Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 387: Thế Giới Biến Động, Henry Âm Mưu, Thẩm Giáo – Micheal



Càng đi vào sâu bên trong, kích cỡ của hang động càng không ngừng mở rộng ra hai bên, đến khi Đình Tấn rời đi vị trí vừa chiến đấu với con Molebear một đoạn đường có hơn 10 mét thì đường đi trong hang động đã mở rộng ra đến mức độ đủ để cho một chiếc xe tải thoải mái chạy vào.

Trên đường đi, Đình Tấn vẫn cẩn thận tập trung chú ý quan sát xung quanh mình từng li từng tí, phòng ngừa sẽ có một đàn Molebear khác lao ra ngoài như trước đó.

Chợt, giữa chừng, hắn sực nhớ ra một chuyện đã bị bỏ quên nên vội vàng ngừng lại. Cánh tay vung lên, Đình Tấn lập tức mở ra giao diện hệ thống tin nhắn mật để bắt đầu soạn tin nhắn gửi cho Lý Uyên, thông báo về tình trạng hiện giờ của hắn.

Keng! – Ngài đã tiến vào phụ bản đặc biệt (Duy Nhất), chức năng này sẽ tạm thời bị khóa. Hệ thống sẽ mở lại sau khi ngài hoàn thành phụ bản.

Trợn mắt lên kinh ngạc, Đình Tấn gần như không thể tin vào lỗ tai của mình. Hắn không tự chủ mà vung tay thêm một lần nữa, thử mở lại chức năng tin nhắn mật của hệ thống.

Keng! – Ngài…

- “Không phải chứ?! Nhảy hố mà cũng bị rơi vào phụ bản…”

Lại tiếp tục một đầu thông báo hệ như trước đó vang lên, Đình Tấn há hốc mồm ra vì kinh ngạc.

- “Đúng rồi! Đăng xuất khỏi trò chơi thì sao nhỉ…”

Bỗng, trong đầu Đình Tấn lóe lên một tia ý tưởng.

Không do dự chút nào, hắn lập tức nhắm mắt, muốn đăng xuất ra khỏi trò chơi.

Keng! – Ngài hiện tại đang ở trong phụ bản đặc biệt (Duy Nhất) của trò chơi. Đăng xuất ra khỏi trò chơi sẽ khiến ngài bị chuyển trở về khu vực thành thị gần nhất. Đồng thời, phụ bản cùng với toàn bộ quá trình vượt phụ bản của ngài cũng sẽ bị hủy bỏ và vĩnh viễn không thể tái lập lại. Ngài có chắc chắn muốn thoát khỏi trò chơi hay không?

Lại một đầu thông báo của hệ thống nữa vang lên, Đình Tấn nghe xong thì càng cảm thấy đầu óc quay cuồng, váng đầu hoa cả mắt.

- “Chời đựu… cái phụ bản quái gì thế này?!”

Không kìm được bức xúc trong lòng, Đình Tấn gắt giọng mắng chửi cái hệ thống này.

Trước đó, những hảo cảm có được với những nhà lập trình viên trò chơi vì đã tạo ra hệ thống triệu hồi thú nuôi cứu hắn một mạng, lập tức bị tình huống oái oăm này đánh tan đi hết, không còn sót lại chút gì.

Hiện tại, Đình Tấn chẳng những không cảm tạ mà còn thêm oán hận bọn họ, bởi vì sau khi nghĩ kỹ lại thì tình trạng khổ cực vừa qua của hắn hoàn toàn là do đám người này gây nên.

Phải biết một số người tham gia vào Anh Hùng chẳng những muốn phiêu lưu, trải nghiệm cảm giác chém giết với quái vật, mà còn có một phần lớn người chơi muốn hưởng thụ một cuộc sống thứ hai với gấp đôi thời gian, không lo những vấn đề nguy hiểm tính mạng.

Chính cái khu vực đáy cốc như thế này sẽ là lựa chọn hoàn hảo cho những ai thích phiêu lưu, hoặc thích chơi trò chơi có cảm giác mạnh.

Ấy vậy mà đám người lập trình thiết kế trò chơi này lại sắp đặt vô số cửa ải, từ thác nước lớn, cho đến đàn cá Piragon kinh khủng, đến ám ảnh tinh thần con người ta. Giờ lại thêm cái hang động với mấy con Molebear thích chơi trò hù dọa.

Như vậy muốn tới được vị trí mà Đình Tấn đang đứng trong hang động này, đám người chơi bình thường ít nhất phải vượt qua được 40 cấp, đó còn là chưa tính tới số lượng trang bị trên người của bọn họ nữa.

Thế nên mới nói, mặc dù nơi này không phải nằm ngoài khu vực quái vật 30 cấp ngoài doanh trại đóng quân ở dã ngoại, nhưng mức độ nguy hiểm của nó so với ngoài đó cũng không thua kém là bao.

Thậm chí nếu nói ở trong một môi trường nước cực kì khó khăn cho việc hành động và chiến đấu như hồ nước trong đáy cốc này, thì khả năng để những tên người chơi dưới 40 cấp thoát khỏi đàn Piragon kinh khủng kia quả thật là tương đương với con số 0.

Đình Tấn mà không có tấm khiên hộ thuẫn với khả năng bị động gây ra kỹ năng ‘Bão Điện Từ’, mang theo hiệu ứng "Tê Liệt" trong ba giây thì nhất định là hắn cũng không thể nào mò được đến bên trong hang động này. Phỏng chừng, chưa ra được khỏi hồ nước ngầm thì hắn đã phải về thành đắp chiếu rồi.

Thế mới nói, mấy tên nhà khoa học và lập trình viên thiết kế ra cái phụ bản này, chẳng khác nào là đang muốn chơi người khác mà.

Nói gì thì nói, thực ra bản thân Đình Tấn cũng không biết rằng, nơi đáy cốc này trước đó đã có rất nhiều người tò mò hoặc yêu thích đi tìm cảm giác mạo hiểm tới qua rồi.

Tuy nhiên, chẳng có ai là còn sống trở về cả, vì hoặc là họ bị chết vì thác nước đổ, hoặc là bị đàn cá Piragon gặm nhấm đến chết. Chẳng có bất cứ ai có thể toàn mạng mà mò đến cái hang động này cả.

Đình Tấn chẳng qua là trùng hợp, dựa vào kinh nghiệm, kỹ thuật và thêm vào một ít may mắn, mới có thể đi đến được tới nơi này.

Âm thầm nghĩ lại, tổng kết mọi chuyện từ đầu đến cuối, Đình Tấn không khỏi lắc đầu, chán nản.

Hắn biết rõ một phụ bản như thế này, nếu phá được thì phần thưởng nhất định sẽ rất phong phú. Nhưng ở bên ngoài bây giờ thì chắc chắn là đang bị làm cho rối tung lên vì tin tức hắn bị truy sát.

Nếu như tiếp tục ở lại đây thủ thông phụ bản thì khả năng ở bên ngoài, mọi người sẽ rất lo lắng. Còn nếu hắn đăng xuất trở về thì theo như hệ thống đã nói, phụ bản sẽ bị hủy và không thể tái lập lại một lần nữa. Như vậy thì rất là phí phạm một cơ hội quý báu như thế này.

- “Dù sao đã trải qua vô vàn khó khăn như vậy mới tới được nơi này, bỏ đi thì quả thật là quá đáng tiếc. Chờ mình khôi phục lại thực lực, vượt qua phụ bản này chắc cũng chỉ tiêu tốn một hoặc hai ngày là cùng. Bấy nhiêu đó thời gian chắc có lẽ cũng không ảnh hưởng nhiều, mọi người phỏng chừng cũng có thể tự lo liệu được…”

Đình Tấn khoanh tay đứng tại chỗ tự ngẫm nghĩ thiệt, hơn giữa hai phương án.



- “Được rồi… quyết định như vậy đi!”

Cuối cùng, trải qua một hồi phân vân, không thể quyết định được, trên gương mặt Đình Tấn thoáng hiện ra vẻ quyết tâm, miệng hắn thì dứt khoát lẩm bẩm một tiếng như tiếp thêm động lực cho mình.

Lòng tham tài đã chiến thắng, và hắn đã quyết định lưu lại nơi này để thủ thông phụ bản, chiếm lấy phần thưởng.

Có được quyết định sau cùng, Đình Tấn không còn gì để do dự nữa, lập tức cầm lấy đèn đuốc tiếp tục tiến vào sâu bên trong hang động.

Đường đi rộng rãi, khiến tâm tình của Đình Tấn cũng không còn trầm trọng như trước nữa. Chỉ cần không phải đột ngột xuất hiện như đám Molebear lúc nãy thì hắn tin tưởng rằng, tự mình đều có thể giải quyết mọi chuyện.



Trong khi đó, ở tại EL thành và cả trên mạng diễn đàn Anh Hùng, người chơi đang không ngừng bị làm cho sôi trào lên, bởi từng cơn sóng thần đổ bộ vào.

- “Ê mày, đã nghe nói gì chưa? Hội trưởng The Dawn vừa bị người của [The Throne] truy sát tuột quần luôn đó.”

Một tên người chơi mang biệt hiệu ‘0LeHieu0’ hướng về một tên đồng bạn của mình nói với vẻ mặt kinh ngạc, được biểu lộ rất rõ ràng.

Ngồi bên cạnh hắn, một gã đàn ông với thân mình cao to, mang biệt hiệu ‘BoyPhieuLangCp’ hừ lạnh một tiếng, trầm giọng đáp.

- “Hừ… tao thấy bị đánh chạy thì cũng là chuyện thường tình thôi, một đám người đi đánh với một người trong lúc bất ngờ, mà người đó còn là nghề nghiệp pháp sư nữa thì làm sao đối đầu được.”

- “Đúng, đúng. Trên Bảng Xếp Hạng [Đẳng Cấp] thì vị trí của hội trưởng The Dawn cũng chưa bị xê dịch tí nào, cho nên tao nghĩ đây chắc chỉ là tin đồn mà thôi. Chừng nào có đăng tải đoạn phim hay hình ảnh chứng minh hội trưởng The Dawn tử vong thì ta mới tin.”

Một tên đồng bạn khác, với biệt hiệu ‘XuyenHong’. đang ngồi bên cạnh liền thuận miệng chen lời vào, phụ họa cho ý kiến của tên người chơi ‘BoyPhieuLangCp’ vừa nói.

Cứ như vậy, ở khắp mọi nơi, từ trong trò chơi ra ngoài hiện thực, tin tức Đình Tấn bị người của [The Throne] truy sát đã nhanh chóng truyền ra khắp mọi ngõ ngách.

Hết thảy mọi chuyện đều bắt nguồn từ đoạn phim do tên Đạo Tặc Lubu quay chụp được khi đuổi giết Đình Tấn. Cảnh tượng Đình Tấn bỏ chạy trong khi bị một đám người vây quanh đùa giỡn, sỉ nhục đã khiến rất nhiều người tin tưởng rằng, hắn không thể nào sống sót được.

Bên cạnh đó, phản ứng của người chơi, có kinh ngạc, có tức giận, có tò mò, v.v… cấp tốc phân chia ra làm ba trường phái, một trường phái dĩ nhiên là không tin, đa phần những người này đều là thành viên hoặc fan của [The Alliance].

Trong khi đó, một trường phái khác lại là tin tưởng đây là sự thật, và không tiếc lời chê bai, sỉ nhục Đình Tấn không xứng đáng với danh hiệu Đệ Nhất Anh Hùng.

Điều đó vô tình ảnh hưởng rất nhiều đến danh tiếng và uy tín của Đình Tấn trên trường quốc tế. Thậm chí, cả vị trí số một của hắn trên Bảng Xếp Hạng [Thực Lực] được bình chọn bởi người chơi trên diễn đàn cũng đã bị xóa bỏ.

Duy chỉ có một nhóm số đông đứng ở vị trí trung lập, bọn họ không tin Đình Tấn sẽ chết, nhưng cũng không chấp nhận hắn có thể sống qua được cuộc truy sát tuyệt cảnh này.

Biết được điều đó, Henry cũng không khỏi âm thầm cảm thấy tức giận và tiếc nuối một hồi lâu. Nhưng cũng không có bất ngờ gì mấy về chuyện này, vì từ lúc nhận được đoạn phim trong tay của gã Đạo Tặc Lubu, hắn cũng đã đoán ra được kết cục của kế hoạch này.

Nói đi cũng phải nói lại, khi Đình Tấn rơi xuống đáy cốc, gã Đạo Tặc Lubu đã dẫn theo đoàn đội của hắn an toàn quay trở về EL thành báo cáo ngay cho Henry.

Nếu không phải vì gấp rút trở về như vậy thì phỏng chừng, đoàn đội của hắn đã bị quét dọn sạch sẽ dưới bàn tay của đội quân viện trợ do Ameerah dẫn đầu, đuổi tới.

Nhưng bởi vì không quay chụp được đoạn xử quyết Đình Tấn cho nên kế hoạch này do Henry sắp xếp xem như chỉ hoàn thành được 50%.

- “Chú Tim, chú gọi người phân chia ra khắp nơi trong khu vực phía Bắc EL thành, gặp phải tên nào mang theo phù hiệu của [The Alliance], hoặc bất cứ tên nào không mang phù hiệu mà nghề nghiệp là Đạo Tặc, Thích Khách, thì lập tức giết ngay không cần hỏi.”

Ở tại trong trụ sở của [The Throne], Henry ngồi trên bàn làm việc, hướng về ông lão quản gia Tim đang đứng trước mặt mình mà hạ lệnh.

- “Rõ, thưa thiếu gia.”

Lão Tim cũng không nói nhiều, chỉ hơi cúi người tiếp nhận mệnh lệnh rồi dứt khoát xoay người, rời đi khỏi phòng.

Henry cũng không chờ đợi gì. Hắn tiếp tục chuyển hướng tầm nhìn sang tên Bò Cạp bên cạnh, bắt đầu phân công kế hoạch tiếp theo cho hắn.

- “Nhiệm vụ của ngươi là điều động toàn bộ những thành viên có nghề nghiệp Thích Khách và Đạo Tặc của [The Throne] rút đi hết ra khỏi khu vực phía Bắc EL thành. Nhớ kỹ, phải dặn dò những đội Lính Đánh Thuê phụ thuộc với chúng ta cùng với đám [Hồng Môn Hội] cũng làm như vậy luôn.

Sau đó ngươi sắp xếp cho đám người này tạm thời rời khỏi hệ thống đội Lính Đánh Thuê, rồi tiến vào khu vực phía nam EL thành, bắt đầu kế hoạch săn giết đám người [The Alliance] cho ta. Đánh cho bọn chúng không còn có thể luyện cấp được nữa mới thôi.”

Vừa nói, vẻ mặt của Henry không ngừng biến chuyển, lạnh lẽo chuyển sang hả hê, tựa như đã tưởng tượng ra được viễn cảnh toàn bộ người của liên minh [The Alliance] bị đánh cho đầu tấp mặt tối, không còn dám bước ra khỏi công EL thành nữa.

Bất quá, Bò Cạp thì khác, nghe được mệnh lệnh này, hắn không kìm được trợn to mắt với vẻ khó tin mà nhìn Henry, giọng nói thì gần như là quát lên.

- “Không được đâu thiếu gia, ngươi nên suy nghĩ kỹ lại. Thời thế hiện tại của thế giới đang phải là điều động người đi đánh giết Boss săn lùng ‘Lệnh Bài Thành Lập Công Hội’ đó.

Nếu ta sắp xếp người dốc toàn lực đối chiến [The Alliance] đến lưỡng bại câu thương thì nhất định là sẽ bị thụt lùi đi rất nhiều so với các thế lực khác trên thế giới đó. Mà chưa kể đến nếu ta tách ra khỏi khu vực phía Bắc EL thành thì lỡ như bọn [The Throne] đó đột kích qua tấn công thì làm sao bây giờ?”

Càng nói về sau, vẻ mặt của tên Bò Cạp càng trở nên ngưng trọng hơn, giọng nói cũng vì thế mà trở nên thâm trầm đến đáng sợ.

- “Chuyện đó ngươi không phải lo, ‘Lệnh Bài Thành Lập Công Hội’ ta đã có, không lâu nữa ta sẽ đăng ký thủ cứ điểm. Còn hiện tại, ngươi cứ việc làm theo lời ta nói, chỉ cần phế bỏ được [The Alliance] thì nguy cơ của chúng ta trong đợt phòng thủ cứ điểm sẽ được giảm đi xuống rất nhiều. Ngươi hiểu ý ta chứ?”

Tuy vậy nhưng Henry cũng không có vẻ gì là tức giận với thái độ của Bò Cạp. Hắn rất bình tĩnh ngã người về phía sau, tựa lưng lên ghế, vừa chắp hai tay vừa gác chân, vẻ mặt không nóng không lạnh giải thích.

Tên Bò Cạp nghe xong lời nói của Henry thì lập tức rơi vào trong trầm tư suy nghĩ. Được một lúc, vẻ mặt hắn mới hiện lên bộ dạng đã hiểu rõ vấn đề.

Đúng vậy, Henry muốn trục xuất hết hai nghề nghiệp Đạo Tặc và Thích Khách này ra khỏi khu vực phía Bắc EL thành, lại còn ra lệnh truy sát toàn bộ những tên người chơi có hai dạng nghề nghiệp đó trên lãnh địa của mình nhất định là có nguyên do đặc biệt.

Còn đối với kế hoạch săn giết người của [The Alliance] thì dĩ nhiên là Henry đang muốn nhân cơ hội Đình Tấn bị rơi khỏi ngai vàng, thừa thắng xông lên, đánh đổ đi cơ sở vững chắc của [The Alliance].

Nói như vậy, chỉ cần kế hoạch này thành công thì thực lực của [The Alliance] sẽ càng giảm mạnh, đến lúc [The Throne] của Henry thành lập công hội thì dù cho có muốn phá rối cũng không ảnh hưởng được bao nhiêu.

- “Hiểu rồi, thiếu gia. Ta đi làm ngay!”

Hiểu rõ được mọi vấn đề, gã Bò Cạp không kìm được hưng phấn, kích động mà gật đầu đáp lại Henry, rồi xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Trước khi rời đi, vẻ mặt của hắn cũng lộ ra chút ít tia hoảng sợ cùng khó tin, chắc có lẽ là vì kế hoạch này được Henry bày biện ra quá mức hoàn hảo, vừa chặn đường tiến công của [The Alliance], lại vừa vòng ra sau lưng cho đối phương một nhát chí mạng vào đúng căn cơ của họ.

Cứ như vậy thì chẳng mấy chốc, với cái kế hoạch thâm độc như vậy của Henry thì việc thống nhất những thế lực trong tòa EL thành này đã là chuyện nằm trong lòng bàn tay.

Nhìn bóng lưng của tên Bò Cạp rời đi, Henry không nói gì chỉ ngã người ra nhắm mắt dưỡng thần cũng như là suy nghĩ những bước tiếp theo của kế hoạch.

Hắn đã tìm được một nơi bán ‘Lệnh bài thành lập công hội’ ở trong một cái chợ đen rồi, vấn đề lúc này là tiền bạc thiếu thốn dẫn đến hắn không thể thẳng tay trực tiếp mua như trước.

- “Hừ… chờ xem hốt một mẻ đầu tiên này có kết quả ra sao, rồi về xin vốn đầu tư khác chắc cũng không muộn.”

Hắn tự thì thầm, lẩm bẩm nói chuyện một mình.



Hết thảy những chuyện xảy ra ở thế giới bên ngoài, Đình Tấn đều hoàn toàn không hề biết được bất cứ thứ gì.

Ngay lúc này đây, những gì mà hắn chú ý đến chính là một bóng người mờ ảo không khác gì một linh hồn, được trình chiếu bởi một cái máy chiếu 3D, với bộ dáng cao to, không biết từ đâu đột ngột xuất hiện bên trong cái hang động rộng lớn này.

Cái bóng người này giới tính rõ ràng là một người đàn ông, gương mặt lại không nhìn rõ được, chỉ thấy khắp cả người từ trên xuống dưới đều bị bao trùm trong một chiếc áo khoác trùm kín cả đầu, trông rất uy vũ.

- “Chà chà… vẫn còn chưa đạt yêu cầu nữa thì làm sao mà chuyển chức đây…”

Cái bóng đứng im tại một chỗ, đôi cặp mắt mờ ảo không ngừng quét dò khắp mọi vị trí trên thân thể Đình Tấn, rồi rất tự nhiên buông ra một lời bình xét không rõ đầu đuôi.

- “Ngươi là ai?”

Chịu không được ánh mắt dò xét của đối phương, Đình Tấn đứng trước mặt bóng người này, vừa ngẩng đầu lên quan sát, vừa lớn giọng hỏi lại.

- “Ta? Hahaha… ngươi có thể gọi là là Thẩm Giáo – Michael.”

Bóng người mờ ảo đột nhiên nghe được câu hỏi của Đình Tấn thì há miệng cười to, giống như gặp phải việc gì đó rất vui vẻ.

Ấy thế nhưng, ngược lại với thái độ của cái bóng, Đình Tấn khi nghe đến cái tên đó, vẻ mặt liền biến sắc, một hình ảnh ẩn sâu trong trí nhớ từ cuộc sống thời kì tận thế chợt tràn về với hắn.

Một bóng người cao to, bay lơ lửng giữa bầy quái vật ngoại không gian, hai tay nhẹ nhàng nâng lên, miệng hô hào một câu đầy tính sát phạt, ‘Lôi Pháp Tối Thượng – Phán Quyết’.

Một đoạn phim mà Đình Tấn đã chỉ xem qua một lần rồi nhớ mãi trong đời, khi mà thiên không trở nên tối đen như mực, lôi điện, sấm chớp không ngừng bủa vây.

Mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa, phá bỏ mọi giới hạn của một con người có thể làm được, triệt để hủy diệt mọi tồn tại xuất hiện trong khu vực bán kính trăm mét xung quanh người đàn ông đó.

‘Ực…’

Trái tim đập mạnh, nhảy loạn xạ khắp nơi, Đình Tấn cảm thấy hô hấp chỉ trong phút chốc đã trở nên khó khăn hơn rất nhiều, miệng không tự chủ nuốt xuống một ngụm nước. Duy chỉ có ánh mắt không chớp một cái, vẫn chăm chú nhìn vào cái bóng trước mặt, một giây cũng không rời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.