Trong lòng Lục Kiêu hiểu lời quân y nói không sai nên không tiếp tục thúc giục chỉ bảo Ellen nằm lên giường để hộ sĩ rút máu.
“Cẩn thận nhiễm chéo.” Lục Kiêu nhắc nhở hộ sĩ một câu.
Cả hộ sĩ và Ellen đều hơi sửng sốt. Hộ sĩ không nói gì, thay đổi một đôi bao tay vô khuẩn mới rồi mới giúp Ellen rút máu.
10ml máu được rút ra, thời gian còn cần phải đợi là 2 giờ để phân tích 1000 loại cảm nhiễm, không có cách nào có kết quả sớm hơn.
Lục Kiêu nhìn Ellen nằm trên giường một lúc, quay sang nói với quân y: “Giúp cậu ấy điều trị cảm nhiễm chất độc trùng tộc.”
“…Thượng tướng, xác suất cảm nhiễm chất độc trùng tộc là rất thấp, nếu cậu ấy không bị cảm nhiễm mà tiến hành điều trị thì rất vô lý.” Thậm chí còn có khả năng gây thương tổn đến sức khỏe, thanh âm bác sĩ nghiêm túc. Đây là hành vi chữa trị quá độ, sai nguyên tắc khám chữa bệnh.
Lục Kiêu không muốn lãng phí thời gian giải thích, mấy ngày nay quá bận rộn, anh không chú ý tới phản ứng dị thường của Ellen. Nhìn tình trạng hiện tại của Ellen đã không thể tiếp tục đợi. Lục Kiêu mở miệng lấy thân phận trưởng quan ra lệnh cho quân y. Ellen muốn ngăn xung đột, mở mắt thở hổn hển nói: “Tôi đồng ý ký thư chịu toàn bộ trách nhiệm, tôi tự nguyện muốn thực hiện điều trị cảm nhiễm chất độc trùng tộc.”
Hắn nhập ngũ chưa được bao lâu đã được Lục thượng tướng chọn trúng, bắt đầu theo Lục Kiêu, làm phó quan cho anh. Đối với hắn, Lục Kiêu không chỉ là người có ơn tri ngộ với hắn, còn là người dẫn đường, là đối tượng hắn kính nể, học theo, thậm chí theo một ý nghĩa nào đó, một phần nhân cách của hắn là đắp nặn theo hình tượng của anh. Đối với phán đoán của Lục Kiêu, hắn hoàn toàn tin tưởng vô điều kiện.
Quân y không thể nói gì thêm chỉ có thể vẫy tay gọi hộ sĩ tới đỡ Ellen dịch sang giường bệnh di động, đậy hắn vào khu vực điều trị cảm nhiễm.
Lục Kiêu mở đầu cuối, dùng con đường truyền tin cơ mật dưới thân phận thượng tướng liên hệ chỉ huy quân bộ xin chỉ thị, rất nhanh đã có phản hồi, anh có toàn quyền tự do điều động 1/4 quân số rời khỏi tuyến phòng thủ số hai.
Ngay khi quyền hạn được phê duyệt, Lục Kiêu bắt đầu điều động binh lực từ tất cả các bộ phận liên quan cùng sắp xếp nhân số còn lại phụ trách các vị trí trống, cả quân khu lại lần nữa chậm rãi chuyển động giống như các bánh răng hoàn toàn khớp với nhau, không một kẽ hở toàn bộ quyền điều phối nắm trong tay Lục Kiêu. Anh nhìn chăm chú vào màn hình thực tế ảo theo dõi cả quá trình, 2 giờ làm việc và chờ đợi này là 2 giờ Lục Kiêu cảm thấy lâu nhất trong sinh mệnh mình.
Anh không muốn thấy kết quả mà anh đã dự đoán diễn ra, hoàn toàn không muốn.
2 giờ sau, đèn chỉ thị sáng lên báo cáo kết quả ra tới.
[Cảm nhiễm chất độc trùng tộc, chủng loại Q]
[Tế bào T mất chức năng miễn dịch]
[Tế bào NK mất chức năng miễn dịch]
[Cơ thể mất khả năng miễn dịch]
Biểu đồ phân tích các chỉ số kết cấu cơ thể cũng theo đó hiện ra.
Hai mắt Lục Kiêu hơi nheo lại, mày cau chặt. Đừng nói anh đã từng học về y học cơ sở, cho dù anh chưa từng học thì những báo cáo này anh cũng sẽ không quên, anh đã từng trải qua một lần.
“Cái này… này…” Quân y nhìn thấy kết quả báo cáo cũng luống cuống tay chân, không biết là nên rút máu người bệnh kiểm tra đối chiếu thêm lần nữa hay lập tức báo cho chỉ huy. À mà khoan, chỉ huy lớn nhất không phải đang ngồi bên cạnh ông đây sao.
Lục Kiêu liếc mắt nhìn ông một cái, trầm giọng nhắc nhở: “Thỉnh ngài tuân thủ điều lệ bảo mật.”
“Vâng.” Quân y hơi bình tĩnh lại, đồng ý.
Lục Kiêu mở tự động điều khiển của xe lăn, nhanh chóng rời khỏi phòng y tế lên phi thuyền. 5 phút sau phi thuyền cất cánh bay khỏi công sự. Lục Kiêu rời phòng điều khiển, tránh mọi người, mở ra hình thức bảo mật liên hệ trực tiếp với Holland.
“Làm sao vậy? Nhìn cậu bây giờ thật dọa người.” Holland nhận cuộc gọi còn cười hỏi nhưng không đợi Lục Kiêu trả lời, hắn đã nhận được một công văn khẩn do quân bộ gửi tới, trực tiếp mở ra trên đầu cuối cá nhân. Holland đọc lướt nhanh như gió, càng xem sắc mặt càng kém.
Lục Kiêu không nhìn được văn kiện trên đầu cuối Holland nhưng anh biết đó là gì, cười khổ nói: “Tôi biết vì sao có công văn này. Lần trước, sau khi Ellen bị thương, cậu đưa cậu ấy đi chữa trị vết thương nhưng không phân tích cảm nhiễm. Không biết Ellen bị thương thế nào nhưng trên bề mặt vật kia nhất định có lưu lại chất độc của nữ hoàng trùng tộc.” Nếu để chậm thêm vài ngày nữa không phát hiện ra, có lẽ tính mạng của Ellen sẽ gặp nguy hiểm.
Holland vuốt mặt, áy náy nói: “Lẽ ra tôi nên để cậu ấy kiểm tra cảm nhiễm.”
Hơn nữa, tốc độ trưởng thành của nữ hoàng trùng tộc rất nhanh, tình từ hôm đó đến nay đã thêm mấy ngày, có lẽ nữ hoàng trùng tộc đã gần thành thục, hoặc thành thục hoàn toàn.
“Chuyện này không thể trách cậu.” Ai có thể nghĩ một miệng vết thương vài cm lại cần đi kiểm tra phân tích hơn 1000 loại cảm nhiễm, ngay cả Lục Kiêu cũng không nghĩ đến. Chỉ cần chữa trị cho miệng vết thương khép lại là xong, dù gì cũng là một quân nhân Alpha. Chỉ không ngờ, miệng vết thương tuy khép nhưng chất độc của nữ hoàng trùng tộc lại khiến Ellen bị cảm nhiễm.
“Hiện tại cần làm gì bây giờ? Nhân thủ còn lại không nhiều lắm. Quân đoàn Đệ Nhị của thượng tướng Nash đã đi chi viện cho quân đoàn Đệ Tứ.” Nếu báo tin khẩn lên quân bộ, chờ điều động quân đoàn Đệ Nhị quay trở lại cũng cần ít nhất 3 ngày, trong tay Holland chỉ có quân của chính hắn.
“Cậu có thể điều động tối đa bao nhiêu?” Lục Kiêu cắt ngang tự hỏi của Holland, trầm giọng hỏi.
Holland đắn đo một lúc mới khó khăn đáp, âm thanh thô ráp: “Khá ít… Lần trước ½ nhân số tinh nhuệ đã đi cùng Nash đến chi viện khu vực trung tâm, quân số giảm nên khi tiếp tục tiêu diệt trùng lính thì có một bộ phận bị thương, không thể tiếp tục chinh chiến, còn một bộ phận cần để lại để phòng thủ phi thuyền vận chuyển và tàu quân nhu.” Do tình hình bên này tương đối ổn định, quân bộ cũng đánh giá bên phía quân đoàn Đệ Tứ tình huống nguy cấp hơn nên sau thương lượng, hắn đã đồng ý để Nash đưa người đi.
Lục Kiêu với Holland nhìn nhau, cùng thở dài. Tình huống bên phía Lục Kiêu cũng không khác với bên Holland, các nơi đều cho rằng nơi nguy cấp nhất chính là bên quân đoàn Đệ Tứ, đều cắt giảm quân số sang đó chi viện, muốn nhanh chóng kết thúc chiến tranh. Hiện tại tinh binh có thể chiến đấu đều không còn mấy.
“Không thể tiếp tục đợi.” Lục Kiêu nói.
“Đúng.” Holland cũng hiểu rõ, tán đồng.
Thời kỳ trưởng thành của nữ hoàng trùng tộc rất ngắn, ngay sau khi trưởng thành lực công kích trở nên vô cùng đáng sợ, chưa kể năng lực chỉ huy toàn bộ Trùng tộc công binh cũng tăng mạnh trên diện rộng. Nếu bọn họ lại chờ thêm vài ngày, chỉ sợ khi đối diện với một nữ hoàng trùng tộc đã trưởng thành, thương vong của bọn họ sẽ lớn hơn nhiều so với bên quân đoàn Đệ Tứ. Thậm chí có khả năng sẽ toàn quân bị diệt vì bên này họ chỉ còn không tới một nửa quân số, mà bên quân phía trung tâm có đến gần hai quân đoàn, lại vẫn đang vì tình trạng thương vong cao mà phát sầu.
Cần lập tức xuất chiến.
Holland trầm ngâm một lúc, trầm giọng nói: “Cậu đến đây đi, tiếp nhận vị trí của tôi, thay thế tôi chỉ huy. Tất cả những quân nhân có thể lên chiến trường phía cậu, giao hết cho tôi, bên tôi những người có thể điều động tôi cũng điều động hết… Chúng ta tiến hành tấn công mặt đất.”
Lục Kiêu không có khả năng điều khiển cơ giáp nên chỉ huy trực tiếp trên chiến trường chỉ có thể là hắn.
Muốn tìm ra và đối phó với nữ hoàng trùng tộc, căn bản không có biện pháp tấn công trên không, vì hai cánh của nữ hoàng trùng tộc có thể rung mức độ cao, tạo ra công kích bằng sóng âm. Nếu phi thuyền bay vào trong hành tinh gặp nữ hoàng trùng tộc việc cần làm duy nhất là quay đầu bay ra ngoài vũ trụ, chỉ có như vậy sóng âm công kích mới mất đi hiệu lực
Holland nghĩ đến mà sợ. Nếu hắn biết ở hành tinh này có một con nữ hoàng trùng tộc, hắn tuyệt đối sẽ không để hạm đội ngừng lại đóng quân ở tầng bình lưu, ở vị trí này, nữ hoàng trùng tộc vẫn có khả năng công kích.
Holland lập tức ra lệnh cho toàn quân bắt đầu rút lui neo đậu bên ngoài vũ trụ.
Nếu không phải lần tiến công trước của bọn họ, nữ hoàng trùng tộc còn đang trong thời kỳ ph/át d/ục, bọn họ có khả năng đều chết ở dưới đó, hoặc vào một khi bọn họ chưa phát hiện, bị nữ hoàng trùng tộc tấn công, toàn bộ hạm đội của bọn họ cũng đã bị đánh rớt, chôn vùi trên hành tinh này.
Các mệnh lệnh liên tiếp được đưa ra và khẩn trương thi hành.
Khi toàn bộ hạm đội của Holland rút ra vũ trụ thì phi thuyền của Lục Kiêu cũng đã đến. Holland đến tiếp anh, hai người nhìn nhau, cũng không nói gì.
Bọn họ không có lựa chọn nào khác, thời gian cấp bách không có khả năng chờ tiếp viện, hai người cần một người ở lại phi thuyền chỉ huy, thân thể Lục Kiêu không thừa nhận nổi áp lực điều khiển cơ giáp để chiến đấu, Holland cần tự mình chỉ huy tác chiến mặt đất.
Mỗi quân đoàn đều chỉ có một vài thượng tướng đủ tiêu chuẩn để chỉ huy tác chiến quy mô lớn, bên bọn họ hiện tại chỉ có mỗi Holland, hơn nữa trận chiến này yêu cầu độ tùy cơ ứng biến rất cao, càng cần một người có kinh nghiệm như Holland lãnh quân.
Hai người nhanh chóng dựa theo tập tính của nữ hoàng trùng tộc, thương nghị phương án hành quân chiến đấu cũng như những địa điểm có khả năng ẩn thân của nó.
“Vẫn còn một bộ phận nhỏ quân tiếp viện từ tuyến hai còn đang trên đường đến đây, cậu có muốn đợi họ tới luôn không?” Là những quân lính có khả năng chiến đấu, xem như được vét tối đa từ tuyến hai, phải bàn giao toàn bộ công việc hậu cần mới tập hợp nên xuất phát sau.
“Không đợi.” Holland thẳng thắn từ chối. Kỳ trưởng thành của nữ hoàng trùng tộc càng về sau càng nhanh theo cấp số nhân, không thể vì vài trăm sức chiến đấu mà lãng phí thêm thời gian. Trong lòng Holland không nắm chắc. Hắn đã tham gia hàng trăm chiến dịch lớn bé suốt từ khi gia nhập quân đội đến giờ, duy có lần này hắn hoàn toàn không nắm chắc, tim hắn đập nhanh như dự cảm về một điều không may sắp xảy ra.
“Nếu… Tôi chỉ nói là nếu… tôi không trở về được, cậu nói với Trác Nghiên, ngàn vạn lần đừng ngớ ngẩn chờ tôi cả đời.” Hắn không cần Trác Nghiên chờ hắn, hắn hy vọng em ấy có thể quên hắn đi. Chờ đợi một người đã chết là một việc làm hoàn toàn vô nghĩa, chỉ cần s au này Trác Nghiên sống vui vẻ, hắn dù chết cũng cảm thấy vui vẻ.
Khi bắt đầu, lời nói ra thật gian nan, thật khó mở miệng nhưng càng về sau lại càng trở nên nhẹ nhàng, không còn thương cảm, chỉ như là một lời nói đùa nhẹ nhàng, tùy tiện nói cho vui.
Lục Kiêu đang nhìn bản đồ thực tế ảo, nghe lời Holland liền quay ngoắc đầu sang nhìn, đối diện với biểu tình cười cười của Holland, vẻ mặt anh trở nên phức tạp. Là bạn tốt nhiều năm, anh biết những lời này là bạn anh móc tim, đào phổi, chân tâm, thật ý nói ra.
Lần trước Lục Kiêu từ trong cuộc chiến với nữ hoàng trùng tộc may mắn trốn thoát số mệnh, giữ được tính mạng nhưng có hàng vạn chiến sĩ đã hy sinh. Lần này Holland chỉ dẫn hơn một vạn chiến sĩ cơ giáp xuống mặt đất chiến đấu trực diện, không có chỉ dẫn từ không trung, chỉ có trợ cấp từ vũ trụ, tình hình phát triển của nữ hoàng trùng tộc lại hoàn toàn chưa có thông tin chính xác, so với lần trước, lần này Holland dẫn quân đi càng hung hiểm hơn nhiều lần.
“Đừng nói trước những việc này… Cậu sẽ không có việc gì.” Lục Kiêu trầm giọng đáp.
Nhưng tình hình thực tế là tình hình thực tế, không vì một lời nói của Lục Kiêu mà thay đổi, ai cũng không lừa được ai, Lục Kiêu nói một lời mà bản thân cũng không tin nổi, lại không nói được lời tiếp theo, đành quay đầu đi chỗ khác.
Lục Kiêu im lặng một lúc, hờ hững nói: “Chúng tôi chờ cậu 5 giờ, nếu sau 5 giờ cậu không dẫn quân trở về, chúng tôi sẽ rút lui.” Bọn họ sẽ từ bỏ viên tinh cầu này cùng Holland và tất cả các chiến sĩ đã xuống tham chiến trên mặt đất, chờ đợi chỉ thị và tiếp viện từ Liên Bang.
Nếu lần đánh này không thành công, lại khiêu chiến nữ hoàng trùng tộc, nó chắc chắn sẽ phát động trả thù, tất cả trùng tộc có thể nghe lệnh nó, toàn lực tập kích về chiến đội neo đậu bên ngoài tinh cầu, quân tinh nhuệ bên dưới không thể thắng thì bên anh chỉ còn toàn thương binh và văn chức, chắc chắn sẽ bị toàn diệt. Vì vậy để bảo toàn chiến hạm, bọn họ chỉ có thể rút lui.
Holland gật đầu, sải bước ra khỏi phòng hội nghị, toàn quân của hắn đã tập hợp xong, sẵn sàng xuất phát.
Sau khi bố trí xong kế hoạch tác chiến lần này, Holland đứng trước toàn quân trên phi thuyền, quét mắt nhìn quanh bốn phía, nghiêm túc nói với mọi người:
“Mọi người đứng ở đây đều rõ ràng chúng ta chuẩn bị đối mặt với điều gì, lần này không phải là chiến đấu thông thường, tính nguy hiểm lần này lớn hơn rất nhiều. Chúng ta không có tiếp viện, chỉ dẫn từ không trung rất hạn chế, chúng ta chỉ có sau lưng là tính mạng của hàng triệu nhân dân Liên Bang và những anh em cùng sống cùng chết bên cạnh. Mọi người cho tôi biết, mọi người sợ không?”
“Không sợ!” Các quân nhân bên dưới gào lên đáp lại, âm thanh vang vọng, trên mỗi khuôn mặt đều là sự cương nghị, chết cũng không từ.
“Không, tôi muốn mọi người sợ, đây là chiến đấu cũng nữ hoàng trùng tộc. Mọi người phải sợ chết, để giữ tính mạng mình thật lâu thì người bên cạnh mới có thể cùng giữ mạng lâu hơn. Mọi người hay nhìn những khuôn mặt bên cạnh mình đi, nhớ kỹ bộ dáng bọn họ, chúng ta quyết tâm tắm máu cũng phải chiến đấu đến cùng, có nghĩa là sẽ có người có thể trở về, có người vĩnh viễn ở lại mảnh đất này, những người trở về hay nhớ kỹ, không được phép quên những người ở lại.”
“Mọi người có thể sợ hãi, nhưng hãy nhớ kỹ sợ hãi này của chúng ta, nếu chúng ta lùi bước, thì người phải chịu nỗi sợ hãi này tiếp theo chính là cha mẹ chúng ta, vợ con chúng ta, nhà cửa của chúng ta sẽ bị phá hủy, Liên Bang của chúng ta sẽ không còn tồn tại, tất cả mọi thứ sẽ biến mất hết.”
“Đây là nỗi sợ tôi muốn mọi người đối mặt. Còn nhớ lời thề của chúng ta khi nhập ngũ hay không?”
“Fight! Protect! Defend!” Quân nhân bên dưới lại lần nữa gào to đáp lại, bộc phát sức mạnh cự thú tiềm ẩn trong mỗi Alpha.
Holland gật đầu, kết thúc lời động viên, trầm giọng nói: “Các đội quân vào vị trí, chuẩn bị thoát khỏi phi thuyền.”
Holland cũng bước vào buồng điều khiển cơ giáp của hắn, điều khiển cơ giáp vào vị trí chuẩn bị thoát ly. Hai tay hắn nhanh chóng thao tác trên thiết bị điều khiển thực tế ảo, mày hơi nhíu. Kinh nghiệm chiến trường nhiều năm cho hắn một linh cảm, linh cảm hắn không thể gặp lại Trác Nghiên. Khi nãy hắn đã muốn mở đầu cuối, muốn để lại vài lời cho Trác Nghiên, sau khi hắn chết đi, quân bộ có thể giúp hắn trao cho Trác Nghiên. Nhưng cuối cùng hắn không làm gì cả. Nếu hắn thật sự không thể trở về, lưu lại vài lời tâm tình không hề có ý nghĩa gì, lại chỉ như lưỡi dao sắc bén đâm vào lòng người ở lại, còn không bằng không nói gì.
Holland hơi khép mắt, thả lỏng, thân thể đột nhiên hơi trầm xuống, hệ thống cung cấp Oxy tự động mở ra, bảy phi thuyền phóng theo 7 hướng, là hướng mà bọn họ dự đoán có khả năng cao là nơi trú ẩn để trưởng thành của nữ hoàng trùng tộc.
Holland hít một hơi sâu, lần nữa mở mắt ra, tất cả tình cảm đã gác sang một bên, trong đôi mắt xanh thẳm chỉ còn kiên định.
Trên bề mặt tinh cầu này, cát vàng bay đầy trời, còn bị gió cuốn thổi tung lên từng đợt khiến tầm nhìn rất hạn chế. Holland thông qua tín hiệu liên lạc trên cơ giáp chỉ huy các đội quân, cũng hẹn đúng thời gian báo cáo.
Tộc độ hành quân trung bình của mỗi cơ giáp quân dụng là 120km/giờ. Nơi có xác suất cao gặp được nữ hoàng trùng tộc có 3 nơi, lục soát toàn bộ nếu không gặp bất trắc gì thì mất tầm 3 giờ. Mỗi cơ giáp cùng đoàn đội tác chiến năng lực đều rất mạnh, chỉ cần chú ý không để trùng lính vây công thì không có vấn đề gì.
“Báo cáo thượng tướng! Bên này không phát hiện!” Một Alpha nói. Hắn mặc một cơ giáp loại nhỏ màu bạc, trên eo có một ấn ký màu đỏ hình giọt nước, vũ khí cơ giáp là một tam xoa kích hất văng một xác trùng tộc bị đâm xuyên, một thi thể đang trào ra chất nhầy lục đậm nhanh chóng bị cát vàng bao phủ, nhanh chóng mất tăm mất tích.
Đây là điểm đầu tiên, bọn họ vừa tìm kiếm vừa giết chết những trùng lính phát hiện bọn họ đáp xuống vị trí này. Tuy nhiên thời gian càng lâu, càng có khả năng bị vây công.
“Bên tôi cũng chưa phát hiện!” Lại có một Alpha khác, giết xong trùng tộc lập tức báo cáo tiến độ.
“Lục soát địa điểm tiếp theo.” Holland tiếp tục chỉ thị. Màn hình theo dõi 360 độ bên trong cơ giáp phóng đại tình hình rã quét trên mặt đất, xác định bên dưới chỉ có một đám trùng lính đã mất đi dấu hiệu sinh mạng, lập tức hạ lệnh.
Không có một Alpha nào nói thêm lời nào, không khí dần áp lực hơn. Bọn họ chỉ có một vạn người, trùng tộc trên tinh cầu này lại có đến mấy chục vạn. Đối với tình huống này, cách chiến đấu tốt nhất là đột kích, đánh nhanh thắng nhanh, dừng lại trên mặt đất càng lâu, nguy hiểm càng tăng. Thượng tướng lại ra lệnh tiếp tục thâm nhập tìm kiếm nhưng không một ai đưa ra lời dị nghị.
Tác giả có lời muốn nói:
Nói một chút về lãnh đạo các quân đoàn:
Quân đoàn Đệ Nhất: Lục lão tướng quân
Quân đoàn Đệ Nhị: thượng tướng Nash
Quân đoàn Đệ Tam: Holland, Lục lão đại.
Quân đoàn Đệ Tứ: Đại lão tướng quân suốt ngày bị Omega đánh.