Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 201: Truyền thuyết



Trong lúc Henry đang xem đoạn phim kia thì ở trên thế giới cũng có hàng trăm nghìn người cũng đang đồng thời xem nó.

Thế nhưng thái độ của bọn họ đều khác Henry rất nhiều. Bởi vì bọn họ không có tham gia trận chiến đó cho nên tất cả những gì mà họ xem được đều giống như là phát hiện ta châu lục mới vậy.

Trong suy nghĩ của bọn họ từ khi tham gia thế giới Anh Hùng cho đến hiện tại, số lượng luôn là điều kiện đầu tiên để đánh giá thực lực của một công hội lớn.

Tuy nhiên, sau khi xem xong đoạn phim ngắn đó, thế giới quan của bọn họ gần như bị đánh đổ hoàn toàn, bởi sự chênh lệch thực lực của đôi bên là quá rõ ràng.

Lấy một địch hai, trong suy nghĩ của bọn họ đã là điều không thể. Thế nhưng ở đây đội Lính Đánh Thuê [The Alliance] lại lấy một địch ba, địch bốn.

Điều đó mới chính là nguyên nhân làm cho bọn họ khó có thể mà tin tưởng được chính là sự thật. Nhiều người còn dùng thuyết âm mưu, suy luận ra đội Lính Đánh Thuê [The Alliance] đã thuê người dàn dựng nên một màn này để tạo danh tiếng.

Thế nhưng những âm thanh trái chiều này rất nhanh thì bị dập tắt bởi đám đông, cùng với những lý lẽ dẫn chứng rõ ràng về chuyện giữa [The Alliance] và [The Throne] đã là thù địch từ trước.

Không chỉ dừng lại tại đó, cuộc tranh cãi giữa những ý kiến trái chiều đó cũng làm cho tốc độ truyền bá của đoạn phim này càng lúc càng trở nên khủng bố hơn trước rất nhiều lần.

Tại thời điểm Henry xem đoạn phim đó chính là vào lúc 10 giờ sáng. Điều đó cũng có nghĩa là chỉ trong vòng gần 5 tiếng, tính từ thời điểm chủ đề được tên HappyLife413 khởi tạo, đoạn phim đã có được hơn 53 triệu người đã xem nó.

Và những con số lượt xem, lượt bình luận và chia sẻ kia vẫn chưa hề có dấu hiệu nào là muốn đạt đến giới hạn của nó cả. Tất cả các chỉ số đó đều còn đang tiếp tục tăng lên với tốc độ chóng mặt.

Đây quả thật là một con số rất lớn, cũng mang rất nhiều ý nghĩa. Bởi vì dân số của nước Entire Land mà Đình Tấn đang sinh sống chỉ có khoảng 30 - 40 triệu người mà thôi.

Số còn lại chắc chắn là đến từ những người nước ngoài khác. Đó là một tín hiệu đáng mừng cho Đình Tấn bởi chiến dịch mở rộng danh tiếng của hắn đã thành công được một nửa và bắt đầu đặt bước chân của mình ra khỏi đất nước Entire Land rồi.

Thế nhưng Đình Tấn vẫn là không hề hay biết danh tiếng của [The Alliance] đã và đang lan rộng ra như thế nào.

Bởi vì sau khi trợ giúp tên HappyLife413 lồng tiếng và chỉnh sửa đoạn phim xong, hắn và Lý Uyên đều đã trở lại [The Alliance Khách Sạn].

Tuy nhiên, do Lý Uyên bận phải sắp xếp và giải quyết rất nhiều vấn đề để kịp thời chuẩn bị cho buổi đấu giá, cùng với công bố sản phẩm của [The Alliance Y Dược] ra thị trường, cho nên nàng chỉ có thể bỏ lại Đình Tấn một thân một mình không có việc gì làm.

Khởi đầu, Đình Tấn dự định mình sẽ đi luyện cấp, nhưng chỉ vì tại thời điểm đó thì mặt trời cũng đã bắt đầu ngã về hướng tây rồi. Dù có đi cũng sẽ không ăn được bao nhiêu kinh nghiệm, nên Đình Tấn quyết định quay trở về phòng riêng của hắn bắt đầu tu luyện.

Nhưng đi được nửa đường, bất chợt Đình Tấn lại nhớ đến trong ba lô của mình có một món vật phẩm làm nhiệm vụ thu hoạch được sau khi giết chết con Boss Griffin Lãnh Chúa.

Lập tức đưa tay lấy trong ba lô ra Viên đá bị nguyền rủa Bjorketorp, món đồ vật làm cho Đình Tấn không khỏi nghĩ ngợi đến chiếc nhẫn bị nguyền rủa đã bị mất trước đó của hắn.

Tò mò không nhịn được, hắn liền quyết định khởi hành đi đến Tòa Thị Chính để gặp Thành Chủ Albert trước sau đó mới bắt đầu tu luyện sau.

Do lần này chỉ đi một mình, không dẫn ai theo sau, Đình Tấn quyết định dùng hết tốc độ của hắn để nhanh chóng chạy đến Tòa Thị Chính.

Với hơn 150 điểm nhanh nhẹn, lại có thêm trang bị hỗ trợ 50% tốc độ di chuyển, Đình Tấn chỉ tiêu tốn không đến 10 phút thì đã tới nơi, nhanh hơn gấp 3 lần thời gian bình thường khi hắn đi với cả đội.

- “Hm… chắc có lẽ ngày mai phải tách ra khỏi đội ngũ thôi.”

Đang lúc bước theo sau tên bảo vệ giữ cửa trên đường đi đến căn phòng làm việc của Thành Chủ Albert, Đình Tấn vừa trầm tư suy nghĩ vừa lẩm bẩm thì thầm.

Rất nhanh sau đó, khuôn mặt quen thuộc của Thành Chủ Albert đã xuất hiện trong mắt của Đình Tấn.

Đứng trước bàn làm việc của đối phương, Đình Tấn vẫn không bỏ được thói quen ngày xưa, đưa tay đấm ngực dậm chân, nghiêm người chào theo kiểu quân đội mà hắn học được trong tận thế.

Thành Chủ Albert nhìn hắn, mỉm cười rồi nói.

- “Có chuyện gì không? Hi vọng là ngươi lại mang đến tin tức tốt lành cho ta.”

- “Ta tìm được một vật nhưng không biết lai lịch và tác dụng của nó thế nào nên muốn đến đây nhờ ngài giải đáp giúp thắc mắc.”

Giọng nói Đình Tấn dõng dạc, trôi chảy nói ra mục đích của việc ghé thăm Tòa Thị Chính lần này của hắn.

Thành Chủ Albert hơi kinh ngạc khi nghe Đình Tấn nói, tò mò nhịn không được mở miệng hỏi lại.

- “Đồ vật gì?”

Đình Tấn lập tức lấy từ trong ba lô ra Viên đá bị nguyền rủa Bjorketorp đưa cho Thành Chủ Albert kiểm tra.

Tiếp nhận viên đá từ trong tay Đình Tấn, Thành Chủ Albert cẩn thận tỉ mỉ nâng niu tảng đá này mà quan sát, từ trên xuống dưới từ trái sang phải, dường như không muốn bỏ sót mọi góc cạnh nào của viên đá.

Nhìn xem Thành Chủ Albert như một tên giám định sư đang xem hàng, Đình Tấn cũng im lặng không nói gì nhiều mà tiếp tục đứng tại chỗ chờ đợi kết quả.

Một hồi lâu sau, ánh mắt của Thành Chủ Albert càng lúc càng mở to trừng trừng ra, dường như có ánh sáng đang phát ra bên trong. Đôi bàn tay cầm viên đá của hắn cũng trở nên run rẩy dữ dội vì kích động.

Trông thấy phản ứng của Thành Chủ Albert như vậy, Đình Tấn không khỏi càng tò mò viên đá bị nguyền rủa kia mang nhiệm vụ gì mà lại có thể làm cho đối phương không thể kìm chế được cảm xúc của mình.

Thành Chủ Albert tuy rằng kích động, nhưng rất nhanh thì hắn đã nhận ra được phản ứng của mình là có hơi quá mức nên lập tức kìm chế cảm xúc lại.

Hắng giọng một cái, Thành Chủ Albert chăm chú nhìn lấy Đình Tấn rồi nhẹ giọng nói.

- “Trước khi bàn giao nhiệm vụ lần này cho ngươi, ta có một câu chuyện xưa muốn kể. Ngươi có đồng ý nghe ta kể câu chuyện đó hay không?”

Đình Tấn nghe hắn nói xong thì không khỏi giật mình kinh ngạc một chút, không hiểu sao hắn cảm giác như mình đang nói chuyện với một người thật chứ không phải một NPC do hệ thống làm ra.

- “Mời ngài nói, ta sẵn sàng tiếp thu.”

Gật nhẹ đầu một cái, Đình Tấn mỉm cười đưa tay ra hiệu cho đối phương tiếp tục.

Thành Chủ Albert thấy vậy thì khóe miệng mỉm cười hài lòng, sau đó chậm rãi mà nói, tựa như một người đang kể chuyện thì đúng hơn.

- “Thuở xa xưa cách đây cũng rất nhiều thế kỷ, khi mà phép thuật và một vài con quái vật trong truyền thuyết thỉnh thoảng vẫn còn xuất hiện trong tầm mắt người thường, con người ta đều rất tin vào những điều như quỷ dữ hay những linh hồn tà ác đang tồn tại xung quanh họ.

Cũng tại thời điểm đó, các tu sĩ chính là một trong số những người công khai đứng ra chống đối lại với thế lực quỷ dữ. Bọn họ mượn những di sản của thần để lại mà chiến đấu với những con quỷ dữ, trục xuất những linh hồn tà ác muốn chiếm cứ thân thể con người trở về cõi âm.

Ta trong lúc vô tình đã đọc được một đoạn truyền thuyết kể lại rằng, ở một vùng đất nọ, có một con quỷ dữ rất mạnh mẽ đã xuất hiện, bắt giết và cướp đoạt linh hồn của rất nhiều người.

Rất nhiều vị tu sĩ đã chiến đấu với nó và ngã xuống nhưng vẫn không thể chém giết được con quỷ dữ này. Đến cuối cùng, một vị tu sĩ quyền năng đã hi sinh mạng sống của mình để làm con quỷ bị suy yếu, rồi phong ấn sức mạnh còn lại của nó vào một tảng đá.

Bề ngoài viên đá đó theo như hình ảnh miêu tả trong sách SOw2o5x cổ mà ta đọc được thì cũng không khác gì viên đá này cho lắm.

Có người nói, những gã tu sĩ đó đã chôn giấu tảng đá phong ấn con quỷ đó ở một nơi mà bây giờ người ta gọi nó là vương quốc Thụy Điển. Nhưng ta đã truy tìm rất lâu nhưng vẫn không tìm ra được nơi gọi là vương quốc Thụy Điển đó.

Đến khi ta sắp hết hi vọng và đang định tìm phương hướng khác để giải quyết cho đợt quái vật bạo động sắp tới thì ngươi lại đến đây. Chính vì thế nên khi ngươi đưa ta viên đá Bjorketorp này, bản thân ta mới trở nên kích động như vậy.”

Nói đoạn, Thành Chủ Albert đột nhiên nở một nụ cười bí hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.