Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân

Chương 62: Chiến bại đã định trước



Còn có thể làm thế nào? Bây giờ chỉ còn có một cách “kéo”, có thể kéo bao lâu thì kéo bấy lâu.

Cố Khâm điều khiển Thương Lang như quỷ mị mà nhanh chóng di chuyển trên chiến hạm, nhảy từ một chiếc chiến hạm địch này sang chiến hạm địch khác, mỗi khi họng đại bác của địch còn chưa kịp đổi hướng, hắn đã xuất hiện tại một phương khác. Nhưng rất nhanh, sĩ quan chỉ huy của Satan đã thay đổi chiến lược, để cho tất cả chiến hạm phân tán ra, cách nhau càng xa, Thương Lang muốn rời vị trí lại càng phải tốn càng nhiều thời gian, sĩ quan chỉ huy liền có thể phán đoán trước vị trí mà Thương Lang sẽ tới mà tập trung hỏa lực vào đó, hoặc là giúp cho chiến hạm tránh khỏi Thương Lang. Vì đánh rơi hắn, bọn chúng không tiếc khai hỏa đối với chiến hạm phe mình.

Trước khi các chiến hạm địch kéo tới khoảng cách nguy hiểm, Thương Lang liền hướng về kính chắn buồng lái của một chiếc chiến hạm cỡ nhỏ của địch ở phía xa mà tấn công mãnh liệt, tên lửa chuẩn xác đánh cùng vào một vị trí, khiến cho thủy tinh xuất hiện vết nứt. Cùng lúc đó, trong tay Thương Lang xuất hiện một chiếc thương bạc, đầu thương xoay tròn với tốc độ cao, như sấm vang chớp giật mà đánh về phía chiến hạm địch, giống như một mũi khoan, trong nháy mắt xuyên vào buồng lái này, xuyên qua cả Satan ở bên trong.

Loài người không có xúc tu thì không thể lái chiến hạm của Satan được. Thương Lang nhanh chóng bay ra khỏi buồng phi cơ, cổ tay run một cái, thương bạc biến thành xích bạc rít gào đánh tới, quấn chặt một vòng quanh thân phi cơ. Hai tay Thương Lang nắm chặt một đầu khác của xích bạc, chân dùng sức đạp một cái lên thân phi cơ, bộ phận phản lực mở hết tốc lực bay về phía bên ngoài, dây xích dài bỗng chốc căng thành một đường thẳng, chiếc chiến hạm địch lại bị hắn mạnh mẽ tách ra khỏi một khoảng cách.

Lúc này quân địch cuối cùng cũng đổi lại hướng đại bác, bắt đầu điên cuồng trút hỏa lực về phía Thương Lang. Tay Thương Lang kéo xích bạc, lấy bản thân làm tâm, giống như quăng một quả tạ sắt, kéo chiếc chiến hạm cỡ nhỏ này xoay tròn xung quanh, tốc độ càng lúc càng nhanh, tạo thành một tàn ảnh hình tròn hoàn mỹ xung quanh hắn, tạm thời chặn lại hỏa lực hung mãnh của quân địch.

Nhưng chiến hạm cỡ nhỏ bị buộc ở một đầu kia cũng không thể kiên trì bao lâu, rất nhanh đã bị công kích của địch bắn tan thành một quả cầu lửa. Thương Lang quyết định thật nhanh, đột ngột rút xích bạc về, dưới tác dụng của lực ly tâm, quả cầu lửa nhanh chóng lăn về một hướng, Thương Lang theo sát phía sau, mượn che chở của quả cầu lửa phóng vào trong chiến hạm địch, triển khai tập kích một lần nữa.

Nhưng sĩ quan chỉ huy của Satan cũng không phát động tấn công, mà lại dùng tốc độ nhanh nhất hạ lệnh tất cả chiến hạm phân tán ra, ngay sau đó, mấy chiếc cơ giáp Satan hình người liền tấn công tới phía Thương Lang từ bốn phương tám hướng.

Cố Khâm sửng sốt một chút, đối phương lại buông tha ưu thế lớn nhất để cùng mình đánh cận chiến? Như vậy có lẽ kiên trì mười phút nữa cũng không phải vấn đề quá lớn. Nhưng quân địch cũng không nóng nảy dồn hắn vào chỗ chết, vậy không phải nói rõ rằng đối phương không hề sợ hãi? Trong lòng Cố Khâm trầm xuống, vậy cũng có nghĩa, trong mười phút Hình Chiến không thể chạy tới đây được!

Đúng như Cố Khâm đoán, hạm đội Liên minh Nhân loại bị chiến hạm của Satan giống như một bức tường thành gió thổi không lọt mà gắt gao bám trụ tại tiền tuyến, tiến một bước về phía trước đều vô cùng khó khăn. Hình Chiến có sốt ruột hơn nữa cũng không có ích gì, bởi vì dù cho người lãnh binh lúc này là y thì y cũng không thể nào đột phá bức tường hỏa lực của Satan trong vòng mười phút.

Cố Khâm cũng không biết chuyện tệ hại tới mức nào, nhưng dù thế nào thì hắn cũng sẽ không đơn giản mà buông tha.

Thương Lang giũ xích bạc trong tay, chỉ vừa đối mặt liền đánh văng một chiếc cơ giáp Satan vừa nhào lên, xô vào cơ giáp phía sau ngã thành một cục. Thương Lang nhân cơ hội xông vào đám địch, xích bạc đổi thành thương bạc, vì tiết kiệm năng lượng, hắn sử dụng vũ khí nóng rất ít, thay vào đó là dùng thương bạc trái đánh phải quét như ở chỗ không người, hắn không cần phá hủy đối thủ, chỉ cần đánh loạn trận hình, tạo nhiều hơn cơ hội né tránh nhằm kéo dài thời gian.

Góc độ công kích của thương bạc rất xảo quyệt, cho dù lực sát thương không lớn nhưng đặc biệt khiến người ta chán ghét, thật giống như một con ruồi làm người phát cáu, vào lúc chúng ra tay nó cũng đã rời đi, luôn chậm hơn đối phương một bước, cơ giáp Satan căn bản không chạm tới được thân ảnh của Thương Lang.

Chỉ giằng co mấy phút như thế, mắt thấy cục diện rơi vào bị động, cơ giáp Satan bắt đầu kết hợp lại với nhau, rất nhanh liền hình thành một chiếc cơ giáp Satan khổng lồ. Xúc tu thô to ngọ nguậy vung vẩy, chen lấn đến mức khiến cho không gian chung quanh Thương Lang không có một ngọn gió nào thổi lọt vào được, trước sau trái phải toàn bộ đều là thứ xúc tu đáng sợ này. Cố Khâm tăng thao tác lên tới cực hạn, nhưng số lượng quân địch quá nhiều, cho dù hắn chui ra từ khe hở nào, ở trước mặt hắn vẫn có tường thành do xúc tu tạo ra ngăn lại.

Xúc tu của Satan khổng lồ bọc quanh Thương Lang lại thành một quả bóng, không ngừng thu nhỏ lại. Nếu không làm gì khác, kết quả của hắn chỉ có một — bị xúc tu bóp nát! Thương Lang không thể không sử dụng hỏa lực trên người tấn công bốn phía, vì bản thân mà cố gắng tranh thủ không gian để hoạt động. hắn cố gắng tập trung công kích vào một điểm, cũng đánh gãy vô số chiếc xúc tu, nhưng bên ngoài xúc tu này còn có xúc tu khác, vô cùng vô tận, căn bản giống như muối bỏ biển, không có cách nào giúp hắn thoát khỏi khốn cảnh.

[Cảnh báo! Năng lượng còn lại 1%]

Từ lúc năng lượng chỉ còn 10% hệ thống đã không ngừng đưa ra cảnh báo. Nếu như không dùng vũ khí nóng của cơ giáp, Thương Lang còn có thể duy trì rất lâu, nhưng nếu như không muốn bị bóp nát, Thương Lang chỉ có thể dùng hỏa lực mãnh liệt ngăn trở vòng vây đang thu nhỏ của xúc tu, mà trên người, cơ hồ mỗi một loại vũ khí nóng đều cần bổ sung năng lượng, vì thế mà năng lượng tiêu hao vô cùng nhanh.

Trước kia, nếu như rơi vào tuyệt cảnh, Cố Khâm sẽ lợi dụng 1% năng lượng còn sót lại để tự bạo cơ giáp, dù sao cũng đều là chết, dùng phương thức tự bạo mà chết dù sao cũng có thể kéo thêm vài tên chịu tội cùng. Nhưng vào lúc này bóng dáng người kia lại lóe lên trong đầu, khiến cho hắn do dự. Hắn mở máy truyền tin, cũng không biết mình nên nói cái gì. Cuối cùng hắn chỉ than một tiếng, “Hình Chiến…”

“Chờ tôi!” Giọng Hình Chiến khàn khàn, y đã lấy được quyền chỉ huy từ Hứa Thiếu Phong, lúc này cả đơn vị tiên phong gần như đều do y chỉ huy. Y nghe được từ giọng nói của Cố Khâm ý muốn ly biệt, thời gian sớm đã quá mười phút, y hoàn toàn có thể tưởng tượng được Cố Khâm bốn bề thọ địch có thể kiên trì đến bây giờ hiển nhiên là đã tới cực hạn, nhưng y còn cách đối phương còn có một nửa đoạn đường, nửa đoạn đường này lại xa không với tới như thế. Y cắn răng, trong mắt phủ đầy tia máu, gân xanh trên cánh tay nổi lên, cường ngạnh nâng cao hỏa lực đã lên đến gần cực điểm thêm một chút nữa.

“… Được, tôi chờ cậu.” Biết rõ đối phương không thể nào chạy tới kịp, Cố Khâm vẫn không chọn tự bạo cơ giáp, hắn dùng toàn bộ năng lượng còn lại dùng để công kích đám xúc tu — đây là lần đầu tiên hắn lựa chọn tuân theo cảm tình ở trên chiến trường, mà không phải là lý trí, đây cũng có thể là một lần cuối cùng của hắn.

[Cảnh báo! Sau mười giây sẽ cạn sạch năng lượng! Bắt đầu đếm ngược, mười, chín…] Cố Khâm trút xuống toàn bộ hỏa lực cuối cùng. Lần nữa đối mặt với cái chết, nội tâm của hắn lại bình tĩnh dị thường, âm thanh của hệ thống cũng không cách nào khiến cho trong lòng hắn sinh ra một gợn sóng.

[Sáu, năm…] Dù sao cũng là người đã chết một lần, hắn sống lại một năm như vậy, có thể cùng Hình Chiến gặp được nhau hiểu lẫn nhau, quả đúng là trời cao đã chiếu cố. Mặc dù còn rất nhiều chuyện không thể hoàn thành khiến cho hắn có chút không cam lòng, thế nhưng hắn cũng nên thỏa mãn.

[…Ba, hai, một.]

Sau đó, mọi âm thanh bên tai đều ngưng bặt…

Hỏa lực của Thương Lang dừng lại trong nháy mắt, xúc tu xung quanh điên cuồng lao về phía hắn, lực đạo nghiền ép khổng lồ khiến cho vỏ ngoài của Thương Lang không chịu nổi gánh nặng mà vặn vẹo biến hình, Cố Khâm ở trong phòng điều khiển chính bị cơ giáp biến hình ép đến cả người đều đau nhức, trước mắt tối sầm lại mà mất đi ý thức…

“Hình Chiến! Tín hiệu của Cố Khâm biến mất!” Hứa Thiếu Phong lớn tiếng hét lên với Hình Chiến đang giết đến đỏ mắt. Ban đầu khi Hình Chiến đòi quyền chỉ huy với hắn, uy thế đối phương triển lộ ra khiến cho hắn hoàn toàn không cách nào nổi lên được bất kỳ ý niệm phản kháng nào, không tự chủ mà phục tùng đối phương, chứ đừng nói tới đám binh lính dưới tay hắn kia.

Giọng nói của Hình Chiến từ đầu tới cuối đều thấm đẫm cảm giác ra lệnh, y là một người lãnh đạo bẩm sinh, khi các binh lính thi hành mệnh lệnh của y đều không có cảm giác khác lạ, cũng quên suy nghĩ tới việc tại sao người ra lệnh lại là y mà không phải là cấp trên Hứa Thiếu Phong của họ. Sau đó, Hứa Thiếu Phong phát hiện phương thức chỉ huy cùng chiến thuật của Hình Chiến quả nhiên phù hợp với uy thế y thể hiện ra, dưới sự công kích của hỏa lực quân địch, nếu đổi lại là bản thân hắn giữ vững không bị đánh lùi đã rất không dễ dàng, y lại có thể cạy ra phòng tuyến của quân địch đẩy tới một khoảng cách dài như thế.

Nhưng cho dù là vậy thì cũng vô ích. Trước khi bọn họ chạy tới, Cố Khâm cũng đã…

“Cố Khâm cậu ta…” Hứa Thiếu Phong không dám nói ra từ “chết”, hắn sợ Hình Chiến sẽ sụp đổ. Nếu như đối phương trực tiếp vọt vào trong quân địch phát tiết thì thôi, nhỡ đâu đối phương lại chẳng phân biệt được địch ta mà tấn công, đến lúc đó muốn trả giá đến mức nào mới có thể chế ngự được đối phương! Thấy bộ dáng tàn bạo của Hình Chiến khi đối đãi với quân địch Satan, Hứa Thiếu Phong tâm sinh khiếp đảm, nếu giờ phút này lại để cho hắn đánh nhau một trận với Hình Chiến như lần đầu tiên gặp mặt, hắn làm sao còn dám kiêu căng phách lối như lúc đó nữa!

“Cố Khâm không chết.” Âm thanh lãnh khốc của Hình Chiến mang theo kiên định. Trực giác nói cho y biết Cố Khâm không thể nào cứ thế mà chết, hắn nhất định là đã tiến vào một địa phương đặc thù nào đó khiến cho tín hiệu đều bị che chắn, bởi vì trước khi mất liên lạc một thời gian, tín hiệu của Cố Khâm cứ luôn lúc nối lúc ngắt, rơi vào trạng thái đặc biệt không ổn định.

Hứa Thiếu Phong giữ yên lặng, chỉ lặng lẽ thi hành mệnh lệnh của Hình Chiến. Trong suy nghĩ của hắn, Cố Khâm rơi vào bao vây của quân địch không thể nào còn sống, trừ phi Satan muốn bắt sống hắn, mà trong hơn một trăm năm trước đó, Satan chưa từng giữ lại người sống bao giờ, chỉ có chết, không có tù binh! Đây cũng là nguyên nhân vì sao quân của Liên minh Nhân loại đặc biệt liều mạng, một khi chiến bại, đợi chờ mình chính là một con đường chết, không có lựa chọn thứ hai.

Nhưng lần này Hứa Thiếu Phong lầm rồi. Satan không phải không có tù binh, quân Liên minh cũng không phải chưa từng xuất hiện quân đoàn đầu hàng. Sự thật chính là Liên minh vì kích thích tính hiếu chiến thiết huyết của quân nhân mà đã phong tỏa những tin tức này, đưa toàn bộ quân đội bị bắt làm tù binh vào trong danh sách hy sinh trên chiến trường. Dĩ nhiên, đó cũng là bởi vì binh lính bị bắt làm tù binh chưa từng có một chút tin tức nào mới có thể khiến cho cao tầng của quân đội từ đầu đến cuối lừa gạt được cả trong lẫn ngoài đến mức kín kẽ như thế.

Đúng thế, Cố Khâm dĩ nhiên không có chết, thời điểm cơ giáp bị hư hại tới 99%, Thương Lang đã tự động trở về trong thiết bị điều khiển. Khi chạm tới Cố Khâm, xúc tu của cơ giáp không lồ không giết hắn, mà lại theo mệnh lệnh của sĩ quan chỉ huy đưa Cố Khâm trở về chủ hạm.

Cố Khâm đang hấp hối trước tiên được đưa vào trong khoang chữa trị — Nơi này khắp nơi đều là Satan nửa người dưới là xúc tu, tại sao lại sẽ xuất hiện khoang chữa trị của Liên minh Nhân loại? Nếu như lúc này Cố Khâm tỉnh, nhất định sẽ khẳng định lại suy đoán lúc trước của mình, Mendel quả đúng là đã phản bội mà đầu hàng địch!

Lúc này, một Satan khí tràng mười phần đi vào, ước chừng lớn hơn một vòng so với Satan phổ thông. Bất kể là trang phục hay là uy thế của gã, hay là xúc tu nhìn rắn chắc hữu lực kia, đều đủ để nói lên thân phận của gã không hề tầm thường. Sau lưng gã còn có Mendel đi theo cùng với Antonio sắc mặt tái nhợt. Thân là sĩ quan cao cấp của quân Liên minh, nếu như biểu tình ngoan ngoãn của Mendel bị những sĩ quan khác cùng làm việc với hắn nhìn thấy, không biết họ sẽ kinh ngạc tới mức nào. Phải biết rằng cho dù đối mặt với Nguyên soái, Mendel cũng chưa từng biểu hiện cung kính tới như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.