Thái tử cùng thái tử phi hai người ở lúc cửa hoàng cung gần đóng thì chạy trở về, cuối cùng đã tới Dục Khánh Cung, thái tử phi lúc này thực sự suy kiệt gục xuống, trong lòng ôm củ cải đỏ, cả người vùi ở trong lòng thái tử ngủ say.
Thái tử nhìn thái tử phi mệt mỏi ngủ, thầm nghĩ lúc nãy thật sự đã đem thái tử phi dày vò đến kiệt sức, đưa tay nhéo nhéo gương mặt của thái tử phi, thấy nàng nhíu mày, thái tử cười đắc ý, phân phó phu xe trực tiếp chạy thẳng đến chỗ thái tử phi ở, toàn bộ thời gian ngồi trên xe ngựa không đánh thức thái tử phi, mà là để Trữ ma ma đem củ cải đỏ ôm trở về sân viện của nó an trí cho tốt, còn hắn tự mình đem thái tử phi ôm xuống xe ngựa, vào trong tẩm điện thái tử phi.
Dọc theo đường đi đến tẩm điện, cung nữ đang làm nhiệm vụ ở sân viện của thái tử phi mắt đều trợn tròn mắt, thái tử thế mà tự mình ôm thái tử phi tiến vào nội thất! Có người ánh mắt sắc bén thấy thái tử phi nhắm mắt lại, trông như đang ngủ say, thậm chí suy đoán thái tử phi có phải là té bất tỉnh hay không, mà người hại thái tử phi té xỉu không còn nghi ngờ gì nữa đó chính là thái tử điện hạ, cho nên thái tử mới có thể ôm lòng hổ thẹn bồng thái tử phi trở về đây.
Không thể trách bọn họ tưởng tượng thái tử như vậy, thật sự là ở trong ấn tượng các nàng, quan hệ giữa thái tử và thái tử phi hiện tại có thể dùng từ ngữ không hợp nhau để hình dung, tuy rằng thái tử có đến chỗ thái tử phi, thế nhưng hầu như chưa từng ở lại qua đêm, cho nên thái tử cùng thái tử phi chỉ cần ở gần sát bên nhau sẽ làm cho các nàng kinh ngạc không thôi.
Trữ ma ma an trí xong xuôi cho tiểu a ca củ cải đỏ, để vú em và cung nữ thái giám của nó trông trừng, sau đó trở về thái tử phi tẩm điện, mới vừa vào tẩm điện, đã bị Lý ma ma kéo đến một bên, thần bí hề hề mà hướng nội thất nhìn lại, hỏi, “Trữ tỷ tỷ, thái tử sao đột nhiên đối tốt với chủ tử như vậy, ta coi thế này có cái gì đó không đúng a.”
Lý ma ma mặc dù chính là khe khẽ nói, thế nhưng không thể ngăn cản Cam Thảo Cam Dược đều vội vàng chụm đầu lại, tất cả ánh mắt đều chăm chú nhìn vào người Trữ ma ma.
Trữ ma ma nghĩ đến thái tử và thái tử phi lúc từ nội thất ôn tuyền đi ra, nghĩ lại sắc mặt của hai người, chỉ biết chuyện xảy ra là chuyện tốt, lúc này nghe được Lý ma ma hỏi, hơi cao hứng hạ giọng nói, “Làm sao lại không biết. Ta nói cho các ngươi biết, chủ tử chúng ta lúc này đạt được mục đính rồi, thái tử rốt cục thấy được chủ tử chúng ta tốt. Các ngươi chưa có thấy lúc thái tử ôm chủ tử xuống xe ngựa đâu, vẻ mặt ôn nhu, chủ tử cuối cùng cũng hết khổ rồi.”
Lời này vừa nói ra, trên mặt những người khác đều giãn ra, “Đúng vậy, chủ tử không chỉ có sinh tiểu chủ tử, còn được thái tử gia sủng ái, cuối cùng đã có thể ngẩng đầu.”
Mấy người xì xào bàn tán một hồi, chợt nghe bên trong nội thất có tiếng ho khan, thanh âm của thái tử truyền ra, “Còn không bưng một chén trà nóng tiến đến.”
Thái tử ở bên trong thất có thể loáng thoáng nghe được tiếng xì xào bàn tán bên ngoài, trong lòng thầm bất mãn, thái tử phi đối với những tên nô tài này quá khoan dung, mới có thể để cho các nàng có gan đem chuyện của chủ tử ra bàn tán, chờ thái tử phi tỉnh lại, nên hảo hảo nói nàng một câu.
Thái tử mới vừa nghĩ như vậy, chỉ thấy thái tử phi được ôm đến trên giường nằm từ từ tỉnh lại, chớp mắt một cái nhìn ngắm xung quanh, “Nhanh như vậy đã trở lại Dục Khánh Cung sao.”
“Ngươi là ngủ mơ mơ màng màng, chúng ta thiếu chút nữa không kịp trở lại, cửa cung đều sắp đóng.” Thái tử thấy thái tử phi tỉnh, trả lời, lại hỏi, “Còn cảm thấy chỗ nào không khỏe?”
Thái tử phi được thái tử nhắc tới, mới phát giác cả người đều có chút bủn rủn, nghĩ đến lúc nãy cùng thái tử chơi đùa, thở ra một hơi, “Vẫn còn sống, có hơi khát.”
“Cô đã cho người mang trà vào đây.” Thái tử nói, nghe được tiếng đập cửa ngoài nội thất, quay đầu nhìn sang, “Vào đi.”
Trữ ma ma mang theo Cam Thảo bưng một bình chè (trà) xanh ngâm sương và một bình nước nóng đi vào, đặt ở trên bàn, rót hai ly trà, trình lên thái tử và thái tử phi, “Thái tử điện hạ, chủ tử, mời uống trà.”
Thái tử phi giương mắt thấy có nước nóng, khoát tay áo, “Đổi chén nước nóng cho bổn cung.” Lúc này thái tử phi uống không nổi nước chè xanh, phải nói rằng nước chè xanh bây giờ không giải khát bằng nước nóng.
Trữ ma ma nghe vậy, vội vàng đổi một chén nước trình lên cho thái tử phi, thái tử đưa tay đem chén nước kia cầm ở trong tay, phất tay để đám người Trữ ma ma lui xuống phía dưới, đợi người lui ra ngoài rồi, hắn mới dìu thái tử phi đứng lên, “Thế nào ngay đến khí lực đứng dậy cũng không có? Cô thấy ngươi cũng không phải người yếu đuối như vậy a.”
Nói, rồi tự mình uống một hớp nước, thử độ ấm nước xem vừa chưa, đã đem cái chén bưng tới bên môi thái tử phi, “Nào, trước tiên làm trơn cổ.”
Thái tử phi vô cùng kinh ngạc nhìn cái bộ dáng cùng vẻ mặt hiền lành của thái tử, cúi đầu liền thuận theo mép chén, uống một hớp nước, mới nói, “Ngươi hôm nay thế nào lại đối với ta tốt như vậy, có biết là bản thân mình hơi quá trớn hay không?”
Tay thái tử cầm cái chén ngưng lại, nghĩ đến hai người ở trong phòng ôn tuyền lớn mật làm chuyện kia, híp mắt cười, “Cái này không phải là ngươi tình nguyện sao, gì mà quá phận chứ? Cô đối tốt với ngươi, ngươi còn không vui sướng hài lòng sao?” Nói xong lại cho thái tử phi uống thêm mấy ngụm nước, “Được rồi, ngày hôm nay cô thấy ngươi quá mệt mỏi, uống nước xong lại đi nghỉ một lát, chờ lát nữa bữa tối được bưng lên dùng xong thì ngủ tiếp đi.”
“Không muốn, hôm nay không muốn ăn, ta chỉ muốn ngủ thôi.” Thái tử phi lắc đầu, nhìn thấy thái tử còn rất sung sức tràn đầy tinh thần thì bất mãn trừng mắt, thực sự đã quá coi thường tinh lực của thái tử. “Ngươi cũng sớm đi nghỉ một chút đi, đừng quấy rầy ta.”
Thái tử đem cái chén để qua một bên, nói như thể nó là chuyện đương nhiên, “Cô không nghỉ ngơi ở nơi này thì đi chỗ nào nghỉ, tới tới lui lui phiền phức. Chờ tới lúc bữa tối mang lên, ngươi nhiều ít cũng nên dùng một chút.”
Thái tử phi đối mặt với thái tử như vậy có chút không biết làm sao, vẻ mặt như đang quan tâm người bị bệnh, chẳng lẽ đổi tính?
Thái tử phi cuối cùng vẫn ăn vài thứ điền bụng, vừa định ngã đầu nghỉ ngơi, đã bị thái tử dựng dậy, “Mới vừa dùng bữa xong, không nên ngủ ngay, đối với thân thể không tốt, đứng lên đi lại một chút cho tiêu cơm.”
“Đi.” Thái tử phi đáp, cả người tựa lên ở trên người thái tử, để hắn mang theo đi lại cho tiêu thực, mắt lại nhắm lại.
Chờ thái tử đi một vòng, lúc quay đầu nhìn thái tử phi, mới phát hiện thái tử phi đã ngủ từ lúc nào, nhìn khuôn mặt say ngủ, trong lòng thái tử gia cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ, hắn hiếm khi nào kiên trì đối đãi với thái tử phi như thế, kết quả thái tử phi trực tiếp bỏ qua sự ân cần chăm sóc của hắn, cứ thế mà ngủ, nếu không phải là bởi vì ngày hôm nay hắn được thỏa mãn không tệ lắm, hắn sao có thể để thái tử phi không đếm xỉa đến hắn như thế.
Hừ, thái tử nghĩ, có chút bị tức giận mà đem thái tử phi dời đến trên giường, sau đó tự mình cũng nằm trên giường, ngã đầu liền ngủ, kỳ thực ngày hôm nay hắn cũng có chút mệt mỏi.
Ngày hôm sau, thái tử đúng giờ lên triều tỉnh lại, mắt mở liền thấy thái tử phi cuộn tròn trong lòng, sực nhớ ngày hôm nay còn là nghỉ lễ, không cần phải vào triều, Vì vậy muốn ngủ tiếp một hồi, thế nhưng thế nào cũng đều không ngủ được, lại bóp lấy mũi thái tử phi, làm thái tử phi ngạt thở tỉnh lại.
Thái tử phi mở mắt ra có chút tức giận nhìn thái tử, lại bị thái tử hôn một cái, “Tĩnh Nghiên, hôm nay rảnh rỗi, hay là cô mang ngươi xuất cung đi chơi?”
Thái tử phi lau chỗ bị hôn một cái, ngáp một cái, “Xuất cung sao, đương nhiên được a, nhưng mà để hôm sau đi, hôm nay ta muốn đi Từ Nhân Cung, cùng thái hậu bàn một ít chuyện xử lý cung vụ mà, sợ là không rảnh.”
“Ngày mai để cô coi có thể lại dẫn ngươi đi hay không.” Thái tử nghe xong, ngẫm lại liền nói.
Lúc này thái tử phi đã hoàn toàn tỉnh ngủ, lại được nghe lời này của thái tử, hoàn hồn, “Dận Nhưng, ngày hôm nay sao ngươi lại tốt như vậy? Còn muốn mang ta xuất cung?” Cái này thật là hiếm thấy, thái tử khi nào có chuyện tốt lại nghĩ đến hắn?
Thái tử nghe vậy bất mãn liếc nhìn thái tử phi, “Chẳng lẽ cô trước đây đối với ngươi còn chưa đủ tốt, nói gì thì nói. Hai ngày này là lúc cô rảnh rỗi, mới có thể mang ngươi xuất cung, trong ngày thường đào đâu ra thời gian.”
“Ha hả.” Thái tử phi rất muốn đem chuyện hai người đánh nhau trước đây mỉa mai lại, thái tử là quý nhân hay quên, đã quên bọn họ có một vài lần tức giận đánh nhau, nếu không phải vậy hôm nay thái tử vừa thay đổi thái độ, làm sao lại nghi ngờ hắn như vậy chứ? Cũng bởi vì có nhiều lần trước đó. Nhưng mà lời đến khóe miệng, thái tử phi lại thấy nhắc lại chuyện cũ thật không có ý nghĩa, liền thuận miệng nói, “Dận nhưng, vậy chờ ngày mai chúng ta xuất cung đi.”
“Được, cô rửa mặt xong đi gặp hoàng a mã một chút, coi xem ngày mai có chuyện gì không, hôm nay năng xử lý xong những chuyện cần xử lý trước, không được thì để làm sau, ngày mai dẫn ngươi đi hoàng a mã biệt cung.” Thái tử suy nghĩ nói, sau đó đứng dậy để người tiến vào hầu hạ.
Thái tử phi vừa nghe, thái tử ngày hôm nay thật là có lòng tốt, nói chuyện quá hợp, liền vội hỏi, “Có thể tiện đường đến Thạch phủ một chuyến không, ta đã lâu không có trở về.”
“Cái này… Cái này không được, cô không thể tùy ý đi đến phủ của các đại thần, cho dù là Thạch phủ, đó cũng là không thể.” Thái tử mới vừa nói, chỉ thấy thái tử phi có chút thất vọng, liền đổi giọng, “Cô có thể đi hỏi hoàng a mã, nếu ông cho phép, đi Thạch phủ cũng không phải không được.”
“Được rồi, nói đùa với ngươi thôi, không cần đi hỏi hoàng a mã, ta biết ngươi không được thuận tiện.” Thái tử phi cười cười nói, Khang Hi chưa chắc sẽ cho phép thái tử đi Thạch phủ, thái tử có phần nghĩ cho hắn đã rất tốt rồi.
Có điều thái tử đột nhiên tốt như vậy, không biết là bởi vì chuyện hôm qua ở ôn tuyền không, chẳng lẽ phối hợp theo ý của hắn một hồi, thái tử đã đủ hài lòng? Hắn lại dễ dụ như vậy sao? Thái tử phi nhìn về phía thái tử đang có tâm trạng không tệ lắm, có chút không chắc chắn, nếu quả thật là như vậy, sau này muốn thái tử đáp ứng cái gì, ngủ cùng thái tử vài lần không phải xong sao? Thái tử phi lắc lắc đầu một cái, đem cái cách làm buồn cười của mình lắc bay, sau đó cũng từ trên giường đứng lên, chuẩn bị rửa mặt chải đầu bắt đầu một ngày mới.
Thái tử sau khi rời đi, thái tử phi không bao lâu cũng đi Từ Nhân Cung, hôm nay Từ Nhân Cung cũng không náo nhiệt, bởi vì còn đang nghỉ lễ, các phu nhân ở nhà chăm sóc gia đình, tiến cung yết kiến dâng tặng lễ vật các phi tử khác cũng vội vội vàng vàng, ở chỗ thái hậu nơi này náo nhiệt vài ngày, thái hậu lão nhân gia chính là chịu không nổi liền giải tán mọi người, cho nên lúc thái tử phi đến, Từ Nhân Cung có chút vắng vẻ, chỉ có cung nữ ở trước cửa điện gạt tuyết.
Chờ vào Từ Nhân Cung, chỉ thấy Quế ma ma bên người thái hậu từ sau tấm bình phong đi ra, tiến lên hành lễ với thái tử phi, “Thái tử phi cát tường, thái hậu lão nhân gia ngày hôm nay có chút không khỏe, còn chưa ngủ dậy.”
“Làm sao lại không khỏe? Đã truyền gọi thái y chưa?” Thái tử phi vừa nghe, vội hỏi, “Bổn cung có thể xem thái hậu không?”
Quế ma ma nghe vậy, dừng một chút, “Hồi bẩm thái tử phi nương nương, đã cho gọi thái y. Thái hậu còn đang ngủ, sợ còn không tiện để thái tử phi nương nương đi vào.”
Trong ngày thường thái hậu đã sớm tinh thần ngời ngời rời giường, xem ra hôm nay là thân thể thật sự không khỏe.
“Vậy bổn cung trước tiên ở bên ngoài chờ, chờ thái hậu tỉnh tái vào xem người. Bổn cung không thấy người trong lòng thật không yên.” Thái tử phi còn là quan tâm thái hậu, dù sao sau khi tiến cung, người thứ nhất đối tốt với hắn như thế chính là thái hậu lão phật gia, còn thường chỉ điểm cho hắn.
Quế ma ma có chút cảm động, “Thái tử phi có lòng, nô tỳ đi vào nhìn thái hậu xem người đã tỉnh chưa.”
Thái tử phi chờ sau khi Quế ma ma tiến vào nội thất, an vị ở trên ghế, một lát sau, chợt nghe tiếng Quế ma ma đi ra, “Thái tử phi nương nương, thái hậu cho gọi người vào.”
Thái tử phi nghe xong, vội vàng đứng dậy, cùng Quế ma ma đi vào thấy thái hậu vừa mới rời giường, sắc mặt của thái hậu cũng không tệ lắm, thái tử phi liền yên lòng, hỏi, “Hoàng a ma, thân thể của ngươi hôm nay cảm thấy thế nào, khỏe hơn không?”
Thái hậu thấy thái tử phi vẫn rất cao hứng, “Khá, đêm qua ra mồ hôi một trận, nhẹ nhàng khoan khoái, hôm nay liền ngủ quên. Tĩnh Nghiên thế nào lại tới đây, ai gia hôm qua nghe nói thái tử mang con xuất cung đi ôn tuyền thôn trang ngâm nước nóng.”
Thái tử phi thấy thái hậu đều đã biết, chắc hẳn hậu cung cũng đều đã biết chuyện hắn đi ôn tuyền thôn trang, nhân tiện nói, “Đúng vậy, hoàng a ma, hôm qua đi một ngày đêm, cả Hoằng Thăng cũng đều mang đi. Hoàng a ma, nếu có thời gian rảnh, người cũng có thể xuất cung đi ôn tuyền thôn trang tắm suối nước nóng, nghỉ dưỡng.”
“Thực sự sao? ai gia nên tìm cơ hội cũng nên đi như vậy một chuyến.” Thái hậu nghe xong gật đầu, “Ta già rồi, không dãn gân dãn cốt thật không thoải mái. Con hôm nay đến đây là có chuyện gì thế?”
Thái tử phi lắc đầu, ngày hôm nay tới đây cũng là hỏi một chút ít chuyện cung vụ, thái hậu thân thể không khỏe, cũng không muốn đem việc này ra phiền bà, nhân tiện nói, “Hồi bẩm hoàng a ma, Tĩnh Nghiên rảnh rỗi, hôm nay tới đây thăm hoàng mã ma, cũng để thỉnh an người.”
Thái hậu nghe xong rất thư thái, “Hảo hảo hảo, ai gia hôm nay tuy khỏe hơn một chút, nhưng vẫn là có chút mệt, ngươi nếu thật có việc, nên đến Khôn Ninh Cung tìm Tô Ma Lạt Cô, nàng là thị nữ của thái hoàng thái hậu, mỗi năm lại già thêm, nên đi gặp nàng một chút, mới là làm tròn cấp bậc lễ nghĩa của bậc tiểu bối.” (Tô Ma Lạt Cô là vú em của Khang Hi)
“Hoàng a ma nói rất đúng.” Thái tử phi gật đầu.
Lại cùng thái hậu nói vài câu, thái tử phi liền từ Từ Nhân Cung xin cáo lui, chuyển sang đường khác đi Khôn Ninh Cung gặp Tô Ma Lạt Cô, Tô Ma Lạt Cô từ lúc thái hoàng thái hậu băng hà vẫn ở lại Khôn Ninh Cung, sau này Khang Hi sợ bà lẻ loi một mình, đã đem thập nhị a ca giao cho bà nuôi nấng.
Thái tử phi vừa đến Khôn Ninh Cung, liền gặp được thập nhị a ca mang theo thiếp thân tiểu thái giám của hắn cũng hướng Khôn Ninh Cung đi, lúc cùng chung đường tới đó, thập nhị a ca nói hắn muốn mời Tô Ma mụ mụ xuất cung một chút, hít thở không khí, thái tử phi liền biết Tô Ma Lạt Cô cũng là không rảnh.
Vì vậy cùng Tô Ma Lạt Cô gặp mặt, hàn huyên một ít chuyện, liền trở về Dục Khánh Cung.
Cả ngày hôm này, thái tử phi cuối cũng không làm được chuyện chính gì, vì vậy đem toàn bộ thời gian dùng để nghỉ ngơi chuẩn bị cho ngày mai xuất cung chơi một chút, buổi tối thái tử lại ngủ ở tẩm điện của thái tử phi, tâm tình của thái tử rất tốt, thái tử phi chính là bởi vì được hắn đáp ứng xuất cung chơi, ngày hôm nay nghỉ ngơi thật tốt, cũng vui vẻ cùng thái tử trò chuyện nhiều hơn ngày thường, hai người vừa cười nói vui vẻ xong, kết quả ngươi nhào tới ta kéo lại cuộn thành một khối.
Buổi tối sinh hoạt quá tốt đẹp, ngày hôm sau cũng liền dư thừa tinh lực, thái tử thật cao hứng mang thái tử phi của mình đi đổi gió một ngày một đêm, hai người ở chung quả thực có thể sử dụng từ hòa hợp để hình dung. Thái tử đối với sự thấu tình đạt lý của thái tử phi cảm thấy rất hài lòng, một lần nữa đối mặt với thái tử phi, phát hiện nàng không chỉ có đẹp mắt mà còn rất có đầu óc, không đeo bám rất có chính kiến của mình còn rất có tình thú, ngoại trừ thỉnh thoảng quá mạnh mẽ hoang dại, thái tử phi của hắn vẫn coi là tốt, hắn trước đây sao lại không phát hiện chứ.
Nếu như thái tử phi chiều theo ý của hắn, hai người cần gì phải gây gổ xích mích nhau như vậy, kỳ thực nói cho cùng cái sai vẫn là ở chỗ thái tử phi ngay từ đầu đã không hiểu chuyện, bất quá bây giờ nhận ra cũng không muộn.
Thái tử thấy thái tử phi rất thuận mắt, cũng bắt đầu một mực ngủ lại ở tẩm điện thái tử phi, thậm chí còn hào phóng đưa kho riêng của hắn giao cho thái tử phi xử lý, cho phép thái tử phi muốn dùng thế nào thì liền dùng như thế ấy, những ngày vợ chồng son sinh hoạt đằm thắm bên nhau vẫn là nên xuất hiện sau ngày đại hôn mới phải, kết quả chậm trễ một năm, thái tử và thái tử phi mới chuyển biến tốt đẹp như vậy, thật đúng là làm cho người ta kỳ quái.
Thái tử phi đối với chuyện thái tử lúc rãnh rỗi không có gì làm đều chạy đến chỗ hắn giao lưu tình cảm, trong đầu chỉ còn lại có một cái ý niệm, thái tử thực sự đổi tính. Có điều thái tử phi từ lúc nó vừa mới bắt đầu đến nay vẫn chưa quen, đến việc thích ứng buổi tối khi đi ngủ có nhiều thêm một người, cuối cùng cũng thành quen, chỉ là như vậy trôi qua hơn hai tháng, cấp trên liền mập mờ nói cho bọn hắn biết thời kỳ trăng mật của bọn họ nên chấm dứt, thái tử không thể chỉ cưng chiều một mình thái tử phi, đây là điều không đúng.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Sâu rất muốn rất muốn nghỉ một ngày đêm, thế nhưng cũng sợ vừa buông lỏng xuống, ta sẽ không sáng tác tiếp được nữa, đến lúc đó cô phụ mong đợi của mọi người