Lục trạch rất lớn, diện tích phải hơn 20 mẫu. Lăng Sầm đời trước gả mấy năm nhưng ở lại đây chỉ có mấy ngày, cậu chỉ nhớ nơi này rất xa hoa, cũng rất tinh mỹ, giống hoàng cung ở địa cầu cổ, người giúp việc trong nhà đối với cậu cũng luôn tôn trọng, hiền lành.
Một phu nhân trẻ tuổi đầy quý khí, mặc trang phục dạ hội, cổ đeo vòng kim cương, đi đến trước mặt Lăng Sầm cất tiếng nói: “Con ngoan, con là Lăng Sầm?”
“Dạ, đúng vậy. Rất vinh hạnh được gặp ngài.” Lăng Sầm cuối mình chào, rồi lễ phép hôn tay, lễ nghi tiêu chuẩn. “Ngài chính là Lục phu nhân?”
Vị phu nhân nhướng nhẹ đuôi lông mày, không ngờ cậu lại bình tĩnh, tự tin như vậy. Nàng cười nói: “Ta không phải Lục phu nhân đâu, sau hôm nay mọi người đều gọi ta là Lục lão phu nhân, con mới là Lục ‘phu nhân’ duy nhất của Đế Tinh. Nào, chúng ta vào thôi.”
Lăng Sầm mỉm cười bước theo sau. Hành lý của cậu chắc là đã được người giúp việc mang lên lầu rồi.
Lục lão phu nhân thật ra chỉ mới hơn 100 tuổi, so với tuổi thọ trung bình là 500 tuổi hiện tại thì nàng vẫn còn rất trẻ. Lục lão phu nhân là một nữ Omega gốc Hoa vô cùng dịu dàng, xinh đẹp. Lăng Sầm đi sau nàng, quả thật giống như hai tỷ đệ.
Tiệc tối sẽ kéo dài từ 4g đến 8g, chỉ là một yến hội nhỏ, mời một ít thân hữu cùng các gia tộc thân cận, không có giới truyền thông.
Lục trạch gồm 3 tòa nhà chính, tòa giữa 4 tầng, 2 tòa hai bên là 3 tầng. Còn lại là hơn mười tiểu viện to to nhỏ nhỏ rải rác phân bố khắp 20 mẫu.
Tiệc tối tổ chức ở lầu 1 và 2 của tòa nhà trung tâm. Lăng Sầm im lặng theo sau Lục lão phu nhân, nàng quay đầu hỏi cậu: “Chúng ta có chuẩn bị quần áo cho con, con có muốn thay không? Hay con muốn mặc bộ quần áo này?”
Lăng Sầm lập tức tiến đến, khẽ nghiêng người, kính cẩn lễ phép đáp: “Đều nghe theo an bài của ngài.”
Nàng khẽ cười, bước đến kéo tay Lăng Sầm, rồi lại lộc cộc tao nhã dẫm giày cao gót đi vào tiệc tối: “Vậy không đổi, con mặc bộ này thật sự rất đẹp, là cố ý chuẩn bị cho ngày hôm nay phải không?”
Đoạn đối thoại như thế này, ở đời trước chưa từng xuất hiện. Lăng Sầm khi đó mang theo một đôi mắt sưng đỏ, nhìn về phía Lục phu nhân toàn là bất mãn và không tình nguyện. Cậu mặc một bộ quần áo hàng hiệu do thị vệ cung cấp khi còn ở trên phi thuyền, nhưng suốt những ngày đó cậu chỉ sầu lo vì bị gả cho Lục Kiêu, quần áo nhiều ngày chả buồn thay, nhăn nhúm như một cái giẻ lau. Nên Lục phu nhân không cần hỏi qua cậu, lập tức bắt cậu thay lễ phục khác.
Lục lão phu nhân nhìn cậu, do dự một chút rồi hỏi: “Con là vì bảng lưu ý mà biết là có tiệc tối nên mới mặc vậy, hay là con vì để gặp Lục Kiêu?”
Lăng Sầm không trả lời. Cậu không nghĩ mới gặp mà Lục lão phu nhân đã hỏi cậu về Lục Kiêu. Cậu cho rằng phải giống đời trước, nàng sẽ theo cậu mà xây dựng hình tượng cho con mình, nào là Lục Kiêu trước kia anh tuấn, tiêu sái, có rất nhiều người theo đuổi, nào là Lục Kiêu anh dũng chiến đấu rất nhiều cuộc chiến với trùng tộc, muốn tranh thủ hảo cảm của cậu với Lục Kiêu.
Lục lão phu nhân sau khi hỏi xong vẫn luôn quan sát Lăng Sầm, thấy cậu không đáp tâm nàng cũng nặng nề, thầm nghĩ: “Thật rõ ràng sao? Đừng nói xinh đẹp như Lăng Sầm, dù là một Omega nhan sắc tầm thường chắc cũng không vì gả cho Lục Kiêu mà vui vẻ.” Nàng âm thầm lắc đầu đầy thất vọng, khóe mắt liếc nhìn Lăng Sầm lại thấy mặt cậu chậm rãi e thẹn mà đỏ lên.
Tâm nàng vừa động, không thể nào???
Vậy mà lại nghe thấy Lăng Sầm ấp úng, lí nhí thỏ thẻ: “Con vẫn luôn rất sùng bái Lục thượng tướng, có thể ghép đôi gen với anh ấy… con, thật sự rất vinh hạnh…”
Lục lão phu nhân là con vợ cả trong gia tộc quyền quý đỉnh cấp ở Đế Tinh, khả năng nhìn mặt biết ý, phân biệt tâm tư thật giả luyện đến lô hỏa thuần thanh, dưới ánh mắt nàng gắt gao nhìn lời lẽ và biểu cảm của Lăng Sầm không có một chút nào giả dối.
Nếu không phải Lăng Sầm là một diễn viên, kỹ thuật diễn quá đỉnh cao, có thể đem nàng lừa gạt, thì đây chính là lời thật tình. Nàng cẩn thận quan sát, phân biệt, phán đoán, vẫn không phát hiện ra chút giả tạo nào nhưng trong lòng vẫn không cho là thật. Người bình thường chỉ dùng mắt để đánh giá mọi việc, chỉ có một số ít người chịu dùng tâm mà thấu hiểu.
Lục lão phu nhân cười rộ lên, giống như là nàng rất vui vẻ: “Con ngoan, con thật là con ngoan, Lục gia sẽ không bạc đãi con, Lục Kiêu cũng sẽ không.” Nói rồi nàng thân thiết kéo cánh tay Lăng Sầm đưa hắn vào trung tâm bữa tiệc, nơi đầy những nam thanh nữ tú ăn bận lễ phục hoa lệ. Nàng đi bên cạnh, giới thiệu thân thích trong gia tộc. Lăng Sầm còn chưa có chút gì vào bụng, dạ dày trống rỗng nhưng vẫn cầm ly champagne, tao nhã, lễ phép theo Lục lão phu nhân ra mắt, trò chuyện cùng những gia chủ và phu nhân của họ.
Thật ra Lục lão phu nhân hiểu điều này, nên khi nói chuyện cùng phu thê nhà Valentine nàng đã cất lời: “Được rồi, chúng ta dùng một ít thức ăn đi thôi, đứa nhỏ này chắc đã mệt lắm rồi. Bé cưng, con lại đây cùng chúng ta dùng bữa nhé? Tối nay có tôm nõn rất tươi, ta nghe nói con thích ăn cái này.”
Phu nhân Valentine cười, gật đầu: “Đúng đó, nhìn cũng thật ngon.” Nói đoạn nàng quay đầu nói với trượng phu đang đứng bên giả tượng, “Anh cũng lại đây ăn cùng đi nào.”
Valentine gia chủ gật đầu nên bọn họ cùng đi tới nhà ăn ở bên cạnh phòng khiêu vũ, nơi để cho các phu nhân quý tộc nghỉ ngơi. Từng nhóm nhỏ các quý phu nhân đang vui vẻ trò chuyện, bên cạnh là phu quân của họ nhàn nhã bưng ly rượu.
Khi Lăng Sầm bước chân vào, phòng ăn đột ngột yên tĩnh, mọi người đều quay lại nhìn cậu. Thuốc ức chế trong người Lăng Sầm chỉ còn một thời gian ngắn nữa sẽ hết hiệu lực, xung quanh lại có quá nhiều Alpha cường đại làm cậu cảm thấy hơi bất an. Tuy vậy, Lăng Sầm vẫn tận lực duy trì bình tĩnh, tao nhã ngồi xuống dùng bữa. Tối nay chính là đêm tân hôn, cậu không muốn khi gặp Lục Kiêu mình lại đói đến trắng mặt và không đủ sức “làm” gì, hơn nữa đồ ăn cũng thật rất ngon, ngon đến mức cậu muốn nuốt luôn cả lưỡi mình.
Đến 8g tối thì bữa tiệc kết thúc, Lục lão phu nhân kéo tay Lăng Sầm đứng ở chủ thính lầu một, mỉm cười đưa tiễn các quý tộc đã tới tham gia. Đối với nàng đây là một hành động rất quen thuộc, Lăng Sầm đứng một bên nỗ lực học tập. Cậu muốn sống bên Lục Kiêu cả đời, nên sau này, trường hợp như vậy chắc hắn sẽ phải tham gia rất nhiều.
Lục tướng quân chỉ xuất hiện một lúc trong tiệc tối, chào hỏi một vài gia chủ đại gia. Sau đó lại rời đi vì bên quân bộ có công việc cần xử lý. Lục lão phu nhân cũng đã quen rồi. Khi khách khứa đã về hết, nàng kéo Lăng Sầm vào nhà, nhẹ giọng dặn dò: “Hài tử, con không cần khẩn trương, con còn rất nhiều cơ hội để chậm rãi học tập.”
“Dạ, vâng.” Lăng Sầm gật đầu.
Lục trạch rất rộng, Lục lão phu nhân lại mang giày cao gót đến tận 10 phân nên Lăng Sầm thả chậm bước chân, cố ý đi theo bên cạnh nàng. Hành động săn sóc chu đáo này làm Lục lão phu nhân cũng có một ít đánh giá, nhưng nàng vẫn sẽ xem xét lại. Xem xem Lăng Sầm là thích Lục Kiêu hay chỉ là ham mê quyền thế của Lục gia. Là một người mẹ, tất nhiên nàng rất hy vọng điều trước nhưng làm một Omega, nàng hiểu rõ điều này thật không có khả năng.
Lục lão phu nhân âm thầm thở dài, hy vọng Lăng Sầm có thể thích Lục Kiêu dù chỉ một chút thôi, Lục Kiêu trước kia là một người thật sự không tồi. Tuy rằng sau khi bị thương tính cách có phần cổ quái. Nhưng nếu có Lăng Sầm ở bên, lại thật sự yêu thích Lục Kiêu, biết đâu có thể tìm lại một Lục Kiêu khoáng đạt ngày trước.
“Lão phu nhân.” Một người giúp việc bưng đến một ly rượu trái cây màu đỏ, đi đến đưa cho bọn họ.
Lục lão phu nhân buông tay Lăng Sầm, cầm lấy ly rượu mỉm cười đưa cho cậu: “Con ngoan, trời hôm nay hơi lạnh, con uống ít rượu cho ấm người.”
Lăng Sầm cũng cười, cầm lấy: “Cảm ơn ngài.” Nói rồi đem cả ly rượu uống cạn, lại nhẹ nhàng đặt ly rượu vào khay trên tay nữ giúp việc.
“Con đi lên trước nhé?” Lăng Sầm nhìn Lục lão phu nhân dò hỏi, khi nàng gật đầu đồng ý mới bình tĩnh nói chúc ngủ ngon và bước lên lầu.
Một nữ giúp việc tiến đến, cung kính dẫn đường cho Lăng Sầm: “Tiên sinh, mời ngài đi lối này.”
Lăng Sầm cảm thấy hơi choáng váng, có thể là do tác dụng tâm lý.
Kiếp trước, hắn cũng uống ly rượu này, sau khi vào phòng Lục Kiêu liền cùng nhau nhiệt tình thân mật, nước chảy thành sông. Sau này, cậu nhớ lại thái độ của Lục lão phu nhân khi đưa ly rượu này, thì đoán ra trong đó chắc chắn có bỏ thuốc thúc tình. Điều này làm cậu càng hận Lục Kiêu, hận Lục gia, nên mấy năm sau đều không muốn bước chân vào Lục gia. Dù Lăng Sầm biết rõ, trong đêm tân hôn, Omega bắt buộc phải cùng Alpha của mình kết hợp, nhưng ly rượu này lại là một cái cớ, để cậu lấy ra vịn vào mà đay nghiến Lục Kiêu, bộc lộ khổ sở của bản thân, thậm chí là coi thường Lục Kiêu.
Nhưng vào giờ phút này, Lăng Sầm biết rõ ly rượu này có thuốc thúc tình, cậu lại càng vui vẻ uống. Lục lão phu nhân lo lắng cậu không chịu cùng Lục Kiêu kết hợp mới phải dùng thủ đoạn này. Trước đây, Lăng Sầm không yêu Lục Kiêu nên tất nhiên là hận không xảy ra chuyện gì. Nhưng hiện tại… Lăng Sầm cười “dam dang”, Lục lão phu nhân lo nhiều quá rồi, có rượu hay không, có thuốc hay không, tối nay chồng cậu là của cậu, cậu cam tâm tình nguyện mà được kết hợp cũng chồng mình.
So với Lục Kiêu, bản thân Lăng Sầm chắc còn mong đợi giờ phút này hơn.
Tiểu kịch trường
Lăng Sầm kích động xoa tay, cười dam dang: Chúng ta hiện tại! LẬP TỨC! CÙNG LĂN GIƯỜNG NÀO! σ(≧ε≦σ)
Lục Kiêu: Ngươi từ từ, suy xét lại đã…. (điên cuồng xua tay cự tuyệt 〣( ºΔº )〣)