Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 42: Bị chặn đường



Cô gái trẻ hướng phía trước mà đi, Đình Tấn bình thản theo sau. Đồng thời theo thói quen quan sát xung quanh. Hắn chầm chậm hướng phía dưới khán đài đi xuống.

Ngay khi vừa rời khỏi khán đài, hai người rẽ vào một đường hầm. Trong đây ánh đèn lờ mờ tối tăm, rẽ trái rẽ phải vài vòng cuối cùng hai người đứng trước một căn phòng.

Phía trên cánh cửa phòng này có ghi rõ “Phòng Nghỉ”. Cô gái mở cửa mời Đình Tấn vào. Hắn cũng không chậm chạp lề mề, bước vào quan sát bên trong. Giọng nói của cô gái từ phía sau truyền tới:

- Hắn hiện tại đang phẫu thuật khâu lại miệng vết thương xin ngài đợi một chút. Nếu ngài có ý định chiêu thu hắn, ta nghĩ ngài nên nói một tiếng với “ông chủ”.

Cô gái có lòng tốt nhắc nhở, đặc biệt nhấn mạnh “ông chủ”. Nàng là sợ Đình Tấn không biết rõ về “ông chủ” của mình nên mới trực tiếp lại đây. Đình Tấn mỉm cười gật đầu, sau đó ngồi lên 1 băng ghế dài trong phòng. Bên trong phòng không có gì nhiều, 2 băng ghế dài dựa sát tường, 1 cái bao cát cùng 1 cái tủ chứa đồ nhiều ngăn. Cả phòng không rộng hơn 16m vuông. Đình Tấn trong lòng nôn nóng, hồi hộp, tò mò chờ đợi.

Hơn nửa giờ sau, một người thanh niên da đen từ cánh cửa khác bước ra. Cả người để trần. Bụng, đầu và vai bị đều bị quấn băng vải dày một lớp. Nhìn thấy Đình Tấn cùng một cô gái tiếp viên trong phòng, hắn tò mò suy nghĩ “Không lẽ hai người này đến đây thi đấu?!”.

Lắc đầu hắn cũng không tin dù sao Đình Tấn thì nhìn không giống một tên võ sĩ thế giới ngầm chút nào. Còn cô gái kia mặc đồ như vậy chỉ có phục vụ viên ở khu này thôi. Vậy là hắn không suy nghĩ nữa, tự nhiên đi lại tủ chứa đồ lấy ra bộ quần áo và 1 đôi giày rồi ngồi xuống băng ghế đối diện Đình Tấn mà thay.

Lúc này cánh cửa phía sau nơi Đình Tấn đi vào mở ra, một người đàn ông da đen mập mạp đi vào. Cô gái tiếp viên trông thấy hắn thì hơi hốt hoảng, có chút sợ hãi cúi người chào.

- Chào ông chủ.

Tên mập không quan tâm đến nàng lắm, liếc nhìn một cái rồi đi đến phía Terrell đang ngồi. Giơ ra một xấp tiền mặt đưa cho Terrell, cười lớn mà tán thưởng:

- Làm rất tốt, đây là phần của ngươi. Nhớ hiệp ước của chúng ta, tuần sau ngày này giờ này ngươi sẽ có 1 trận đấu nữa.

Đình Tấn thấy tên mập mạp đi vào, lúc này hắn mới lấy điện thoại ra. Bấm số của Báo Đen, chờ đợi một hồi Báo Đen bắt máy mà hỏi:

- Chào, Noel vui vẻ. Ta muốn đưa bạn ta đi, thế nhưng mắc kẹt hiệp ước của hắn với nơi này. Ngươi giải quyết được không.

Bên kia Báo Đen im lặng suy tính một chút sau đó thương lượng:

- Được, ta cần phương pháp thông qua phụ bản Hẻm núi Bernaldo. Nếu ngươi chấp thuận thì giao điện thoại cho 1 tên mập mạp gọi Rumain Bricbon.

Đình Tấn vừa nghe được cũng không chần chờ. Đợi bên kia tên mập thương lượng với Terrell xong, Đình Tấn cầm theo điện thoại đi lại hỏi:

- Xin chào, xin hỏi ngươi có phải Rumain Bricbon không?

Người đàn ông mập mạp này hơi ngạc nhiên, không biết tên thanh niên này là có ý đồ gì. Mặt vẫn giữ mỉm cười đáp:

- Chính là ta. Ngươi là ai? Có chuyện gì?

Đình Tấn không nói gì, chỉ đưa điện thoại đang gọi Báo Đen cho hắn. Tên Rumain này nghi ngờ một chút nhưng cũng cầm điện thoại lên nghe. Giọng nói bên trong điện thoại truyền ra làm hắn ngạc nhiên giật mình.

Một hồi sau khi liên tục vâng vâng dạ dạ, hắn tắt máy điện thoại. Hai tay cung kính đưa trả Đình Tấn. Báo Đen đã nói vấn đề của ngài. Xin ngài cứ yên tâm ta hiểu phải làm thế nào.

- Tốt, ngươi không cần làm gì nhiều. Hiệp ước gì đó với Terrell ngươi hủy bỏ là được. Hắn là bạn của ta. Tốt rồi ngươi đi làm việc đi.

Chờ Rumain đi khuất, Đình Tấn xoay người đi hướng về phía cô gái tiếp viên nói:

- Cầm lấy, đổi giúp ta rồi chuyển vào tài khoản của ta một nửa. Một nửa cho ngươi vì thời gian phục vụ vừa qua, ngươi làm việc rất tốt.

Cầm lấy 2 tấm thẻ Đình Tấn đưa cô gái có chút mộng, sau đó là vui mừng gật đầu xoay người chạy đi. Trong lúc Đình Tấn đang thương lượng chuyện này thì Terrell đã bỏ đi ra ngoài. Hắn bị thương nên đi cũng không nhanh hơn nữa võ đài ngầm này chỉ có một lối đi ra, Đình Tấn cũng không sợ đuổi không kịp.

Cô gái tiếp viên rất nhanh trở về, thở hổn hển nàng giao thẻ tín dụng lại cho Đình Tấn, liên tục gật đầu cảm ơn. Đình Tấn xua tay không nói gì, xoay người chạy đi tìm Terrell.

Trở lại khán đài, leo lên cầu thang, sau khi vọt ra ngoài cửa nhà kho có hai người bảo vệ, Đình Tấn liền nhìn thấy thân ảnh Terrell đang khập khiển bước đi. Hắn sắp đi ra khỏi khu vực cỏ dại rồi, Đình Tấn cũng gấp nhanh chóng chạy theo.

Đang chạy hơn nửa đường, Đình Tấn ngạc nhiên nhìn lấy phía trước. 10 người mặc áo khoác bịt mặt cầm ống thép lao ra từ trong rừng cây, đứng bao vây lấy Terrell. Một người trong đó có vẻ như là tên dẫn đầu gằn giọng khàn khàn:

- Muốn sống thì giao tiền ra đây, nếu không tao đập chết mày.

Terrell trên người đầy sát khí khi vừa mới giết người bộc phát ra, làm cho một số tên nhát gan cũng sợ hãi lùi một bước. Những sợi gân đỏ trong máu đã bắt đầu nổi lên.

Số tiền này là hắn phải liều mạng mới có được. Muốn giao ra thì làm sao hắn cam tâm tình nguyện được kia chứ.

Nắm tay siết chặt, ánh mắt quét nhìn 10 người xung quanh, Terrell đang cố tìm một con đường máu để trốn thoát. Thế nhưng bị 10 người vây quanh chặt chẽ như nêm cối vậy, hắn không thể tìm được dù chỉ là một khe hở.

Một tên khác cầm một đoạn ống thép, đẩy đẩy vào ngực Terrell đùa giỡn:

- Không có đường trốn đâu, giao tiền ra đây rồi bọn tao đi. Không thì mày no đòn. Nên nhớ ông già của mày ở nhà vẫn còn chờ mày về đút đồ ăn đấy.

Nghe đến đó, Terrell hầu như không kiểm soát được mình nữa. Hắn muốn xông lên giết chết bọn chó này. Hắn biết bọn này là ai. Ngoại trừ bọn hàng xóm du thủ du thực chuyên kết bè đi bắt nạt những người khác trong khu dân nghèo thì làm gì còn có ai biết được, hắn ở FjITIzPO nhà vẫn còn một người cha bị ốm.

Tên cầm đầu nhìn thấy Terrell có dấu hiệu muốn động tay, hắn liền ra tay trước một bước. Tay cầm ống thép vung mạnh vào mặt Terrell, những tên xung quanh nhìn thấy tên dẫn đầu ra tay liền không chần chừ chút nào bắt đầu vung ống thép thay phiên đánh vào khắp cơ thể của Terrell.

Terrell bị thương sau trận đấu chưa kịp khôi phục liền bị bọn này tập kích đánh hội đồng, không có sức chống trả. Một ống thép không biết từ tên nào đánh vào chân của Terrell làm hắn rên lên đau đớn ngã lăn ra đất, nằm ôm đầu trên đất chịu trận.

Cảm thấy đánh đã đủ, tên dẫn đầu ra hiệu ngừng tay. Hắn giọng nói khàn khàn lại truyền ra;

- Đè nó ra, lục soát trên người nó.

Ngay khi bọn đàn em vừa định động tay vào lục soát trên người Terrell, một giọng nói vang lên từ phía sau:

- Dừng lại, nếu không bọn mày đều phải chết!!

Phía sau Đình Tấn đã đi đến, hắn hai tay siết chặt giấu sau lưng chậm rãi đi đến. Giọng nói như gằn từ chữ kèm theo vô tận băng lãnh mà ra. Ánh mắt đầy sát khí quan sát xung quanh, đồng thời cũng quan sát lấy những tên côn đồ kia.

Tên đầu dẫn đầu liếc mắt với 2 tên phía sau, hơi ngước mặt lên ra hiệu. Hai tên kia gật đầu xoay người lại, cầm trong tay gậy thép hướng về phía Đình Tấn đi đến.

Đình Tấn nhìn bọn nó đi đến càng lúc càng gần, hắn cũng không vội mà cứ bình thản đi bộ đến. Terrell nằm trên mặt đất phía sau, cố mở mắt bị che khuất bởi máu tươi của mình mà nhìn thấy Đình Tấn. Hắn trong lòng sắp tuyệt vọng lại gặp người thanh niên này trong phòng chờ, trong lòng không khỏi hi vọng.

Nhưng hắn lại không biết Đình Tấn định làm gì với thân thể nhỏ bé đó đây. Phải biết Terrell cao 2.1m cả người cũng như một con trâu thế nhưng hắn cũng không dám chắc có thể chống lại 10 tên cầm ống thép vây quanh như vậy.

Terrell chờ cũng không lâu liền có động tĩnh, 1 trong hai tên bịt mặt lao đến. Vung ống thép hướng phía đầu Đình Tấn đập mạnh tới. Đình Tấn không hốt hoảng, cánh tay giơ lên cao nhẹ nhàng chặn lại cổ tay cầm ống thép của tên này. Miệng cười mỉm nhưng lòng không cười, gằn từng chữ nói:

- Bọn mày chết chắc rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.