Trọng Sinh Chi Trang Thiển

Chương 25: Tu luyện



Mọi người thảo luân phân công một lúc, đều cảm thấy có chút hỗn loạn, vẫn thấy nên đợi người lớn trong nhà nói chuyện một chút rồi sau đó sẽ quyết định chi tiết.

Sau khi sự tình được nói ra, mọi người ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm. Cố Hoàn thả lỏng cùng Trang Triệt thảo luận vấn đề vật tư, Cố Hựu giống như không có xương cốt ngã trên sô pha ăn quýt, Cố Thần chuyên tâm gọt táo cho Trang Thiển……

Đề tài không biể ra sao lại bắt đầu chuyển hướng sang thực lực của tang thi, bầu không khí lại thoáng chút ngưng trọng, trong lòng mọi người đều có chút căng thẳng……

“Làm sao để mở được bảo vật truyền thừa.” Cố Hoàn nghĩ ngợi hỏi, dưới loại tình huống không thể đối kháng, cho dù hoàn cảnh tốt cũng không thể hoàn toàn bảo vệ được tính mạng. Chỉ có thực lực bản thân mới là tốt nhất.

Trang Thiển đang dùng cây tăm xiên một miếng táo ăn, nghe câu đó, bật người đem miếng táo nuốt xuống: “Em đã chuẩn bị ổn thỏa rồi.”

“Sự thật là, truyền thừa bảo vật của em có chút đặc biệt, đại khái là một vật phẩm cá nhân, bên trong có nhiều công pháp cùng linh vật, cần bản thân tìm hiểu. Không giống các bảo vật truyền thừa khác, nó là một loại có năng lực…..” Trang Thiển nhìn mọi người đồng thời xoát xoát quay qua, áp ực trong lòng siêu lớn, cậu biết cài này của cậu có tý đặc biệt, thậm chí có thể nói đây là một sơ hở, nhưng mà không biết vì sao, giờ phút này cậu khẳng định mọi người sẽ tin cậu, sẽ không hỏi nhiều: “Cho dù chúng ta góp nhặt nhiều truyền thừa bảo vật này nọ, nhưng tinh thần lực không đến một giai đoạn nhất định thì không thể sử dụng được, chí ít cũng phải là xu thế cấp ba, nhưng mà công pháp có thể bắt đầu luyện tập từ ban đầu.”

Trang Thiển nói xong, từ nhẫn lấy ra quyển sách cổ xưa được ghi lại đã chuẩn bị tốt và mấy bình ngọc: “Công pháp có vũ tu, kiếm tu, pháp tu cùng một số loại tổng hợp, còn có trận pháp luyện đan, luyện khí dùng để phụ trợ, khác là công pháp có phân thuộc tính. Tuy giờ có thể kiểm tra thuộc tính, nhưng là không biết mọi người am hiểu cái gì, cho nên không có phương tiện lựa chọn công pháp, em đề nghị tẩy tủy trước, sau đó luyện vũ tu. Vũ tu nhập Tiên Thiên thì tương đương với luyện khí thành công, cũng không kém lắm so với bộ dạng của dị năng giả cấp một, thậm chí đến lúc đó còn hơi sớm, mọi người cũng ít nhiều đã biết mình muốn tu luyện công pháp loại gì.”

Giải thích một lúc về cấp bậc tu luyện cùng tẩy tủy là tốt nhất, Trang Thiển giơ giơ bình ngọc trong tay: “Ừ, khi nào thì chúng ta tẩy tủy?”

“Anh trước đi, đến phòng tắm.” Trang Triển nói xong hướng phòng tắm bước tới, Trang Thiển yên lặng đuổi theo. Cậu biết anh hai nhất định lo lắng, cho nên trong lòng có chút áy náy.

Những người khác cũng đuổi kịp.

“Anh hai, từ từ, đi xuống hầm.” Trang Thiển ngăn Trang Triệt chuẩn bị về phòng tắm trong phòng mình, Phòng trong nhà Trang Thiển co rất nhiều, còn có một cái hầm ngầm dùng để trữ vật, nhưng bên trong lại không có để thứ gì, mặc đất cùng vách tường đều là đá cẩm thạch, kích thước cũng vô cùng vừa vặn thích hợp. Bởi vì bồn tắm bình thường không thể nào giữ được linh nhũ, cho nên những mặt khác Trang Thiển đều chuẩn bị đầy đủ.

Mở cửa hầm ngầm, trên vách tường đã có sẵn trận pháp kỳ quái, mọi người nhìn mà hoa cả mắt, Trang Triệt nắm lấy tay nắm cửa thật chặt, vào lúc mà anh không hay biết, Trang Thiển đã làm thật nhiều chuyện, nếu vạn nhất có nguy hiểm….

“Anh à.” Trang Thiển đứng bên cạnh Trang Triệt, ngửa đầu cười lấy lòng, con người màu hổ phách trong mắt trong suốt sạch sẽ. Trang Triệt sửng sốt một chút, hít một hơi, xoa xoa đầu Trang Thiển, trong ấn tượng của anh, Trang Thiển vẫn là cậu bé con của anh, tuy bình thường không hay nói chuyện, kỳ thực thì tận sâu bên trong cũng chỉ là một đứa nhỏ thôi. Mỗi lần lén lút giở trò gì, đều chỉ ngưỡng cằm, vô tội nhìn anh, sâu trong đôi mắt là sự trong sáng cùng tinh thuần, âm thanh mềm mại lộ ra sự ỷ lại “Anh hai”. Vào lúc mà anh không chú ý, tiểu Mộc Mộc của anh đã cao chỉ thua anh nửa cái đầu, còn có thể đảm đương một phía rồi……..

Trang Triệt bẹo bẹo má Trang Thiển, trong ánh mắt ủy khuất của cậu, mới vừa lòng hỏi: “Tẩy tuỷ như thế nào?”

Mắt Trang Thiển sáng rực lên, cười híp mắt chạy vào tầng hầm, hai ngày này cậu một mực vội vàng chuẩn bị vài thứ. Đầu tiên cậu đặt linh thạch cao cấp vào vị trí dự định cho tốt, nhát mắt pháp trận sáng lên, trong phòng tràn ngập linh khí. Vật liệu làm pháp trận ở tầng hầm có chút cố sức, hiệu quả cũng không lâu, cho nên cậu dùng vật liệu đặc biệt để vẽ trận pháp, tầng hầm chỉ là cung cấp không gian mà thôi. Sau đó cậu đem một bồn tắm bạch ngọc cực lớn đặt giữa trung tâm hầm, rót linh nhũ vào, nháy mắt đã thấy sương khói của linh khí có thể nhìn thấy bay lên, linh khí càng dày đặc, lại bị trận pháp khóa lại, không thể bay ra khỏi tầng hầm.

“Được rồi, cởi quần áo ngồi vào, bởi vì không có công pháp, em sẽ giúp mọi người đả thông kinh mạch, thuận tiện lúc linh nhũ không còn linh khí sẽ thay nước luôn.” Trang Thiển đi ra từ tầng hầm, ý bảo Trang Triệt cởi quần áo.

Cố Thần đen mặt, tẩy tủy phải lõa thể! Mộc Mộc muốn mỗi người đều lõa thể! Ánh mắt u oán xẹt qua Cố Hoàn cùng Cố Hựu.

“Yêm tâm đi, em trai. Anh không làm gì với tiểu Mộc Mộc đâu.” Cố Hựu cười vô cùng vui vẻ.

Trang Thiển mặt có chút đỏ lên, cậu trừng mắt nhìn Cố Thần một cái: “Thời gian tẩy tủy có chút lâu, mọi người đi xem TV đi.” Nói xong cậu tiến vào hầm ngầm trước.

Trang Triệt liếc nhìn Cố Thần, phanh một tiếng đóng sầm lại cửa tầng hầm trước mặt hắn. Cố Thần khụ một tiếng: “Em sẽ đợi ở đây.”

Cố Hoàn cùng Cố Hựu cũng gật đầu, tỏ vẻ cũng đợi ở chỗ này.

Trang Triệt vào tầng hầm, liền cảm nhận được một cỗ hơi thở thanh mát bay đến đập vào mặt, ở trong này hô hấp, anh thấy thân tâm vô cùng thoải mái, không khỏi hơi hơi nheo mắt lại.

“Anh hai, đó là linh khí, còn này là linh thạch cao cấp.” Trang Thiển chỉ hướng mấy hòn đá màu trắng trên mặt đất.

Trang Triệt gật đầu, thoát quần áo rồi ngồi vào dục dung (mình giữ nguyên hán việt nha, cứ bồn tắm bồn tắm thấy ghê quá), ăn một viên tẩy tủy đan, dựa theo lời Trang Thiển ổn định thả lỏng tinh thần.

Trang Thiển đưa một tay ra, đặt trên đầu vai Trang Triệt, đem linh lực đưa vào gân mạch của anh, bắt đầu phối hợp với đan dược cùng linh khí để có hiệu quả đả thông kinh mạch. Tay kia của cậu cầm một linh thạch cao cấp, tùy thời bổ sung linh lực.

………

Ước chừng bốn giờ sau, Trang Triệt dùng nước màu xanh ngọc xoa xoa lên thân thể, cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái. Anh ngồi trong dục dũng, nhìn Trang Thiển: “Mộc Mộc, những người đó là đồnh đội tương lai của em hả?”

Trang Thiển sửng sốt một chút, trừng mắt nhìn: “Dạ, đúng vậy, bọn họ là đồng đội có thể tin tưởng.”

Trang Triệt nhìn ánh mắt có ý trốn tránh của Trang Thiển, hít một hơi: “Anh không tin giấc mơ của em.”

Trang Thiển ngẩn người, muốn giải thích gì đó, lại không thể nói nên lời. Để lộ đồ vật gì đó càng nhiều, sơ hở càng nhiều, cậu một lần lấy ra nhiều đồ vậy như vậy, tuy không đến điểm mấu chốt, cũng không thể nói dối mãi là có thể hoàn thiện mọi chuyện, huống hồ tiềm thức của cậu cũng không muốn lừa gạt, cho nên cậu dùng một cái cớ trăm ngàm chỗ hở.

Trang Triệt không có tạm dừng, tự hỏi tự trả lời xong: “Nhưng anh tin em, Mộc Mộc. Nhớ rõ cho dù có bất kỳ chuyện gì, anh đều bên cạnh.”

Trang Thiển ngồi xổm người xuống, nhích đến bên cạnh mép dục dũng, nhìn vào mắt của Trang Triệt, thanh âm có điểm nghẹn ngào: “Vâng, anh hai, em biết mình nên làm gì.”

Trang Triệt cười cười, vươn tay hung hăng xoa xoa đầu Trang Thiển, làm ướt mái tóc ngắn màu rám nắng (nâu nâu ấy) của cậu: “Mộc Mộc lớn rồi.”

…………

Mở cửa hầm ngầm, Cố Hoàn đang đứng thẳng tắp, Cố Hựu dựa vào tường, Cố Thần đối diện ngay cửa, hình như muốn cố gắng nghe được gì đó. Cửa vừa mở, tất cả mọi người liền bu lại, Cố Thần bật người tiến đến trước mặt Trang Thiển: “Mộc Mộc.”

Còn chưa chờ hắn nói xong, Cố Hựu liền nắm lấy cổ áo hắn kéo ra sau: “Được rồi, em trai xếp cuối đi!” Nói xong đánh giá Trang Triệt có vẻ càng thêm trắng nõn hoàn mỹ, hưng trí bừng bừng đi vào tầng hầm.

Trang Thiển hôn môi Cố Thần một cái, liền đóng lại cửa tầng hầm.

“Tôi đi đổi quần áo. Mộc Mộc nói đợi tẩy tủy xong thì có thể kiểm tra thuộc tính, khả năng sẽ rất lâu, Cố Hoàn anh tốt nhất nên gọi điện thoại an bài một chút.” Trang Triệt kéo áo sơ mi trên người, nghĩ đến trước khi tẩy tủy, rồi lại nhớ đến tình cảnh khi tẩy tủy, anh liền muốn đi tắm lại một cái cho sạch. Vì thế anh nhìn đến ánh mắt đã hiểu của Cố Hoàn rồi lập tức bỏ đi. Lại nói, Trang Triệt so với Cố Hoàn nhỏ hơn một tuổi, so với Cố Hựu lại lớn hơn nửa năm, ba người tuổi tác cơ hồ sêm sêm nhau, bình thường cũng qua lại giao tiếp, có chút tùy ý, mà Trang Thiển cùng Cố Thần nhỏ tuổi hơn nhiều rõ ràng là được cưng chiều.

Cố Hoàn nhìn về phía Cố Thần, phát hiện Cố Thần nghiêm mặt nhìn khóa cấm cửa gỗ đóng chặt, tựa hồ có thể nhìn đến khi nó nở hoa, lông mi không khỏi có chút hơi giật giật. Anh kéo lấy cổ áo Cố Thần, giống như gắp gà con mà đem hắn kéo đi, tuy lúc còn nhỏ đều được Cố lão gia tử thúc giục, mọi người đều rèn luyện, nhưng hàng năm ở trong quân đội Cố Hoàn rõ ràng cao hơn mấy bậc, vì thế Cố Thần tâm không cam lòng không nguyện bị kéo về phòng khách.

Đợi đến khi Cố Hựu tinh thần tốt bước ra, trời cũng đã tối, trong phòng khách đang chiếu chương trình tin tức. Cố Hoàn ngồi thẳng tắp, thẳng đến khi Trang Thiển cùng Cố Hựu đến phòng khách, anh mới đứng lên, Cố Thần nhìn anh trai một cái, yên lặng chơi với cái remote TV. Tinh thần Cố Hựu cùng Trang Triệt có vr rất tốt, nét mặt hai người dường nhưu tỏa sáng hơn, vốn có sẵn bộ dáng dễ nhìn càng thêm không chút tỳ vết.

Cố Hoàn theo Trang Thiển rời đi.

Cố Hựu bắt đầu ngắm ngía tay mình, lúc trước trên đó có một vết sẹo nhỏ, hiện tại sờ qua lại nhẵn nhụi còn hơn cả tay của người đẹp. Nhưng mà ngồi được một lúc, y liền nhướn mày: “Không khí bên ngoài cảm giác thật khó hít thở ha.”

Trang Triệt gật đầu: “Mộc Mộc nói sau mạt thế, địa cầu sẽ tràn ngập nguyên khí cùng ma khí, so với bây giờ thì sẽ tốt hơn nhiều.”

Cố Hựu ôm lấy một cái gối lớn mềm mại, cọ cọ, mới cười híp mắt mở miệng: “Tôi có chút chờ mong mạt thế.”

…….

Ba người ngồi trên sô pha chờ đợi, Cố Hựu cầm remote, kiên quyết muốn coi mấy chương trình tương thân gì đó. Khi Trang Thiển ngáp dài cùng Cố Hoàn xuất hiện ở phòng khách, một vị khách nam theo phong cách ‘Giang Nam style’ cũng vừa vặn bước ra. Trang Thiển ngáp được một nửa thì cứng đờ, cậu nhất thời không còn buồn ngủ. Cố Hoàn bình tĩnh đoạt lấy cái remote, đổi kênh, Cố Hựu tỏ vẻ không sao nhún vai, Trang Triệt đem văn kiện đang xem trong tay bỏ xuống, xoa xoa cái mũi.

Trang Thiển đã tiêu hao quá hai lần linh lực trong cơ thể, nhưng được linh thạch bổ sung, tuy có chút mệt, nhưng cậu cảm thấy linh lực trong cơ thể càng ngưng tụ nhiều hơn, tựa hồ khoảng cánh luyện khí với tầng bốn lại gần thêm chút.

Cố Thần bay nhanh đến trước mặt Trang Thiển, liền thấy trong mắt Trang Thiển có sự mệt mỏi cùng khuôn mặt đã có chút nhợt nhạt xanh xao: “Mộc Mộc, nếu không ngày mai rồi tẩy tủy tiếp nha?” Cố Thần đau lòng sờ sờ khóe mắt Trang Thiển.

Trang Thiển cười nhẹ nhàng: “Không có gì đâu, việc này đối tu luyện mới có lợi.”

Nói xong liền lôi Cố Thần xuống tầng hầm.

Cố Hựu ôm gối lớn đưa mắt nhìn hai đứa nhỏ đi xa, sau đó nhìn Cố Hoàn: “Có phải cảm giác rất thần kỳ không?”

“Ừ, vết thương trên người đều biến mất, hơn nữa anh cảm thấy cuối cùng nội thương trong người cũng đã tiêu tan.” Cố Hoàn nhẹ gật đầu.

Trang Triệt nhìn Cố Hựu, nhíu mày.

“Tiểu Mộc Mộc có một bí mật siêu bự nha~~” Cố Hựu đối Trang Triệt cười vô cùng hào hứng.

“Tôi biết, nhưng em ấy không hại tôi.” Trong mắt Trang Triệt có một chút ý cười nhu hòa, đem văn kiện trong tay ném sang một bên, chuyển sang Cố Hoàn, “Có lẽ chúng ta nên tìm Cố Thần nói chuyện?”

Cố Hoàn gật đầu, Cố Hựu cười càng thêm vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.