"Thiếu Như, sao ngươi lại tới đây!" Kỳ Thiếu Khang đi tới, sắc mặt khó coi túm Kỳ Thiếu Như rời đi.
"Muội muội này của ngươi rất có thể gây chuyện." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, "Ngươi có phải biết cái gì không?"
"Theo ta được biết, ba năm trước, Kỳ gia gả Kỳ Thiếu Như cho một thanh niên cao thủ Chu Lâm, tư chất, thực lực của Chu Lâm đều rất không tồi, phát triển cũng nhanh, nhưng xuất thân chẳng ra gì, Kỳ Thiếu Như ghét bỏ xuất thân của Chu Lâm, không vừa lòng cọc hôn sự này, trước ngày đại hôn bỏ trốn."
"Bởi vì hôn kỳ đã định, Kỳ gia không còn cách nào, đành phải tìm một tiểu thư dòng bên, Kỳ Hinh, gả cho Chu Lâm."
Chu Lâm cùng Kỳ Hinh sau khi thành hôn quan hệ không tồi, còn sinh ra một nữ nhi.
Sau khi Kỳ Thiếu Như đào hôn, một năm không có tin tức, một năm sau, nàng cư nhiên chạy trở về, hơn nữa còn yêu cầu Chu Lâm cưới nàng.
Chu Lâm đương nhiên không muốn, Kỳ Thiếu Như ồn ào huyên náo, làm mất hết mặt mũi Kỳ gia.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo một cái, "Ta nhớ lúc trước nàng còn thích ngươi."
Trang Hạo cười cười, "Ta không thích nàng."
Kỳ Thiếu Khang tiễn đi Kỳ Thiếu Như, áy náy đi tới trước mặt Kỳ Thiếu Vinh: "Xin lỗi, Thiếu Vinh, làm ngươi khó xử."
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Ta không sao, nên khó xử cũng không phải là ta, nhị ca, Thiếu Như gây chuyện như vậy ngươi sợ là phải tốn nhiều tâm."
Kỳ Thiếu Khang miễn cưỡng cười cười: "Không có biện pháp a!"
Trong lòng Kỳ Thiếu Khang dâng lên một cỗ phiền chán, Kỳ Thiếu Như vẫn luôn mắt cao hơn đỉnh, gia tộc chọn Chu Lâm cho nàng, nàng mặt sưng mày xỉa, Kỳ Thiếu Khang nguyên bản cho rằng Kỳ Thiếu Như chỉ là bắt bẻ một chút, không nghĩ tới Kỳ Thiếu Như lại ở thời điểm cuối cùng đào hôn, cũng không biết Kỳ Thiếu Như ở bên ngoài đã trải qua cái gì, sau khi trở về cư nhiên lại coi trọng Chu Lâm.
......
Bên trong đại sảnh người tới kẻ đi, vô cùng náo nhiệt.
"Đó là nhi tử ngươi đi, thật đáng yêu." Mộ Tuyết Lam đi tới bên người Dịch Phàm nói.
Dịch Phàm sửng sốt một chút, nhìn người trước mặt, không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, "Đa tạ, nhiều năm như vậy, ngươi vẫn mỹ mạo như cũ."
Mộ Tuyết Lam cúi đầu, nghe Dịch Phàm khen tặng, trong lòng phiếm chua sót, nàng có mỹ mạo hơn đi nữa cũng không vào được trong mắt Dịch Phàm!
Mấy năm nay Mộ Tuyết Lam sống không tốt không xấu, sau khi dọn ra khỏi phủ đệ của Dịch Phàm, Mộ Tuyết Lam lấy ra tích lũy nhiều năm mở một gian cửa hàng, sinh ý xem như không tệ. Mấy năm qua, Mộ Tuyết Lam từng có không ít người theo đuổi, nhưng luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, cuối cùng chẳng giải quyết được gì.
"Phụ thân!" Dịch Minh nhào tới ôm đùi Dịch Phàm.
"Làm sao vậy?" Dịch Phàm hỏi.
"Trang Vân muốn tới ban chúng ta."
Dịch Phàm cười cười: "Vậy rất tốt, sau này ngươi có bạn."
Dịch Minh bĩu môi: "Mới không tốt, hắn muốn tới đoạt vị trí lão đại của ta!."
Dịch Phàm nhìn Dịch Minh, "Hiện tại ngươi không phải là lão đại sao, ngươi có thể tìm tiểu đệ của ngươi cùng nhau đánh Trang Vân!"
Dịch Minh nghĩ nghĩ, nói: "A! Sao ta lại không nghĩ tới chứ."
Dịch Phàm xoa xoa đầu Dịch Minh, "Bởi vì ngươi còn nhỏ a! Kinh nghiệm không đủ!"
Mộ Đình Hiên đi đến trước mặt Dịch Phàm, bất đắc dĩ nói: "Ngươi đang giáo dục A Minh cái gì đấy?"
"Ta chỉ là muốn nói cho hắn, dưới tình huống không thể dùng võ lực, liền phải dùng trí." Dịch Phàm giải thích.
Mộ Đình Hiên: "......"
Mộ Đình Hiên lắc đầu, chuyển ánh mắt về phía Dịch Minh, "A Minh, phụ thân ngươi nói với ngươi cái gì?"
"Phụ thân nói, nếu đơn đả độc đấu không được, có thể thử quần ẩu." Dịch Minh dương nắm tay đáp.
Dịch Phàm: "......" Năng lực lý giải của nhi tử nhà hắn đúng là rất xuất sắc!
Mộ Đình Hiên bất đắc dĩ nhìn Dịch Minh, "Ngươi nói bậy cái gì đó? Có ai giáo dục tiểu hài tử như ngươi không?"
Dịch Phàm nhún vai, "Ngươi biết đấy, ta khi còn nhỏ cũng không được phụ thân giáo dục, cho nên không rõ ràng lắm, đang học tập."
Mộ Đình Hiên: "......"
"Ngươi xem A Minh nhà chúng ta thông minh bao nhiêu! Ta giáo dục cũng không tệ đúng không?" Dịch Phàm hỏi.
Mộ Đình Hiên: "......" Dịch Phàm thật sự là biết cách tự cảm thấy tốt đẹp!
Mộ Tuyết Lam nhìn Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên hoà thuận vui vẻ, xoay người đi chỗ khác.
Dịch Phàm đi về phía Thẩm Nguyên, nói: "Thẩm thiếu, ngươi mời tới không ít người a!"
Thẩm Nguyên xấu hổ cười cười: "Ta phát ra rất nhiều thiệp, cuối cùng lưu lạc đến trên tay những ai ta cũng không rõ ràng lắm, không có làm ngươi khó xử đi?" Thẩm Nguyên phát hiện Mộ Tuyết Lam cũng ở đây, vị kia chính là vợ trước của Dịch Phàm a!
Dịch Phàm cười cười: "Sẽ không......"
"Gần đây hoàng đô xuất hiện thêm không ít gương mặt mới! Nhìn dáng vẻ này xem ra ta đúng là rời đi quá lâu rồi."
Thẩm Nguyên cười cười: "Mấy thanh niên tài tuấn đó so với Trang thiếu, Dịch thiếu mà nói thật sự không đáng gì."
Trang Hạo kinh tài tuyệt diễm, tuổi còn trẻ chính là Thánh cấp, hiện tại mấy người cùng lứa tuổi với Trang Hạo, Dịch Phàm thật sự là không dám so.
Trang Hạo còn chưa tính, Dịch Phàm cũng tiếp xúc tới lĩnh vực, khiến cho tất cả mọi người đều không thể tưởng tượng, những ngày mà hắn thành danh kia, người trong hoàng đô đều cho rằng Dịch Phàm thực lực kém cỏi lợi hại, chính là ví dụ phản diện điển hình.
............
Kỳ Thiếu Vinh đè lại bả vai Vân Hổ, hỏi: "Nhìn cái gì đấy?"
Vân Hổ đột nhiên đỏ mặt, "Kỳ thiếu, các ngươi rốt cuộc cũng trở lại, nói thật ra, ta rất lo lắng cho ngươi cùng Trang thiếu."
Vân Hổ gãi gãi đầu, Vân Hổ vốn muốn tìm Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo chào hỏi một tiếng, bất quá, Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo vẫn luôn được mọi người vây quanh, Vân Hổ ngại quấy rầy bọn họ.
"Nghe nói ngươi sống ở hoàng đô không tồi, còn cưới được đoàn trưởng năm đó ngươi tâm tâm niệm niệm."
Vân Hổ xấu hổ nói: "Ngài đã biết?"
"Thật có phúc khí a!" Kỳ Thiếu Vinh trêu chọc.
Vân Hổ xấu hổ cười cười: "Đều là nhờ phúc của ngài cùng Trang thiếu."
Vân Hổ thầm nghĩ: Nếu không nhờ có Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh, hắn còn không biết đang ngốc ở trong góc nào đâu, sao còn có thể cưới được mỹ nhân về nhà! Nghĩ đến năm đó Trang Hạo lưu lạc tới tình trạng phải ở lại nhà bọn họ giúp việc, Vân Hổ luôn có một loại cảm giác không chân thật.
"Kỳ thiếu, nhi tử của ngài cùng Trang thiếu rất tuấn tú!" Vân Hổ nói.
Kỳ Thiếu Vinh đầu: "Mọi người đều nói như vậy."
.....
Yến hội người đến người đi, khách khứa tới thăm hỏi nhiều, Trang Vân banh một khuôn mặt nhỏ, không cao hứng ngồi trên ghế dựa.
Kỳ Thiếu Vinh đi tới bên người Trang Vân, hỏi: "Làm sao vậy, sao mặt thối như vậy?"
Trang Vân không vui nói: "Mấy người kia đều phải niết mặt ta, ta ghét nhất người khác niết mặt ta, vì sao bọn họ không niết mặt Dịch Minh, rõ ràng tên kia thoạt nhìn tương đối dễ niết, ta thoạt nhìn không dễ chọc."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Trang Vân nhìn về phía Dịch minh, Dịch Minh tay trái cầm một con gà, tay phải cầm một con cua, ngồi bên cạnh Tân Đa Lôi ăn đến miệng bóng nhẫy, "Tên ngu ngốc kia chỉ biết ăn ăn ăn."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Tân Đa Lôi ăn đến dị thường chuyên chú, xoa xoa mũi, thầm nghĩ: Tân Đa Lôi nếu ở kiếp trước đi ăn buffet, lão bản cửa hàng chỉ sợ đều không mở nổi nữa.
............
Hoàng cung.
Thẩm Mạn Vũ nhìn Đường Thiên Phong, hỏi: "Quân thượng, còn chưa nghỉ ngơi sao?"
Đường Thiên Phong quay đầu nhìn Thẩm Mạn Vũ, nói: "Lát nữa liền nghỉ."
"Quân thượng đang suy nghĩ cái gì?"
Đường Thiên Phong hít sâu một hơi: "Ta suy nghĩ, ta làm hoàng đế thật sự là không có một chút ý tứ nào."
"Đừng nói như vậy." Thẩm Mạn Vũ an ủi.
Đường Thiên Phong híp mắt, Trang Hạo, Kỳ Thiếu Vinh, Dịch Phàm, mỗi người đều là nhân vật vang dội, mỗi lần hắn muốn làm cái gì trước tiên đều phải suy nghĩ đến ý kiến của đám người kia.
Đường Thiên Phong hít sâu một hơi, nói: "Đường Thiên Anh hình như giúp Trang Hạo xử lý sinh ý."
Hiện giờ tài lực của Trang Hạo đã vượt xa hoàng thất, khe hở ngón tay hắn chảy ra một chút cũng đủ khiến cho không ít người được lợi.
Sinh ý khuếch trương liền tạo thành rất nhiều chức vị còn trống, Đường Thiên Anh bị sung quân ra ngoài, vừa lúc ăn không ngồi rồi, năng lực của hắn không kém, Trang Hạo liền tìm hắn cùng nhau làm sinh ý. Có Trang Hạo chống lưng, Đường Thiên Anh có thể nói là hô mưa gọi gió, cuộc sống thoải mái hơn người làm quân vương như hắn nhiều.
Thẩm Mạn Vũ bất đắc dĩ nói: "Việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể giữ chặt mối quan hệ tốt với mấy người Trang Hạo."
Đường Thiên Phong cắn chặt răng: "Đúng vậy!" Hiện giờ bá tánh Nguyên Quốc đều rất sùng bái Trang Hạo, nếu Trang Hạo muốn làm hoàng đế, Nguyên Quốc có thể lập tức thay đổi triều đại, bất quá, Nguyên Quốc nho nhỏ hiện tại, Trang Hạo đại khái là khinh thường đi.
"Hôm nay Trang Hạo tổ chức yến hội." Đường Thiên Phong nói.
Thẩm Mạn Vũ gật đầu: "Đúng vậy." Yến hội của Trang Hạo rất náo nhiệt, người có tên tuổi ở hoàng đô đều đi.
Đường Thiên Phong nhắm mắt lại: "Thôi." Nhân sinh trên đời, có mấy người đấu không lại chính là đấu không lại.
............
Dịch Sơ Tuyết đứng bên ngoài tửu lâu, ánh mắt phức tạp.
"Đi đi đi đi, muốn bán hoa thì đứng xa một chút, hôm này người mở tiệc chiêu đãi chính là Trang đại thiếu Trang Hạo, Kỳ tứ thiếu Kỳ Thiếu Vinh, Dịch thiếu Dịch Phàm, ngươi ngốc ở nơi này va chạm quý nhân không tốt!" Hộ vệ ngoài tửu lâu nhìn Dịch Sơ Tuyết nói.
Thời gian ngắn ngủn mấy năm, dung mạo của Dịch Sơ Tuyết đã già nua rất nhiều, hơn nữa một thân trang điểm tục khí, người quen biết trước đây của Dịch Sơ Tuyết đứng trước mặt cũng chưa chắc đã có thể nhận ra nàng.
Dịch Sơ Tuyết nhìn tửu lâu xa hoa truỵ lạc một cái, ảm đạm rời đi.
Trong mấy năm này, Dịch Hỏa, Dịch Băng lần lượt qua đời, trước khi Dịch Băng qua đời còn để lại một bút nợ cờ bạc, lão bản sòng bạc không thể tìm ra tiền từ trên người Dịch Băng đã chết, liền đi tìm Dịch Tầm, Dịch Tầm chính là lão bánh quẩy, có Dịch gia làm chỗ dựa, nói không trả tiền liền không trả tiền, người sòng bạc cũng không tốt lành gì, tùy cơ liền chuyển ánh mắt tới trên người Dương Mạn cùng Dịch Sơ Tuyết.
Người sòng bạc giam cầm thực lực của Dương Mạn, ném Dương Mạn vào trong kỹ viện làm kỹ nữ, Dương Mạn nguyên bản là phu nhân, trang điểm một chút vẫn hấp dẫn được không ít người, Dương Mạn còn từng là phu nhân của Dịch Tầm, không ít người đều muốn nếm thử tư vị của phu nhân.
Dịch Sơ Tuyết may mắn tránh được một kiếp, lại hoảng sợ không chịu nổi một ngày, cũng không dám đi kỹ viện xem mẫu thân nàng.
Dịch Sơ Tuyết nguyên bản cho rằng tới tình trạng này rồi, Dịch Tầm sẽ bận tâm tới tình cảm với mẫu thân, cứu chuộc mẫu thân ra khỏi kỹ viện, không nghĩ tới Dịch Tầm lại làm như không biết, nói cũng không nói một câu.
Hai nhà Vạn Du nhiều đời sản xuất vô số Alpha đỉnh cấp, hài tử nhà hai từ khi sinh ra đến khi ngỏm củ tỏi, so bộ dáng, so chiều cao, so tố chất, so bạn lữ, so công quân trác tuyệt, không chết không ngừng.
Thế nhưng Du Việt cư nhiên lại phân hoá thành Omega đỉnh cấp, khuôn mặt mê hoặc, hơn nữa mùi vị tin tức tố có độc, cường A ngửi một cái, hôn mê ba ngày hai đêm!
Du Việt: "Ta nhất định phải đi trường quân đội!"
"Không muốn sống nữa sao? Trường quân đội Đế Đằng toàn bộ đều là Alpha, nếu ngươi cái gì kia... sẽ chết rất sảng khoái."
"Không sao, tin tức tố của lão tử có độc."
- ------------------
Bên trong trường quân đội, Du Việt khổ cực giả A khổ không thể tả, "Các ngươi có bệnh sao! Lão tử là Alpha! Không làm A A Luyến!"
Làm kẻ đè trên đầu vô số Alpha, nhưng thủy chung luôn bị Vạn Dương Trạch đè một đầu.
- ------------------
Huấn luyện sinh tồn dã ngoại, Du Việt ngoắc ngoắc tay, "Họ Vạn, ta cảm thấy tin tức tố của ta không đúng lắm, giúp ta xem một chút thế nào?"
Độc ngươi ba ngày hai đêm, thứ nhất liền là của ta!
Đêm đó, Vạn Dương Trạch đúng như hắn mong đợi ở trong lều ba ngày hai đêm, ở cùng hắn.
Lần kia thành tích của hai người, có thể nói là sỉ nhục quân huấn của Đế Đằng.
- ----------------------------
Thịnh thế mỹ nhan tin tức tố có độc O x Phúc hắc khốc gay chỉ có phản ứng với tin tức tố của thụ A
Trời đất tạo nên, nhất vãng tình thâm, tuyệt mỹ AO luyến
Thiết trí rất nhiều yêu đương * vô căn cứ * không chừa thủ đoạn
Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, ABO, Cường cường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Cải trang giả dạng, 1v1