"Dạ vâng, vậy em đi thương lượng ký hợp đồng." Cuối cùng Hailey cũng thỏa hiệp, nhận lấy kịch bản Lăng Sầm chọn, thực ra thì cô rất hài lòng với thù lao siêu hấp dẫn của bộ phim này, chỉ lăn tăn chuyện hiệu ứng kỹ xảo.
"Ừm, nhờ em." Lăng Sầm trầm ngâm chốc lát nói tiếp: "Khi ký hợp đồng em nhớ nói rõ với bên kia, chúng ta có một điều kiện đặc biệt. Hòn Đá Nhỏ còn quá bé, mỗi tuần anh sẽ về nhà hai ngày, nếu công việc quá gấp thì ít nhất cũng về một ngày." Lục Kiêu nói anh có thể chăm sóc chu đáo cho bé con, cậu tin tưởng nhưng chả lẽ bé con chỉ biết đến cha mà không biết ba bé là ai, thế thì cậu sẽ trở thành ba ba vô trách nhiệm nhất Liên bang.
"Lăng ca, này là..." Hailey bối rối nhận ra Hòn Đá Nhỏ chính là nhũ danh của bé con. Cô nghe Lăng Sầm nói có điều kiện, vội móc kịch bản ra định ghi chú thêm vào nhưng nghe thấy điều này, cũng không biết phải làm sao.
"Như vậy sợ là... hơi khó. Chúng ta không phải chưa từng quay loại kịch bản như này, giống [Thiên lý chi ngoại], chúng ta chỉ xin nghỉ vài lần, đạo diễn đã không hài lòng..." Giờ Lăng ca còn đòi nghỉ một ngày, hai ngày mỗi tuần. Lăng ca, anh là chưa tỉnh ngủ, hay là đang ngủ hay là đang nằm mơ, đúng không?
"Thì em cứ nói chuyện thử xem, cứ trình bày rõ ràng lý do." Lăng Sầm vẫn kiên trì. Cậu tin bên nhà đầu tư bộ phim này không thiếu tiền, chỉ quan tâm chất lượng cảnh quay tốt nhất, không cần cố gắng rút ngắn thời gian quay phim. Cậu cũng tin tưởng với hai giải ảnh đế trong tay, hơn nữa lý do chính đáng, có lẽ vẫn có khả năng tranh thủ chút quyền lợi. Bàn trước, lên sẵn kế hoạch sẽ không ảnh hưởng công việc sau này.
"...Vâng." Hailey cũng đành thỏa hiệp. Lại lấy trong không gian cá nhân ra một xấp tài liệu, cô mở ra đặt trước mặt Lăng Sầm, "Đây là một số thương hiệu muốn hợp tác với chúng ta, em đã tìm hiểu kỹ lưỡng thông tin, chọn ra một số cái chúng ta có thể nhận."
Đều là đại ngôn cấp cao nên khi nhận một cái, trừ khi hết hạn thì không thể nhận thương hiệu khác cùng chủng loại, cũng không được sử dụng sản phẩm của thương hiệu khác khi xuất hiện trước công chúng.
"Ừm..." Lăng Sầm cũng cẩn thận lựa chọn một lần, rút ra vài loại cậu ưng ý đưa cho Hailey, cô nàng tủm tỉm vui vẻ nhận lấy.
"Đi theo Lăng ca có thịt ăn." Trước khi Lăng Sầm nghỉ sinh đã là đại ngôn của 3 thương hiệu lớn, còn lâu mới hết hạn. Hiện giờ nhận thêm 5 cái là có đến 8 đại ngôn. Toàn là thương hiệu lớn. Thêm thù lao đóng phim siêu cao nếu nhận được bộ phim này. Thật tuyệt, Hailey vui vẻ đánh bàn tính trong lòng. Mỗi hợp đồng Lăng ca đều chia cho cô một ít phần trăm hoa hồng, thêm lương cố định siêu cao, thêm thu nhập nhờ chiến sĩ thi đua Corleone, cứ theo tốc độ này, khi cô kết hôn cùng Carl chắc có đủ tiền để mua một biệt thự nhỏ xinh ở Đế Tinh. Sau đó cô sẽ tiếp tục chăm chỉ kiếm tiền, Carl chỉ cần ở nhà chăm sóc gia đình, như vậy thật là tốt biết bao.
Lăng Sầm nhìn cô nàng vừa đi vào cõi thần tiên vừa cười đầy ái muội không nghĩ cũng biết chắc liên quan đến Carl, cười nói: "Chút nữa xong việc em đi tìm Carl đi, nói cậu ấy đưa em đi ăn cơm, anh nhớ hôm nay cậu ấy có ở Lục trạch. Để anh cho cậu ấy thêm thời gian nghỉ trưa."
Hailey đỏ mặt, bẽn lẽn đáp một tiếng. Đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội nói: "Đúng rồi, Lăng ca, có một talk show mời chúng ta..."
"Talk show?" Lăng Sầm hơi khó hiểu, trước giờ mấy tiết mục nói chuyện trực tiếp này thường không bao giờ mời cậu. Vì sao? Tất nhiên không phải vì cậu không nổi tiếng, mà là vì cậu nổi tiếng nhưng quá nửa là do tai tiếng. Người như vậy lên talk show biết nói gì, chả lẽ ngồi bàn về một triệu bí quyết khiến báo lá cải chú ý hay bí quyết để tạo drama cho giang cư mận hít? Hình tượng của cậu không đủ tốt, rất khó để tạo chủ đề trên talk show.
Nói đến thì cậu cũng nhớ, từng có nhân vật trên một talk show nào đó phủ nhận chuyện là tiểu tam của một gia chủ gia tộc ở Đế Tinh. Sau đó có lần cậu đi cùng Lục lão phu nhân còn vô tình gặp hai người đang lén lút hẹn hò ở một hội sở cao cấp, cũng đủ xấu hổ.
"Dạ đúng, chính là [Nghe]." Hailey đưa ra đầy đủ giới thiệu về chương trình, đây là một talk show được xem như tốt nhất của truyền hình Liên Bang. Luôn có kịch bản tốt, khai thác các vấn đề nội tâm người phỏng vấn, không phải loại talk show để quảng cáo hay đề cao danh tiếng. Người xuất hiện trên chương trình này đều là những người thực sự có thành tích ưu tú trong nhiều lĩnh vực. Bản thân chương trình cũng có một lượng fan trung niên riêng, nếu tham gia, thêm fan của cậu ủng hộ, sẽ thêm tác dụng ngưng tụ fan. Hailey chịu khó quảng cáo hết lòng cho chương trình.
Lăng Sầm cẩn thận đọc tư liệu, hiểu được mục đích của Hailey, sau khi suy xét cũng gật đầu: "Được, anh có thể nhận lời, em xác nhận là chương trình có kịch bản trước đúng không?"
Hailey khẳng định gật đầu, ghi chú thêm vào lịch trình công việc.
Sau đó hai người nhanh chóng sắp xếp lịch trình nửa năm tiếp theo, Hailey cười hỏi: "Lăng ca, vậy anh cho em thời điểm anh chính thức quay lại nhận việc đi." Có thời gian chính xác, cô cũng dễ làm việc với các bên.
"Đợi Hòn Đá Nhỏ đầy tháng đi." Lăng Sầm tính toán, khi bé con đầy tháng thì dáng người, khí sắc của cậu chắc hẳn đã khôi phục, đủ khả năng quay lại làm việc.
Hailey có được câu trả lời, sau khi xác nhận đã thảo luận xong tất cả các vấn đề cần thiết thì xách giỏ hàng hiệu rời đi, chuẩn bị về phòng làm việc sắp xếp thời gian lo liệu ký hợp đồng cho Lăng Sầm.
Lăng Sầm vươn tay, lười biếng duỗi eo giãn người. Tự mở phòng làm việc thật sự tốt, không cần bị bất cứ điều ràng buộc gì, còn có chồng yêu làm hậu thuẫn. Thêm có Lục gia, ở giới giải trí cậu có thể đi ngang, không bị ai làm phiền. Chỗ không tốt duy nhất là mọi việc đều cần cậu cùng Hailey thảo luận, người đại diện của cậu vẫn chưa đủ kinh nghiệm để tự quyết định một số chuyện, cần có cậu cân nhắc trước sau.
"Chồng ơi..." âm thanh Lăng Sầm tự giác mềm mại hơn khi nghe tiếng động ở phía sau. Cậu vừa dứt lời thì đã lọt vào một vòng ôm dày rộng. Cậu không quay đầu, tùy ý ngửa cổ về phía sau, dựa vào vai Lục Kiêu, "Bé con ngủ rồi hả anh?"
"Ừm, ngủ rồi." Lục Kiêu thấy Hailey rời đi mới đẩy xe lăn lên tìm Lăng Sầm, anh hơi do dự hỏi: "Khi nào em đi làm lại?"
"Ừm..." Lăng Sầm đứng lên, quen thuộc nhấn hạ tay vịn, lại khóa ngồi lên đùi anh, mắt đối mắt với anh, thấp giọng rù rì: "Nhanh thôi... Chờ Hoa Hồng Nhỏ đầy tháng, em sẽ quay lại làm việc. Nhưng em đã thương lượng với Hailey, mỗi tuần đều sẽ dành thời gian trở về với anh và bé con."
Lục Kiêu cũng trầm giọng ừ một tiếng. Ôm lấy eo Lăng Sầm, lại nhỏ nữa rồi, đã sắp trở về như lúc đầu. Cơ thể vợ anh đang khôi phục nhanh chóng từng ngày.
Cơ bắp cũng có tính ký ức, cơ bắp của Lăng Sầm trước khi mang thai đã được rèn luyện tinh tế, chỉ vì nội tiết tố thời kỳ mang thai mà có sự thay đổi. Giờ đây, nội tiết tố đã trở lại bình thường, Lăng Sầm cũng quay trở lại cường độ rèn luyện, cơ bắp nhanh chóng trở lại như lúc ban đầu, khác với những Omega chưa từng trải qua rèn luyện, sẽ rất khó lấy lại vóc dáng.
Lăng Sầm cúi đầu cắn nhẹ lên hầu kết của Lục Kiêu, còn khẽ liế.m một cái. Hô hấp của anh theo đó mà thay đổi, Lăng Sầm nhoẻn miệng cười vừa lòng, nghiêng đầu dịu dàng nhắm mắt, môi tìm môi, chậm rãi ma sát, dây dưa, lưỡi mềm cũng theo đó từ tốn thâm nhập, liế.m láp, chu du khắp khoang miệng, liế.m đến tận khớp hàm. Lục Kiêu chịu không nổi đè gáy Lăng Sầm lại, cướp lại quyền chủ động. Hai người nhiệt tình như lửa tận lực kéo dài nụ hôn, càng hôn càng say đắm.
"Chết tiệt." Cơ thể Lục Kiêu có phản ứng phù hợp, cũng định phát triển tình huống thêm chút nữa mới chợt nhớ đến lời dặn dò của bác sĩ, còn lời răn đe của mẹ, ảo não mắng một tiếng.
Lăng Sầm ở một bên bật cười, không biết vì sao nhìn thấy bộ dáng buồn bực mắng thầm của chồng mình, Lăng Sầm lại thấy anh đáng yêu không thể tả, Lục thượng tướng đỉnh đỉnh đại danh cũng có một mặt trẻ con. Lăng Sầm cười thỏa mới cọ cọ mặt anh an ủi: "Anh đợi thêm một thời gian nữa thôi, đợi Hoa Hồng Nhỏ đầy tháng là chúng mình có thể thỏa thích, muốn làm gì làm."
Phiền phức của Omega nam tính chính là chỗ này, sau khi sinh bé, phải cả tháng sau nội tiết tố thai kỳ mới hoàn toàn biến mất. Nếu trong thời gian này phát sinh quan hệ thân mật, dưới ảnh hưởng của tin tức tố cường đại của Alpha, Omega có khả năng sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn tin tức tố gây khuynh hướng trầm cảm, hậm hực. Lục Kiêu quan tâm Lăng Sầm còn hơn bản thân, những chuyện cần lưu ý anh đều để trong lòng, việc có hại cho Lăng Sầm anh tuyệt đối sẽ không làm.
Lăng Sầm đứng lên, không trêu chọc chồng mình nữa. Xem ra rảnh rỗi quá mà lại không được làm một số việc có chút đáng tiếc.
Lục lão tướng quân khi biết được tên của cháu nội mình cũng vui đến cười không khép miệng. Luôn miệng khen tên hay. Còn tranh thủ thời gian biên giới không có chiến sự, tình hình quân bộ cũng an ổn, bèn xin nghỉ phép hai ngày ở nhà ôm cháu trai. Gia nhập nhóm người tranh giành chăm bé con cùng Lục Kiêu và Lục lão phu nhân. Lăng Sầm đành nhàn rỗi ngồi một bên coi cả nhà chồng gia đấu.
Lục Kiêu vẫn luôn lo sợ cậu mắc trầm cảm sau sinh, cũng thời thời khắc khắc chú ý trạng thái Lăng Sầm. Cùng cậu nói chuyện phiếm, cùng cậu dạo trong vườn, cùng pha trà, dùng điểm tâm, xoa vai đấm lưng, chăm sóc ân cần. Cuộc sống nhàn nhã lại vui thích.
Nhìn chung Lục trạch hòa thuận vui vẻ.
"Lăng Sầm qua đây đi con, này là gà sạch nhà nuôi ở vùng ngoại ô, sáng nay mới vận chuyển về Đế Tinh, mẹ nhờ nhà bếp hầm một ngày mới có một chén canh gà cho con, con ăn đi." Vừa đến bữa tối, Lục lão phu nhân tự mình múc canh, mỉm cười đưa cho Lăng Sầm.
"Dạ vâng, cảm ơn mẹ." Lăng Sầm vội đưa hai tay nhận lấy, canh gà thơm ngọt, trong chén còn có hai viên cẩu kỷ. Cậu cười mà trong lòng nhỏ máu, uống một chén này thì xem ra mấy tiếng tập thể hình hôm nay của cậu coi như uổng công, vị trí cơ bắp hôm nay vì rèn luyện mà đau nhức giờ lại càng đau.
Lục lão tướng quân cũng tò mò nhìn sang, chén canh gà này nhìn trong suốt ngon miệng, mùi hương thoang thoảng càng hấp dẫn hơn.
"Sao Lăng Sầm lại ăn loại canh ngon như vậy?" Lục lão tướng quân cảm thấy thật thần kỳ. Ông nhớ các loại canh hầm trước đây, dù gà, dù cá, hay bồ câu, cứ là canh bổ đều có màu đen, mùi vị thì càng đáng sợ hơn, chỉ nghĩ đến phải uống vào thì đã cảm thấy muốn mệnh, uống vào xong thì sẽ thấy nhân sinh mất đi ý nghĩa. Khi còn là tình nhân, mỗi ngày ông đều nhận được canh tình yêu của vợ mình, vừa sướng vừa khổ mà uống không biết bao nhiêu loại, còn sống đến ngày rước được vợ mình về hoàn toàn nhờ vào tố chất thân thể siêu cao của quân nhân mới có thể vượt qua thử thách. Sao đến phiên Lăng Sầm canh bổ lại là một loại thanh đạm ngon miệng đến vậy.
"Ba, ngài ăn đi." Lăng Sầm thức thời, nhanh chóng đặt canh đến trước mặt ba chồng. Thật tốt, vấn đề đã được giải quyết, thành quả tập thể hình hôm nay tạm bảo toàn.
Lục lão phu nhân nhanh chóng lấy lại chén canh, lần nữa đặt đến trước mặt Lăng Sầm, "Con uống đi, đừng để ý tới ổng." Lại xoay mặt trừng mắt với Lục lão tướng quân: "Ông già đầu vậy mà còn giành ăn với con cái, có thấy mất mặt không?" Lăng Sầm người ta mới sinh cần bồi bổ, lão già nhà bà có sinh con đâu mà đòi uống canh?
"Ta..." Lục lão tướng quân chỉ vào mình nói không nên lời, ông chỉ muốn hỏi một chút. Rõ ràng vợ ông biết tay nghề bản thân không tốt mới để đầu bếp hầm canh cho Lăng Sầm, tại sao trước kia lại cứ cố chấp tự tay làm cho ông những món canh hắc ám kia? Lục lão tướng quân cuối cùng cũng không nói gì thêm, rầu rĩ ăn cơm.
Lăng Sầm cũng buồn bực ăn canh... Mỗi muỗng canh đều cảm thấy mỡ trên người dày thêm một chút.
Lục lão phu nhân vui vẻ cung cấp thêm tin tức động trời: "Sau này con cứ an tâm nghỉ ngơi, việc chăm sóc Hòn Đá Nhỏ con không cần nhọc lòng, đã có ta và Lục Kiêu. Mỗi ngày con chỉ cần ăn uống đầy đủ, 3 bữa của con ta sẽ lên thực đơn, xế chiều và buổi tối sẽ có thêm canh cho con bồi bổ." Phải như vậy cơ thể con dâu của nàng mới có thể khôi phục tốt.
Lăng Sầm nghe như sét đánh ngang tai. Nếu cậu mà ngoan ngoãn làm theo thì đừng nói tới chuyện quay lại giới giải trí làm việc, chui lọt qua khung cửa hay không cũng là vấn đề. Trong lòng phun tào nhưng ngoài mặt Lăng Sầm chỉ có thể dạ dạ cho qua.
Lục Kiêu cũng vừa ăn cơm vừa cười thầm trong lòng, mẹ anh đúng là mẹ ruột, bụng nhỏ đáng yêu của vợ anh nhờ có mẹ chắc có thể bảo vệ rồi.
Nhưng đợi đến buổi tối, Lục Kiêu thật sự cười không nổi nữa.
"Chồng ơi, anh uống canh đi." Lăng Sầm nhận canh từ tay người giúp việc, đóng cửa phòng liền tươi cười đặt lên bàn, sau đó ân cần đẩy anh tới bàn ăn. "Ồ, canh bồ câu non hầm... Mẹ thật là thương anh, anh mau uống đi." Lăng Sầm giúp Lục Kiêu mở bình canh, đặt muỗng sứ vào sau đó thâm tình cười cười ngồi một bên nhìn anh.
Thật sự thì canh do đầu bếp nhà họ Lục làm thật sự rất ngon, hương vị tươi mát nhẹ nhàng, hoàn toàn không có dầu mỡ, ngoại trừ uống vào sẽ tăng cân thì không có tác dụng phụ. Lăng Sầm không muốn uống có thể trộm đổ bỏ nhưng cũng cảm thấy lãng phí.
"...Để ta uống." Lục Kiêu thở dài, thất bại trước ánh mắt lấp lánh của vợ mình, cầm thìa lên bắt đầu uống canh. Anh cũng không cần khuyên nhủ Lăng Sầm đây là canh mẹ cố ý sai người nấu cho cậu, Lăng Sầm đã hiểu rõ, không chỉ hiểu rõ mà chắc cũng đã tính toán luôn cách làm sao đổ bỏ hết, anh biết vợ anh quá mà.
Hai tuần sau, dáng người Lăng Sầm khôi phục như trước khi mang thai, Lục Kiêu thì tăng thêm 7 cân, một con số đẹp.
Tiểu kịch trường:
Lục lão đại: Bụng mỡ nhỏ nhỏ của vợ đã ra đi không biết khi nào quay trở lại... Nhưng tui sắp có thể tự sờ bụng mỡ của mình...