Trọng Sinh Chi Tái Giá Mạt Lộ Thượng Tướng

Chương 137



Edit: Lạc Yên

Trong lòng Hailey vui vẻ đến nở hoa: "Sao lại không biết xấu hổ như vậy? Hí Hí, vậy cứ gọi là chị đi." Lập tức xưng chị với Hoa Hồng Nhỏ.

"Lăng ca." Hailey ngắm nhìn bức ảnh mới nhận được, hơi suy tư: "Trong ảnh không lộ mặt, em có thể sử dụng để đăng lên Tinh Võng không?" Lăng Sầm đã nói cô lên kế hoạch để cậu chuẩn bị quay lại giới giải trí, đây cũng có thể coi như là một bước đệm. Phần để thông báo cho các fan tin tức, phần là để đánh tiếng cho các đơn vị từng gửi thư mời Lăng Sầm sắp trở lại.

Lăng Sầm hiểu ý Hailey, gật đầu: "Cũng được, chỉ đăng tay bé con." Lăng Sầm nhắc nhở để Hailey chú ý không lộ thêm bất cứ thông tin gì về Hoa Hồng Nhỏ.

Lăng Sầm là một minh tinh, mỗi giây phút đều phải chấp nhận sự chú ý của nhân dân Liên Bang, kể cả một số vấn đề riêng tư nhưng cậu không muốn Hoa Hồng Nhỏ xuất hiện trước mặt công chúng. Năng lực làm việc của Hailey không tệ, cũng rất cố gắng nhưng kinh nghiệm nghiệp vụ vẫn chưa đủ. Bất quá người đại diện lúc trước của cậu là Trần Lị nói tốt là "nuôi thả" nên tự bản thân Lăng Sầm cũng đã có ít nhiều kinh nghiệm có thể dẫn dắt Hailey thêm. Thông thường quan hệ trong giới là cũ mang mới, người đại diện dẫn dắt minh tinh, giống như thời gian đầu là Trần Lị mang cậu. Hiện giờ cậu với Hailey thì ngược lại, là cậu mang theo Hailey.

Cậu không có dã tâm nên có một Hailey là đủ. Hơn nữa từ khi Hailey tiếp nhận thêm công việc làm người đại diện của Corleone cũng đang nhanh chóng trưởng thành.

"Vâng." Hailey cùng Lăng Sầm trò chuyện thêm một lúc mới kết thúc.

Sức lực của Lăng Sầm chưa hoàn toàn phục hồi, nằm xuống giường lại mơ màng buồn ngủ, đắp lên chăn mềm mại ấm áp, nghĩ đến Lục Kiêu và bé con không kìm được khẽ cười, giờ đây trong lòng cậu lại có thêm một chỗ, cậu đã có thêm một người thân, thật tốt.

Lục Kiêu lúc này cũng đã ăn cơm xong quay trở lại.

"Sao anh về nhanh vậy? Không phải lần trước em nói anh không nên ăn nhanh quá, không tốt cho sức khỏe sao?" Lăng Sầm không hài lòng bắt đầu càu nhàu trong lòng lại thấy thỏa mãn kỳ lạ. Cậu thích cảm giác được anh coi trọng như này.

"Ừm." Lục Kiêu theo thói quen chỉ đáp lời, không tranh cãi với vợ. Đến bên cạnh Lăng Sầm, kéo vạt áo của cậu lên. "Cho ta nhìn miệng vết mổ của em."

Lăng Sầm không kịp ngăn cản, tự nhiên vừa về lại vạch áo người ta lên, ai mà ngờ chứ, bụng nhỏ thoáng lạnh, Lăng Sầm vội kéo áo muốn che lại. "Anh muốn làm gì?" Lăng Sầm khẩn trương, cậu không muốn Lục Kiêu nhìn lúc này. Sau khi Hoa Hồng Nhỏ chuyển nhà, bụng cậu xẹp xuống, lòi ra một đống thịt thừa mềm nhũn, thật là mất hình tượng!

Lục Kiêu cũng không cưỡng ép, tránh miệng vết thương, dùng đầu ngón tay chọc vào bụng nhỏ Lăng Sầm chỗ chưa bị áo che. "Cảm xúc này cũng không tệ." Lục Kiêu bật cười, lại chọt chọt thêm cái nữa, thật giống như kem bơ, chọt một cái khẽ rung rinh, lại còn vừa mềm vừa ấm.

"...Anh... cái đồ..." Bi.ến thái, cậu muốn chửi nhưng ngượng ngùng chưa phun ra. Lúc trước cậu cơ bụng xinh đẹp cũng chưa thấy Lục Kiêu nghịch, hiện tại bụng nhỏ mềm nhũn lại thích đến chọt đi chọt lại.

"Em biết hít mèo không?" Lục Kiêu da mặt đã càng ngày càng dày, không biết nghĩ gì đột nhiên hỏi Lăng Sầm một câu không đâu vào đâu.

Lăng Sầm mờ mịt gật gật đầu, cậu tuy không hít mèo nhưng cũng biết có rất nhiều con sen nghiện hít boss, mỗi khi Lục Kiêu biến về hình thú cậu cũng rúc vào cổ anh, xoa tai, xoa bụng, có khi cũng úp mặt vào lông bụng mềm mại của anh, cảm giác cũng rất sung sướng thỏa mãn, xem như hít lang.

Lục Kiêu cười cười dịch người lên giường nằm cạnh Lăng Sầm, nghiêng người mắt đối mắt với Lăng Sầm, nhỏ giọng thầm thì xin xỏ: "Sau này em tập thể hình ít ít thôi được không? Nếu không tập càng tốt, để dành bụng nhỏ cho ta nựng nựng một thời gian, một tháng đi, được không?"

"...Anh thật b.iến thái, đồ b.iến thái nựng bụng mỡ!!!" Cuối cùng Lăng Sầm cũng chửi ra miệng.

Lục Kiêu nghe cậu chửi nằm bên cười một lúc lâu mới khẽ vuốt vuốt tóc cho bạn nhỏ bị chọc xù lông.

Bình thường có Omega ở bên Alpha sẽ hài lòng 10 phần thì Lăng Sầm luôn làm anh hài lòng đến 100 phần. Alpha Liên Bang suốt ngày ngồi coi phim ca tụng trình độ mê người của Lăng Sầm, haha, Lăng Sầm trên đó không bằng một phần vạn nhu tình cậu dành cho anh. Nhưng mấy điều đó đều không quan trọng, từ khi anh chấp nhận Lăng Sầm là bạn đời mọi thứ của cậu đều hấp dẫn anh. Dù là hình ảnh chỉnh chu khi xuất hiện trước công chúng hay mặc áo ngủ phơi bụng ngủ như chết ở nhà, chờ anh trở về, có khi còn chảy có nước miếng ra gối anh... Anh đều thật thích. Nên dù là cơ bụng hay bụng mỡ mềm mại anh cũng đều thích, bụng mỡ thậm chí còn đáng yêu hơn một chút. Chưa kể đến sờ vào sướng thế nào, chỉ cần bụng mỡ có là do Lăng Sầm sinh Hoa Hồng Nhỏ cho anh, anh đã không thể nào ghét bỏ.

Lục Kiêu vuốt tóc Lăng Sầm một lúc, thấy có vẻ dài, tính ra từ khi Lăng Sầm ở nhà dưỡng thai đã không cắt, sau này anh lại lên chiến trường, chắc cậu cũng không có tâm trạng mà để ý mấy chuyện này. "Gọi người máy đến giúp em cắt tóc hay là... ta cắt cho em nhé?"

"Anh biết cắt thật hả? Thật không ngờ thượng tướng còn có tay nghề này nha." Lăng Sầm không mấy tin tưởng, trêu đùa. Cậu lấy ly trà bên cạnh uống một ngụm. Bác sĩ đã kiểm tra, hiện tại cậu có thể uống ít nước và ăn chút dịch dinh dưỡng.

Lục Kiêu gật đầu: "Là lúc học ở Reiss, nếu là huấn luyện trường kỳ bên ngoài, tụi anh sẽ tự cắt hoặc giúp nhau cắt." Anh đã tham gia rất nhiều khóa huấn luyện, thành tích rất tốt, kỹ năng cắt tóc cũng tốt theo.

"Dạ..." Lăng Sầm suy tư một lúc vẫn từ chối, "Chắc không được đâu, có khi mẹ sẽ không cho đâu."

"...?" Ủa chuyện như cắt tóc mẹ anh cũng quản nữa hả?

Nhìn vẻ mặt đầy nghi hoặc của người yêu, Lăng Sầm lại phảng phất như nhìn thấy một mặt chó ngốc bày ra vẻ mặt ngu ngơ đầy khó hiểu, bật cười: "Anh không tin có thể tự đi hỏi mẹ."

Lục lão phu nhân là một tiểu thư Hoa Kiều hiếm có trong thời đại tinh tế còn giữ một số quan niệm cũ, luôn tin tưởng trị liệu kết hợp cổ kim, đông tây, cùng bác sĩ và chuyên gia dinh dưỡng sử dụng thuốc cùng dược thiện bồi bổ để đạt hiệu quả tốt nhất.

Lục Kiêu nhìn Lăng Sầm cười giảo hoạt, cũng đoán ra phần nào nguyên nhân, bất đắc dĩ nói: "Thôi, thêm một thời gian nữa ta nói với mẹ rồi giúp em cắt."

Lăng Sầm gật gật đầu. Lúc này đầu cuối Lục Kiêu có tin báo, anh nhấn xem rồi hơi nhíu mày...

"Sao vậy anh?"

"... là Bạch Quân Thanh liên hệ." Anh định nói là dì cậu nhưng Lăng Sầm và Bạch Quân Thanh đều không muốn nhận thân, chỉ làm bằng hữu... Anh cũng không biết nên xưng hô thế nào cho hợp lý.

Giọng Lăng Sầm hơi trầm xuống: "Bà ấy... có chuyện gì sao?" Có phải phòng thí nghiệm bên đó đã có kết quả gì hay không?

"Không phải đâu." Lục Kiêu vừa nhìn liền biết Lăng Sầm nghĩ gì, trong lòng anh cũng hơi chua xót, so với anh Lăng Sầm còn để ý chuyện này hơn, dù chỉ là một hy vọng xa vời gần như không tưởng. "Hình như bà ấy biết em ở bệnh viện, hỏi xem liệu ngày mai có thể qua thăm hay không. Em có muốn gặp bà ấy không?" Lăng Sầm nằm ở khu vip riêng biệt, có hộ vệ, nếu muốn ghé thăm cần sự cho phép của người nhà. Thân phận của Bạch Quân Thanh liên hệ, hộ vệ không dám từ chối đã báo cho Lục lão phu nhân, nàng nhận được tin liền trưng cầu ý kiến của hai người họ.

Lăng Sầm có chút mất mát, thật sự chữa trị cho Lục Kiêu khó đến vậy sao? Cậu không quá để tâm đáp: "Để bà ấy đến đi." Dù không thành người thân cũng có thể làm bạn bè, không có gì nặng nề đến mức trở mặt thành thù, hơn nữa cậu còn đang nhờ vả người ta, muốn đến thì đến đi, xét trên quan hệ huyết thống thì Hoa Hồng Nhỏ cũng có chút máu mủ với bà ấy. Mẹ cậu ban đầu cũng là vì áy náy mới không dám liên lạc với Bạch gia, cũng không dám trở về. Thôi không nghĩ mấy chuyện này nữa.

Lăng Sầm dù gì cũng mới phẫu thuật xong, nằm trong vòng tay Lục Kiêu lại nhanh chóng thiếp đi. Đợi Lăng Sầm ngủ say, Lục Kiêu lại dịch người sang xe lăn, anh cần đi học hỏi quan sát cách chăm sóc Hoa Hồng Nhỏ. Lăng Sầm đã phân công rồi, cậu phụ trách sinh, anh phụ trách dưỡng, giờ việc của Lăng Sầm đã hoàn thành, phần sau anh sẽ tiếp nhận.

Hoa Hồng Nhỏ ăn uống no nê, lại được đẩy nôi về cạnh giường Lăng Sầm, tiếp tục cùng cậu ngủ ngon lành.

Khi Lăng Sầm tỉnh giấc nhìn bé con vẫn còn ngủ say sưa, cuối cùng vẫn nhịn không được vươn người hôn bé con một cái, thật mềm, thật thơm, thật muốn hôn nữa.

Thấy Lăng Sầm kề sát bé con một lúc lâu, Lục Kiêu nhỏ giọng nhắc nhở: "Em không nên kề sát bé con quá lâu..." Phổi của trẻ sơ sinh vẫn chưa đủ hoàn thiện, hơi thở của người lớn có quá nhiều CO2 có khả năng khiến bé hô hấp khó khăn.

"Anh học thật mau nha." Lăng Sầm liếc mắt nhìn anh cười to, không nghĩ Lục Kiêu lại nghiêm túc học hỏi được nhiều kiến thức như vậy, anh trở về mới có bao lâu đâu, công việc lại còn bận rộn.

Trên mặt Lục Kiêu vẫn bình thản nhưng trong lòng không khỏi đắc ý, ánh mắt cũng lóe lên một chút vui vẻ. Lăng Sầm nói để anh chăm sóc Hoa Hồng Nhỏ, tuy anh biết cậu nói giỡn nhưng anh muốn nghiêm túc thực hiện.

Ngày hôm sau, Lăng Sầm tỉnh giấc, nhìn về phía Hoa Hồng Nhỏ vẫn hơi rối rắm không biết bé con sẽ có lông màu gì, thôi chỉ cần không phải lửng mật, màu gì cậu cũng chịu.

Lăng Sầm xem xét vết mổ trên bụng, là một vết hồng lớn bằng bàn tay, tuy máy chữa trị đã làm vết thương liền lại nhưng để lành hoàn toàn cần gần nửa tháng, lúc đó thì sẹo cũng sẽ không còn, làn da khôi phục như lúc ban đầu. Còn hiện giờ vẫn cần cẩn thận một chút nhưng đi lại, làm việc nhẹ nhàng và tắm rửa cũng không có vấn đề gì. Nhưng Lục lão phu nhân lại không cho phép Lăng Sầm ngâm tắm, tắm vòi hoa sen cũng không được, Lăng Sầm nói không lại nàng chỉ có thể sử dụng máy sát khuẩn phun hơi sương làm sạch. Sau đó, không có gì làm chỉ có thể dạo quanh trong phòng.

Lục Kiêu cũng thành thật theo sát bên cậu, tùy thời giúp cậu bưng trà rót nước.

"Khi nào anh đi làm lại?" Lăng Sầm đi chán, vòng đến sau lưng Lục Kiêu, choàng tay ôm cổ gác đầu lên vai anh hỏi. Cậu thật ra chả cần anh làm gì cho mình, chỉ cần anh ở bên cạnh là cậu đã cảm thấy vô cùng an tâm.

"Ta nghỉ phép thai sản, được nghỉ 40 ngày." Do tần suất Liên Bang sinh sản quá thấp nên dù y tế phát triển, sức khỏe thai phu/ thai phụ phục hồi nhanh vẫn sẽ được nghỉ 60 ngày. Riêng bạn đời Alpha sẽ được cho phép nghỉ 30 ngày để chăm sóc. Lục Kiêu mới từ tiền tuyến trở về nên có 10 ngày nghỉ, cộng dồn lại được 40 ngày.

"Thật tốt quá!" Vậy là anh có thể ở bên cậu một thời gian dài, hai người sẽ có thêm thời gian thân mật, thật vui quá đi. Lăng Sầm vui vẻ cọ cọ vào hõm vai Lục Kiêu.

"Lăng tiên sinh, Bạch nữ sĩ đã đến, có trong danh sách hẹn trước, tôi có thể đưa bà ấy vào không?" Một quản lý beta thông báo.

Tiểu kịch trường:

Lục lão đại: Nghỉ phép một tháng, có thể ngày ngày nựng bụng mỡ không? Mặt đầy mong chờ.jpg

Bạn nhỏ Lăng: Nằm mơ đi! Tập thể hình, tập thể hình, tập thể hình. Tui không có bụng mỡ nha.

Lạc Yên: Nựng bụng mỡ thật sự rất sướng, đặc biệt là của mấy người mỡ mềm như chồng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.