“Lăng ca anh đang nghĩ gì vậy?” Hailey thấy Lăng Sầm còn đang trầm ngầm một góc, nhẹ nhàng lay cậu, nhỏ giọng nói: “Đã đến rồi, chúng ta nên bắt đầu vào trường quay quảng cáo của KW.”
“Ừm, đi thôi.” Lăng Sầm hoàn hồn, mở cửa xe bước xuống, từ một người đang lơ mơ đặt chân xuống đất đã trở thành Lăng Sầm lạnh nhạt, tao nhã. Cảm giác từ người thuộc tầng lớp vô sản, đột nhiên biến thành phú hào, để lại cho Hoa Hồng Nhỏ một khoản lớn tài sản thừa kế, vẫn là làm cho người ta có chút choáng váng ngơ ngác. Hoa Hồng Nhỏ là điểm yếu của cậu, Bạch Quân Thanh đánh đúng điểm này, lại đưa một lễ vật hợp ý như vậy, thật sự khiến Lăng Sầm có chút cảm động.
“Lăng ca, cố gắng quay xong cái này là có thể về nghỉ rồi.” Hailey tưởng lúc trên xe Lăng Sầm mệt mỏi nên cố ý động viên cậu. Cô nói rồi treo lên nụ cười công việc chuyên nghiệp, bắt đầu bắt tay với người đại diện bên nhãn hàng.
Lăng Sầm đảo mắt qua mấy chiếc siêu xe huyền phù bản giới hạn của KW, đây là lần đầu tiên Lăng Sầm dùng ánh mắt của người mua để đánh giá mấy thứ đồ này.
Bởi vì một số trải nghiệm trong quá khứ, cậu sẽ không bao giờ mua những thứ tiêu sản này, cậu chỉ mua những gì có thể đảm bảo giá trị hoặc có khả năng tăng giá, ví như bất động sản ở Đế Tinh, cổ phiếu đảm bảo của một số công ty… Một số sản phẩm xa xỉ cậu sử dụng là do làm đại ngôn, chứ chính bản thân cậu chưa từng bỏ tiền ra mua. Tựa như một người từng trải qua đói khát sẽ thích tích trữ đồ ăn, cậu chỉ giữ bên mình những gì mang lại cho cậu cảm giác an toàn.
Lăng Sầm ngắm nhìn bảng giới thiệu chức năng của một chiếc siêu xe, tâm tư chợt chuyển.
“Lăng tiên sinh.” Đạo diễn bước qua bắt tay với Lăng Sầm, cười đến xán lạn. Đây là đại minh tinh, đổi lịch hẹn đến mấy lần mới xếp được lịch quay quảng cáo, đúng là không dễ dàng mà.
“Chào ngài.” Lăng Sầm cũng bước lên nắm tay ông, khuôn mặt cũng đầy ý cười.
Đạo diễn hơi sửng sốt, cũng không có cao ngạo hay lạnh lùng quá đáng, tuy dung nhan quá mức có tính công kích nhưng ánh mắt loại trong sáng, thanh triệt, thái độ cũng ôn hòa. Ông có cảm giác việc hợp tác ngày hôm nay sẽ rất thuận lợi.
Quả nhiên dự đoán của đạo diễn là chính xác. Rất nhanh đã quay xong các cảnh quay trong nhà, có thể chuyển ra ngoài quay ngoại cảnh.
“Lăng tiên sinh, cậu biết lái xe huyền phù chứ?” Phó đạo diễn xác nhận lần nữa với Lăng Sầm. Tuy rằng ở thời đại này, xe huyền phù là phương tiện di chuyển phổ biến nhất nhưng dù phổ biến thì cũng vẫn có người không biết lái, đặc biệt là một bộ phận minh tinh tuy nói có thể lái xe nhưng một thời gian dài luôn có xe bảo mẫu đưa đến rước đi, đến xe huyền phù khởi động thế nào cũng không nhớ. Nếu Lăng Sầm cũng vậy thì chỉ cần chụp cảnh lên xuống xe, làm bộ lái xe, còn chạy xe họ phải tìm người đóng thế.
“Không thành vấn đề.” Lăng Sầm đứng bên cạnh xe thể thao màu đen cười đáp. Lúc trước khi hẹn hò với Lục Kiêu, cậu còn chở chồng mình đi xem phim điện ảnh đó.
Phó đạo diễn hài lòng, gọi nhân viên kỹ thuật sang hướng dẫn Lăng Sầm những tính năng mới của xe.
Lăng Sầm càng nghe càng hứng thú, dòng xe mới này cũng có hai hệ thống là tự động bằng hệ thống trí năng cao cấp và tự điều khiển, thì hệ thống tự điều khiển cũng chia làm hai loại, một loại kết hợp tay chân như xe thông thường, loại hai là điều khiển hoàn toàn bằng tay, thao tác cũng không quá phức tạp. Nội thất xe thiết kế vô cùng phong cách, chỉ số an toàn cũng cực cao, dáng ngoài xe KW thì càng không cần phải bàn.
Kỹ thuật viên ngồi ở ghế lái phụ cùng Lăng Sầm lái một vòng, tốc độ thay đổi thật sự mượt mà, âm thanh gầm rú của xe cũng rất là phê, dù Lăng Sầm không mê xe cũng không nhịn được mà yêu thích chiếc xe này. Đặc biệt là hệ thống điều khiển hoàn toàn bằng tay, Lục Kiêu chắc chắn có thể sử dụng. Đây đúng là một tính năng tuyệt vời, không biết mục đích của người thiết kế tính năng là gì nhưng đây đúng là như được thiết kế riêng cho Lục Kiêu. Lăng Sầm đã có thể nghĩ đến viễn cảnh Lục Kiêu lái chiếc xe này chở cậu và hhn đi ‘lướt gió’ rồi, chỉ cần lắp thêm ghế an toàn cho trẻ em. Một nhà ba người cùng đi chơi chắc là vui lắm nha. Thậm chí nếu không lắp được ghế trẻ em thì cho Hoa Hồng Nhỏ ở nhà, Lục Kiêu và cậu, hai người hẹn hò riêng, không phải càng tuyệt cú mèo hay sao!! Càng nghĩ càng kích động.
Ngoại cảnh quay cũng rất thuận lợi, sau khi đạo diễn duyệt qua một lượt các cảnh quay vừa lòng gật đầu, còn lại là công việc cắt ghép hậu kỳ.
“Lăng tiên sinh, cảm ơn ngài.” Đạo diễn vui vẻ, quay quảng cáo nhẹ nhàng thế này ông có thể quay 3 cái một ngày, đúng là hợp tác với người chuyên nghiệp có khác.
Lăng Sầm xua tay, ôn hòa đáp: “Nếu khi thực hiện hậu kỳ có cần quay chụp bổ sung ngài cứ liên hệ trợ lý của tôi, tôi sẽ sắp xếp công việc để thực hiện. Thời gian này tôi đang quay phim nên đều ở Tinh đạo số 4.”
Đạo diễn mỉm cười gật đầu.
Lăng Sầm lễ phép chào tạm biệt tổ quay phim, nhận lấy áo khoác Hailey đưa mặc vào. Lại xoay người tìm người phụ trách phía nhãn hàng hỏi thăm: “Ngài cho tôi hỏi thăm, chiếc xe khi nãy tôi quay quảng cáo khi nào sẽ đưa ra thị trường, tôi thật sự rất thích, rất muốn mua một chiếc, thật sự là một chiếc xe tuyệt vời.”
Người phụ trách mỉm cười đáp: “Hiện tại chúng tôi đã cho hội viên vip đặt trước, nếu ngài muốn, tôi có thể giúp ngài lấy một danh ngạch.”
…Hailey lần nữa hoài nghi đây thật sự là Lăng ca của cô hả? Hợp đồng quảng cáo và mọi thỏa thuận cũng như thông tin sản phẩm đều qua tay cô, cô vẫn còn nhớ rõ giá cả siêu cao của chiếc siêu xe số lượng giới hạn kia. Tuy không phải Lăng ca không có khả năng chi trả nhưng từ trước đến nay cô biết Lăng Sầm không quá yêu thích xe chứ đừng nói chi một khoản lớn để mua siêu xe. Thật sự có chuyện kỳ bí gì đã diễn ra mà cô không biết, đúng không?
“Vậy nhờ ngài giúp tôi, thật sự cảm ơn ngài. Thông tin hợp đồng mua nhờ ngài liên hệ trợ lý của tôi.” Lăng Sầm khách khí cảm ơn người phụ trách, lại lễ phép nói lời tạm biệt rồi hài lòng rời đi.
Hailey vứt thắc mắc trong đầu sang một bên cùng Lăng Sầm ra xe bảo mẫu. Tính ra thì nghệ sĩ như Lăng Sầm thật sự bớt lo, lễ phép, dễ chịu, rất nhiều đối tác đều rất hài lòng sau khi hợp tác làm việc. Làm ông chủ thì tiền lương sòng phẳng, lại còn chia thêm hoa hồng. Nếu nói Lăng Sầm có khuyết điểm gì thì chính là quá dính Lục thượng tướng, cũng vì thế cô lúc nào cũng ở trong trạng thái đề phòng một ngày đẹp trời ông chủ nhà cô lại tuyên bố mang thai, bỏ hết công việc sang một bên về nhà nghỉ ngơi. Nghĩ đến mà hãi hùng.
Lăng Sầm bên cạnh thì tâm tình đang rất tốt. Sinh nhật Lục Kiêu sắp đến, một chiếc xe thể thao huyền phù bản giới hạn cũng là một món quà không tồi. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại Lăng Sầm vẫn thấy tặng có một chiếc xe thì hơi ít, gõ gõ ngón tay lên cửa xe bắt đầu suy nghĩ nên tặng gì thêm. Tặng quà cho chồng mình Lăng Sầm cho biết tặng bao nhiêu cũng thấy ít.
Mới chi một khoản lớn nên Lăng Sầm chăm chỉ làm việc hơn. Cậu đã quen kịch bản và tiết tấu quay phim nên [Khởi nguyên] cũng đẩy nhanh tiến độ, thời gian không có cảnh quay thì chịu khó đi quay một số quảng cáo và đại ngôn đã ký hợp đồng. Hiện Lăng Sầm đã không còn là minh tinh lưu lượng nên rất hiếm khi tham gia các chương trình giải trí khác, giảm bớt tần suất xuất hiện trước mặt công chúng, chỉ cần chuyên tâm đóng phim.
Mà tiến độ phim đẩy nhanh, Oaks học lời thoại đến muốn hôn mê, hắn không hiểu sao Lăng Sầm có thể nhớ được nhiều lời thoại như vậy. Nhan sắc đã không bằng người ta, lời thoại học cũng không giỏi bằng người ta, cái mũi thì vẫn chưa có lành, không quá tự nhiên, chỉ có thể đặt hết kỳ vọng vào hậu kỳ, đúng là buồn ơi là sầu, chắc hắn là người sầu nhất đoàn phim.
Ngược lại với hắn, đạo diễn Langston thì quay phim đến vui vẻ, Lăng Sầm càng quay càng tiến bộ, mọi yêu cầu thử diễn đều chưa bao giờ từ chối, khi thảo luận lại có thể đưa ra các lý giải riêng rất đáng ghi nhận. Diễn xuất cũng càng lúc càng nhập vai, thậm chí thỉnh thoảng bạo phát có thể kéo bạn diễn nhập diễn. Đây là một cảm giác huyền diệu mà kiếp trước Lăng Sầm chưa từng biết đến, nói đúng là cậu toàn bị diễn kỹ của người khác nghiền ép, sau đó cậu sẽ tức giận nổi điên hoặc chửi thầm trong bụng chứ chưa từng nghiêm túc nghiên cứu vai diễn. Thái độ học hỏi, một phần thiên phú, kinh nghiệm lẫn cảm xúc tích lũy qua hai đời, lại được hợp tác với đạo diễn hàng đầu như Caleb, Langston, khi Lăng Sầm còn chưa ý thức, cậu đã không còn là một Omega phải dựa vào tướng mạo mà đã được đánh giá là một Omega có khả năng diễn xuất tốt trong giới.
“Lăng Sầm à” Langston gõ cửa rồi bước vào.
“Đạo diễn.” Lăng Sầm ra hiệu cho chuyên viên trang điểm tạm dừng, đứng dậy chào đạo diễn.
“Cậu cứ ngồi đi.” Langston bước qua, thấy Lăng Sầm đang vừa trang điểm vừa đọc lại kịch bản, trên kịch bản vẫn như cũ đã được đánh dấu và ghi chú dày đặc thì rất là hài lòng. Đều là người nhận lương làm việc, nhưng mỗi tác phẩm điện ảnh đều là tâm huyết của ông, là đứa con ông tự thai nghén, nên khi diễn viên nghiêm túc, tựa như đối tốt với con mình, ông rất là vui. Còn diễn ra được nhân vật đúng như ông đã từng phác họa trong suy nghĩ thì đó chính là may mắn. Có một diễn viên như Lăng Sầm nguyện ý cùng ông mài dũa, điêu khắc, rót linh hồn cho một nhân vật, đúng là một chuyện may mắn.
“Đạo diễn, có chuyện gì không?” Lăng Sầm đang trang điểm đặc hiệu vùng eo.
“Các cảnh quay trong trường quay của [Khởi Nguyên] đã gần như hoàn thành, có thể vẫn có một vài tiểu tiết cần chỉnh sửa nhưng không quá quan trọng, sắp tới chúng ta sẽ quay ngoại cảnh phần cao trào của cả bộ phim…” Xong phần này cũng có thể đóng máy, thời gian quay càng kéo dài càng tiêu tốn nhiều tinh tệ, ông hy vọng có thể quay được những cảnh quay tuyệt vời nhất.
“Vâng, tôi biết rồi.” Lăng Sầm gật đầu, cậu hiểu ý của Langston, mà dù ông không nói cậu cũng sẽ cố gắng hết sức.
Langston giảng diễn cho Lăng Sầm cảnh diễn hôm nay mới đứng dậy rời đi.
Khi quay ngoại cảnh, đoàn phim thuê nguyên một vùng biển rộng yên lặng, vùng biển này không quá sâu, tầm 30m. Mấy chục nhân viên công tác mặc đồ lặn bố trí thiết bị trong nước. Từ các thiết bị tạo hiệu ứng đặc hiệu, thiết bị tạo cảnh để xử lý hậu kỳ, đến ánh sáng và các thiết bị bảo hộ an toàn đều được chuẩn bị ổn thỏa, thông tin xác nhận lần lượt được báo về tổ nhân viên công tác trên tàu.
Langston cũng hơi lo lắng, không ngừng dặn dò Lăng Sầm: “Cậu chú ý an toàn, nếu có bất cứ khó chịu hay sự cố gì, lập tức yêu cầu ngừng diễn, tổ cứu viện sẽ lập tức vào chỗ.”
Lăng Sầm cười, liên tục đồng ý, cậu lúc này đã mang vào đuôi cá, ở trên đất liền không thể bật hệ thống trợ lực tự động, toàn bộ trọng lượng là tự Lăng Sầm gánh, thực sự có chút tra tấn eo nhỏ.
Sau khi đạo diễn nói xong là đến lúc Lăng Sầm nhảy vào trong biển.
Khi chân chính đối diện với biển rộng, mọi chuyện đều có thể diễn ra, Lăng Sầm cũng có chút run chân. Langston thì từ hơi lo lắng đã trực tiếp chuyển sang vô cùng lo lắng. Ông là dân bản địa chính gốc của Tinh Đạo số 4, ông hiểu rõ biển sâu nguy hiểm như thế nào. Ông kiểm tra cẩn thận các thiết bị đảm bảo an toàn thêm một lần nữa, xác nhận không có bất cứ vấn đề gì mới tuyên bố bắt đầu.
Dựa theo kịch bản, cảnh này Lăng Sầm sẽ nhấc tay tạo nên sóng to gió lớn, ngồi trên đỉnh sóng cao, mắt lạnh hủy diệt chúng sinh.
“Vì sao???” Yuri gào lên, âm thanh tràn đầy thống khổ, giãy giụa trên mặt biển, nỗ lực không để bản thân bị xoáy nước kéo xuống, xung quanh hắn là tầng tầng sóng biển cuộn trào bọt trắng. Mặt hắn trắng bệch đầy hoảng sợ và tuyệt vọng, bọn họ bị lừa, tất cả bọn họ đều bị lừa, cứ nghĩ mình là thợ săn nhưng hóa ra lại là con mồi, bị vờn quanh giờ là lúc bị giết.
Lăng Sầm treo lên một nụ cười nhẹ, nhìn về phía bờ xa xăm. Trên phim sẽ là cảnh thành thị bị sóng thần cuốn trôi, nhân loại gào thét, giãy giụa chạy trốn rồi bị nhấn chìm. Sau đó cậu thu hồi tầm mắt, hơi nhìn xuống Yuri đang sức cùng lực kiệt giữa sóng nước, đáy mắt chỉ có hờ hững. Du dương trả lời:
“Bởi vì…, giống loài thấp kém thì không cần thiết tồn tại. Đây không phải là chân lý của mấy người sao?”
Sau lưng Lăng Sầm, các nhân ngư cũng bắt đầu trồi lên mặt nước, nghe được lời của quân chủ, bọn họ thoải mái cười to. Nhân loại ngu xuẩn, dám đem cái gọi là ‘văn minh’ mà coi thường bọn họ, đặc biệt là nhóm nhà khoa học trong đội thám hiểm, thật sự như một trò cười.
Yuri ngửa đầu nhìn nam nhân xinh đẹp, lạnh nhạt lại đầy quyền uy trước mặt, người cậu từng chân tâm xem như bạn bè mà đối xử, nhớ tới biểu hiện đầy thiên chân trước đây đã hoàn toàn biến mất. Hiện tại trong mắt người này nhìn hắn hoàn toàn vô cảm không có nhân từ, thậm chí không có thương hại.
Kai cũng thật sự không quan tâm, lơ đãng ngắm nhìn bàn tay thon dài xinh đẹp có màng xanh mờ nhạt của mình một cách đầy thong dong, thậm chí có chút nhàm chán.
Tiểu kịch trường:
Lục lão đại: Ở nhà, vợ dạo này nhiều việc, nhớ vợ…