Khoảng cách 50 mét cũng không làm mất quá nhiều thời gian của đám người Hồng Môn Hội này, nhất là với những loại nghề nghiệp thiên về thuộc tính nhanh nhẹn.
Đoàn đội thích khách và đạo tặc, do tên thuộc hạ thân tín của Trần Cận Hùng chỉ huy, lúc này đã sắp vượt qua được phía bên kia của vách đá, bỏ xa đoàn đội chiến sĩ và đấu sĩ ở phía sau đến hơn 20 mét.
Ngay khi những tên thích khách đi trước sắp thoát ra khỏi bãi đá lởm chởm để Flegad9g đặt bước chân đầu tiên của mình lên nơi cao nhất của vách đá, đột nhiên âm thanh kim loại va chạm nhau liền lục tục vang lên.
Tiếp sau đó bọn họ cũng lập tức cảm giác được một con đau nhói truyền từ dưới chân mình lên.
‘Cạch… cách… cách…’
-70 (Trói Buộc)
…
Đưa mắt nhìn xuống dưới chân, những tên thích khách và đạo tặc kia mới hốt hoảng nhận ra mình chính là đạp trúng bẫy từ kỹ năng ‘Bẫy Rập’ của đám thợ săn.
Sát thương tuy chỉ bằng một đòn công kích bình thường thế nhưng hiệu quả trói buộc trong 3 giây lại làm bọn chúng không thể di chuyển thêm một bước nào.
- “Toàn lực công kích! Giết!”
Cùng lúc đó, giọng gào thét của một chàng trai trẻ truyền từ một mỏm đá bên trên truyền vào tai của đám người Hồng Môn Hội này.
Nhận được mệnh lệnh từ tiếng thét kia, trên đỉnh của con dốc đột nhiên xuất hiện vô số những tên cung thủ, pháp sư và thợ săn.
Như đã có sự chuẩn bị từ trước, đám người chơi viễn trình này vừa lộ mặt ra liền triển khai những đòn công kích và ma pháp kỹ năng của mình đánh về phía đám người trong đoàn đội thích khách của Hồng Môn Hội này.
‘Xuyên Tâm Tiễn’
-381 (Chí Mạng)
‘Địa Thứ’
-421 (Chí Mạng)
…
- “Mau rút lui! Chúng ta bị lộ rồi…”
- “Á… trứng của tao”
…
Kỹ năng ma pháp và mũi tên đánh tới tấp vào đám thích khách đang bị trói buộc kia, làm bọn họ không khỏi kêu rên thảm thiết.
Không thể di chuyển tránh né, những đòn công kích dễ dàng đánh vào điểm yếu và chí mạng trên người, gây ra lượng sát thương lớn nhanh chóng rút đi ống HP mong manh của bọn chúng.
Đứng ở bên dưới, gã Trần Cận Hùng nhanh chóng phát hiện được tình huống này. Gương mặt hốt hoảng, hắn vội vàng ra lệnh cho đội của mình bắt đầu công kích yểm trợ cho đội của tên thích khách rút lui.
- “Mau công kích yểm trợ. A Phúc xông lên nhanh. Còn chờ gì nữa?!”
Đồng thời hắn cũng không quên ra lệnh, hối thúc cho tên chiến sĩ vừa được bổ nhiệm, dẫn đội ở phía trước.
Tên A Phúc kia vừa nghe tiếng hối thúc của gã Trần Cận Hùng thì không khỏi giật thót tim, vội vàng ra lệnh, hối thúc đám tay chân của mình xông lên.
Bên trên một mỏm đá lớn, Ameerah và Louis đứng cạnh nhau quan sát tình hình ở bên dưới. Thỉnh thoảng hai người lại quay đầu nhìn về phía sau một chút như đang chờ đợi điều gì đó.
Ngay khi trông thấy đoàn người chơi viễn trình của đối phương bắt đầu phát ra công kích về phía mình, Ameerah lập tức hướng về phía những tên võ sĩ và thích khách trong đội lớn giọng mà nói.
- “Đội võ sĩ, tiến lên phòng thủ. Đội thích khách tản ra, yểm trợ những người còn lại.”
Hơn 50 tên đội viên nghề nghiệp võ sĩ nhanh chóng bước ra khỏi hàng ngũ, tiến lên phía trước đoàn người chơi viễn trình, làm ra tư thế phòng thủ, chống đỡ lại những đòn công kích đến từ phía đội viễn trình của đối phương.
Bởi vì đội chiến sĩ và đấu sĩ của Terrell vẫn chưa tới nơi thế nên Ameerah và Louis sau khi thảo luận thì chỉ có thể đưa ra hạ sách như vậy.
Những đòn ma pháp kỹ năng và mũi tên liên tục thay phiên nhau bay qua lại giữa hai bên, từ trên vách đá xuống dưới, rồi ngược lại từ dưới sườn dốc bắn ngược lên trên.
Tuy nhiên, bởi chiếm ưu thế về địa thế, đứng từ trên cao bắn xuống nên đoàn đội viễn trình do Louis chỉ huy rất dễ dàng mà công kích trúng kẻ địch.
Trái lại, với đám người Hồng Môn Hội từ bên dưới bắn ngược lên thì độ chính xác sẽ bị giảm thấp đi, gần như 10 phát thì sẽ có 2 - 3 phát là sẽ đánh hụt mục tiêu, bay lên trời hoặc va vào trên vách đá.
Lại thêm có đội võ sĩ che chắn, bảo hộ ở phía trước nên những tên pháp sư, cung thủ và thợ săn trong đội của Louis hầu như không bị một chút thương tổn nào.
Từng đợt công kích được tung ra vào đám người thích khách đang bị những cái bẫy do Louis và đám đội viên thợ săn bố trí trước đó giữ chân.
Sau hơn ba đợt công kích, 80 tên thích khác của đối phương cũng đã bị đánh giết đến hơn 50 người. Trong đó bao gồm cả tên thích khách thân tín của gã Trần Cận Hùng.
Những tên thích khách còn lại may mắn còn sống sót khi được giải trừ khỏi trạng thái trói buộc thì lập tức tháo chạy. Ba chân bốn cẳng chạy về phía đội chiến sĩ ở gần đó, tìm kiếm sự che chở.
- “Công kích về phía đội viễn trình của đối phương. Trông thấy tên nào xông ra khỏi khiên chắn thì lập tức bắn hạ hắn cho ta!”
Louis trông thấy đối phương đã thoát khỏi khu vực ‘Bẫy Rập’ của mình thì nhanh chóng phát ra mệnh lệnh, chuyển mục tiêu công kích.
Tuy nhiên vì để phòng ngừa đối phương lợi dụng sơ hở của mình mà xông lên công kích làm rối đội hình, Louis cũng chừa lại một mệnh lệnh phòng hờ ở phía sau.
Và quả thật cá liền cắn câu. Trông thấy những tên viễn trình của [The Alliance] không còn công kích mình nữa, đám thích khách vừa thoát đi liền dấy lên âm mưu xông lên.
- “Bọn chúng đã đổi mục tiêu rồi. Chúng ta toàn lực xông lên thôi!”
Trông thấy tình cảnh như vậy, tên A Phúc chỉ huy đội chiến sĩ cũng châm thêm dầu vào lửa.
Thế là cả đám hơn trăm tên liền buông bỏ phòng thủ, toàn lực xông về phía trước.
Bên trên vách đá, Louis trông thấy tình cảnh như vậy liền không khỏi nhếch miệng cười. Cả đám người trong đội của hắn ở phía sau cũng nhanh chóng phát hiện, chuyển hướng vũ khí của mình nhắm về phía đám người này.
‘Hỏa Cầu Thuật’, ‘Song Tiễn’, ‘Băng Tiễn Thuật’…
‘Phốc phốc phốc… ầm…’
-120 -100 -110…
Chỉ vừa bước đi được vài bước thì ngay tức khắc hàng đống những kỹ năng được tung ra, thay phiên xả vào đám người này không thương tiếc.
Tên A Phúc kia hoảng hồn vừa vội vàng giơ khiên đón đỡ, vừa gân cổ la hét.
- “Mau đón đỡ! Xếp lại đội hình nhanh lên”
Cả đội ở phía sau cũng kinh hoảng không ít hơn hắn bao nhiêu, cũng nhanh chóng đưa khiên chặn công kích, dần dần thít chặt lại đội hình.
Trông thấy đối phương đã bắt đầu chậm lại bước chân, thắt chặt đội hình, Louis lớn tiếng chỉ huy.
- “Tiếp tục công kích đội viễn trình của chúng!”
Những tên đội viên ở phía sau hắn cũng hiểu ý, lại thay đổi mục tiêu.
Vậy là đám người của gã A Phúc kia tuy là trông thấy đoàn người của Louis không công kích nữa nhưng bọn chúng cũng không dám liều lĩnh như trước mà xông lên rời bỏ đội hình.
Tình thế nguy cấp trước mắt đã được ổn định lại, thế nhưng lúc này ưu thế về nhân số dần dần thể hiện ra càng rõ ràng hơn.
Chỉ với 300 người, dù cho có chiếm được một chút thiên thời, địa lợi thì cũng khó lòng mà vượt qua một đối thủ có gấp đôi quân số và thực lực so với mình.
Trong Hồng Môn Hội có hơn 300 tên người chơi trong đội viễn trình. Chính vì vậy, bọn họ gần như chiếm được ưu thế áp đảo về hỏa lực so với đội viễn trình chỉ khoảng 200 người của Louis.
Và sau ba đợt trao đổi kỹ năng giữa đội viễn trình của hai phe, đã có hơn một nửa số võ sĩ trong đội của Ameerah bị đánh hụt đi hơn 2/3 lượng HP. Ngoài ra còn ba tên xui xẻo ‘ăn’ một lúc nhiều đòn công kích dồn vào, bị giết ngay tức khắc.
Ameerah trông thấy đội viên của mình đã tiêu hao nhiều như vậy liền thay đổi sắp xếp trong đội hình.
- “Đội võ sĩ lùi về sau yểm trợ. Đội thích khách tiến lên, che chắn”
Ngay tức khắc, đoàn người võ sĩ đang phòng thủ ở phía trước liền lui vào bên trong đội hình của đám người chơi viễn trình, bắt đầu uống thuốc khôi phục.
Đoàn người thích khách cũng tiến lên thế chỗ cho bọn họ. Vì sở hữu kỹ năng ‘Khóa công kích’ nên gần như tất cả những mũi tên hướng về phía bọn họ đều bị đón đỡ. Còn lại những đòn ma pháp kỹ năng thì lại không có tác dụng.
Nhìn xuống bên dưới đồi dốc, Ameerah phát hiện đám người chơi chiến sĩ của Hồng Môn Hội đã leo lên đến nơi mà đám người thích khách trước đó đã bị trúng bẫy của Louis bố trí.
Đám thợ săn do Louis dẫn dắt đi gài bây số lượng cũng khá nhiều. Có đến hơn trăm cái.
Nhưng đám người chơi thích khách dẫm phải bẫy rập vẫn chưa đạt đến một nửa trong số đó nên những cái bẫy còn lại liền tiếp tục phát huy tác dụng của chúng, cầm cố những tên chiến sĩ đang tiến lên này.
Louis làm sao bỏ qua cơ hội tốt như vậy để công kích những mục tiêu đứng im cho mình thỏa sức công kích.
Lập tức hắn tiếp tục phát ra mệnh lệnh, chuyển hướng công kích từ đám người chơi viễn trình sang những tên chiến sĩ đang co cụm đưa khiên chống đỡ kia.
- “Toàn đội chuyển hướng công kích! Mục tiêu, nhóm chiến sĩ bên dưới! Giãn cách đội hình ra, không được tập trung lại một chỗ như vậy…”
Louis vừa phát ra mệnh lệnh, vừa tiện tay cầm cung nỏ nhỏ bắn về phía đám người bên dưới.
Bất quá số lượng bẫy là có hạn. Những người đạp trúng số bẫy còn lại cũng chỉ có khoảng 20 - 30 tên, chẳng ăn thua gì với số lượng hơn 120 người của đối phương.
Tên cáo già Trần Cận Hùng bên dưới làm sao không nhận ra được nhóm người của Ameerah và Louis đã bắt đầu rơi vào thế yếu. Hắn không hề bỏ qua cơ hội nào, ngay tức khắc ra lệnh.
- “Xông lên cho ta, vừa tiến lên vừa giữ vững công kích!”
Hơn 300 tên thuộc hạ trong đội viễn trình sau một hồi chiến đấu bởi vì không có ai che chở mà đã chết đi không ít người, thế nhưng khi ‘Đường chủ’ của chúng có mệnh lệnh, không ai lại dám chần.
Với gần 270 tên còn lại, bọn chúng chậm rãi cất bước, mỗi một đòn công kích phát ra lại tiến về phía trước hai, ba bước.
Khoảng cách giữa đôi bên dần dần được rút ngắn, áp lực mà đội thích khách của Ameerah phải chịu cũng theo tỉ lệ nghịch mà tăng lên.
Dù cho sở hữu kỹ năng ‘Khóa Công Kích’ thì đám thích khách chỉ với 78 người này vẫn không thể kháng cự lại được cường độ công kích dồn dập của đối phương.
HP từ tràn đầy cũng dần dần giảm đi xuống hơn 2/3. Một vài người trúng đòn chí mạng hoặc không thành công đón đỡ được kỹ năng đã bị bắn chết.
Nhận thấy tình cảnh đã sắp đến hạn mức tối đa của bọn họ, Ameerah không chần chừ chút nào lập tức ra lệnh đổi người cho đội võ sĩ lại thay thế chỗ của những tên thích khách kia.
Ngược lại ở bên dưới, đội chiến sĩ của đối phương đã bắt đầu thoát ra khỏi cầm cố của ‘Bẫy Rập’, cất bước tiếp tục tiến lên tiếp cận với đỉnh đồi dốc.
Ameerah cùng với Louis nắm tay đều không tự chủ mà siết chặt lại. Thế nhưng bọn họ đều không hề ra lệnh rút lui mà vẫn kiên trì giữ vững trận thế như vậy.
Toàn bộ tinh thần của bọn họ đều tập trung vào tình hình chiến trường trước mắt như đang chờ đợi điều gì đó đột biến xảy ra thì sẽ lập tức bạo phát.
Cả hai người chăm chú đến nỗi âm thanh hệ thống thông báo có tin nhắn mật vang lên bên tai mà vẫn không hề chú ý một chút nào.
Thế nhưng có vẻ như những điều bọn họ trông mong vào còn rất xa.
Thời gian cứ nhỏ giọt mà trôi qua, khoảng cách đám người của gã A Phúc lúc này đã gần sát với mỏm đá lớn nơi mà đoàn người của Ameerah và Louis đang tập trung.
Phía dưới những tên trong đội viễn trình của gã Trần Cận Hùng cũng đã đi được hơn một nửa đoạn đường lên đồi dốc.
Ameerah và Louis nắm tay đã siết chặt đến run rẩy, ý niệm rút lui cũng dần dần không tự chủ mà xuất hiện trong đầu bọn họ.
Đột nhiên…
Ngay lúc hai cô cậu định buông tay từ bỏ chống cự mà rút lui thì bỗng dưng có tiếng rống lớn ồ ồ như trâu gầm ở phương xa lại vang lên bên tai.
- “A!!! CUỒNG NỘ, XUNG PHONG! GIẾT CHO TA…”
Sau đó là tiếng rống lớn của hơn trăm người nối tiếp theo nhau, dường như ở khắp mọi nơi đều có.