Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân

Chương 75: Gặp phải vấn đề



Cố Khâm không nghĩ tới bọn họ sẽ phải đối mặt với vấn đề này nhanh như vậy. Hai lựa chọn? Còn cần phải lựa chọn sao? Cố Khâm chưa bao giờ muốn buông tha cơ hội trở thành Tướng quân, mà Hình Chiến cũng không thích hợp làm cấp dưới của người khác, cho nên bọn họ không có lựa chọn khác.

Một quân đoàn không thể có hai Tướng quân, đến một cấp bậc nhất định, bọn họ nhất định phải tách ra để phát triển, nếu không họ sẽ kìm hãm lẫn nhau, sinh ra đủ loại mâu thuẫn.

Thật ra, từ trước trong quá khứ, Hình Chiến từng không chỉ một lần nói với hắn muốn kề vai chiến đấu với hắn, mà Cố Khâm cũng đã cân nhắc qua vấn đề này. Có điều lúc ấy hắn vẫn chưa rõ ràng tình cảm của mình với Hình Chiến, chẳng qua chỉ là muốn nhìn dáng vẻ khó xử của Hình Chiến mà thôi. Nhưng bất tri bất giác, quan hệ của họ cũng không còn là mang cái dạng mơ mơ hồ hồ phân không rõ đó nữa.

Hiện tại, có lẽ hắn không nói ra mấy từ buồn nôn như “thích”, “yêu”, cũng không trông cậy vào Hình Chiến có thể nói mấy lời ấy ra khỏi miệng, nhưng trong lòng bọn họ đã nhận định đối phương chính là người sẽ đi cùng mình đến hết cả nửa đời sau. Cho nên, nghĩ tới trong tương lai phải rất lâu họ mới có thể gặp mặt một lần, Cố Khâm cũng không thể giữ được thái độ lạnh nhạt nữa.

Theo lẽ thường, bọn họ bây giờ hẳn phải là đang trong thời kì yêu đương nồng nhiệt, nhưng lúc trước vì bận xử lý việc phản bội của Mendel, bọn họ cũng không có tâm tư gì mà đi yêu đương. Thật vất vả mới xử lý xong thì lại bị thông báo cho biết rằng nhất định phải tách ra, trong lòng làm sao có thể vui vẻ được? Sắc mặt Cố Khâm không tốt lắm, hắn liếc sang nhìn Hình Chiến, anh mau nghĩ biện pháp vẹn toàn đôi bên đi! Ban đầu là ai thề son thề sắt nói muốn kề vai chiến đấu cùng với em?

Hình Chiến mặt không chút cảm xúc nhìn thẳng vào mắt hắn, cũng không nói gì, thế nhưng Cố Khâm lại nhìn ra được một ít ủy khuất từ trong ánh mắt kia. Khóe miệng Cố Khâm giật một cái, thật là muốn chọc cho người mù mắt! Hắn đè tay lên mặt Hình Chiến, đẩy đầu đối phương qua một bên.

“Khụ!” Mắt thấy hai đứa nhỏ liếc mắt đưa tình bày trò ân ái không chút nào kiêng kỵ ngay trước mặt mình, Hình Duệ quyết định chờ một thời gian nữa sẽ tự cho mình nghỉ một vài ngày, tranh thủ thời gian đi tìm Chung Vân Tu cầu vuốt ve an ủi một chút, “Tôi sẽ cho hai người một ngày, ngày mai phải cho tôi câu trả lời – tôi tin tưởng hai người sẽ đưa ra lựa chọn chính xác nhất.”

Hai người mang theo tâm sự nặng nề mà trở lại chiến hạm của đơn vị Chó điên, đi chưa được vài bước đã gặp phải Alvin, “Cố Khâm, tôi đi tìm hai người mãi! Vừa rồi Trung tá Hứa tới thông báo cho chúng tôi, chưa tới hai ngày nữa chúng tôi cũng sẽ bị điều đi. Cậu nói xem chúng ta liệu có còn ở trong cùng một phân đội nữa không?” Alvin không có dã tâm gì, hắn vô cùng nguyện ý trở thành cấp dưới của Cố Khâm hoặc là Hình Chiến.

“Đây không phải là chuyện chúng tôi có thể quyết định.” Tâm trạng của Cố Khâm không tốt, đương nhiên sẽ không có kiên nhẫn để giải thích cái gì. Hắn biết đội ngũ của bọn họ nhất định sẽ tách ra, hơn nữa trong thời gian ngắn sẽ không thể nào về tới làm cấp dưới của hắn và Hình Chiến. Dù sao mọi người đều là hạt giống tốt với thiên phú cực cao, nếu như cứ luôn phụ thuộc vào hai người họ thì sẽ bị hạn chế khả năng đề cao thực lực.

Nhìn ra bầu không khí áp lực giữa hai người, Alvin không tiếp tục nói chuyện nữa, rất nhanh rời khỏi tầm mắt của họ.

Cuối cùng cũng trở về phòng ngủ, Hình Chiến trở tay khóa cửa phòng, ôm lấy Cố Khâm từ phía sau, vùi đầu vào cổ hắn hít một hơi thật sâu, môi dán sát bên tai hắn, cho tới khi lỗ tai của Cố Khâm đỏ lên, thấy hắn theo bản năng rụt cổ một cái, y lúc này mới khàn giọng nói, “Chúng ta làm đi.”

Cố Khâm lập tức nghẹn lại, Hình Chiến không thích nói chuyện, cũng không thích vòng vo, bởi thế nên y muốn cái gì liền sẽ nói thẳng làm thẳng, cũng giống như bây giờ vậy, thẳng thừng nghiêm túc đến mức khiến Cố Khâm không biết nên đáp ứng hay là cự tuyệt đối phương. Hắn im lặng một chút rồi nói, “Anh đây là bị kích thích sao?”

Hình Chiến không đáp, một tay ôm chặt eo hắn hơn, khiến cho cơ thể hai người càng thêm sát vào nhau, thậm chí còn có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể đối phương qua lớp quần áo, một tay còn lại của y di chuyển từ bụng lên tới cổ hắn, tháo ra hai chiếc cúc áo ở trên cùng của bộ quân trang, lộ ra phần da trên cổ hắn, sau đó dán môi lên nhẹ nhàng cọ sát, cảm thụ mạch đập kia. Hình Chiến thỏa mãn than thở, “Cố Khâm…”, khiến cho cơ thể Cố Khâm cũng mềm nhũn, cảm giác khô nóng lan ra toàn thân.

Tay Cố Khâm đặt lên cánh tay đang ôm trọn cả eo mình của Hình Chiến, “Muốn làm? Có thể. Đánh thắng em trước rồi nói sau!” Lời còn chưa dứt, cùi chỏ của hắn đã không chút lưu tình mà đánh về phía Hình Chiến đang ở sau lưng hắn, tay còn lại đồng thời giữ chặt lại cổ tay đối phương.

Thế nhưng Hình Chiến giống như đã sớm có chuẩn bị, chân dịch chuyển một bước thoát khỏi công kích của cùi chỏ vào ngực mình trong gang tấc, ngay sau đó Cố Khâm cảm giác hô hấp của mình nghẹn lại, tay Hình Chiến đã bóp chặt lấy cổ Cố Khâm, lực tay giống như đang muốn bóp nát cổ hắn. Một giây sau, Hình Chiến đã đè hắn xuống giường, thắng bại lần này cứ như vậy mà nhanh chóng quyết định xong!

“Ưm…” Ngạt thở và đau đớn khiến cho Cố Khâm không còn sức để giãy giụa, trước mắt bắt đầu biến đen. Tay Hình Chiến vẫn luôn không buông ra cổ hắn, lực tay cũng không giảm một chút nào, trong mắt Cố Khâm chỉ còn gương mặt không có chút cảm xúc nào kia. Má nó! Làm cái gì đây, người này đang đùa sao?! Nếu không phải không cảm thấy sát khí, Cố Khâm thậm chí còn sẽ nghĩ rằng đối phương đây là muốn giết hắn!

Bỗng nhiên, bàn tay đang ngăn chặn hô hấp của hắn buông ra, không khí lập tức xông vào trong cổ họng. Cố Khâm nhất thời liên tục ho khan, ngạt thở quá lâu khiến cho tay chân hắn đều mềm nhũn, dù muốn phản kháng lại Hình Chiến đang đè phía trên mình nhưng lại không có đủ sức. “Khụ… Anh… CMN… thật độc ác!” Cổ họng khó chịu như bị lửa đốt, Cố Khâm cau mày khó khăn nuốt nước miếng.

“Không ác bằng em.” Hình Chiến đáp, lại cúi đầu hôn lên môi hắn, dễ dàng mà cạy ra răng hắn, bá đạo mà làm loạn ở bên trong, quét sạch toàn bộ dưỡng khí mà Cố Khâm vất vả lắm mới lấy được khi nãy, hô hấp qua mũi căn bản không theo kịp tốc độ cướp đoạt của đối phương, chỉ chốc lát sau, trong đầu Cố Khâm lại trở nên trống rỗng.

Đến khi Hình Chiến đã hôn đủ và bỏ qua cho hắn, Cố Khâm mới có thể từng hô hấp ngụm từng ngụm, “Anh muốn giết em sao?!”

“Không.” Môi Hình Chiến nhẹ nhàng hôn lên phần cổ đã bị dấu tay của mình in lên, khiến cho người dưới thân run lên, “Anh muốn làm em.”

Sau đó, Cố Khâm liền bị Hình Chiến kéo vào vực sâu dục vọng…

____________________

Khi Cố Khâm tỉnh lại lần nữa, mắt hắn không có tiêu cự mà nhìn chằm chằm lên trần nhà, toàn thân đau nhức đến một ngón tay cũng không muốn động. Hình Chiến nằm bên cạnh hắn, không đè lên người hắn, một tay mang theo chiếm hữu mà ôm trọn eo hắn. Cố Khâm không biết mình đã ngủ bao lâu, cũng đếm không hết trước khi hắn ngất đi, Hình Chiến đã làm hắn bao nhiêu lần.

Đây rõ ràng mới chỉ là lần thứ hai họ làm với nhau, không ngờ rằng Hình Chiến đã thuần thục hơn nhiều, cũng không biết là học được ở đâu ra mà giữa chừng còn đổi mấy kiểu tư thế. Mỗi khi Cố Khâm không muốn phối hợp, Hình Chiến sẽ lại ghé sát bên tai hắn, dùng giọng nói đầy ắp dục vọng mang theo hấp dẫn vô cùng mà nói, “Anh không muốn phải tách khỏi em…” Vừa nghĩ tới trong tương lai, hai người sẽ không thể gặp mặt nhau trong một thời gian rất dài, Cố Khâm lại mềm lòng, ỡm ờ mà mặc cho đối phương tiếp tục dày vò. Dù sao thì hắn cũng rất hưởng thụ, chỉ là cảm giác xấu hổ vẫn luôn không thể biến mất, dù sao thì hắn cũng là bên bị tiến vào kia.

Cho nên Cố Khâm giờ tỉnh lại liền gặp phải bi kịch, cả người giống như đã hoàn toàn không còn thuộc về hắn nữa. Cũng may là lần này Hình Chiến còn biết đường giúp hắn rửa sạch, toàn thân đều khô ráo, đỡ cho hắn phải đi chịu dày vò trong nhà tắm thêm một lần.

“Tỉnh?” Thanh âm Hình Chiến không mang theo khàn khàn khi mới tỉnh dậy, y tỉnh sớm hơn Cố Khâm, nhưng lại không muốn rời khỏi đối phương. Y theo bản năng siết lại cánh tay, kết quả lại nghe được Cố Khâm kêu đau, cuối cùng cũng biết đau lòng, “Thật xin lỗi, rất đau sao? Nếu không anh đưa em đi phòng y tế…”

“Không cần!” Cố Khâm nghiến răng nghiến lợi ngắt lời y. Đùa gì thế, bởi vì bị làm quá nhiều nên không thể không tới phòng y tế sao? Đó chẳng phải là sẽ khiến cho người khác nhìn mà cười nhạo sao!

Hình Chiến đã được ăn no đặc biệt biết điều, lại biến thành trung khuyển, Cố Khâm muốn gì sẽ lập tức được cái đó, Cố Khâm muốn y đi phía đông y tuyệt đối không đi về phía tây. Y mang thuốc tới xoa bóp toàn thân cho Cố Khâm, xoa bóp vài lần lại có phản ứng, chỉ có điều lại không dám làm bậy nữa, ngoan ngoãn vào phòng tắm tự mình giải quyết.

Cố Khâm dù sao cũng có thể chất cấp A, không bao lâu sau hắn đã lấy lại sức, bụng đói ùng ục mà ăn cháo Hình Chiến bê tới, sau đó lại nhận được thông báo của Cố Hoằng yêu cầu họ tới gặp. Cố Khâm lúc này mới nhớ ra Nguyên soái chỉ cho bọn họ một ngày để ra quyết định — nói cách khác, họ đã lăn giường xong lại ngủ cả ngày hôm qua?!

Cố Khâm nhịn xuống xúc động muốn đánh Hình Chiến một trận nhớ đời, đứng dậy sửa sang lại quần áo, mặt lạnh lùng ra khỏi phòng ngủ. Hình Chiến vội vội vàng vàng mà đuổi theo hắn.

Hai người đi một đường không nói, họ vẫn luôn không hỏi sự lựa chọn của đối phương, cũng không thảo luận xem tương lai sẽ làm thế nào.

Khi hai người thấy Cố Hoằng, họ còn thấy cả hai vị sĩ quan trung niên quân hàm Thiếu tướng ở đó. Hai người đó thấy bọn họ bước vào, lập tức dùng ánh mắt sắc bén mà quét bọn họ một lượt từ đầu tới chân.

Người ở trên chủ hạm đều là sĩ quan quân hàm khá cao, sĩ quan có thể trực tiếp tiếp xúc với Thượng tướng Cố Hoằng thì lại càng không cần phải nói. Đối với hai khuôn mặt trẻ tuổi xa lạ thường xuyên bị Cố Hoằng gọi tới nói chuyện riêng này, nhìn qua quân hàm thì lại chỉ là sĩ quan cấp úy nho nhỏ, họ tò mò cũng có, khinh thường cũng có, mà ghen tị cũng có.

Sau khi họ biết được thân phận của hai người thì lập tức hiểu ra, hóa ra bối cảnh của hai người họ lại cứng như thế! Nghe nói Tướng quân vẫn luôn giao cho họ một vài nhiệm vụ trọng yếu, lại nghe nói bọn họ hoàn thành rất hoàn hảo, cho nên quân hàm mới tăng nhanh như vậy. Còn đối với thực lực của hai người, mọi người đều ôm thái độ hoài nghi. Mặc dù bọn họ cũng không muốn tin rằng Thượng tướng Cố Hoằng vẫn luôn công tư phân minh và quân thần Nguyên soái sẽ khiến cho con trai của mình đi cửa sau, thế nhưng hai thằng nhóc chỉ mới đi học trường quân sự chưa tới một năm, cho dù thiên phú có tốt đến đâu thì cũng không có khả năng có thể so với những sĩ quan kinh nghiệm đầy mình như bọn họ!

Về sau họ lại biết thêm được đơn vị Chó điên tiếng tăm lẫy lừng lại vô cùng nghe lời bọn họ, ngay cả Hứa Thiếu Phong không dễ chọc kia, rõ ràng là cấp trên của họ mà cũng sẽ ngoan ngoãn nghe họ chỉ huy. Xem ra, có lẽ bọn họ thực sự có một chút bản lĩnh.

Vì thế hai vị Thiếu tướng không hẹn trước mà cũng phóng ra uy áp dò xét bọn họ. Vốn chỉ nghĩ hai người họ có thể chống đỡ không lùi bước trước khí thế của mình đã coi như là đạt yêu cầu, không nghĩ tới hai bên vừa mới tiếp xúc, lại bị coi thành không có, giống như khí thế của họ đã chìm vào trong đáy biển vậy. Mặc dù chỉ là chuyện trong chớp mắt nhưng đây cũng đã đủ để làm hai vị Thiếu tướng thu hồi coi thường trong lòng mà âm thầm kinh hãi.

Cố Hoằng thấy rõ một lần đối chọi trong âm thầm giữa hai bên, kết quả cũng không ngoài dự đoán. Hắn không hỏi lựa chọn của Cố Khâm và Hình Chiến là gì mà trực tiếp sắp xếp, “Đây là hai vị cấp trên sắp tới của hai cậu. Hình Chiến đi theo Thiếu tướng Nelson, Cố Khâm đi theo Thiếu tướng Carter.” Một hình chiếu giả lập xuất hiện trước mặt họ, Cố Khâm chỉ ra khu vực mà Hình Chiến và Cố Khâm sẽ phụ trách trong tương lai, không ngờ lại ở ngay cạnh nhau! “Hai người cũng đã thấy, mặc dù cả hai ở hai khu khác nhau, nhưng sẽ phụ trách ở khu vực lân cận, đi qua đi lại chỉ mất nửa ngày.”

Nửa ngày, nói nhiều cũng không nhiều mà nói ít thì cũng không ít, không phải là có thể tùy tiện lúc nào muốn gặp là lại rời khỏi đơn vị của mình để chạy đi gặp nhau, nhưng lại cũng không tới mức cả một năm không thấy nhau được mấy lần. Đây hiển nhiên là vì quan hệ của họ mà cố ý sắp xếp. Nếu như họ không phải là người yêu, vậy thì chia tới quân khu khác hoặc cách nhau xa một chút sẽ phát triển tốt hơn, thế nhưng việc Cố Khâm bị bắt lần trước khiến cho Hình Duệ ý thức được vị trí đối phương chiếm trong lòng Hình Chiến nặng tới mức nào. Hắn lo rằng tách hai người ra quá lâu cách nhau quá xa sẽ gây bất lợi cho tâm trạng của hai bên, vì thế mới làm ra quyết định nhìn như tách ra nhưng thực chất là khoảng cách lại chẳng mấy xa này.

Nhìn thoáng qua nét mặt tràn đầy vui mừng ngoài ý muốn của con trai, ánh mắt của Cố Hoằng lại dịch chuyển xuống cổ áo của hắn, mặc dù Cố Khâm đã cài tất cả cúc áo lại, thế nhưng Cố Hoằng mắt tinh vẫn thấy được một dấu hôn như ẩn như hiện.

“Tôi nhấn mạnh một lần nữa, đừng để cho quan hệ của hai người ảnh hưởng tới chính sự!” Cố Hoằng hung hăng liếc Hình Chiến một cái. Đối phương mặt không đổi sắc, khiến hắn cuối cùng chỉ đành dời mắt đi, mắt không thấy tâm không phiền, “Hai vị tướng quân, có nhiệm vụ khó giải quyết hay nhiệm vụ phiền toái gì thì cứ giao hết cho bọn họ làm, không cần cố kỵ gì cả. Nếu họ làm không tốt, tôi sẽ đích thân tới xách họ về.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.