Trọng Sinh Chi Thú Hồn

Chương 4



Sáng hôm sau, La Tố thuần thục dùng người máy VII tới trường, cậu không trực tiếp tới phòng học mà tới phòng giáo vụ một chuyến, bời vì đồng hồ ánh sáng trên tay vừa báo tin đơn xin đổi chức nghiệp của cậu đã được thông qua.

“Ngải Tố, mã số học sinh YS010078, vốn thuộc hệ điều trị niệm lực đúng không?” Phòng giáo vụ không có nhiều người, trong thời đại khoa học kĩ thuật tiên tiến này, chỉ cần vài người thủ lại điều khiển là đủ rồi, số máy móc có bộ não siêt việt này đã giúp họ hoàn thành tất cả công việc ghi chép.

“Đúng vậy, hôm nay có thể xin chuyển vào kí túc xá trường không?” La Tố cũng đoán trước hiệu suất làm việc của thế giới này rất nhanh, nhưng không ngờ lại thần tốc tới mức này.

Đại thúc chúi đầu vào màn hình ánh sáng ngẩng đầu lên, lơ đãng liếc mắt nhìn La Tố một cái: “Theo quy định thì có thể, chờ lão sư hướng dẫn tới chuyển giao thủ tục là xong, cậu còn câu hỏi gì không?”

“Không có, cám ơn.” La Tố ngồi xuống chiếc ghế trống gần đó, chờ An Khải Tư tới, may mà lão sư cũng không để cậu chờ lâu lắm.

“Thật xin lỗi, tiết đầu có lớp, nên thầy không thể bỏ đi được.” Cách ăn mặc của An Khải Tư giống như hôm qua, vẫn là áo khoát dài màu trắng, vì chiếc áo quá rộng nên nhìn An Khải Tư có chút gầy yếu.

“Không sao, là em làm phiền lão sư.” Lời này của La Tố cũng không phải khách sáo, nếu không phải mới ngày sau khai giảng cậu đã đổi lớp thì An Khải Tư cũng không vội vàng như vậy.

“Cái kia….. tuy không nên hỏi chuyện riêng người khác, bất quá sao trò lại muốn đổi chức nghiệp? Không phải thầy khoe khoang, hệ điều trị niệm lực là học viện thứ 3, cũng là học viện tốt nhất dành cho á thú.” An Khải Tư có chút tò mò nhướng mi.

“Em không hợp chức nghiệp này.” La Tố không mặn không nhạt đáp.

“Ân? Không hợp hệ điều trị niệm lực, nhưng lại hợp hệ dưỡng khế ước thú sao?” An Khải Tư híp mắt, có chút thú vị kéo dài ngữ điệu, biểu tình như vậy làm anh giống hệt một con mèo biếng nhát, tuy lộ ra sơ hở rất nhiều nhưng lại làm người ta có cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Trực giác nói cho La Tố biết người này không dễ đối phó, cậu mím môi, làm mình có vẻ càng trầm mặc hơn, nếu đối phương không muốn bị chơi một vố thì hẳn là nên biết khó mà lui.

An Khải Tư không chút để ý tới biểu hiện của La Tố, bất quá tiếp đó anh cũng không hỏi thêm gì, mãi tới khi hướng dẫn La Tố hoàn tất hết thủ tục, bao gồm gửi chìa khóa có hình xoắn ốc và bản đồ tới hòm thư La Tố, anh mới chậm rãi mở miệng: “Vừa nãy quên nói cho trò biết, bởi vì nhân số của hệ dưỡng khế ước thú quá thưa thớt, vì thế chỉ có một lão sư mà thôi, tóm lại chúc trò may mắn, hi vọng trò có thể…… kiên trì trụ lâu một chút.”

“……..” La Tố nhìn theo bóng An Khải Tư rời đi, khẽ nhướng mày, đây đã là người thứ 3 bảo cậu hệ dưỡng khế ước thú không dễ, bất quá cậu càng có hứng thú với chức nghiệp này hơn.

La Tố dùng chìa khóa đồ án đặt ngay khóa điện tử kí túc xá, ‘tích’ một tiếng, đại môn kí túc xá liền mở ra, đây là cách dùng mà An Khải Tư vừa dạy cậu, điều này làm La Tố không khỏi cảm thán khoa học kĩ thuật của thế giới này quả thật đã tiến bộ vượt mức.

La Tố ở trong kí túc xá thứ ba, tòa H lầu 10, kí túc xá này không chỉ có mình cậu, kí túc xá của học viện Thú Hoàng bình thường đều là một phòng 4 người, trừ phi có tình huống đặc biệt phát sinh mới điều chỉnh.

Lúc La Tố vào kí túc xá, trong phòng không có ai, có lẽ mọi người đều lên lớp cả, hôm nay La Tố vì chuyển hệ mới có được một ngày nghỉ.

Phòng có 2 gian, trong đó có một gian đề tên là MiLan & Hải Nhân Tư, một gian khác là Ngải Tố & Phân Địch, La Tố dùng chìa khóa điện tử mở gian phòng thứ hai, phòng thực sạch sẽ không hề xuất hiện hiện tượng lôi thôi thường có trong kí túc xá nam sinh, có lẽ học viện có người máy dọn dẹp.

Cả phòng trừ bỏ vài vật dụng trong nhà cùng hai cái giường lớn, thì còn một ít thiết bị điện, có chút kì quái làm La Tố không biết cách sử dụng, vì thế liền bỏ qua.

La Tố ngồi trong phòng một lát, thấy thời gian vẫn còn sớm nên định về nhà lấy quần áo tới, thông qua đồng hồ gửi tin về cho người máy VII ở nhà xong, La Tố đi xuống lầu chờ người máy giao thông.

Mọi việc cũng không tốn quá nhiều thời gian, xắp xếp số hành lí trong nhà mang tới xong, La Tố tìm kiếm tin tức về ba người còn lại trong kí túc xá, tuy La Tố không trông cậy có thể trở thành bằng hữu với những người này, bất quá một chút hiểu biết cũng cần thiết.

Internet ở trường thực toàn diện, La Tố rất nhanh tra được nội dung mình muốn, 3 người khác trong phòng kí túc xá này đều thuộc học viện thứ 2, cũng chính là học trò của học viện khế thú.

Học viện Thú Hoàng tạo thành từ 3 đại học viện, phân biệt theo cấp bậc thú nhân ở thế giới này, thứ nhất là học viện thú hồn, thứ hai là học viện khế thú và cuối cùng là học viện á thú. Phương pháp phân kí túc xá thường dựa theo chức nghiệp và học viện, rất ít trường hợp được chọn lựa ngẫu nghiên, tóm lại, La Tố đột nhiên muốn vào kí túc xá mới được nhét vào kí túc xá của học viện thứ 2.

Đương nhiên giống cái cùng giống đực được tách thành 2 khu, bởi vì giống cái rất trân quý và thưa thớt, trường học chỉ có hai tòa kí túc xá dành cho giống cái, bất quá về khía cạnh phòng ở và phương tiện đều được đãi ngộ rất cao.

Kế tiếp, La Tố xem xét rất nhiều tin tức về thế giới này, mấy ngày nay cậu đều sử dụng thời gian như vậy, chỉ cần lúc rảnh rỗi sẽ tiến hành bù đắp tri thức thiếu hụt, điều này có thể giúp cậu sinh tồn ở thế giới này.

Bất tri bất giác, trời đã tối, phần lớn học viện đã tan học, cửa kí túc xá bị mở ra, bởi vì toàn bộ đều được cơ giới hóa nên chỉ cần có người tiến vào phòng, bộ siêu não điện tử sẽ lập tức báo tin.

“Lão sư đúng là muốn làm khó mình, rõ ràng biết tiểu kim đản của mình không có năng lực công kích mà còn bảo……..” Lược giản âm thanh ủy khuất không ngừng…..

“Đừng oán hận, Milan, khế ước thú của cậu biết bao người cầu mà không được, hơn nữa so với tụi ta không có khế ước thú vẫn tốt hơn, đúng không, Phân Địch?” Âm thanh tiếp đó có chút trầm thấp.

“Ô ô, mình với Hải Nhân Tư từ 6 tuổi tới giờ…..lần nào kí khế ước cũng thất bại, cậu nói xem học viện Thú Hoàng sao lại thu nhận chúng ta a? Chẳng lẽ định để chúng ta làm trò cười?” Âm thanh Phân Địch có chút nhút nhát.

“Aha cáp, sẽ không, Phân Địch, này thuyết minh người chúng ta có tiềm lực chưa được phát huy, chỉ cần nó bạo phát nhất định có thể kí khế ước với một con khế ước thú cấp siêu S!” Hải Nhân Tư cười lớn.

Ngắn ngủi 1 phút đồng hồ, La Tố đã xem xét xong 3 người đang nói chuyện trong phòng khách, trong lòng cậu dán lên 3 tấm nhãn ‘nghi ngờ chỉ số thông minh thấp’.

“A! Cái kia mới được phân vào đã tới kìa!!” Phân Địch thấp giọng nói.

La Tố nghe vậy, chọn đúng thời điểm thích hợp đi ra, thản nhiên gật đầu với ba người nói: “Tôi gọi là Ngải Tố.”

Ba người đồng loạt nhìn chăm chăm La Tố, mười giây trôi qua, ba người vẫn tiếp tục nhìn chăm chăm, ngay lúc mày La Tố không thể không nhíu lại, thì Hải Nhân Tư, vóc dáng cao nhất trong 3 người rốt cục mở miệng: “Aha cáp? Cậu giới thiệu xong rồi à? Bình thường không phải nói tên xong sẽ nói chút sở thích sao? Tỉ như cậu thích giống cái dạng gì nhất v..v….?”

“Hải Nhân Tư!” Tính tình Phân Địch có chút nhát gan lại mắc cỡ, vì thế cậu vội vàng cản lại lời Hải Nhân Tư sắp nói, hiển nhiên là mớ độc hại lúc trước hắn đã chịu qua.

“Ngải Tố, cậu cảm thấy kim đản đản nhà mình…. bộ dạng thực xấu sao?” Lúc này người im lặng duy nhất trong ba người mở miệng, Milan nâng bé con bé xíu trong lòng ra, sinh vật toàn thân có vỏ cứng màu vàng dùng đôi mắt bé xíu ngập hơi nước chăm chú nhìn La Tố, tựa hồ chỉ cần La Tố nói khó coi một tiếng, nó sẽ lập tức òa khóc.

“Đây là khế ước thú?” La Tố thích thú, thân là bác sĩ thú y nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy một sinh vật như vậy.

“Ân, đây là kim đản đản nhà mình, tuy không thể chiến đấu nhưng về phương diện cung cấp tiền tài không ai có thể địch lại!” Milan tự hào nói.

“Quả thực, trên thế giới chỉ có 3 con khế ước thú quý hiếm này, một khi hợp thể với thú nhân có thể sản xuất ra kim loại hiếm, giá của nó cực cao, vì thế có thể nói kim đản thú là khế ước thú nắm giữ tiền tài của thế giới.” Hải Nhân Tư xoắn một lọn tóc hồng mềm mại, có chút khoe khoang giải thích cho La Tố.

La Tố đi tới, thích thú nhìn kim đản thú trong lòng MiLan, nếu ngày mai tới hệ dưỡng khế ước thú, làm quen với việc ở chung với khế ước thú cũng tốt.

Là bác sĩ thú y, La Tố biết lần đầu tiên tiếp xúc nên để động vật cảm nhận mình có thiện ý, vì thế La Tố dỡ xuống vẻ mặt lạnh băng bình thường, vươn tay về phía kim đản thú, cố hết sức biểu đạt thực thân thiện.

Kim đản thú lúc đầu hơi nghiêng đầu, tựa hồ không rõ ý tứ La Tố, bất quá nó có thể cảm giác được La Tố không có ác ý, hơn nữa không biết vì sao….. hương vị trên người La Tố truyền tới rất dễ chịu, vì thế kim đản thú vươn móng vuốt bé xíu của mình, gõ gõ vài cái lên bàn tay La Tố.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.