Trọng Sinh Chi Siêu Sao Là Thụ (Tiểu Thụ Là Siêu Sao)

Chương 23



Edit & Beta: Hoa Cúc

Nghỉ ngơi hồi phục vài ngày, liền đến cảnh quay của một MV khác.

Tần Nhã Bồi mời Lâm Trạch Xuyên quay một MV khác là《Shadow》nội dung câu chuyện về một nữ sinh thầm mến một nam sinh. Toàn bộ MV vô cùng đơn giản, chỉ là một đoạn của câu chuyện thầm mến vườn trường.

Đạo diễn MV lần này vẫn là Chu Thừa Thái, nam nhân vật chính là Lâm Trạch Xuyên. Nhưng nữ nhân vật chính không phải là Tần Nhã Bồi. Lúc ấy khi Lâm Trạch Xuyên xem kịch bản, Tần Thiên Hậu làm bộ một khuôn mặt vạn phần tiếc nuối, nói nếu không phải bởi vì cô sắm vai một nữ sinh sẽ bị người ta gọi là giả bộ nai tơ, thì cô rất hy vọng có thể cùng Tiểu Lâm “Tiếp tục tiền duyên”.

Trong 《Shadow》 nữ nhân vật chính do bông hoa mới nổi Đường Dao Phỉ diễn. Đường Dao Phỉ xuất đạo sớm hơn Lâm Trạch Xuyên hai năm, trước đây vẫn luôn rất bình thường, nhưng năm nay nhờ vào một bộ phim thần tượng《trò đùa dai vui vẻ》 mà nhanh chóng phất lên. Đường Dao Phỉ diện mạo thanh thuần, tươi cười ngọt ngào, được xưng là sát thủ trạch nam.

Quay ngoại cảnh lần này tại đại học S. Đại học S được khen là trường đại học có hoa viên đẹp nhất nước Z, cho nên rất nhiều đoàn phim đều đến đại học S lấy cảnh. Sinh viên đại học S đã quen với chuyện này nên có thể xem như không thấy, nhưng bởi vì có mặt Tần Nhã Bồi, nên dẫn đến một trận xôn xao.

Tất cả quá trình quay MV rất thuận lợi, nửa ngày đã quay xong tất cả.

Từ đó về sau một thời gian dài, Lâm Trạch Xuyên vì không có việc gì để làm, nên cả ngày làm ổ trong biệt thự của Cố Viêm. Mỗi ngày xem và phân tích một bộ phim hay một nhân vật điện ảnh kinh điển đã thành thói quen của Lâm Trạch Xuyên.

Bởi vì Cố Viêm, Lâm Trạch Xuyên thuận lợi được xếp vào một trường cấp 3 trong thành phố B, đương nhiên chỉ là treo cái danh, thuận tiện sau này thi đại học.

Phim điện ảnh《 Tiềm hành 》đã bắt đầu quảng bá. Hơn hai tháng sau,《 Tiềm hành 》tuyên bố tin tức rồi sẽ cử hành đại lễ công chiếu ở thành phố B, đại bộ phận diễn viên tham gia đều có mặt, Lâm Trạch Xuyên đương nhiên cũng muốn đi.

Phim điện ảnh có vốn đầu tư lớn nhất năm nay…chờ mong hơn là có rất nhiều minh tinh lớn hội tụ, tất cả phóng viên của các tạp chí lớn hầu như chen chúc nhau mà tới sau khi thông báo địa điểm công bố tin tức của《 Tiềm hành 》, ban đầu số lượng bảo an căn bản không ngăn được, sau đó người chịu trách nhiệm phải mời thêm một lượng bảo an lớn nữa mới miễn cưỡng duy trì trật tự.

Không ít diễn viên có tiếng góp mặt, Lâm Trạch Xuyên cũng không thu hút, chỉ đứng ở bên cạnh. Chính giữa là Chu Vũ Đồng và Tạ Phỉ. Tất cả đèn flash vào ống kính máy quay đều tập trung trên người bọn họ.

Sau đó nhân viên đoàn phim mới ngồi xuống. Người phát ngôn giới thiệu ngắn gọn về bộ phim điện ảnh xong, thì đến phiên các phóng viên đặt câu hỏi.

Hầu như tất cả ống kính của phóng viên nói nhắm vào Chu Vũ Đồng. Trong lúc quay phim, Chu Vũ Đồng lên đầu báo không ít. Hầu hết đều là scandal đồng tính, có quan hệ không rõ với Tần Minh, say rượu thất tình. Mà một thời gian trước, Chu Vũ Đồng ngoại trừ quay phim điện ảnh, lên bảng thông báo, quay quảng cáo mới lộ mặt trước công chúng, đời tư dưới và hành tung rất thần bí, khiến các phóng viên phỏng vấn thậm chí đội cẩu tử săn ảnh đều sờ không được tung tích.

Cho nên các phóng viên làm sao có thể buông tha cơ hội tốt như vậy, họ hưng phấn xoa tay, ánh mắt có thể lột một tầng da của Chu Vũ Đồng. Nhưng Chu Vũ Đồng dưới những ánh mắt soi mói đó, vẫn thản nhiên ngồi vững. Trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên, lễ phép mà xa cách.

“Chu Thiên Vương, xin hỏi anh và Tần thiếu có quan hệ như thế nào?” Một phóng viên dẫn đầu vấn đề. Khi nghe được vấn đề này, Lâm Trạch Xuyên môi nhấp một chút, ánh mắt lạnh xuống. Anh nhìn lướt qua Chu Vũ Đồng, anh ngược lại rất muốn nghe xem Chu Vũ Đồng sẽ nói với người khác như thế nào.

Chu Vũ Đồng cười khẽ một chút, “Tôi và Tần Minh không có quan hệ gì.” Nghe được câu trả lời của Chu Vũ Đồng, đáy lòng Lâm Trạch Xuyên thoáng cười lạnh.

“Vậy anh giải thích thế nào về chuyện của buổi tối hơn hai tháng trước anh đi vào biệt thự của Tần thiếu?” Phóng viên nghĩ vậy vẫn không muốn buông tha Chu Vũ Đồng.

“Xem ra tôi sau buổi tối không thể đi bất kì nhà kẻ nào để ăn cơm.” Chu Vũ Đồng bâng quơ nhẹ nhàng nói.

Lâm Trạch Xuyên nghe đến câu này, thật muốn cười to ra tiếng. Cậu ta đi vào nhà Tần Minh … Ăn cơm? Chu Vũ Đồng sao có thể mặt không đổi sắc như vậy mà nói đến chuyện chê cười? Anh nhìn Chu Vũ Đồng, lại nghĩ đến ngày đó khi anh về nhà trọ, hình ảnh hai người họ vô sỉ *** trên giường anh.

Phóng viên đương nhiên chưa hết hy vọng “Anh và Tần thiếu thật sự không phải quan hệ người yêu?”

Chu Vũ Đồng hoảng hốt một chút, rất nhanh khôi phục lại, trừ bỏ Lâm Trạch Xuyên, ai cũng không chú ý tới.

Cậu ta nở nụ cười, rất nhẹ, ánh mắt có chút tịch liêu “Người yêu tôi là Trình Hướng Nam, các người không phải cũng biết sao?” Chính xác, Trình Hướng Nam và Chu Vũ Đồng công khai xuất quỹ, quan hệ của họ chỉ cần là người hơi hiểu một chút về tin tức giải trí thì đều biết.

Nhưng tin tức Chu Vũ Đồng ngoại tình với Tần Minh đều được truyền ra bằng mắt bằng mũi, còn có ảnh chụp làm chứng, với cái gọi là tình yêu tan vỡ….

“Nhưng mà…” phóng viên kia còn muốn nói điều gì.

Chu Vũ Đồng phất tay một chút, đánh gãy lời nói của phóng viên đó “Không còn gì nhưng mà nữa. Người yêu tôi là Trình Hướng Nam, không phải Tần thiếu. Tiếp tục.” Hiển nhiên là không kiên nhẫn.

Trả lời như vậy rất đắc tội với phóng viên, nhưng Chu Vũ Đồng có thân phận gì, huống hồ trước sau đều như thế, phóng viên cũng không biết làm thế nào. Dù sao cái gọi tin tức bày trò của các minh tinh đối với Chu Vũ Đồng mà nói đã nhiều đến mức không hề có lực sát thương. Thậm chí Fans của Chu Thiên Vương còn cho rằng đó là một đặc tính, là thanh cao, phóng viên là một đám ruồi bọ đáng ghét, nên làm như vậy với cậu ta.

Lâm Trạch Xuyên nghe câu đó, thiếu chút nữa ghê tởm muốn nhổ ra. Chu Vũ Đồng, cậu còn có thể đừng làm vẻ mặt đó, đừng giả bộ một chút không? Hại chết anh còn chưa đủ, còn muốn ghê tởm chết anh.

Mặt khác các phóng viên khác thấy phóng viên kia không có đất diễn, lại chen nhau suy nghĩ muốn hỏi Chu Vũ Đồng một số vấn đề.

Chu Vũ Đồng nhìn một đống ống kính trước mắt nói “Đây là nơi tuyên bố tin tức lần đầu công chiếu《 Tiềm hành 》, cho nên các vấn đề việc tư hay cá nhân, tôi sẽ không trả lời.”

Lời này, khiến cho các phóng viên đang tranh nhau ở phía sau đình chỉ động tác, ánh mắt hiện lên vẻ thất vọng. Nhưng phóng viên đã biết rõ cá tính của Chu Thiên Vương, cậu ta nói không trả lời thì tuyệt đối sẽ không tiếp tục trả lời một chữ.

Diễn viên đoàn làm phim cùng với các nhân viên công tác của《 Tiềm hành 》bị lạnh nhạt lúc này mới được phóng viên coi trọng. Bắt đầu hỏi một ít các vấn đề về bản thân hay phim điện ảnh. Đạo diễn Vương Phi ở một bên bây giờ sắc mặt mới chuyển biến tốt đẹp.

Ngoại trừ Chu Vũ Đồng, đương nhiên sẽ nhận được sự chú ý đặc biệt thì chính là diễn viên diễn chung với Chu Vũ Đồng gần đấy rất có danh khí – Tạ Phỉ, sau đó là diễn viên nam trẻ tuổi đang nổi danh – Hoàng Nguyên Hâm cùng với bông hoa hoạt bát Lưu Vi Vi.

“Diễn viên Tạ, là Tôn Quân Nhã, cô có thể nói về người trong lòng của mình – Lưu Nhạc Lãng là một người như thế nào không?”

Tạ Phỉ khẽ vuốt một chút tóc bên thái dương “Lưu Nhạc Lãng là một người mạnh mẽ đến hoàn mỹ. Có lẽ trong lòng mỗi người, đều muốn có được người như vậy. Nhưng mà…” Tạ Phỉ nhẹ chuyển ánh mắt, “Anh ta không phải một người tình tốt.”

“A? Nói như thế ngược lại rất mới lạ, cụ thể vì sao cô lại nói như vậy.” Phóng viên hỏi, càng nhiều ống tiến đến trước mặt Tạ Phỉ, hiển nhiên cách nói chuyện như vậy khiến rất nhiều phóng viên hứng thú. Dù sao trong giới thiệu đều đã biết, Lưu Nhạc Lãng và Tôn Quân Nhã có một đoạn tình cảm rung động tâm can. Vì đoạn tình yêu này, Lưu Nhạc Lãng thậm chí còn bị mất phương hướng.

“Đây là cái nhìn của cá nhân tôi, chỉ đại biểu cho bản nhân tôi.” Tạ Phỉ ho nhẹ một chút, giống như đang nói giỡn, tiếp theo mới lên tiếng, “Bởi vì Lưu Nhạc Lãng khi bắt đầu tiếp cận Tôn Quân Nhã, đã mang mục đích riêng của mình. Nhưng Tôn Quân Nhã không hề biết, lại cho rằng đó là duyên phận, cho nên cô ấy yêu Lưu Nhạc Lãng một cách thuần túy mà sạch sẽ. Lưu Nhạc Lãng có lẽ sau này thật sự yêu cô ấy, nhưng tình yêu như vậy khi bắt đầu đã trộn lẫn tạp chất, không còn thuần túy nữa. Hai phần tình yêu này không ngang nhau…”

Lâm Trạch Xuyên nghe được lời của Tạ Phỉ, hơi hoảng hốt một chút. Anh nhớ tới trong một đoạn Chu Vũ Đồng diễn, biểu hiện khí chất thanh lãnh bên ngoài làm Tôn Quân Nhã mê say cùng với thời điểm lúc trước hai người họ gặp mặt tại quán bar, hoàn toàn giống nhau.

“Lưu Nhạc Lãng thành công hoàn thành nhiệm vụ, có lẽ trong lòng mọi người, anh ta là anh hùng nhân dân. Nhưng anh ta cũng rất xin lỗi Tôn Quân Nhã. Anh ta tuy yêu Tôn Quân Nhã, nhưng không thể phủ nhận, anh ta cũng lợi dụng Tôn Quân Nhã. Từ điểm này mà xem, Lưu Nhạc Lãng rất ti bỉ, lợi dụng một cô gái lương thiện vô tội. Cuối cùng hại cô ấy tan cửa nát nhà, cũng khiến cô ấy mất đi sinh mệnh.” Tạ Phỉ mỉm cười, “Đây chỉ là đơn thuần xét từ góc độ của Tôn Quân Nhã, từ góc độ tình cảm nam nữ. Xem xét toàn bộ, thì Lưu Nhạc Lãng là một người đàn ông hoàn mỹ, vì chính nghĩa mà hy sinh rất nhiều.”

“Cám ơn câu trả lời phấn khích của cô Tạ Phỉ, quan điểm này rất mới lạ, cũng rất có tham khảo tính. Có thể khiến người xem nhìn bộ phim điện ảnh này từ nhiều góc độ.” Phóng viên nói.

“Chu Thiên Vương, có thể nói một chút chụp khi quay bộ phim điện ảnh này không, tình tiết nào khiến anh có ấn tượng sâu sắc nhất, có cảm xúc nhất?” Một phóng viên đặt vấn đề với Chu Vũ Đồng.

Chu Vũ Đồng suy nghĩ một chút, “Có thể nói là khi Triệu Lâm chết.”

“A? Vì sao vậy? Tôi còn tưởng rằng anh sẽ trả lời là khi Tôn Quân Nhã chết đấy.” phóng viên kia đương nhiên rất kinh ngạc với câu trả lời của Chu Vũ Đồng.

“Đối với cái chết của Tôn Quân Nhã, lúc trước khi Lưu Nhạc Lãng lựa chọn, đã có thể tiên đoán được. Cho nên, khi cô ấy gặp nạn, có áy náy, có lẽ tuổi già cũng sẽ đeo lưng một phần tình cảm nặng nề, một mình tự liếm miệng vết thương. Nhưng Triệu Lâm chết lại khác. Cái chết của Triệu Lâm với Nhạc Lãng đến rất đột ngột. Hơn nữa Triệu Lâm vốn có thể không chết, cậu ta lại vì bảo vệ Lưu Nhạc Lãng mà chết, một cái chết dứt khoát. Cái chết của cậu ta với Lưu Nhạc Lãng mà nói là một sự biến chuyển. Trước đó Lưu Nhạc Lãng thậm chí đã bị dao động tín ngưỡng trong lòng, nhưng tín ngưỡng của Triệu Lâm thì chưa bao giờ dao động. Cái chết của cậu ta làm tỉnh Lưu Nhạc Lãng, cũng khiến Lưu Nhạc Lãng có lựa chọn chính xác, mà không tiếp tục đi sai đường.” Chu Vũ Đồng hai tay giao nhau, tiếp tục nói, “Khi quay cảnh Triệu Lâm chết, cảm xúc của Lưu Nhạc Lãng dao động mãnh liệt thậm chí khiến cả bản thân tôi cũng rung động không thôi, thật lâu sau mới có thể bình tĩnh được.” Cậu ta rũ mi mắt, toàn bộ các cảnh diễn, khi cậu ta quay cảnh Triệu Lâm chết, dù rất giỏi khống chế cảm xúc của mình mà hiếm thấy cũng không khống chế được.

Chu Vũ Đồng nói khiến lực chú ý của phóng viên tập trung trên người vào vai Triệu Lâm—— Lâm Trạch Xuyên. Vốn trước đó Lâm Trạch Xuyên ngồi bên cạnh không có mấy người chú ý vì lời nói này mà rất nhiều micro quay sang, ngay sau đó rất nhiều đèn flash hướng về Lâm Trạch Xuyên chớp chớp không ngừng.

Tuy Lâm Trạch Xuyên trong mắt người xem có lẽ còn là một gương mặt lạ hoắc, nhưng bởi vì cùng Tần Thiên Hậu hợp tác khiến phóng viên cũng sưu tập không ít tài liệu về anh, phóng viên đối với Lâm Trạch Xuyên tuy không quá quen thuộc, nhưng tốt xấu gì cũng có thể nhận ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.