Thời gian cứ nhanh chóng trôi qua, Đình Tấn vẫn tiếp tục chăm chú làm việc trên máy tính, đến khi hắn hoàn thành xong tất cả mọi chuyện, nhìn lại đồng hồ thì đã là 11 giờ trưa.
Thở dài một hơi, hắn đứng dậy vươn vai giãn gân cốt một cái thật căng, sau đó bỗng nhiên cất tiếng nói một mình.
- “Mở liên lạc với Lý Uyên cho ta.”
- “Đã liên lạc, thưa ông chủ”
Giọng nói trẻ con của Ba Đậu Đậu vang lên ngay sau đó, đồng thời màn hình máy tính trước mặt của Đình Tấn cũng biến mất đi, thay vào đó là hình ảnh lập thể 5D của Ba Đậu Đậu đang trôi nổi lơ lửng trên không.
Dường như trí tuệ của nó đã tốt hơn rất nhiều, sau một đêm được Đình Tấn cải tiến.
- “Ta nghe đây, có chuyện gì không?”
Giọng nói của Lý Uyên rất nhanh thì truyền ra từ Ba Đậu Đậu, cứ như là chính nó đang nói chuyện vậy.
- “Trở lại [The Alliance Khách Sạn] đi, gọi theo cả Tim nữa, ta có một số chuyện cần nhờ ngươi và hắn thực hiện giúp.”
- “Đã biết”
Lý Uyên vừa nói xong thì nhanh chóng cúp máy, có vẻ như nàng cũng đang rất bận bịu công việc ở một nơi khác, vì trong giọng nói của nàng còn pha lẫn rất nhiều tiếng ồn.
Đình Tấn cũng không nhiều lời. Ngay khi Lý Uyên vừa cúp máy thì hắn cũng nhanh chân rời khỏi không gian phòng riêng của mình, đi xuống đại sảnh [The Alliance Khách Sạn] để chờ nàng.
Rất nhanh sau đó, cả ba người đồng thời ngồi xung quanh một chiếc bàn ăn, ở một góc vắng vẻ, không người trong đại sảnh của [The Alliance Khách Sạn].
- “Có chuyện gì vậy?”
Có chút thắc mắc, Lý Uyên mở lời hỏi thăm trước tiên. Ngồi bên cạnh nàng, chàng thanh niên hacker Tim cũng có một chút thắc mắc không hiểu làm sao mình lại bị gọi tới.
Mỉm cười một cái, Đình Tấn từ tốn nói.
- “Ba Đậu Đậu, ra chào hỏi mọi người đi.”
Ngay sau đó, hình ảnh lập thể của Ba Đậu Đậu lại đột ngột xuất hiện giống hệt như lần đầu tiên, từ trên trời rơi xuống. Bất quá lần này nó cũng không bị té dập mặt nữa mà đã giữ được thăng bằng, dường như trước đó bị nó làm cho mất mặt nên Đình Tấn đã chú ý sửa lại ở điểm này.
- “Ba Đậu Đậu chào Uyên quản lý"
Thân thể mập mạp hướng về phía Lý Uyên hơi cúi xuống, giọng nói trẻ con lại cất lên chào hỏi với nàng.
Nhưng đến khi chuyển sang chàng thanh niên Tim ở bên cạnh, nó vừa định tiếp tục cúi chào thì bỗng nhiên ngừng lại giữa chừng.
- “Chào… à… ờ… ngài là ai vậy?”
Khuôn mặt có chút ngáo ngơ, cái tay ngắn ngủn đưa lên gãi gãi đầu vì không tìm được thông tin của đối phương trong bộ nhớ của nó.
Thế nhưng là bấy nhiêu đó cũng đã đủ làm cho Lý Uyên và Tim giật mình kinh ngạc rồi. Tất cả cũng là bởi vì biểu hiện của Ba Đậu Đậu đã không còn cứng đờ như lần đầu tiên nó xuất hiện nữa.
Đặc biệt, phản ứng dữ dội nhất vẫn là Tim. Hắn gương mặt bây giờ giống như đã bị đóng băng, cứng đờ ra, không biết phải nên nói thế nào nữa.
Làm một tên kỹ thuật viên hacker, hắn hiểu rõ, việc thay đổi từ một cỗ máy cứng đờ chỉ biết thực hiện theo những chỉ lệnh sẵn có, để trở thành một con Ba Đậu Đậu có biểu hiện cảm xúc chân thật như bây giờ là một phần thay đổi lớn lao như thế nào.
Đến hiện tại phần mềm trí tuệ nhân tạo tiên tiến nhất trên thế giới Gono do Google sản xuất cũng không thể linh hoạt được như Ba Đậu Đậu ở trước mặt hắn.
Phải biết đối phương là một công ty lớn, chuyên hoạt động về dịch vụ tìm kiếm trong suốt hơn hai thập kỷ vừa qua. Dù cho thuật toán của Gono có tệ hại đến đâu đi chăng nữa, thì với lượng thông tin khổng lồ mà Google thu thập trong suốt hơn hai thập kỷ vừa qua, cũng đã đủ để đáp ứng được cho khả năng đối thoại linh hoạt của Gono rồi.
Ấy thế mà khi hắn sử dụng Gono trong suốt mấy năm gần đây cũng không hề có cảm giác chân thực chỉ bằng một câu nói của Ba Đậu Đậu lúc này.
- “Ta gọi là MasterTim.Pro, ngươi có thể gọi ta là Tim. Chức vụ của ta là phụ trách mảng thông tin và tuyên truyền của tập đoàn [The Alliance].”
Hắn có chút tò mò, thử trả lời lại cho Ba Đậu Đậu như muốn kiểm chứng mức độ linh hoạt của nó.
Ba Đậu Đậu có chút ngơ ngác khi nghe hắn nói, cứ như thông tin của Tim truyền vào vẫn còn đang được xử lý. Một lúc sau, nó mới lên tiếng trả lời.
- “Há, ta biết rồi. Vậy thì chào phó phòng kỹ thuật Tim.”
Đến hơn 2 - 3 giây sau đó thì tình trạng ngơ ngác của Ba Đậu Đậu cũng kết thúc. Nó cúi đầu chào Tim một cái rồi lên tiếng nói.
Tim có chút kích động và hưng phấn. Bởi vì đối phương thật sự hiểu được những lời hắn nói, không khác gì một con người chân thật đang đứng trước mặt hắn đối thoại.
Mà hơn thế nữa là nó còn tìm ra được chức vụ thật sự của hắn, bởi vì trong mảng thông tin và tuyên truyền của tập đoàn [The Alliance], hắn chỉ mới đảm nhiệm chức vụ phó phòng mà thôi, còn trưởng phòng chính là tên HappyLife413 kia.
Lúc này, Đình Tấn mới lên tiếng giải thích cho hai người.
- “Ba Đậu Đậu hiện tại vẫn còn làm việc dựa trên hệ thống giả lập của game, thế nên tốc độ xử lý thông tin của nó không thể nào nhanh bằng với mấy cái phần mềm trí tuệ nhân tạo khác đang hoạt động trên siêu máy chủ của mấy công ty lớn được.
Nhưng là ta có thể tự tin nói cho các ngươi biết rằng, khả năng giao tiếp chân thực của nó chỉ hơn chứ không thể nào kém hơn so với những phần mềm trí tuệ nhân tạo khác.
Mục đích ta gọi hai người các ngươi tới lần này cũng là để giao chuyện Ba Đậu Đậu cho các ngươi xử lý. Thứ nhất, nhanh chóng tìm cho Ba Đậu Đậu một hệ thống máy chủ cao cấp để cho nó có khả năng phát huy ra tối đa khả năng xử lý thông tin của mình.
Thứ hai, nhanh chóng thành lập một trụ sở lưu trữ dữ liệu và thông tin cho Ba Đậu Đậu, rồi chuyển dữ liệu của nó vào trong nơi đó.
Hiện tại ta đang lén lưu trữ dữ liệu của Ba Đậu Đậu trong rất nhiều máy chủ khác nhau của mấy công ty nhỏ, vì thế chúng ta không thể nào đưa nó ra công khai cho người dùng sử dụng được. Nếu muốn đưa nó ra mắt cho người dùng trong buổi đấu giá sáng mai ở hiện thực thì tốt nhất là bây giờ các ngươi nên gấp rút đi làm chuyện này đi.”
Nói đế đây, Đình Tấn liên ngắt giọng, sau đó ánh mắt chăm chú chuyển hướng, nhìn về phía Tim. Thần sắc nghiêm nghị, hắn trầm giọng nói với đối phương.
- “Tim, còn chuyện cuối cùng này ta giao cho ngươi. Nhiệm vụ này cũng rất quan trọng, có dính líu đến rất nhiều vấn đề, mà mỗi một vấn đề trong số đó cũng đủ để đưa ngươi và ta trở thành tội phạm bị tòa án quốc tế thế giới truy nã.
Cả tập đoàn và công hội [The Alliance] cũng sẽ có thể bị chôn cùng nếu như để lộ chuyện này ra bên ngoài. Thế nên ta muốn ngươi phải giữ kín như bưng chuyện này, sống thì giữ trong lòng, chết lại mang theo xuống mồ. Ngươi làm được hay không?!”
Nhìn sắc mặt nghiêm túc của Đình Tấn, Tim không tự chủ được mà có chút đổ mồ hôi hột, sợ hãi vì tính nghiêm trọng của nó. Hắn có chút do dự không biết nên gật đầu đồng ý hay lắc đầu từ chối.
Im lặng cúi đầu không nói một lời nào khá lâu, hắn có chút phân vân không biết phải làm sao, bởi vì bản thân hắn, hay nói đúng hơn là những tên hacker thì rất sợ phiền phức, đa số bọn họ đều sống trong bóng tối ở sâu phía bên dưới của mạng lưới internet, thế nên lần này, khi nghe tới rắc rối thì hắn cũng không khỏi chùn bước.
Ngẩng đầu lên nhìn Đình Tấn, hắn muốn lắc đầu từ chối. Nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của đối phương, không hiểu sao hắn lại không tự chủ được hành động của mình, hơi run run mà gật đầu.
- “Rất tốt!”
Đình Tấn mỉm cười, vỗ vai hắn một cái thật mạnh đồng thời cũng hô lớn một tiếng khen ngợi.
Tim như bị rút đi hết sức lực, thở phào một hơi ngã người ngồi bệt ra ghế.
- “Ta tin tưởng. Nhiệm vụ này, nếu như ngươi chỉ làm một mình không nói cho bất cứ ai biết thì chắc chắn sẽ không một ai có thể phát hiện ra. Ta không nói, ngươi không nói, Lý Uyên chắc chắn cũng không nói thì thế giới này sẽ không thể có ai khác biết được chuyện này ngoài ba chúng ta.”
Giọng nói như có từ tính của Đình Tấn bắt đầu chậm rãi vang lên bên tai của Tim, như để cam đoan và hạ bớt căng thẳng cho hắn.
Nói đoạn, Đình Tấn lại đưa tay ra, vẫy một cái như vất một cái gì đó về phía Tim. Ngay sau đó, một bảng giao diện nhận tập tin lưu trữ trên máy tính liền xuất hiện trước mặt Tim.
- “Nhiệm vụ của ngươi là mang cái phần mềm này về, cài đặt vào siêu máy chủ của Ba Đậu Đậu sau khi đã được kết nối với hệ thống lưu trữ dữ liệu và mạng lưới internet.
Nó sẽ tự động lan truyền ra khắp mọi ngõ ngách trong mạng lưới internet để ăn trộm thông tin, sau đó chuyển về máy chủ để lưu trữ lại. Ngươi chỉ việc khởi động cho nó chạy, sau 5 tiếng, nó sẽ tự hủy mọi dấu vết của mình, vậy là xong. Không có gì rắc rối cả.”
Cùng lúc đó là lời FHy8wfoL giải thích của Đình Tấn về kế hoạch lần này.
Tim nhìn bảng giao diện kia một hồi lâu, lại nhìn về phía Đình Tấn. Hắn có chút khó tin mà nói.
- “Hội trưởng… ngài… ngài là Cái Bóng (The Shadow)?!”
Nghe lời giải thích của Đình Tấn, hắn lại sực nhớ đến vấn nạn trộm cắp thông tin ở những công ty lớn được lan truyền trong giới hacker đêm vừa qua, cùng với những thay đổi của Ba Đậu Đậu.
Kết hợp những điều trùng hợp này lại với nhau, hắn dĩ nhiên đã đoán biết được đối phương chính là kẻ ẩn danh đã trở thành huyền thoại hacker chỉ trong một đêm, Cái Bóng (The Shadow).
Có chút hưng phấn, hắn muốn tiến lên hỏi thăm Đình Tấn thật giả của chuyện này. Thế nhưng lại bị hành động đưa ngón tay lên miệng, mang ý nghĩa giữ im lặng, của Đình Tấn ngăn cản.
Chợt nhớ lại, chuyện này không thể để lộ ra ngoài. Tim mới vội vàng kìm chế kích động trong lòng, đôi mắt tỏa sáng nhìn Đình Tấn vẫn giữ nụ cười mỉm kia mà không nói gì.
Đối mặt với cao thủ trong game, quả thật hắn cũng không có cảm giác hưng phấn gì nhiều, bởi hắn chủ yếu chơi game là vì tham gia với bạn bè cho vui, còn đam mê của hắn vẫn là kỹ thuật và công nghệ.
Bất quá, ngay lúc này, trước mặt của hắn là một cao thủ trong cao thủ hacker, người vấn đỉnh thế giới mạng internet ngầm chỉ trong một đêm, cũng là người mà hắn hoàn toàn bị thuyết phục.
Chính điều này mới làm cho hắn không khống chế được kích động trong lòng. Nếu như là trước đó, hắn có chút không tình nguyện tham gia vào kế hoạch lần này, thì bây giờ, sau khi nghe rõ nhiệm vụ và thân phận của Đình Tấn, hắn đã không còn bất cứ sự do dự nào nữa.
Chàng thanh niên Tim này muốn làm một vụ lớn để đời cho mình!
- “Chúng ta có thể mở ra cuộc cách mạng công nghiệp thứ sáu không hội trưởng?”
Hắn phấn khích mở lời hỏi thăm Đình Tấn. Làm một tên kỹ thuật, ai lại không muốn tên của mình được lưu danh vào sử sách.
- “40 năm trước, máy tính lượng tử được áp dụng đại trà cho dân dụng, mở cuộc cách mạng công nghiệp thứ năm thay đổi thế giới.
Vậy thì bây giờ, trí tuệ nhân tạo Ba Đậu Đậu của chúng ta sẽ tiếp tục mở ra một cuộc cách mạng công nghiệp thứ sáu, cuộc cách mạng về trí tuệ nhân tạo hóa công nghệ, sẽ là lẽ dĩ nhiên mà thôi.
Ngươi cứ việc theo như lời ta nói mà làm, thời đại của trí tuệ nhân tạo chắc chắn sẽ không thiếu tên của ngươi.”
Lý Uyên ngồi ngay đơ, từ đầu đến cuối không nói lời nào. Nghe hai người luyên thuyên nói chuyện với nhau mấy thứ mà nàng cũng không hiểu nhiều lắm.
Thế nhưng nàng có thể đoán ra được một vài chi tiết quan trọng, rằng Ba Đậu Đậu sẽ có thể thay đổi được [The Alliance] hay thậm chí là thay đổi cả thế giới này.
Ánh mắt nàng nhìn về phía Đình Tấn đã không hề giấu giếm được sự yêu thích và hâm mộ trong đó.
Khóe miệng cũng không tự chủ mà nở một nụ cười đầy vui vẻ hạnh phúc, khi nghĩ đến chuyện.
- "Bản thân mình chính là người ở bên cạnh hắn trong những giây phút quan trọng như thế này."