Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân

Chương 92: Thời khắc khoe khoang ân ái



Hai người cuối cùng cũng gặp lại được nhau cùng quay trở về phòng nghỉ ngơi. Hình Chiến vừa khóa cửa lại đã vội vàng mà áp ngã Cố Khâm xuống giường, xé ra quần áo của hắn.

“Đợi chút! Anh cần phải nghỉ ngơi!” Cố Khâm có chút do dự vùng vẫy vài cái, mặc dù hắn cũng không phải là không muốn, nhưng nhìn đôi mắt đỏ bừng của đối phương, hắn luôn cảm thấy trạng thái hiện tại của đối phương không thích hợp, “Không được, anh như vậy không kiên trì được bao lâu…”

Lời nói của Cố Khâm giống như đang chất vấn năng lực nào đó của y, Hình Chiến bỗng nheo mắt lại, “Vậy để anh chứng minh cho em xem một chút, anh có thể kiên trì bao lâu.”

Khi Cố Khâm muộn màng mà phát hiện ra mình đã nói bậy, lúc ấy đã muộn. Vào thời khắc một tia lý trí cuối cùng cũng sắp rơi vào vực sâu dục vọng, hắn hung hăng mà nghĩ, đến lúc đó tinh thần không tốt thì đừng trách em không nhắc anh!

Thế nhưng thời gian còn lại của cả ngày hôm ấy, Hình Chiến đã dùng hành động chứng minh phán đoán của Cố Khâm sai lầm tới mức nào, y không chỉ rất được, hơn thế còn có thể kiên trì rất lâu! Cho dù Cố Khâm không nhịn được mà cầu xin tha thứ cũng chỉ nhận được một câu trả lời, “Đây là trừng phạt.” Trừng phạt hành động đối phương ích kỷ mà bỏ lại y đi liều chết, trừng phạt đối phương đã khiến cho y cảm nhận được cái gì gọi là tuyệt vọng.

Cho tới khi Cố Khâm cuối cùng cũng khôi phục ý thức một lần nữa, trừ cơ thể bủn rủn vô lực ra, hắn cũng không tinh tẫn nhân vong, không cảm thấy đói bụng, cũng không có dấu hiệu bị thoát nước, giống như hắn chỉ là mơ thấy một giấc mộng xuân hết sức kịch liệt thôi vậy. Bên tai vang lên giọng nói trầm thấp từ tính của Hình Chiến, “Tỉnh? Anh đã cho em dùng một chai dịch dinh dưỡng rồi, em có thể tiếp tục nghỉ ngơi.”

“Ưm…” Cố Khâm không muốn mở mắt, nhưng lại nghe thấy tiếng ma sát khi Hình Chiến mặc quần áo, hắn mơ mơ màng màng hỏi, “Anh đi đâu?”

“Liên minh đang chuẩn bị quét sạch đám quân phản bội của Mendel, Nguyên soái mời anh đi qua nhìn một chút.” Hình Chiến nhân lúc nói chuyện mà giúp Cố Khâm xoa bóp eo.

Cố Khâm nhất thời tỉnh táo hơn rất nhiều, hắn khó khăn mà ngẩng đầu lên, “Anh muốn ra chiến trường?” Nếu như là thế, hắn cũng không để ý tới việc có thể mất mặt hay không, nhất định phải đi nằm khoang chữa trị mấy phút để khôi phục thể lực, sau đó đi cùng Hình Chiến. Thật kỳ quái, rõ ràng trước khi làm trạng thái tinh thần của Hình Chiến rất tệ, làm sao lên giường còn có thể dày vò lâu như thế? Đối phương rốt cuộc là loại quái vật gì chứ! Chẳng lẽ còn có thể dựa vào lăn giường mà bổ sung năng lượng sao!

“Không, đây là chuyện của bọn họ, anh không định ra tay, cũng không cần anh phải ra tay.” Nhìn sắc mặt mệt mỏi của Cố Khâm, Hình Chiến tự kiểm điểm hành động điên cuồng ngày hôm qua, có điều y cũng không hối hận, lần này làm quả thật đúng là tận hứng. Nếu như sau này có kỳ nghỉ lâu lâu một chút, thỉnh thoảng lại làm như vậy một lần cũng không tệ — Mà có lẽ không cần chờ đến sau này, trong một tháng tiếp theo có lẽ sẽ tìm được cơ hội, coi như là tuần trăng mật đi.

“Ừm.” Cố Khâm không biết Hình Chiến đang nghĩ gì cứ thế mà an tâm, lại lần nữa nằm lên gối, “Nhớ nhất định phải để cho Cố Khâm của thế giới này tham dự chiến dịch này, chỉ có thế anh ta mới có thể thực sự cởi bỏ khúc mắc ra được.”

“Được.” Hình Chiến đáp một tiếng, tiếp tục giúp Cố Khâm xoa bóp, cho tới khi đối phương lại lần nữa ngủ thiếp đi, lúc này y mới lặng yên không tiếng động mà rời phòng.

Khi Hình Chiến tới phòng họp, Nguyên soái cùng hai vị Hình Tướng quân và Cố Tướng quân đã đợi y được một lúc. Đối với việc y tới trễ, bọn họ không lộ ra bất cứ sắc mặt bất mãn gì, trái lại Nguyên soái còn hỏi một câu sao Cố Khâm lại không tới. Hình Chiến không chút nào che giấu mà trả lời, “Em ấy cần nghỉ ngơi.”

Lời này vừa ra khỏi miệng, những người khác lập tức nghĩ tới điều gì đó, trong lúc nhất thời xung quanh rơi vào trong yên lặng quỷ dị. Hình Chiến cũng không lên tiếng, dù sao thì hắn cũng không vội.

Không bao lâu sau, Nguyên soái tựa như cái gì cũng không nghe thấy, thuyết minh về an bài tác chiến lần này cho Hình Chiến một lần. Thật ra thì chiến thuật đều đã định xong, bọn họ không phải là đang hỏi ý kiến của Hình Chiến, mà là cho thấy thái độ của bọn họ — hợp tác có thể, nhưng lấy chúng tôi làm chủ, các cậu không thể tham dự vào việc quyết định của chúng tôi. Nhìn qua tốn công vô ích, nhưng cũng là một cách ra oai phủ đầu trá hình.

Hình Chiến biết ẩn ý của đối phương, nhưng y không để tâm. Y vốn cũng không định tham dự quá nhiều vào thế giới này, có điều khi y nghĩ tới lời dặn của Cố Khâm trước khi mình rời phòng, y lại nói một câu, “Để Cố Thiếu tướng làm Tổng chỉ huy.” Trong an bài tác chiến, Tổng chỉ huy chính là Hình Thượng tướng, mà Cố Thiếu tướng chỉ là phụ tá mà thôi.

Nguyên soái đã đoán đủ loại phản ứng y sẽ có, duy chỉ có việc y sẽ vậy mà đề cử “Cố Khâm” làm Tổng chỉ huy là không, bao gồm cả bản thân “Cố Khâm” cũng không kịp ứng phó.

“Anh ta mới thăng lên hàm Thiếu tướng.” Hình Thượng tướng cau mày mở miệng, nói bóng gió ý là kinh nghiệm của đối phương chưa đủ, không thích hợp làm Tổng chỉ huy.

Hình Chiến ánh mắt sâu xa mà liếc bản thân mình tại thế giới này. Đối phương sẽ nghĩ như vậy hiển nhiên là vì y còn chưa giao thủ với Cố Khâm ở thế giới này. Mà ban đầu sau khi mình đối chiến với Thương Lang ở trên mạng chiến đấu, lập tức đã nhận ra đối phương có tài chỉ huy của một Thượng tướng. “Tôi hiểu rõ thực lực của anh ta hơn anh. Ngay cả trong nhiệm vụ phá hủy hành tinh quặng lần này, cũng là Cố Khâm phụ trách chiến trường trên vũ trụ, dùng chín trăm chiến hạm cỡ nhỏ mà ngăn cản đại quân mấy chục ngàn binh của Satan trong nửa tiếng, mà tôi chỉ là phụ trách việc gắn thiết bị nổ trên mặt đất.” Hình Chiến hiếm thấy mà kiên nhẫn giải thích một đoạn dài, dù sao khen cũng là khen Cố Khâm của thế giới khác.

Trầm mặc trong chốc lát, Nguyên soái mở miệng, “Nhưng quân hàm của cậu ta không thể khiến mọi người tin phục.” Nhất là lần này trong chiến dịch còn có “Hình Chiến”, đại diện của thế hệ trẻ của Liên minh Nhân loại, để cho một Thiếu tướng làm Tổng chỉ huy những người khác sẽ nghĩ như thế nào?

Nghe thế, Hình Chiến cũng không kiên trì thêm nữa, “Ông nói đúng. Bây giờ quả thực không thích hợp.” Y sảng khoái mà tự thừa nhận bản thân không cân nhắc chu toàn, dừng lại một chút lại giải thích, “Sau khi sống lại, địa vị của chúng tôi vẫn luôn ngang nhau, cấp bậc gần như là cùng lúc tăng lên, cho dù ai làm Tổng chỉ huy, sẽ chưa bao giờ có ai dị nghị, tôi đã quen, đầu óc tạm thời chưa xoay chuyển được. Mọi người sắp xếp thế nào thì sắp xếp, không cần để ý suy nghĩ của tôi.”

Y không giải thích thì không sao, vừa giải thích xong bầu không khí lại trở nên quỷ dị thêm một lần nữa, nhất là giữa hai vị Tướng quân, từ đầu đến cuối vẫn luôn tràn đầy một loại lúng túng không thể nào nói rõ.

Hình Chiến cũng mặc kệ bọn họ nghĩ gì, y nhớ nhung Cố Khâm còn đang nghỉ ngơi, dứt khoát cáo từ rời đi, còn việc bọn họ muốn giải quyết quân phản loạn như thế nào thì, y không thích xen vào việc của người khác.

Lúc này, bầu không khí tại Liên minh Nhân loại đã trở nên khẩn trương chưa từng thấy. Trải qua nhiều năm phát triển như thế, quân phản loạn của Mendel đã lớn mạnh, trừ Mendel ra, còn có một Vương Tử Minh đã trở thành Trung tướng cũng không thể khinh thường, muốn tiêu diệt họ cũng không dễ dàng.

Nhưng bên Nguyên soái là thắng ở đạo đức, mà chán ghét của loài người đối với bọn xâm lăng Satan đã ăn sâu bén rễ vào bọn họ, nhất là quân nhân, những người nguyện ý vì lợi ích mà lựa chọn nương tựa vào Satan cũng không nhiều. Cho nên dù cho Mendel, Vương Tử Minh cùng những chính khách kia đã tập hợp được một đội quân trung thành tới chết, nhưng lại không có nguồn cung lính bổ sung, binh lính thủ hạ càng đánh càng ít đi, cuối cùng chỉ có thể dùng tới lính Satan. Các binh lính nhắm mắt đưa chân mà hợp tác với Satan, suy nghĩ càng ngày càng trở nên tiêu cực, tỷ lệ tử vong lại càng cao, binh lính nhân loại chết sạch, quân lính dưới tay họ chỉ còn có Satan.

Tội nghiệp cho Mendel còn đang mơ giấc mộng thống lĩnh loài người đẹp đẽ, nhưng không biết mình từ đầu tới đuôi cũng chỉ là một tay sai của Satan vương.

Còn những chính khách kia, trừ vài người sớm ý thức được có điều không đúng mà tiến vào quân đội nương vào sự che chở của hai vị tướng quân, những kẻ khác toàn bộ đều bị bắt, người chưa bị bắt cũng bị tịch thu nhà cửa. Vốn Vương Tử Minh vẫn còn bố trí một ít binh lực tại hành tinh thủ đô, nhưng so với thế lực của Nguyên soái, đây hiển nhiên không thể nào bằng được đối phương, vào thời đại hiện nay, giá trị vũ lực quyết định hết thảy.

Không giống với không khí khẩn trương bên ngoài, cặp chồng chồng  mới cưới sống sót sau tai nạn gần như sống trong thế giới hai người, ban ngày tới phòng huấn luyện đối chiến, ban đêm triền miên trong phòng, trái lại cũng thực hài lòng. Bọn họ đã rất lâu không thả lỏng như vậy, cả ngày dính chung một chỗ, ngay cả khi làm lúc Hình Chiến muốn Cố Khâm phối hợp mình làm đủ các loại tư thế với đủ kiểu play đáng xấu hổ, Cố Khâm đều rất ít cự tuyệt.

Chẳng qua khiến cho Cố Khâm không hiểu là, Hình Chiến rốt cuộc là đi đâu để học được nhiều trò như thế? Không lẽ đối phương còn sẽ chủ động đi tra cứu những thứ tài liệu này sao? Dưới sự truy hỏi của hắn, Hình Chiến đành nói thật, tài liệu xem qua rất nhiều, đều là do lão quân y kia đưa! Theo như đối phương nói là lo lắng kỹ thuật của mình không tốt không thể thỏa mãn người yêu, cho nên… Cố Khâm thật sự dở khóc dở cười, vị lão quân y này đến tột cùng là rảnh rỗi đến mức nào chứ!

Cuộc sống cứ thế trôi qua trong tuần trăng mật ngọt ngào không coi ai ra gì của hai người. Cho tới ban đêm một ngày nào đó, Hình Chiến đang chuẩn bị tiếp tục làm thêm một vòng với Cố Khâm, thì tiếng gõ cửa dồn dập đột nhiên vang lên.

Cố Khâm đẩy người yêu đang đè trên người mình một cái, “Là ai?”

Hình Chiến bất động.

“Đừng làm rộn, đi xem là ai đi. Chúng ta sau này còn có thời gian… Ưm…”

Hình Chiến mang theo chút nổi nóng mà cùng Cố Khâm hôn sâu một cái. Cho tới khi chuẩn bị sát súng ra lửa lần nữa, y mới không cam lòng mà đứng dậy đơn giản thanh lý mình, mặc quần dài, kéo cái chăn ở một bên che Cố Khâm thật kín kẽ, sắc mặt âm trầm mà đi mở cửa.

Mina đầy mặt hưng phấn đứng tại cửa suýt chút nữa đã bị ánh mắt lạnh như băng của Hình Chiến làm cho lạnh cóng. “Có chuyện?” Ánh mắt Hình Chiến quét qua mặt cô, lại dừng lại một chút trên người hai vị Tướng quân đứng bất động sau lưng cô. Hai vị này sao lại cũng ở đây?

Ánh mắt của Mina thẳng ngoắc ngoắc mà khó nhọc rời khỏi dấu hôn chói lọi rõ ràng ở trên ngực Hình Chiến, có chút suy nghĩ cũng có thể nhìn ra tại sao đối phương lâu như vậy, hưng phấn khi nãy bị quét đi sạch sẽ, cô có chút không biết làm sao, “Cái đó… Tôi không cố ý quấy rầy…”

“Chuyện gì? Nói!” Hình Chiến không nhịn được mà cắt ngang cô.

Mina lấy lại bình tĩnh, “Hai chiếc cơ giáp cũng sửa xong hết ròi, tôi muốn thí nghiệm chức năng hợp thể một chút.” Cô thật sự là không kiên nhẫn nổi muốn nhìn kỹ thuật đặc thù mà ông nội nghiên cứu ra này một chút, cho nên không chú ý thời gian liền chạy đi tìm họ, cuối cùng nửa đường lại gặp Hình Thượng tướng và Cố Thiếu tướng vừa vặn đang trở về nghỉ ngơi, không chút nghĩ ngợi đã mở miệng mời họ cùng đi. Mà nói như vậy… Mina dùng khóe mắt mà liếc sắc mặt hai vị Tướng quân một cái, hai người đều là mặt không cảm xúc mà nhìn thẳng, hoàn toàn nhìn không ra cái gì.

“Chỉ như vậy?” Sắc mặt Hình Chiến lại càng khó nhìn, “Biết bây giờ mấy giờ rồi không?”

“Phải… Thật xin lỗi! Bằng không ngày mai cũng được…”

“Cô về phòng sửa chữa cơ giáp trước đi, chúng tôi lập tức tới.” Giọng của Cố Khâm đột ngột truyền ra, còn mang theo lười biếng sau tình sự.

Mina nhịn không được mà bổ não ra một chút hình ảnh không hợp tuổi nhi đồng, bất tri bất giác đã đỏ mặt, “Được, tôi chờ hai cậu…” Không đợi Mina nói hết, Hình Chiến đã dùng sức đóng cửa lại. Mina trợn mắt mà nhìn cánh cửa ngây người hồi lâu, lúc này mới lúng túng quay đầu nhìn hai vị Tướng quân, “Không bằng chúng ta đi trước đi?”

Mười mấy phút sau, Hình Chiến, Cố Khâm đã mặc chỉnh tề xuất hiện tại phòng sửa chữa cơ giáp. Chỉ nhìn bề ngoài, Chiến Thần và Thương Lang đã được sửa chữa trở lại như cũ rất hoàn mỹ.

“Hợp thể.” Không nói nhảm, Hình Chiến ra lệnh một tiếng, hai chiếc cơ giáp đứng song song rất nhanh đã hợp lại thành một.

Đôi mắt Mina càng ngày càng sáng, “Có ý tứ…Thực có ý tứ…” Cả người cô gần như đều đã dán lên cơ giáp, yêu thích không buông tay.

Cố Khâm mở phòng điều khiển chính ra, đề nghị, “Tôi mang cô vào xem một chút?”

“Anh tới.” Hình Chiến thế nhưng lại đi trước một bước, xách cổ áo Mina lên xách theo cô nhảy mấy bước vào phòng điều khiển chính. Cố Khâm hơi sững sờ, Hình Chiến hôm nay sao lại tích cực như vậy? Trước khi gặp phải nhiệm vụ cần giải thích như này bình thường chẳng phải đều là giao cho hắn cả sao.

Cơ giáp hợp thể làm mấy tổ hợp động tác cơ bản, cũng lấy ra mỗi một loại vũ khí ra thử nghiệm một lần, trong đó gồm có cả vũ khí của Thương Lang. Nhiều năm đối luyện đã giúp cho Hình Chiến vô cùng quen thuộc với Thương Lang. Sau đó phòng điều khiển được mở ra lần nữa, Hình Chiến lại xách Mina đi ra ngoài.

“Thấy thế nào?” Mina chờ mong mà nhìn họ, bản thân cô cảm giác không tệ, “Động tác cùng trước kia có so ra có gì khó khăn không? Hoặc chậm hoặc nhanh gì đó?”

Hình Chiến trở lại bên cạnh Cố Khâm, hai người nhìn nhau một cái, đồng thời lắc đầu, không biết.”

“Không biết?!” Mina không dám tin trợn mắt nhìn họ, “Cái gì gọi là không biết? Đây không phải là cơ giáp của hai cậu sao?”

Cố Khâm bất đắc dĩ mà giải thích, “Lúc trước tôi cũng đã nói, hợp thể cơ giáp là một loại chức năng rất vô dụng, cho nên trên thực tế chúng tôi chỉ mới dùng qua hai ba lần, hơn nữa gần như chưa từng dùng kỹ năng hợp thể vào trong chiến đấu. Lần đầu tiên là khi chúng tôi vừa mới lấy được cơ giáp, trong quá trình đối chiến đã bất ngờ hợp thể. Lần thứ hai là khi tôi bị Satan bắt làm tù binh, Hình Chiến cứu tôi trở về. Lần thứ ba chính là lúc cuối của nhiệm vụ này, một giây trước khi hành tinh quặng nổ thì hợp thể, kết quả chúng tôi cùng xuyên qua tới đây.”

“Mina kia từng nói, mấu chốt của kỹ thuật hợp thể cơ giáp chính là lựa chọn bộ phận để hợp thể.” Hình Chiến dùng ngôn ngữ đơn giản để khái quát lại khái niệm hợp thể.

Mina nghe đến mê say, hận không thể lập tức bắt đầu nghiên cứu, thế nhưng bây giờ còn chưa có điều kiện, “Nói cách khác là phải tạo ra mức độ tổn hại khác nhau cho hai chiếc thì mới có thể nhìn ra hiệu quả?”

Hình Chiến trực tiếp chuyển hướng sang hai vị Tướng quân, “Quân phản loạn giải quyết thế nào rồi?

Gương mặt không cảm xúc gần như giống hệt của y đối diện với y, không trả lời. Sau khi yên lặng ba giây, Hình Chiến trực tiếp quyết định, “Ngày mai sắp xếp chúng tôi ra chiến trường đi.”

“Đừng quá áp lực bản thân.” Cố Khâm trấn an Mina, “Đối với chúng tôi mà nói chức năng hợp thể chỉ có một tác dụng, đó chính là để cho chúng tôi trở thành một. Trong chiến đấu nó lại là thứ yếu, chỉ cần cô có thể đảm bảo cơ giáp dù có bị tổn hại vẫn có thể thuận lợi hợp thể là đủ rồi.”

Ngày tiếp theo, hai người vừa mới từ trên chiến trường trở về được Nguyên soái gọi tới phòng họp. Nguyên soái giao cho Hình Chiến một phần văn kiện, “Đây là tài liệu liên quan tới thí nghiệm Satan dùng tù binh loài người làm thí nghiệm. Satan muốn chế tạo một cỗ máy hủy diệt, có thể vượt qua cả cấp S của hiện tại. Thứ dùng để cải tạo cơ thể con người chính là dịch năng lượng lấy ra từ đá năng lượng.”

Cố Khâm không hỏi Hình Chiến và Nguyên soái đã có hiệp nghị gì, bây giờ nhìn thấy phần tài liệu này, hắn cũng hiểu ra được Hình Chiến vẫn còn canh cánh trong lòng lần hắn bị Satan bắt đi đó. Hắn đi tới cùng Hình Chiến đọc tài liệu một hồi, cảm giác có chút kỳ quái, “Tại sao lại phải chọn loài người? Đây chẳng phải là không khác gì giúp loài người nghiên cứu ra chiến binh siêu cấp sao? Đối với họ có ích lợi gì?”

Nguyên soái giải thích, “Mấy năm đầu bọn họ quả thực đã dùng Satan để thí nghiệm, nhưng sau đó phát hiện được thể chất của Satan sẽ sinh ra phản ứng bài xích đối với năng lượng, trái lại loài người lại có thể hấp thu cùng thích ứng với loại năng lượng này ở một mức độ nhất định, nhưng quá trình lại hết sức thống khổ. Căn cứ theo tài liệu, từ cấp C tăng lên tới B-, có một trong mười người có thể chịu được, từ B- tăng lên tới B tỷ lệ thành công giảm xuống là 1/20, từ B tăng lên tới B+ đã không tới 1%, B+ tăng lên tới A- là một ranh giới, chỉ có một trong một nghìn người có thể vượt qua, càng về sau tỷ lệ thành công càng thấp, trước mắt vẫn chưa có ai dựa vào việc tiêm dịch năng lượng mà có thể từ cấp A tăng lên tới cấp S, dĩ nhiên, đây cũng có thể là vì người bị Satan bắt làm tù binh có thiên phú không đủ cao.”

“Loại năng lượng này không chỉ có tác dụng trên cơ thể, còn sẽ gây chấn động mạnh đối với não bộ, khiến cho người đó hoàn toàn đánh mất lý trí, đại đa số vật thí nghiệm cho dù thật sự vượt qua được thống khổ ban đầu, cuối cùng cũng sẽ biến thành một cỗ máy không có tình cảm con người chỉ có dục vọng hủy diệt. Nếu như kỹ thuật bước nhảy không gian hoàn thiện trong tương lai, chỉ cần ném cỗ máy ấy vào trong nhân loại chúng ta, thì sẽ tạo thành hỗn loạn khó mà tưởng tượng nổi.”

“Trừ cái này ra thì không có những di chứng khác? Những người tăng thể chất nhưng không mất lý trí đi sau đó thế nào?” Hình Chiến vội vàng truy hỏi, y dùng sức nắm chặt tay trái Cố Khâm, lực mạnh đến mức khiến Cố Khâm cũng phải thấy đau đớn. Cố Khâm không lên tiếng, lòng bàn tay phải yên lặng đặt lên mu bàn tay y.

Nguyên soái lắc đầu một cái, “Satan cần chính là chiến binh siêu cấp vượt qua cấp S, thí nghiệm sẽ vĩnh viễn không dừng lại, cho dù vượt qua được một cấp này, còn sẽ có một cấp tiếp theo, mà tất cả vật thí nghiệm đều dừng ở giai đoạn từ A+ lên tới S- ấy.”

“Nói như vậy thì tôi là người duy nhất sống sót?” So với Hình Chiến đang căng thẳng lo lắng, Cố Khâm trái lại lại rất lạc quan, một trong một nghìn mới có thể tỉnh táo, nói rõ rằng vận khí của hắn không tệ. Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của những người khác, Cố Khâm không hề lảng tránh, “Tôi đã từng bị Satan bắt làm tù binh, chúng dùng ba ngày, cũng có thể là hai ngày, tăng cấp bậc thể chất của tôi từ B- lên tới A-, hơn nữa đã từng có một đoạn thời gian, tôi cảm thấy tôi đã sử dụng sức lực vượt qua cả cấp S, lúc ấy thiếu chút nữa mất đi lý trí. Sau này cách một đoạn thời gian tôi đều phải kiểm tra một lần, nhưng cũng không xảy ra vấn đề gì, đến bây giờ đã ba bốn năm. Có lẽ tôi có thể tăng lên tới cấp A nhanh như vậy còn phải cảm ơn lần đó nữa.”

“Không cần!” Hình Chiến cau mày nghiêm túc nhìn chằm chằm hắn, “Không cần cảm ơn, bản thân em đã có khả năng này.”

Cố Khâm sửng sốt một chút, ngay sau đó cười khẽ, “Ừ.”

“Đợi tới khi cơ giáp của chúng tôi được sửa xong, tôi hy vọng ông có thể lập tức đăng tin về nhiệm vụ phá hủy hành tinh quặng này.” Hình Chiến nói một câu đầy ẩn ý thúc giục họ nhanh chóng giải quyết vấn đề quân phản loạn, hiện tại thời gian đã kéo dài quá lâu rồi.

“Tôi sẽ cố gắng.” Nguyên soái gật đầu một cái.



Việc sửa chữa của hai chiếc cơ giáp tiến hành rất thuận lợi, cũng không mất quá lâu Liên minh đã giải quyết đám quân phản loạn cứng đầu kia. Liên minh rất nhanh đã bắt đầu chuẩn bị tiến hành nhiệm vụ mới — phá hủy hành tinh quặng có loại đá năng lượng kia.

Có kinh nghiệm lần trước, việc lập ra kế hoạch tác chiến cũng càng thêm hoàn thiện. Trải qua thảo luận, Hình Chiến cùng Cố Khâm phụ trách thiết bị nổ trên mặt đất, chiến trường vũ trụ thì do hai vị Tướng quân Hình và Cố lãnh đạo hạm đội phụ trách.

Có thêm hơn mười năm khoa học kỹ thuật phát triển khiến cho hiệu suất của quả trình khoan vào tâm hành tinh tăng cao gấp đôi. Lần này, không đợi Satan ý thức được loài người muốn làm gì, hành tinh quặng cũng đã nổ tung.

Tại một khắc cuối cùng, Chiến Thần và Thương Lang hợp thể thành một, bị ánh sáng trắng chói mắt nuốt lấy…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.