Lăng Sầm vắt hết cả óc tự hỏi xem chuyện này nên nói thế nào với Lục Kiêu.
Không biết có phải Alpha bây giờ rảnh đến phát rồ hết rồi hay không, rõ ràng cậu đã kết hôn, thế mà cứ hết người này tới người khác muốn ‘theo’ cái gì mà ‘đuổi’, thiệt là đau trứng, không biết nên làm sao.
“Xin lỗi ngài, tôi không thể đi được, ngày mai tôi đã kín lịch trình rồi, do hiện tại tôi đang dồn công việc lại để sớm hoàn tất cho xong. Tôi hi vọng có thể tranh thủ thời gian để có thể sớm trở về với chồng, cũng như có thêm thời gian nghỉ phép để ở bên anh ấy.” Lăng Sầm ‘lễ phép’ nhắn tin từ chối, cũng nhắc đến chồng mình để Chris biết khó mà lui.
Nhắn tin xong thì lại mặt ủ mày ê, mở lên giao diện liên lạc cá nhân với Lục Kiêu ngồi nhìn ngây ngốc. Chuyện của Kane có thể xem như là một chút kích thích khiến cho Lục Kiêu có thêm động lực để phục hồi thân thể. Với lại hạng người như Kane cũng không đáng để vào mắt. Nhưng Chris thì không giống vậy. Hơn nữa, một lần thì còn có thể giải thích cho qua, chứ cứ hết người này đến người khác, Lăng Sầm cũng không biết phải nói thế nào, dù gì cũng có câu ‘không có lửa sao có khói’, cậu không làm gì sao ai cũng xúm vô đòi theo đuổi cậu. Nhưng cũng may, Chris không phải kiểu người dây dưa, cậu đã từ chối chắc hắn cũng đủ tự tôn để hiểu.
Thôi, không bằng cậu cũng bỏ qua chuyện này, Carl không có ở đây, cũng sẽ không có ai nói cho Lục Kiêu biết. Lăng Sầm rối rắm một hồi, mang theo một cõi lòng đầy tâm sự lên giường đi ngủ, giấc ngủ không quá an ổn làm buổi sáng cậu ngủ quên, tận lúc Hailey đến gọi cậu mới thức dậy. Bất đắc dĩ phải để cô vào phòng ngồi đợi.
Hailey cũng đã cân nhắc vấn đề giải ước với Pailipek cả tối, nên xử lý thế nào và làm gì tiếp theo cô cũng đã có ý tưởng, hôm nay sẽ thảo luận cùng Lăng Sầm. Bọn họ không có người chống lưng, Hòa Thịnh cũng không còn coi trọng, hai người phải tự lo mọi chuyện, cảm giác cứ như một gánh hát rong vậy.
Hailey rầu rĩ ngồi trên ghế ngó quanh, bất ngờ bị thu hút bởi một ít ánh sáng phản xạ lấp lánh trên đống quần áo hỗn độn đêm qua Lăng Sầm mới cởi ra. Hailey tò mò đi đến cầm lên, là một chiếc khăn lụa tinh xảo, bọc lấy một sợi dây chuyền bạch kim. Cũng không phải là đồ gì quý giá… sao Lăng ca lại phải cởi ra trước khi tắm? Cô nhấc hẳn chiếc khăn lên thì thấy được chiếc nhẫn được luồn qua sợi dây chuyền.
Hailey thấy trái tim mình đập mạnh một phát, cẩn thận cầm chiếc nhẫn lên, nhìn ở bên trong thấy được logo nhãn hiệu, là một thương hiệu trung cấp. Hailey nhíu mày. Đúng là phong cách của Lăng Sầm theo hướng đơn giản, thoải mái, nhưng là người cũng có danh tiếng trong giới giải trí, trang sức đeo trên người phải dùng hàng cao cấp, như vậy mới không bị chê bai về xu hướng thời trang. Trước đây, Lăng Sầm có chuyên viên tạo hình phụ trách chuẩn bị trang phục, sau bị Hòa Thịnh gọi về, tự Lăng Sầm ăn mặc vẫn khá chú trọng, không khiến cho fan hoặc người trong giới có ý kiến gì.
Chiếc nhẫn này, cũng không có gì quý, lại không mang trên tay mà đeo trong người, có nghĩa là không muốn người khác chú ý. Khi tắm cũng phải tháo xuống xem ra lại càng quý trọng, chỉ có một khả năng… Hailey nghĩ đến mà cảm thấy cả người choáng váng, không thể nào đâu nha…
“Hailey, sao em ngồi ngốc ra đó vậy?” Lăng Sầm ăn mặc chỉnh tế từ nhà tắm bước ra, thấy Hailey ngồi cứng còng trên ghế sô pha thì ngạc nhiên hỏi, mới nãy còn bình thường mà, sao giờ như bị dọa chết khiếp vậy nè.
“Lăng ca, anh ngồi đi.” Hailey kéo Lăng Sầm ngồi xuống. Đồ vật được nắm chặt trong tay khẽ buông ra, dây chuyền mắc ở ngón tay nàng, còn chiếc nhẫn theo trọng lực rơi xuống, đung đưa lay động. “Lăng ca, đây là cái gì?” Hailey nhỏ giọng hỏi, cô cũng không biết mình muốn nghe đáp án gì nữa.
Lăng Sầm cũng không trách cô tự tiện đụng vào đồ vật cá nhân của mình. Vươn tay nhận lấy dây chuyền, đem khóa tháo ra, lấy chiếc nhẫn mang vào ngón tay áp út, vừa khít.
“Thật đẹp đúng không? Đây là nhẫn cưới của anh.” Nói rồi duỗi bàn tay ra cho Hailey ngắm.
Vừa nghe xong Hailey nhảy dựng lên, chạy đến kéo kín tất cả màn cửa.
“Hailey… Đây là tầng 60…” Lăng Sầm bất đắc dĩ nhắc một chút nhưng Hailey vẫn xác định mọi thứ kín kẽ mới quay trở lại ghế ngồi.
“Lăng ca, chuyện này từ khi nào..?”
“Chính là lần nghỉ phép trước khi quay phim “Thiên lý chi ngoại”, thật ra lần đó anh nghỉ để làm lễ kết hôn.”
“Này….Này… cũng đột xuất quá..quá..” Hailey hoảng hốt đến lắp bắp.
“Anh biết, nhưng anh rất vui vì gặp được anh ấy.”
“Các anh, làm sao mà quen biết nhau?” Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Lăng Sầm, làm Hailey nghĩ đến một mối tình cảm động trời đất.
“Gene ghép đôi.” Lăng Sầm thản nhiên nói ra một đáp án không thể tin được.
Hailey tắt tiếng ngay lập tức. Gene ghép đôi là một hành động vẫn đang bị lên án là vô nhân đạo đối với Omega, không thể nào tin được người như Lăng ca mà cũng vấp phải chuyện này…
“Nhưng số anh may lắm, có được một người chồng như ý, anh ấy là một người rất ưu tú.” Lăng Sầm thấy biểu tình của Hailey thì bật cười giải thích.
Hailey nhớ đến lần trước Lăng Sầm được nhận một đóa hoa trong hộp pha lê cũng vui hết cả ngày, còn lấy ra khoe cô, hỏi lại quả nhiên được xác nhận ngay.
“Đúng nha, là anh ấy tặng cho anh đó, đẹp lắm đúng không?”
Hailey cắn cắn môi. Bây giờ cô đã hiểu tại sao từ khi bắt đầu quay phim, Lăng Sầm đều chú ý giữ khoảng cách với người ngoài, xuất hiện bất cứ người nào theo đuổi thì lập tức thẳng thắn cự tuyệt.
“Lăng ca… anh thực sự hài lòng sao?” Hailey hỏi nhưng cũng không dám nhìn mặt Lăng Sầm, làm sao có thể thực sự hài lòng, bị bắt lấy một Alpha hoàn toàn xa lạ, không thể tự lựa chọn cuộc sống của mình. Trong khi đó, với dung mạo, tính cách của Lăng ca, có thể lựa chọn một Alpha tốt nhất.
“Anh thật sự rất vui.” Nghĩ đến Lục Kiêu, trong lòng càng cảm thấy ngọt ngào. Lăng Sầm cũng hiểu nỗi băn khoăn của Hailey, trầm ngâm một chút rồi nói:
“Anh biết chuyện gene ghép đôi có vẻ khó chấp nhận, anh cũng không chấp nhận được chuyện đó với bất cứ một người nào khác, nhưng với anh ấy, anh lại cảm thấy đó là may mắn của cuộc đời mình…” Lăng Sầm mỉm cười đầy hạnh phúc.
Hailey vẫn có hơi lo lắng nhưng cũng vui cho Lăng Sầm. Hạnh phúc thật hay không nhìn là biết ngay. Nếu đã vậy, việc của cô bây giờ là sẽ đề ra các phương pháp giải quyết khi một lúc nào đó chuyện này được đưa ra ánh sáng. Khi bàn chuyện này với Lăng Sầm, một số vấn đề về đại ngôn, về phim ảnh, Lăng Sầm còn tỏ ý chồng của cậu cũng có thể giúp giải quyết một số chuyện. Điều này khiến Hailey càng an tâm, có lẽ, bạn đời của Lăng ca cũng là một người có thực lực nhất định.
“Tạm vậy đi, chúng ta cũng nên đến đoàn phim rồi.” Lăng Sầm gật đầu, hai người cùng đứng lên đi đến phim trường.
Hôm qua Lăng Sầm cũng nhận được một lời mời của Morris, thông qua một người bạn trong giới giải trí, cậu cũng đã uyển chuyển cự tuyệt. Lăng Sầm nghĩ cố gắng qua thêm mấy ngày thôi, phim đóng máy cậu sẽ lập tức về Đế Tinh. Morris dù có năng lực lớn đến mấy cũng không thể nào vào Lục trạch túm cậu đi được. Lăng Sầm tính toán cũng chu đáo đó nhưng lại quên mất cậu nghĩ ra thì người khác cũng nghĩ ra.
Hôm nay, còn chưa quay cảnh đầu tiên trong ngày, đã thấy Hailey chạy vào phòng nghỉ gọi:
“Lăng ca, nhà sản xuất bộ phim đến, yêu cầu được gặp anh, đạo diễn Caleb gọi anh qua…” Hailey hơi ái ngại nói, “Là một nam nhân, em cảm thấy yêu cầu hơi lạ.”
Lăng Sầm đang ngồi xem lại kịch bản, nghe lời của Hailey thì trong lòng nhất thời như bị đè nặng một cái, cảm thấy có chút bất an. Nhưng đây là đạo diễn gọi cậu, cậu không thể không đi, chưa kể đối phương lại còn là nhà sản xuất.
Lăng Sầm đầy miễn cưỡng đứng lên.
“Lăng ca, anh thay quần áo đã.” Hailey ở bên cạnh đã vội loay hoay lựa cho cậu một bộ quần áo chỉn chu. Nếu lọt vào mắt nhà sản xuất thì sẽ có cơ hội nhận được các kịch bản tốt, vẫn là nên chú ý một chút. Lăng Sầm lại xua tay, bước đi luôn.
“Đạo diễn, ngài kêu tôi?” Lăng Sầm bước vào phòng đạo diễn, thấy đạo diễn Caleb đang ngồi cùng một nhóm vài Alpha bụng phệ, họ ngồi xoay quanh một nam nhân anh tuấn.
Morris mỉm cười nhìn Lăng Sầm. Cậu cảm thấy da đầu tê rần lên, nghiêm mặt không biểu cảm.
“Đúng rồi, cậu đến đây, tôi muốn giới thiệu cậu.” Đạo diễn vẫy tay, rồi dẫn cậu đến giới thiệu với từng người.
Lăng Sầm biết có thể khién đạo diễn Caleb nhiệt tình vậy thì chắc trong phòng toàn là các nhà đầu tư cho bộ phim này, ai cho tiền người ấy là cha mẹ.
“Chào ngài, rất vui được biết ngài.” Lăng Sầm treo lên mặt một nụ cười mỉm chuyên nghiệp theo sau đạo diễn, theo thứ tự mà chào hỏi từng người.
“Vị này chính là Richard tiên sinh.”
“Chào ngài,…” Lăng Sầm vừa mở miệng, Morris đã đứng dậy, nho nhã lễ độ cắt ngang:
“Cứ gọi tôi là Morris là được, tôi có xem qua rất nhiều tác phẩm của em, em là một diễn viên vô cùng xuất sắc.” Ý tứ khen tặng rõ ràng, biểu cảm chân thành, biểu lộ thân thiết, cao ngạo vừa đủ để phô bày sức mạnh của một Alpha, nhưng cũng lịch thiệp vừa đủ để nhận ra là người có thân phận, địa vị ở tầng lớp quý tộc. Dung mạo anh tuấn lại còn khẽ mỉm cười ấm áp như gió xuân, diễn cũng tròn vai lắm. Nếu Lăng Sầm như một Omega chưa nếm mùi đời, sẽ rung động, ngạc nhiên và bị hấp dẫn. Thái độ này lại càng vừa vặn để một diễn viên muốn tìm cơ hội có thể trèo lên.
“Vâng, cảm ơn Morris tiên sinh đã khen tặng.” Lăng Sầm khẽ gật đầu, vẫn mỉm cười theo công thức, mắt cũng không nhìn thẳng. Đây là cậu đã cố hết sức để che dấu sự bài xích rồi đó.
Cảm ơn, rồi sao nữa… Sau đó đâu??? Sao không thuận thế lấy lòng? Sao không ra vẻ thân thiết? Morris tươi cười có chút cứng đờ, cái này không giống dự tính của hắn. Lăng Sầm khi nói chuyện với những người trước còn hỏi thăm thêm 2 câu, sao tới hắn chỉ cảm ơn rồi thôi. Nụ cười dần tắt, sắc mặt cũng có chút hơi khó coi. Đạo diễn Caleb quen thuộc với Lăng Sầm, biết cậu lại muốn giữ khoảng cách nên chen vô giải vây ngay. Lăng Sầm cũng vội vã kiếm cớ rời đi.
Tất nhiên Morris không thể nào dễ dàng như vậy đã chịu buông tay. Hắn còn muốn bắt Lăng Sầm tới tay, như vậy mới có cái mà xỉ nhục Lục Kiêu. Hơn nữa, loại hình như Lăng Sầm, cũng hợp nhãn lắm, nhìn là biết trên giường có bao nhiêu phóng đãng, một thằng tàn tật làm sao mà thỏa mãn cậu được. Mà cũng cao ngạo lắm, chắc còn muốn chơi lạt mềm buộc chặt đây mà.
Morris cũng tìm cái cớ đi ra khỏi phòng tìm Lăng Sầm. Tìm đến phòng nghỉ của Lăng Sầm, thấy cậu đang xoay lưng hơi cúi đầu thì bắt chuyện
“Em đang xem gì vậy?” Morris tự tin người như Lăng Sầm chỉ cần 3 ngày là hắn có thể bắt tới tay, dạng Omega này hắn đã gặp rất nhiều, nhìn là biết đây là loại người hám danh lợi, tiền tài, bản tính thích thỏa mãn, dễ sa đọa.
Morris chỉ nghĩ đến có thể chụp một tấm người này lõa thể trên giường, gửi cho Lục Kiêu là cảm thấy cả người rạo rực vui sướng. Nhìn thấy vợ mình lên giường cùng hắn, đầu đội một mảng xanh rờn, chắc Lục Kiêu sẽ không thể nào chịu đựng nổi mà phát điên. Hắn cứ nghĩ, đời này Lục Kiêu không bao giờ có thể trở mình, không ngờ gần đây lại nghe nói tình huống của anh chuyển biến tốt hơn, chẳng những đến đại học diễn thuyết, còn được mời làm giáo viên thỉnh giảng. Hắn không cho phép chuyện này xảy ra.
“Không nhìn gì cả, mắt đau, đang nhắm mắt nghỉ ngơi.” Lăng Sầm lạnh nhạt trả lời, đầu không quay lại, mắt cũng không mở ra.
“….” Morris lại bị làm cho cứng họng, không biết nói tiếp cái gì…
Tiểu kịch trường:
Morris: “Em đang nhìn gì vậy?”
Lăng Sầm: “Nhắm mắt, cái gì cũng không nhìn, sợ nhìn thấy một số thứ làm bẩn mắt.”
Morris: “…” Sao lần nào cũng có cảm giác như bị nhét cái gì vô bản họng vậy.
Lạc Yên: Dạo này bận quá, mới đổi site làm nên quá nhiều thứ cần thích nghi, cũng như triển khai nhiều cái mới, hông có thời gian edit, mọi người thông cảm.