Bởi vì không phải nhân vật chính, nên cảnh quay không phải mỗi ngày đều có, Lâm Trạch Xuyên cũng không cần ngày nào cũng đến studio. Ngoại trừ khi diễn vì NG mà bị Vương Phi mắng, thời gian trôi qua cũng coi như thoải mái. Làm Lâm Trạch Xuyên cảm thấy vui sướng chính là, số lần bị mắng đã giảm xuống rõ rệt so lúc mới bắt đầu quay.
Từ sau cuộc gọi đêm hôm đó, Cố Viêm không gọi cho anh lần thứ hai, cũng không xuất hiện trước mặt anh. Điều này làm Lâm Trạch Xuyên thở dài một hơi. Có lẽ ngày đó Cố Viêm đột nhiên tâm huyết dâng trào mà thôi.
Đóng phim của Vương Phi tốc độ rất nhanh, bởi vì không cần đi quá sâu vào diễn xuất, có lẽ chừng một tháng nữa là hoàn thành. Nhưng thời gian chế tác hậu kỳ lại tương đối dài, ông ta đặc biệt chú ý đến hiệu ứng và những phân cảnh cần cắt nối hay biên tập, chắc cần khoảng ba tháng.
Cho nên hơn nửa tháng, đại bộ phận các cảnh quay của Lâm Trạch Xuyên đã hoàn thành, chỉ còn một cảnh, về sau cơ bản không còn chuyện của anh.
Lâm Trạch Xuyên lái xe đi vào truyền thông Hải Lan. Giang Ấn Thiên nhận cho cậu một MV. Nhận MV kỳ thật cũng không có chuyện gì lớn, Lâm Trạch Xuyên trước kia cũng quay không ít MV, bình thường đều quay cùng những ca sĩ hạng 2, hạng 3 khác. Nhưng lần này anh lại quay MV với một đàn chị của Thịnh Thiên – Tần Nhã Bồi cũng là album mới nhất năm nay của cô.
Giải trí Thịnh Thiên, truyền thông Hải Lan và giải trí Phong Hành được tụng xưng là ba con rồng lớn nhất ngành giải trí. Trong đó Thịnh Thiên có thực lực mạnh nhất.
Tần Nhã Bồi là một đàn chị của Thịnh Thiên, siêu sao thiên hậu nổi tiếng Châu Á. Bình thường những minh tinh quay MV với cô đều sẽ trở nên nổi tiếng. Người quay MV của cô, thì nhanh chóng được đưa đến một tầm cao mới. Năm đó khi Chu Vũ Đồng chỉ là một minh tinh hạng hai, cũng từng quay MV với Tần Nhã Bồi, cũng nhanh chóng đưa cậu ta trở thành một thần tượng có địa vị. Đương nhiên cái danh hiệu thần tượng có địa vị ấy kém rất nhiều so với vị trí siêu sao thiên vương hiện tại của Chu Vũ Đồng.
Cho nên rất nhiều minh tinh cố gắng muốn tranh thủ cơ hội này, huống chi lại còn là ca khúc chủ đề của album? Theo lý mà nói, cơ hội như vậy căn bản không tới phiên Lâm Trạch Xuyên, một tiểu minh tinh hạng ba không tiếng tăm gì. Nhưng cơ hội lần này lại cố tình rơi xuống đầu Lâm Trạch Xuyên. Kết quả này khiến rất nhiều người ngã rớt mắt kính. Cái tên Lâm Trạch Xuyên trong giới cũng không mấy người biết, rất nhiều người sau khi biết tin lập tức đi kiểm tra tư liệu cá nhân của Lâm Trạch Xuyên mới biết trong giới còn có một tiểu minh tinh như vậy.
Nghe nói Tần Nhã Bồi chỉ đích danh Lâm Trạch Xuyên làm nam nhân vật chính. Điều này làm rất nhiều người phỏng đoán Lâm Trạch Xuyên rốt cuộc dùng biện pháp gì mà lại được Tần Nhã Bồi ưu ái như vậy, trực tiếp điểm danh yêu cầu cậu ta làm nhân vật chính trong ca khúc chủ đề.
Báo chí thì đưa tin muôn hình muôn vẻ, chủ yếu là quan điểm dùng nhan sắc để giao dịch. Lâm Trạch Xuyên không tiền không quyền không danh khí, chỉ có khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp. Mà Tần Nhã Bồi đã ba mươi hai tuổi còn chưa có bạn trai, phòng không tịch mịch, coi trọng tiểu mỹ nam. Cho nên hai người cứ như vậy thông đồng với nhau.
Sức mạnh của tin đồn là rất lớn, cũng bởi vì mấy vụ bê bối tình ái mờ ám như thế này, mà một minh tinh nhỏ không chút tiếng tăm như Lâm Trạch Xuyên cũng có người tạo cho hàng trăm mục trên Baidu và cả Tieba. Tuy rằng tin nhắn trên Tieba(1)chỉ có nửa trang.
(1) Tieba của Baidu chứ đâu tương tự như một diễn đàn, mỗi chủ đề là một 吧 (vd: Đam mỹ 吧 hay X吧 Y吧) thích thì tạo một 吧 rồi ai hứng thú vào lập topic v.v… [Theo Phong Hoa Tuyết Nguyệt]
Về phần chân tướng, bản thân Lâm Trạch Xuyên cũng không hiểu ra sao. Anh và Tần Nhã Bồi không có một chút quan hệ, bởi vì anh điều hành một công ty kinh tế, cho nên chưa từng gặp qua. Bản thân anh cũng không biết Tần Nhã Bồi làm sao biết được Lâm Trạch Xuyên mà lại chỉ tên muốn anh làm nhân vật chính trong MV. Dù sao giới giải trí những nam thần tượng đẹp trai cũng cả một bó to.
Khi anh nhận được tin, cũng lắp bắp kinh hãi. Nếu Giang Ấn Thiên thần thông quảng đại như vậy, ngay cả một MV siêu cấp thế này mà cũng có thể nhận được, thì “Lâm Trạch Xuyên” cũng không hỗn loạn đến tình trạng kia. Nhưng chính Giang Ấn Thiên cũng không biết, tin tức này là do cấp trên thông báo cho anh.
Từ thang máy đi ra, anh bị người khác gọi lại. Âm thanh này anh cũng không quen, xoay người, nghĩ nghĩ một lát mới ra, mày không nhíu một chút “Là anh?”
Người trước mắt rất đẹp trai, mày rậm mắt to, là kiểu con trai cười lên ấm áp cực kì hấp dẫn các nữ sinh.
“Có chuyện gì không?” Lâm Trạch Xuyên hỏi.
“A Trạch, một thời gian không gặp, mà em lại đối xử với anh lãnh đạm như vậy?” Người nọ cười nói, nụ cười sáng ngời.
Lâm Trạch Xuyên nhìn hắn, cơ bản anh đã biết được mục đích hắn tới đây “Tôi nhớ chúng ta đã chia tay, Tiếu Hàm Giang. Hiện tại chúng ta đã không còn quan hệ gì. Không có việc gì tôi đi trước.” Nói xong, anh xoay người chuẩn bị rời đi.
Đối với loại tình cảm lộn xộn phức tạp của hai người “Lâm Trạch Xuyên” và Tiếu Hàm Giang anh không có hứng thú. Anh cũng không phải “Lâm Trạch Xuyên”. Mặc kệ Tiếu Hàm Giang bị bao dưỡng hay là bám lấy kim chủ, chỉ cần Tiếu Hàm Giang không chạy đến trước mặt anh để anh ghê tởm là được.
Sắc mặt Tiếu Hàm Giang trầm xuống. Cái này khác với tưởng tượng của hắn. Trước kia hắn chỉ cần nói một tiếng với Lâm Trạch Xuyên, Lâm Trạch Xuyên sẽ cảm động rơi nước mắt. Chỉ cần hắn cho phép Lâm Trạch Xuyên đi cùng hắn, Lâm Trạch Xuyên sẽ vui sướng nửa ngày. Sau khi chia tay, hầu như Lâm Trạch Xuyên ngày nào cũng gọi cầu xin hắn quay lại, khiến hắn phiền không thôi, thế nên hắn đem dãy số đó kéo vào sổ đen.
Bây giờ hắn tự mình chủ động tìm cậu ta, mà cậu ta lại có thể lãnh đạm như vậy, nói cũng không thèm nói? Chẳng lẽ là muốn dùng phương thức này khiến hắn chú ý?
“Đứng lại.” Tiếu Hàm Giang gọi.
Lâm Trạch Xuyên không thèm dừng lại một chút, đi thẳng về phía trước.
Tiếu Hàm Giang đi tới, bắt được cánh tay Lâm Trạch Xuyên “Tôi nói cậu đứng lại.”
Lâm Trạch Xuyên quay đầu thản nhiên “Vì sao anh nói tôi đứng lại thì tôi phải đứng lại? Tôi có quan hệ gì với anh?”
Tiếu Hàm Giang tức cười, sau đó dịu dàng nói “A Trạch, anh biết em đang giận anh. Đừng cáu, được không?”
Lâm Trạch Xuyên nhìn Tiếu Hàm Giang chỉ trong một giây đã thay đổi biểu tình. Chẳng lẽ những diễn viên nổi danh đều dối trá như vậy? Tiếu Hàm Giang như thế, Chu Vũ Đồng cũng như thế.
Vì người như vậy mà tự sát, “Lâm Trạch Xuyên” thật đúng là quá ngốc rồi.
“Buông tay, anh kéo tôi đau.” Lâm Trạch Xuyên cau mày. Loại người như Tiếu Hàm Giang, anh căn bản không thèm phản ứng.
Khí lực trên tay Tiếu Hàm Giang có giảm đi một chút, nhưng vẫn không buông tay.
“A Trạch, trước kia là anh không tốt. Chúng ta quay lại, được không?” Tiếu Hàm Giang dịu giọng nói.
Lâm Trạch Xuyên đáy lòng cười lạnh. Có giá trị lợi dụng thì hòa hảo, lợi dụng xong rồi thì một cước đá đi? Tình cảm của Tiếu Hàm Giang thật đúng là rẻ mạt. Anh không thể không nghĩ Tiếu Hàm Giang nổi danh như vậy là được người ta bao dưỡng như một con đàn bà, ở bên cạnh một người như thế không làm người ta buồn nôn sao? Thật không biết “Lâm Trạch Xuyên” có phải bị rút não rồi hay không, mà lại có thể yêu người này đến chết đi sống lại như vậy, ngay cả mạng cũng không muốn.
“Không cần. Tôi bây giờ rất tốt.” Lâm Trạch Xuyên muốn rời đi, nhưng không nghĩ tới Tiếu Hàm Giang lại không buông tay. “Buông tay.”
“A Trạch, đừng cáu kỉnh.” Tiếu Hàm Giang rất muốn phát hỏa, nhưng không thể không nhịn để dỗ dành.
Lâm Trạch Xuyên đẩy hắn ra, xoay người nhìn Tiếu Hàm Giang, ánh mắt lạnh băng. Tiếu Hàm Giang rất khẩn trương, dưới ánh mắt này, hắn cảm thấy giống như bị Lâm Trạch Xuyên nhìn thấu.
“Anh muốn là nhân vật chính trong MV của Tần Nhã Bồi, phải không?” Lâm Trạch Xuyên cười khẽ, nhưng trên mặt không có ý cười.
Tiếu Hàm Giang chột dạ, hắn không nghĩ tới một người yếu đuối hướng nội như Lâm Trạch Xuyên lại trực tiếp nói ra mục đích của hắn như vậy. Nếu đổi lại là trước kia, cậu ta sẽ chủ động đem nhân vật tặng cho hắn.
Tiếu Hàm Giang không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Lâm Trạch Xuyên còn giận hắn, nghĩ mình chỉ cần dỗ dành, làm Lâm Trạch Xuyên vui vẻ là có được vai diễn “Đúng vậy. A Trạch, em cũng biết cơ hội như vậy rất khó có được. Anh sẽ đối xử với em thật tốt.” Hắn kéo Lâm Trạch Xuyên lại, muốn ôm. Lại không nghĩ tới bị Lâm Trạch Xuyên ra tay ngăn cản.
“Có thể.” Lâm Trạch Xuyên nói.
Tiếu Hàm Giang rất vui sướng, hắn biết Lâm Trạch Xuyên nhất định sẽ đáp ứng hắn. Lâm Trạch Xuyên làm sao có thể sẽ cự tuyệt hắn? Mắng cũng không mắng được.
Lâm Trạch Xuyên mỉm cười “Chỉ cần Tần Nhã Bồi đồng ý, tôi sẽ không có ý kiến.”
Tiếu Hàm Giang ngây ngẩn cả người, lập tức phẫn nộ quát “Lâm Trạch Xuyên, cho mày mặt mũi thì đừng có mà không biết xấu hổ.”
Nhanh như vậy đã xé rách da mặt? Lâm Trạch Xuyên đáy lòng cười nhạo một tiếng. Thật đúng là thiếu kiên nhẫn, anh còn tưởng rằng Tiếu Hàm Giang sẽ tiếp tục giả vờ ôn nhu đa tình thêm một lúc nữa đấy.
“Muốn cho tôi mặt mũi? Vinh hạnh này tôi thật sự hưởng không nổi.” Lâm Trạch Xuyên cười lạnh.
“Mày còn muốn lăn lộn trong cái giới này?” Tiếu Hàm Giang sắc mặt âm trầm.
Tiếu Hàm Giang mặc dù là một diễn viên phim thần tượng nổi tiếng, nhưng cũng không phải siêu sao thiên vương, muốn phong sát một diễn viên cũng không dễ dàng như vậy. Huống chi Lâm Trạch Xuyên còn một bộ phim sắp công chiếu. Vương Phi trong giới cũng tương đối có tiếng nói. Nhân vật chính lại là thiên vương Chu Vũ Đồng và diễn viên Tạ Phỉ. Tiếu Hàm Giang nhỏ bé như vậy sao có thể so được với họ. Làm gì có khả năng phong sát giới điện ảnh. Lâm Trạch Xuyên tuy không phải nhân vật chính, nhưng trong phim cũng được coi như là một nhân vật quan trọng phát triển tình tiết, không thể nào bị bỏ được.
Nhưng lời này của hắn giống như đang nói đùa, trừ phi sau lưng hắn có người nâng đỡ.
Người anh em của Trình Hướng Nam bao nuôi Tiếu Hàm Giang hai năm đã tìm tân hoan mới, vậy có lẽ Tiếu Hàm Giang tìm được nhà dưới(2).
(2) Nhà dưới: ở đây ý nói Tiếu Hàm Giang tìm được người khác bao dưỡng nhưng có lẽ thế lực không bằng người trước
Lâm Trạch Xuyên nở nụ cười “Chúc mừng, tìm được nhà dưới.”
Sắc mặt Tiếu Hàm Giang thay đổi, tuy rằng cực lực che dấu, nhưng vẫn bị người ta thấy được là đang xấu hổ “Nói bậy bạ, mày chẳng qua chỉ là một diễn viên hạng ba, muốn phong sát mày là khó sao?”
Lâm Trạch Xuyên nở nụ cười, nhún vai “Tùy tiện.”
Đi vào văn phòng Giang Ấn Thiên, Giang Ấn Thiên đang ở bên trong chờ anh. Thấy Lâm Trạch Xuyên đến, Giang Ấn Thiên hỏi “Thế nào mà lại bị chậm mất vài phút?”
Lâm Trạch Xuyên tìm cái ghế dựa ngồi xuống “Ở bên ngoài gặp được Tiếu Hàm Giang.”
Thần sắc Giang Ấn Thiên lạnh một chút “Hắn tới làm gì, tìm cậu muốn nhân vật của cậu?”
“Ừ.” Lâm Trạch Xuyên không chút để ý đáp.
“Cậu cho hắn?” Giang Ấn Thiên hỏi.
Lâm Trạch Xuyên nở nụ cười “Sao có thể.”
Giang Ấn Thiên lúc này mới thở ra hơi.
“Tôi và hắn không có vấn đề gì. Nhìn anh rất khẩn trương.”
Giang Ấn Thiên nói “Trước kia cậu gặp hắn sẽ luôn như vậy, cho nên mới khẩn trương.”
“Về sau sẽ không.”
Giang Ấn Thiên nhìn thời gian “Thời gian cũng không còn nhiều, chúng ta phải tới văn phòng chủ tịch.”
Lâm Trạch Xuyên kinh ngạc “Đi văn phòng chủ tịch? Có chuyện gì không?” anh chỉ là một diễn viên hạng ba nho nhỏ, thế nào mà lại kinh động đến chủ tịch?
Giang Ấn Thiên lắc đầu “Tôi cũng không rõ. Là Tống trợ lý cho tôi biết. Chỉ đích danh phải dẫn theo cậu.” Cho dù hợp tác giữa các công ty, cũng chỉ cần tương quan chuyên môn là được, không có khả năng kinh động đến chủ tịch.