khó, Lục Viễn vẫn là rất có tin tưởng với bản thân, cũng muốn từng bước tan rã tâm phòng của Lục Ninh, nhưng đây hiển nhiên không phải việc làm một lần là xong.

Nghĩ bản thân mình vì y mà thường xuyên không khống chế được hưng phấn toát ra răng nanh, người trước mắt này lại cho dù là động tình cũng vô cùng kiềm chế, Lục Viễn liền có chút thất bại nói không nên lời.

Người yêu trước luôn luôn thua, hắn nhận.

Liếc liếc mắt nhìn laptop trên tay Lục Ninh, Lục Viễn quyết định quay lại phòng tắm tắm nước lạnh, mà Lục Ninh lại nhân cơ hội đóng trang web, ngay cả lịch sử cũng thanh lý sạch sẽ, sau đó mới vừa lòng bò lên giường đi ngủ một giấc trước.

Nào biết Lục Viễn đi ra trực tiếp lấy máy tính đi tìm Chung Du Bạch, “Khôi phục lịch sử ký lục rất đơn giản đúng không?”

Chung Du Bạch vừa ngủ đã bị Lục Viễn đánh thức, quả thực khó có thể tin nhìn hắn, “Cậu liền lấy loại sự tình trẻ con ba tuổi cũng biết làm này gọi tôi dậy?”

Trẻ con ba tuổi em gái anh! Anh nghĩ mỗi người đều là hacker như anh sao?!

Lục Viễn ngáp một cái, nhét laptop vào trong lòng Chung Du Bạch, “Ngày mai tôi muốn nhìn thấy lịch sử ký lục, tôi đi ngủ trước, mai còn phải mệt một ngày đâu.”

Chờ khi hắn trở về Lục Ninh đã ngủ, hắn hôn lên thái dương Lục Ninh một cái, “A Ninh, ngủ ngon!”

Sau đó mới cảm thấy mỹ mãn chui vào trong chăn ngủ.

Một lúc sau Lục Ninh chậm rãi mở to mắt, kỳ thật Lục Viễn có đôi khi thật giống như trẻ con, có một số việc lại dị thường trưởng thành, mâu thuẫn như vậy đặt ở trên người hắn, lại không khiến người cảm thấy không thích hợp.

Ít nhất hắn sẽ không thật sự cố tình gây sự như một đứa nhỏ, hắn hiểu được khống chế một hành vi nhìn như ngây thơ nào đó ở một mức độ, khiến y không thể tránh được lại cũng sẽ không thực sự chán ghét.

Trong mơ mơ màng màng, Lục Ninh thật lâu mới ngủ.

Ở Nhật Bản không thể so với đại lục, phương tiện tuy rằng không tệ, thế nhưng cũng rất đắt đỏ, rất nhiều đạo cụ sân khấu đều trở đến đây bằng máy bay, ngược lại tiết kiệm phí tổn. Lần này Tinh Hoàn cùng D.A dùng chi phí cực cao tổ chức concert ở Tokyo Dome, vốn Tinh Hoàn cũng không muốn đặt sân khấu ở nơi lớn như vậy, vẫn là bên D.A kiên trì ý kiến mới thông qua phương án này, kết quả chứng minh quyết định của D.A quả nhiên là chính xác, bởi vì hai sân tám vạn vé toàn bộ bán sạch trong vòng ba ngày, người Nhật Bản vốn đã có thói quen xem các loại show, càng đừng nói đến fan là các bà chủ gia đình vì xem phim truyền hình mà thích bọn họ là một quần thể tương đối có thể tiêu tiền vì thần tượng, kết quả như vậy kỳ thật cũng không rất bất ngờ, ngược lại là khiến Tinh Hoàn vô cùng cảm thán D.A. quyết đoán.

Tokyo Dome ban đầu chỉ có thể chứa năm vạn khán giả, nhưng vì bọn họ dựng sân khấu, mặt trái sân khấu lại không thể bán vé, bởi vì Tinh Hoàn bảo thủ, cuối cùng quyết định chỉ bán bốn vạn vé, biết phòng bán vé bốc lửa như vậy, Tinh Hoàn lại âm thầm có chút hối hận, bên D.A lại cảm thấy như vậy cũng không xấu, có thể dựng sân khấu càng lớn hơn một chút, có lợi cho Lục Ninh Lục Viễn bọn họ hỗ động cùng khán giả, thậm chí còn nhiều ra một giai đoạn so với lúc ở đại lục, để cho năm người bọn họ có thể ngồi xe ròng rọc đặc thù đi qua toàn trường, tiếp cận nhiều nhất có thể với các fan.

Khác với buổi diễn tối thứ bảy trong nước, ở Nhật Bản là hát liền hai ngày, buổi tối thứ sáu cùng thứ bảy đều là ba giờ rưỡi cuồng hoan, thể lực của Hồ Tử Thuần, Ngụy Luân cùng Hàn Dược liền có chút căng thẳng, Lục Ninh Lục Viễn ngược lại vẫn là tinh lực dư thừa.

Tối concert đầu tiên còn chưa bắt đầu, lúc gần hoàng hôn, Lục Ninh xuyên thấu qua thủy tinh nhìn đến hàng xếp thật dài bên ngoài, “Chỗ bán sản phẩm ăn theo đó còn nhiều người xếp hàng như vậy?!”

“Ừ.” Chung Du Bạch ôm cánh tay nhìn xuống phía dưới, “Các loại sản phẩm ăn theo ở Nhật Bản bên này đều có chút không giống với đại lục, in tiếng Nhật, kiểu chữ cũng hơi có khác biệt, định giá đại khái là gấp bốn năm lần đại lục.”

Lục Ninh: “……” Chất liệu giống nhau, giá này thật đúng là hắc! Một cái khăn mặt muốn bán tương đương hai ba trăm nhân dân tệ! Vậy tiền Nhật này là bao nhiêu số không?

“Còn có ảnh sân khấu, ảnh chụp hiện trường độc nhất vô nhị của mấy người ở hai đợt concert trong nước sẽ được đem bán tại trường, bán theo từng tấm, một tấm định giá sáu trăm yên.”

“Bao nhiêu nhân dân tệ?” Lục Viễn ngồi ở một bên thuận miệng hỏi.

“Đại khái khoảng ba mươi lăm tệ.”

“…… Ba mươi lăm tệ một tấm ảnh chụp?”

Chung Du Bạch khoái trá nói, “Đúng vậy, rất rẻ đúng không, chỉ sáu trăm yên nha ~ người ta ít nhất đều mua năm tấm đâu.”

Đây mới là gian thương chân chính a, Lục Viễn cũng phải ngừng trong chốc lát mới nói, “Bán ra bao nhiêu tấm?”

Chung Du Bạch nhìn nhìn Laptop trên tay, “Tới 5 giờ chiều nay hết hạn, tổng cộng bán ra sáu vạn bảy ngàn (67.000) tấm.” Tuy rằng không phải tất cả mọi người sẽ mua, thế nhưng người mua rất ít mua năm tấm trở xuống, rất nhiều người đều là tám tấm, mười tấm mà mua.

…… Này chính là bao nhiêu tiền! Tinh Hoàn thật sự là ánh mắt thiển cận, thứ như concert này, sản phẩm ăn theo mới là kiếm tiền lớn a! Giao toàn bộ cơ hội kiếm tiền này cho D.A cái gì quả thực là yếu bạo, lần này D.A đóng gói mua quyền đại diện tiêu thụ sản phẩm ăn theo của ba người Hồ Tử Thuần bọn họ mới chín mươi vạn mà thôi! Còn chưa bằng tiền bán ảnh một đợt…

Những món đồ nhỏ nhìn như tầm thường lặt vặt này, Tinh Hoàn xem là định giá cao quá mức, cố tình lại bán được quá tốt, chính Tinh Hoàn hiện giờ cũng đang ngồi hối hận đâu, đáng tiếc đã ký hợp đồng với D.A, muốn bội ước cũng không được.

“Mau đi chuẩn bị, làm gì có nhiều thời gian nói chuyện phiếm như vậy! Sắp mở màn.” Trong khi Lục Viễn còn đang ngồi đếm đây là mấy con số không, Trương Ngôn Thắng không kiên nhẫn ở cửa kêu bọn họ.

Lục Ninh Lục Viễn ngoan ngoãn chạy trở về, trong đám yêu quái bên cạnh này, tính cách thành thật nhất là hổ yêu Hùng Minh Minh, âm hiểm nhất là con thỏ Chung Du Bạch, tính tình không xong nhất chính là vị điệp yêu nhìn như ưu nhã đứng ở trước mắt này… Lúc không nói gì thì không sao, vừa bị châm đó chính là tính tình bùng nổ, ai chọc phun người đó.

Ba người Hồ Tử Thuần bọn họ đã bắt đầu chuẩn bị, nhìn bọn họ khó khăn học tiếng Nhật đơn giản trước đó đã chuẩn bị tốt, Lục Ninh bật cười, y cùng Lục Viễn đương nhiên cũng phải chuẩn bị, thế nhưng Lục Viễn nhìn một lần nghe một lần là không thành vấn đề, nói ra thậm chí được cho là tiêu chuẩn, chính y đọc qua hai lần lại nghe Trình Thương Thuật sửa đúng cũng qua cửa, ba người trẻ tuổi trước mặt lại tương đối không có thiên phú ngôn ngữ, học thật sự thống khổ.

Ngọn đèn trên sân khấu tối dần, âm nhạc vũ hội ưu nhã chậm rãi chảy xuôi, trên màn ảnh lớn xuất hiện cánh cửa hoa lệ quen thuộc kia.

Tất cả gậy huỳnh quang đều đung đưa lên, hiện trường trở thành một mảnh hải dương màu vàng sáng, giống như những ngôi sao rậm rạp, lộng lẫy mỹ lệ.

Người Nhật Bản thích xem biểu diễn live, có những ca sĩ có lẽ thanh danh lúc đầu cũng không hiển hách, nếu live xuất chúng thì chắc chắn sau một lần diễn lưu động số fan sẽ tăng vài lần, chính là bởi vì có lẽ bọn họ đi ra cửa, muốn nghe một buổi diễn xướng, liền sẽ đi mua một tấm vé vào nghe, bọn họ thích đi tới hiện trường nghe ca sĩ hát live.

Trong năm người, trụ cột của ba người Hồ Tử Thuần tuy rằng yếu hơn một chút, tập huấn lại không phải mất công, thân là người mới, bọn họ không có bao nhiêu cơ hội đùa giỡn tính tình, trên thực tế, sau [Hoa viên bí mật của Hoàng tử], bọn họ nổi tiếng, nhưng nổi tiếng nhất thủy chung vẫn là nhân vật chính Lục Ninh Lục Viễn, tuy bọn họ nhận thấy mình nổi tiếng, lại không phải nhận thức rất chân thật, cho tới bây giờ lại vẫn có chút nơm nớp lo sợ, không có bị loại “nổi tiếng” này choáng váng đầu óc, cho nên khi công tác tự nhiên là hoàn toàn dụng tâm.

Không nói khả năng live làm người ta rung động của Lục Ninh Lục Viễn, là ba người bọn họ, ít nhất là trong những bài hát ở concert này, biểu hiện tuyệt đối không kém, đều đã khổ luyện qua, đương nhiên lấy được thành quả.

Giai đoạn hỗ động với khán giả trung gian, một nửa tiếng Nhật một nửa tiếng Anh, lại thêm khoa tay múa chân, chọc khán giả cười ha ha không nói, chính bọn họ trên sân khấu cũng cười nghiêng trước ngả sau, đám thanh niên trẻ tuổi như bọn họ, chân chính làm loạn lên cực kỳ có thể lây nhiễm người.

Sau ngày concert đầu tiên kết thúc, các đài truyền hình lớn nhỏ của Nhật Bản đều đưa tin về đợt concert này, khiến ai cũng không nghĩ đến chính là, phản ứng dây chuyền mang đến giá vé trên mạng bị những kẻ đầu cơ nâng lên không chỉ vài lần! Mấy vị trí tốt phía trước bán ra với giá vé cao quá mức, thậm chí bởi vì việc này, bọn họ còn lên báo Nhật Bản một lần, chính bởi vì cái giá thành giao khiến người kinh dị kia.

Bởi vì Nhật Bản lửa nóng, ngành giải trí đại lục cũng đưa chuyên gia đến Nhật Bản tiến hành phỏng vấn đưa tin.

“Trong màn ảnh chúng tôi đang nhìn thấy là các fan Nhật Bản xếp hàng mua sản phẩm ăn theo chính thức, nhìn đội ngũ fan này, từ bên kia vòng vào, đi qua còn có nhiều như vậy.” MC khuôn mặt ngọt ngào cười nói.

Mà lúc này camera quay đến đội ngũ xếp hàng dài kia, quẹo vài khúc tạo thành một đường cong, lúc này MC cầm micro phỏng vấn một fan ở hiện trường, cô dùng tiếng Nhật hỏi, “Xin hỏi bác là fan của ai?”

“Lục Ninh!” Một bác gái Nhật Bản khoảng ba mươi tuổi trả lời không chút do dự, bác cầm khăn mặt có in tên Lục Ninh che khuất nửa khuôn mặt, “Tôi đã xem bộ phim truyền hình [Hoàng tử] cậu ấy đóng kia, còn có [Phong Kiếm Ly truyền kỳ] sau này, điện ảnh [Hắc Sa] vì nhìn cậu ấy mà riêng đến rạp chiếu phim ba lần…… Ca hát cũng thật sự rất lợi hại!”

“Nhưng cậu ấy là song sinh với Lục Viễn, bác sẽ không nhận sai bọn họ sao?”

“Đương nhiên sẽ không.” Bác gái nói rất đương nhiên, “Tất nhiên Lục Viễn cũng rất ưu tú.”

Sau khi nữ MC nói lời cảm ơn với vị fan Nhật Bản này, cô mới chuyển đến hai thiếu nữ có vẻ giống sinh viên, các cô trực tiếp hô vào màn hình: “Lục Viễn em yêu anh!” “Lục Ninh, Lục Ninh!” “……”

Trong cuộc trò chuyện ngắn ngủi, đại bộ phận người đều đến vì Lục Ninh Lục Viễn, lại ngẫu nhiên cũng có thể đụng tới fan của Hồ Tử Thuần, Ngụy Luân hoặc là Hàn Dược, chỉ là không có ngoại lệ, trên tay họ đều cầm sản phẩm ăn theo concert.

Phỏng vấn này là của một tiết mục giải trí đại lục muốn lấy tin chuyên đề, không sai biệt lắm có thời gian khoảng gần mười lăm phút, từ phỏng vấn khán giả ngoài sân đến những hình ảnh phấn khích trong concert, thẳng khiến fan đại lục không thể tận mắt xem concert tâm ngứa đến đòi mạng.

Ngày hôm sau vừa vặn chính là thời gian bán vé concert Bắc Kinh, cũng là nơi cuối cùng của tour lưu diễn châu Á này, ở đất đại lục concert không lưu hành này, vậy mà ba vạn năm nghìn (35.000) vé rất nhanh đã bán sạch!

Chung Du Bạch vẫn ở trong phòng VIP phía trên, ánh mắt lại bỗng nhiên ngưng lại, “…… Vậy mà vẫn có tôm con cá tép đến ép buộc.” Thanh âm lạnh lùng, khiến Hùng Minh Minh đứng bên cạnh hắn hơi hơi run lên.

“Cần tôi đi xem xem sao?” Thời điểm mấu chốt, Hùng Minh Minh vẫn ổn trọng đáng tin cậy như gấu vậy. Chung Du Bạch lắc đầu, “Tôi đi.”

……

Hùng Minh Minh thật muốn thắp một ngọn nến cho vài huynh đệ đến gây chuyện.

“Tôi đi với cậu.” Trình Thương Thuật đứng lên.

Lúc này Hùng Minh Minh muốn thắp cho bọn họ một loạt ngọn nến!

Ngoài Tokyo Dome Nhật Bản, trong quá trình concert đang tiến hành, tự nhiên không giống lúc trước chỗ nào cũng là người, trong một góc âm u hẻo lánh, một người trung niên mặc tây trang giày da, ánh mắt âm u liếc nhìn quả trứng khổng lồ cách đó không xa, giọng điệu lại rất cung kính, “Bọn họ hình như rất lợi hại, không biết…… Có nắm chắc sao?”

Lão hòa thượng bên cạnh hắn, ánh mắt khép hờ, tóc bạc da nhăn, nhìn tuổi đã cực kỳ lớn, mặc một tăng bào(1) mộc mạc, trên tay cầm một thiền trượng cổ xưa, nghe vậy mở miệng nói: “Ta tuy rất lâu không ra tay, thế nhưng đối phó hai ba tiểu yêu vẫn là không thành vấn đề, huống chi cho dù là ta không được, còn có vu nữ ở, Tamaki tiên sinh, nếu không phải nể mặt lệnh huynh, ta cùng vu nữ căn bản sẽ không theo ngươi đi một chuyến này.”

Nghe ra không vui trong giọng điệu của lão hòa thượng này, người trung niên có chút ngượng ngùng, nếu Lục Ninh Lục Viễn ở trong này, nhất định sẽ phát hiện người trung niên này chính là một trong ba cao tầng Nhật Bản lần trước ở cùng chỗ với Tôn Lập Ngôn, “Làm phiền Lộc Vân đại sư cùng vu nữ các hạ tự mình động thủ, thật sự là hổ thẹn, nhưng vài người này thật sự là quá kiêu ngạo, tôi –”

“Theo như lời ngươi nói, bọn họ cũng không phải người.”

Một thanh âm ưu nhã dễ nghe vang lên, thiếu nữ đứng bên người lão hòa thượng mang theo hơi hơi cười, so với lão hòa thượng có vẻ già nua nặng nề, cô quả thực tươi mát mềm mại giống như hoa hồng mang sương, mắt to da trắng, hai má hai mạt đỏ hồng nhàn nhạt, trên người mặc trang phục vu nữ Nam Kinh màu đỏ, trong tay nắm một linh trượng màu ngân bạch.

Cô tự nhiên chính là vu nữ trong miệng lão hòa thượng, “Nếu không phải người, ta cùng Đại Sư bụng làm dạ chịu, tự nhiên sẽ không bỏ qua bọn họ.”

“Tôi không muốn để cho bọn họ nhìn thấy mặt trời ngày mai!” Người trung niên hung tợn nói.

Tiếng cười của thiếu nữ như tiếng chuông bạc, “Như quân mong muốn.” Linh trượng trong tay cô vung lên, “Còn kính nhờ đại sư trợ ta giúp một tay! Cho dù bọn họ là một đám yêu ma quỷ quái, một khi trúng vu thuật của ta –”

Lời còn chưa dứt, một vệt sáng bạc chợt sáng lên.

Ai cũng không thể hình dung vẻ đẹp của một vệt kiếm quang kia, nó sắc bén bá đạo, cứ như vậy bổ ra bầu trời bổ ra trăng sáng đánh tan ngân huy.

Nó đến từ bầu trời.

Bọn họ không có nhìn thấy kiếm, chỉ thấy được một vệt ánh sáng như vậy.

Lại cố tình vẫn lạnh từ da vào đến tận xương, bởi vì bọn họ cảm nhận được hàn ý của kiếm, phong duệ vô cùng, khí thế buốt thấu xương.

Đó là một đạo kiếm ý thấu xương, một mạt kiếm quang làm người ta không thể tránh né, tâm tang nhược tử.

Nhưng mà một người lưng thẳng tắp đứng cách bọn họ không xa, ngón tay hắn cũng như đao, thậm chí không lấy ra bản mạng kiếm của hắn.

Chỉ là một đạo kiếm ý, liền khiến vị Lộc Vân đại sư này cùng vu nữ các hạ sợ đến toàn thân mồ hôi lạnh ướt đẫm quần áo, gần như không đứng vững chân.

Chỉ vì đạo kiếm ý này, nó xuất phát từ tu sĩ có thể nói là đệ nhất kiếm tu, Trình Thương Thuật.

.

(1) Áo choàng hòa thượng

Tokyo Dome, hoặc có chỗ nào là quả trứng khổng lồ hay đại khái thế thì cũng là nó cả đấy ạ:3

images tải xuống (1) tải xuống (2)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.