Long gần như không thể tin vào lỗ tai mình, cũng như những gì mà hắn đã vừa nghe được từ Đình Tấn.
- “Ngươi không nói đùa?!”
Hắn hỏi lại với giọng điệu tràn ngập sự khó tin. Từ nào đến giờ, hắn cũng đã từng gặp qua một vài người có năng lực đặc biệt, nhưng có một số rất ít người trong bọn họ đồng ý truyền thụ kỹ năng độc môn của mình lại cho người khác như Đình Tấn.
- “Đúng vậy! Ngươi không nghe lầm, chính là cái kỹ năng triệu hồi ‘Địa Ngục Môn’ mà ta đã từng sử dụng để triệu hồi Mephisto. Ngươi chắc chắn sẽ được học nó khi đồng ý gia nhập vào [The Alliance] của ta. Tất cả chỉ đơn giản như vậy thôi.”
Không hề có chút do dự hay nao núng gì, Đình Tấn quả quyết gật đầu khẳng định đáp lại. Hắn không tiếc bỏ một cái vốn lớn ra để câu cho được con cá mập này, bởi vì hắn thấy được rất nhiều tiềm năng ở Long.
Một kẻ được trui rèn trong sinh tử, một kẻ có thể liều mạng vì vinh quang gia tộc Kaiser và một lòng trung thành tuyệt đối, vì một cái nhiệm vụ cha truyền con nối, được bàn giao từ hàng nghìn năm về trước.
Hắn đã hoàn toàn bị thuyết phục bởi Long, một tên đàn ông mạnh mẽ, có đầu óc, biết rõ lúc nào nên tiến khi nào nên lùi.
Ngay tại thời điểm mà Long quỳ gối van xin mọi người trợ giúp, trong cái ngày mà hắn vừa được cứu trở về từ khu nghĩa trang, Đình Tấn đã quyết định phải tìm mọi cách lôi kéo Long gia nhập vào [The Alliance].
Tuy nhiên, có vẻ như là Long vẫn chưa hoàn toàn bị những lời dụ dỗ của Đình Tấn làm che mờ đi lý trí. Sau một lúc thở dốc, hắn đã bình tĩnh lại được tâm tình đang kích động của mình.
Điều đó không khỏi làm cho Đình Tấn có chút ngạc nhiên cùng lo lắng, bởi vì biểu hiện của Long đã nằm ngoài sự dự đoán của hắn. Nếu Long cứ bình tĩnh như vậy thì xác xuất mà hắn đồng ý chấp nhận lời đề nghị sẽ rất thấp.
- “Ngươi còn đang phân vân điều gì? Có thể nói rõ cho ta biết không?”
Cấp tốc đưa ra lựa chọn, Đình Tấn cất giọng hỏi Long trước khi đối phương kịp quyết định từ chối lời đề nghị của mình.
Thần sắc của Long tràn ngập sự phân vân cùng với khó xử. Quả đúng như những gì Đình Tấn dự đoán, hắn thật sự rất ham muốn chiếm hữu được khả năng triệu hồi một con quỷ dữ mạnh mẽ, tương tự với Paal vậy.
Thế nhưng hắn còn có quá nhiều vướng bận, vì nhiệm vụ và trọng trách của mình buộc Long không tài nào có thể ở lại một tổ chức cố định trong một khoảng thời gian dài được. Hơn nữa đây còn là tổ chức mà những người hắn quen biết, như vậy vô tình sẽ làm tình cảm đôi bên càng thêm khó xử.
- “Ta thật sự rất muốn nhận lời đề nghị của ngươi. Thế nhưng ngươi biết đó, làm một gã linh mục của dòng tộc Kaiser, gánh vác trên vai một trọng trách thiên liên, thứ đã được truyền thừa từ hàng nghìn năm qua, ta không thể nào dành ra quá nhiều thời gian cho công hội, cho trò chơi được. Cho nên…”
Long cúi đầu trầm giọng nói với vẻ tiếc nuối hiện rõ trên gương mặt và cả trong đôi mắt hắn.
Bất quá, lời chưa nói hết thì đã bị Đình Tấn cắt đứt, chen ngang vào.
- “Ngươi nói những thứ đó, ta có thể hiểu. Vậy nếu đề nghị của ta thêm một điều kiện nữa thì sao?”
Nắm được điểm này, Đình Tấn đảo mắt suy nghĩ một chút rồi từ tốn nói.
- “Điều kiện là ngươi không cần thiết phải bỏ thật nhiều thời gian ra để luôn có mặt trong công hội, cũng không cần thiết phải vì công hội làm bất cứ thứ gì cả.
Ngược lại [The Alliance] sẵn sàng sẽ giúp đỡ ngươi, cả về tài chính lẫn vật chất và nhân lực, nếu như một ngày nào đó ngươi cần đến sự giúp đỡ của chúng ta, tương tự như những gì đã xảy ra ngày hôm nay.
Đổi lại, ta chỉ hi vọng ngươi rằng vào một ngày nào đó, khi [The Alliance] cần tới sự giúp đỡ của ngươi thì ngươi có thể bỏ chút công sức và thời gian ra cho chúng ta là được.”
Nụ cười vẫn giữ trên gương mặt Đình Tấn, hắn nói với một thái độ rất bình thản, tựa như không xem trọng lắm chuyện Long sẽ gia nhập hay không.
Chính vì điều đó mà Long kinh ngạc đến nỗi không bưng được miệng, trố mắt ra nhìn Đình Tấn mà nói.
- “Ngươi… ngươi nói thật?”
Cũng không khó để hiểu, vì sao Long lại có phản ứng như vậy. Phải biết lần trước đó chiến đấu với Paal đã để lại trong lòng Long một ấn tượng rất sâu sắc về thực lực của những thành viên trong [The Alliance]. Đặc biệt nhất là Đình Tấn với khả năng triệu hồi ra con quỷ Mephisto Đại Đế kia.
Nếu như đồng ý điều kiện gia nhập [The Alliance] của Đình Tấn, Long hoàn toàn không cần phải bỏ ra bất cứ thứ gì, mà lại còn được chiếm hết tất cả những điều kiện tốt. Thậm chí hắn sẽ còn có thêm một chỗ dựa vững chắc là công hội [The Alliance], cùng với kỹ năng siêu cấp ‘Địa Ngục Môn’ của Đình Tấn.
- “Đúng vậy! Ngươi đồng ý gia nhập [The Alliance] hay không?”
Không có bất kỳ do dự, Đình Tấn rất dứt khoát gật đầu khẳng định với Long.
- “Được! Ta gia nhập. Khi nào thì ngươi bắt đầu dạy ta kỹ năng đó?”
Long hứng khởi, lập tức đồng ý ngay với điều kiện quá hời này của Đình Tấn. Vẻ mặt hắn cực kì hưng phấn, tựa như không thể chờ đợi được nữa, muốn bắt đầu ngay vào học tập kỹ năng ‘Địa Ngục Môn’ của Đình Tấn vậy.
Nhìn biểu hiện của Long, Đình Tấn không khỏi lắc đầu mà cười, tuy vậy nhưng trong lòng hắn thì lại âm thầm thở phào một hơi dài. Trước mắt xem như đã giải quyết xong vấn đề của Long.
Đình Tấn không sợ bị thất hứa, với tính cách của Long, chỉ cần đưa hắn lên cùng chung một chiếc thuyền với mình thì sau này nhất định sẽ có chỗ dùng.
- “Chào mừng ngươi đến với [The Alliance]. Ngươi trước đừng nóng vội, chúng ta còn rất nhiều thời gian. Hơn nữa, với thể trạng của ta bây giờ thật sự không thích hợp để làm chuyện đó. Ít nhất ngươi cũng phải đợi cho ta khỏi bệnh đã chứ.”
Không nhanh không chậm, Đình Tấn trao trả lại mặt dây chuyền cho Long, đồng thời cánh tay cũng đưa ra vỗ vai đối phương, vừa cất giọng nhàn nhạt nói.
Chợt, bị những lời nói này nhắc nhở, Long mới sực nhớ ra Đình Tấn vẫn chưa hoàn toàn lành lặn khỏi cơn suy yếu. Bất quá, chuyện đó cũng không ảnh hưởng đến niềm vui của hắn ngay lúc này.
- “Ừ, phải, phải. Thôi nếu không có gì thì ngươi tranh thủ nghỉ ngơi đi, để còn mau khỏe mà dạy ta nữa. Ta đi trước, hahaha…”
Long rất thoải mái mà khuyên bảo Đình Tấn, đồng thời nhanh chóng đứng dậy rời đi khỏi phòng.
Vẻ mặt vui sướng của hắn mãi cho đến lúc khuất khỏi tầm mắt Đình Tấn vẫn không hề suy giảm đi chút nào. Có thể thấy, biết được mình có thể học kỹ năng ‘Địa Ngục Môn’ của Đình Tấn đã khiến hắn hưng phấn đến nhường nào.
- “Ngươi không cảm thấy tiếc sao?”
Rose chờ cho Long đã đi khuất dạng thì mới bắt đầu nói chuyện. Thần sắc tò mò của nàng vẫn duy trì từ đầu đến giờ không đổi chút nào.
Mặc dù hiểu được ý đồ của Đình Tấn là muốn câu kéo Long vào thế lực [The Alliance] của mình, nhưng nàng hơi khó hiểu là vì sao hắn lại trọng dụng Long đến như vậy, thậm chí có thể chấp nhận bỏ ra một cái giá lớn như vậy chỉ để đổi lại một lời hứa hẹn hư vô, mờ mịt.
- “Chuyện của đàn ông chúng ta ngươi không hiểu đâu”
Đình Tấn ra vẻ thần thần bí bí, nhàn nhạt liếc mắt nhìn vóng dáng cao ráo, chỉ ăn mặc một bộ áo vải mỏng mát mẻ cùng với quần jean thun bó sát của Rose mà đáp lời.
Nghe giọng điệu ra vẻ cao nhân của Đình Tấn, Rose không tự chủ dâng lên một cơn tức giận trong lòng, muốn hơn thua với đối phương.
- “Ngươi nói xem, nếu như ta muốn học, liệu ngươi có đồng ý dạy ta hay không?”
Không hề có dấu hiệu nào báo trước, Rose bất thình lình đổi giọng, hơi cúi người về phía trước, cả thần thái cũng trở nên mị hoặc hơn rất nhiều, rõ ràng là muốn xài chiêu trò mỹ nhân kế với Đình Tấn.
Biểu hiện đột xuất thay đổi này của Rose bỗng nhiên cũng khiến cho Đình Tấn muốn vui đùa với nàng một chút.
- “Còn tùy thuộc vào cái giá mà ngươi có thể trả.”
Không chịu lùi bước chút nào, hắn khẳng khái đón nhận ánh mắt đầy ma mị của Rose. Nhìn nàng càng lúc càng tới gần bên mình, hắn vẫn giữ nguyên sắc mặt lạnh nhạt như cũ, rồi nhỏ giọng thì thào nói.
- “Thế…”
Chợt, Rose cúi thấp người xuống, chỉ vừa đủ cho cơ thể mình nằm ngang với tầm mắt của Đình Tấn.
Một tay nàng chống lên trên giường bệnh, để lộ một khe rãnh đen ngòm, sâu hoắm lúc ẩn lúc hiện sau lớp áo vải mỏng, đôi môi đỏ mọng gợi cảm thì kề sát tai Đình Tấn thì thào.
- “…ngươi nói xem phải trả cái giá như thế nào mới đủ?”
Hơi thở như hương hoa ngọc lan phả vào bên tai Đình Tấn, một bàn tay của Rose không biết vô tình hay cố ý mà đặt lên tấm ngực rộng của hắn, rồi nhẹ nhàng ve vuốt trên đó.
‘Ực…’
Nhìn khung cảnh vực sâu không thấy đáy giữa hai ngọn đồi núi trắng nõn nà đang phô bày ra trước mắt của mình, thậm chí còn có cả bộ vải viền ren màu đen ở bên trong. Lại thêm đôi mông căng tròn như muốn phá vỡ lớp vải của chiếc quần jean bó sát, đang lấp ló ở phía sau lưng nàng, không hề có một tia phòng bị, Đình Tấn không khỏi cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, phải nuốt vào một ngụm nước cho thông cuống họng.
Cảm giác ham muốn đã lâu không xuất hiện trong lòng hắn, bỗng chốc bị hành động mang đầy tính khiêu khích này của Rose khơi dậy.
‘Hít khà…’
Bất quá, làm một kẻ có ý chí sắt thép như Đình Tấn, hắn rất nhanh đã lấy lại được lý trí của mình. Hít một hơi thật sâu, hắn bỗng nhiên đưa tay lên, chộp lấy bàn tay ngọc của Rose đang tác quai tác quái trên ngực mình.
Như để trả đũa lại với Rose, Đình Tấn sử dụng cách mà nàng thì thào nói chuyện, để phả hơi thở nóng hổi của hắn vào vành tai nàng.
- “Vậy, ngoài giá trị về thể xác này, ngươi còn có giá trị gì khác nữa cho công hội [The Alliance] của ta?”
Một chút hơi nóng, một chút cảm giác nhột như làm cho cơ thể Rose xuất hiện một dòng điện, chạy dọc khắp cả sống lưng.
Dù rằng mang theo thân phận điệp viên, nàng cũng đã phải thường làm những chuyện như thế này với rất nhiều đối tượng khác nhau, thế nhưng khi đối mặt với Đình Tấn, Rose lại đột ngột xuất hiện một cảm giác lạ lẫm, không tài nào cưỡng lại được.
Đó có thể là do một thứ mị lực vốn có của hắn khiến nàng không tự chủ được bản thân nữa mà vô tình sa ngã vào. Thân nhiệt tăng nhanh cấp tốc, làm cho gương mặt của nàng càng lúc càng ửng hồng, trở nên mê người hơn.
Cứ như vậy, Rose đặt mông ngồi bệt lên bên cạnh giường bệnh trong vô thức, cả người hơi tựa vào ngực Đình Tấn, gần như đã nằm trọn trong vòng tay của hắn.
Chưa để Rose kịp bình tĩnh lại thì Đình Tấn đã tiếp tục tiến công, đuổi sát theo không dứt.
Một tay vịn lên vai, một tay còn lại của hắn thì chậm rãi nâng cằm của nàng lên, để ánh mắt hai người trực tiếp va chạm vào nhau.
- “Gia nhập [The Alliance] của ta đi. Tiền bạc, sức mạnh, một nơi để làm sàn diễn cho ngươi trổ tài của mình. Mọi thứ ngươi muốn, hết thảy ta đều sẽ cấp cho ngươi.”
Hắn nhẹ giọng mà nói, âm lượng chỉ đủ cho hai người nghe. Hơi thở nóng hầm hập, cùng với mùi tự nhiên trên cơ thể do của hooc-môn giống đực tạo ra, đang không ngừng xộc vào bên trong mũi Rose.
Nghe được những lời lẽ dụ dỗ ngon ngọt của Đình Tấn, IQ của Rose gần như đã bị tuột xuống con số 0.
‘Thình thịch… Thình thịch…’
Nhịp tim đập mạnh liên hồi và đang không ngừng gia tốc, Rose cảm giác gương mặt mình càng lúc càng nóng lên. Đôi mắt đen lay láy của Đình Tấn như một hố đen không đáy, đang tản mát ra một sức hút cực kì mạnh mẽ, lôi kéo cả linh hồn của nàng vào bên trong đó.
Ánh mắt Rose dần trở nên mê ly, đầu nàng càng lúc càng tiến tới gần hơn với gương mặt hắn, mà bản thân nàng cũng không hề hay biết chuyện đó đang diễn ra.
Khoảng cách càng lúc càng gần, để rồi Rose đã không tự chủ được mà nhắm mắt lại, tựa như để cảm nhận rõ ràng hơn một sự mềm mại, có chút ướt át đang truyền đến trên đôi môi mình.
Cả Đình Tấn cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra, không phải là hắn muốn làm như vậy với đối phương mà chỉ là đang muốn tìm cho [The Alliance] có thêm một tên chỉ huy tài ba mà thôi.
Cuối cùng, chính hắn cũng chẳng thể nào rõ ràng được vì sao lại thành ra hai người ôm hôn nhau như vậy. Chắc có lẽ là do lâu ngày phải ém nhẹm lại những áp lực đè nặng trên vai, khiến phần ‘Con’ ẩn giấu trong ‘Người’ của Đình Tấn bắt đầu trỗi dậy.
Rose dường như đã hoàn toàn mất khống chế và trở nên rất chủ động. Trong khi đang gậm nhấm đôi bờ môi của Đình Tấn, đôi cánh tay ngọc thon dài của nàng không hề ngại ngùng mà vòng ra phía sau cổ hắn và bắt đầu dùng lực, siết lại càng lúc càng chặt hơn.
Bên cạnh đó, nàng cũng đang không ngừng chồm người về phía Đình Tấn, tựa như muốn tiến lại gần hơn để xâm chiếm đối phương. Thế nhưng vô tình điều đó đã khiến cho Đình Tấn dần dần bị nàng bức lui, đè ép phải nằm xuống giường.