Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 420: Chạy Đua Với Thời Gian



Được David và Ameerah chỉ huy, đoàn đội gần 300 người của bọn họ đã đột tập vào trong đội hình của đám người [The Throne].

Ở phía trước, đoàn đội của Terrell điên cuồng áo đảo tới, làm gia tăng lên áp lực trên đội hình cận chiến phòng thủ của đối phương, vì lẽ đó mà hàng rào phòng thủ ấy đã xảy ra một ít biến đổi, tạo nên những khu vực phòng thủ với độ mạnh yếu không đồng đều nhau.

Nhắm ngay tới nhược điểm này, David mách cho Ameerah phương hướng kế hoạch, tập trung đánh vào duy nhất một vị trí yếu nhược trên đội hình phòng thủ bởi những tên người chơi cận chiến thuộc phe [The Throne] ấy.

Gã Bò Cạp do mãi lo tập trung vào việc chém giết Terrell mà không có thời gian rảnh để chú ý đến phía sau lưng mình, hơn nữa chính hắn cũng đinh ninh rằng, nhóm của Ameerah đã bị giết đến đầu váng mắt hoa rồi, làm gì còn có chiến ý để quay lại tiếp tục chiến đấu.

Cũng bởi vì một suy nghĩ khinh địch này, hắn đã phải trả một cái giá cực kì đắt đỏ. Với loạt công kích của hơn 300 người dồn vào cùng một lúc, những tên người chơi cận chiến bên phía [The Throne] dù có muốn ngăn chặn cũng hữu tâm vô lực.

Chỉ trong khoảnh khắc nháy mắt đó, một loạt mấy tên người chơi nghề nghiệp Chiến Sĩ, Đấu Sĩ và thậm chí ngay cả Linh Mục với khả năng kháng sát thương cực cao, đứng phòng thủ ở vòng ngoài, cũng không chịu đựng qua được một lượng lớn công kích ập tới, lập tức đã bị đồ sát không kịp để lại lời trăn trối.

- “Mau tổ chức lại đội hình phòng thủ! Còn các ngươi, nhanh dồn lực giết tên này!”

Thần sắc hốt hoảng, gã Bò Cạp ngay khi nhận ra được tình thế bất ổn thì không chần chừ chút nào, cấp tốc ra lệnh cho đám đội viên phòng thủ ở vòng ngoài cố gắng cầm cự thêm phút chốc.

Đồng thời, hắn cũng phát ra mệnh lệnh cho đám đội trưởng và thuộc hạ sở hữu thực lực cao cường dưới tay mình, gia tăng tốc độ công kích, ra tay tiêu diệt Terrell để đánh hạ một chướng ngại vật to lớn là đại quân dưới tay hắn.

Ấy thế nhưng…

- “Không xong rồi chỉ huy, đối phương thế tới quá mạnh, đã đột phá hàng phòng thủ bên ngoài rồi.”

- “Cái gì?! Làm sao lại nhanh như vậy…”

Không biết từ tên đội trưởng hay thuộc hạ nào truyền đến tin tức, gã Bò Cạp nghe xong thì giật thót cả tim, gương mặt tái nhợt đi, tim cũng đập nhanh hơn rất nhiều.

Bất quá, chẳng để cho hắn có thời gian kịp làm ra chỉ thị tiếp theo thì gương mặt của David đột ngột xuất hiện trước mặt hắn, với khoảng cách gần trong gang tấc.

‘Đánh Ngất’

‘Bụp’

-54

Tay cầm Nanh Độc, David vỗ mạnh cán dao lên trán của gã Bò Cạp, kích hoạt kỹ năng khống chế ‘Đánh Ngất’ của nghề nghiệp Đạo Tặc.

- “TERRELL, Ở TRÊN KHÔNG!”

Vừa công kích, David vừa gân cổ rống lên một câu cụt ngủn không rõ ý nghĩa.

Tuy nhiên, khi ánh mắt Terrell liếc nhìn lên không trung, bất chợt hắn đã phát hiện có một bóng ảnh vừa phóng người bay lên trời.

Đôi mắt lóe lên một tia tinh quang, Terrell ngay tức thì đã hiểu ra ý đồ của David, một tay cầm chặt búa lớn, nộ rống một tiếng, vung mạnh hướng từ dưới lên trên.

Trước đôi mắt trợn to đến không thể to hơn được nữa của gã Bò Cạp, lưỡi búa sắc lịm của đối phương lướt nhanh trên mặt đất, như một tia chớp hướng về phía hắn mà tới.

‘Ầm’

-889

Chỉ trong khoảnh khắc thoáng qua đó, gã Bò Cạp bỗng chốc cảm thấy một trận tức ngực truyền tới. Tiếp đó, khi tầm mắt không ngừng đảo lộn giữa trời và đất, hắn mới biết mình đã bị đánh bay lên không trung.

Cùng lúc đó, bên tai gã Bò Cạp bất thình lình truyền đến một tiếng hét lớn từ phía sau lưng.

- “Búa Và Rìu”

Kinh hãi đến thất sắc, nhưng thân thể lơ lửng bay lên trên hư không vì lực phản chấn khiến hắn ta không hề có bất kì điểm tựa nào để làm ra hành động né tránh.

Không bỏ cuộc, hắn vẫn cố gắng cuộn tròn thân thể của mình lại để tránh đi những điểm yếu hại bị kẻ địch công kích.

‘Rầm rầm’

-3396 (Chí Mạng)

-1224 (Điểm Yếu)



-233

-233

Một trận đau nhói truyền đến phía sau đầu và vai lưng, kèm theo đó là bốn con số thương tổn nhẹ nhàng nổi lên trên đầu gã Bò Cạp, một hơi thở vừa xong thì đã đánh hụt mất gần như là toàn bộ ống HP của hắn.

Quá nhanh, quá nguy hiểm, hoàn toàn không có bất kì khả năng chống đỡ, gã Bò Cạp lại bị một lực lượng mạnh mẽ tác động làm cho thân thể đang bay bổng lên trên hư không của hắn bỗng chốc đã chuyển hướng.

Như tàu lượn siêu tốc di chuyển tạo cảm giác mạnh, chỉ trong phút chốc đó thôi thì gã Bò Cạp đã được tận hưởng một cảm giác vừa lên thiên đàng thì bị đạp xuống địa ngục.

‘Ầm…’

Cơ thể gầy gò của hắn mạnh mẽ nện lên trên mặt đất, lực lượng va đập lớn đến nỗi phá thủng một cái lỗ to trên bề mặt đất đá cứng rắn.

Vậy mà sau một loạt liên hoàn công kích này, gã Bò Cạp vẫn chưa chết. Hắn may mắn chỉ còn lại một tia nhỏ HP, thậm chí nếu không nhìn kỹ cũng sẽ không tài nào phát hiện được tia HP còn lại đó.

Dĩ nhiên, cũng vì trải qua một loạt công kích này, hắn đã hiểu được, đối phương chính là đang nhắm về phía mình mà tới. Mượn nhờ lực lượng từ cú va đập này, hắn ta cấp tốc bật ngược trở về phía sau, ý đồ muốn tránh khỏi vòng vây công kích của kẻ địch.

‘Soạt…’

Vừa phóng đi một đoạn đường chưa được nửa mét, gã Bò Cạp tự dưng cảm thấy phía sau truyền đến một trận ma sát. Ngay sau đó bên tai hắn đã truyền đến một giọng nói quen thuộc của David.

- “Còn nhớ ta đã nói qua, sẽ có thời điểm, ta đáp trả lại tất cả những gì ngươi đã làm chứ?”

Không biết từ lúc nào và từ nơi đâu, David đã xuất hiện ngay ở phía sau lưng của gã Bò Cạp. Từng chữ từng câu thốt ra từ trong miệng hắn lạnh lẽo đến cực điểm, có thể đóng băng cả một bầu không khí xung quanh.

David một thân âm thầm sắp đặt cái kế hoạch ám sát tỉ mỉ này, kẻ từ thời điểm hắn phát hiện ra Terrell đang bị gã Bò Cạp cùng với đám thuộc hạ vây công.

Tất nhiên cũng giống như gã Bò Cạp, David nhận biết hắn chính là một phương Chỉ Huy cao cấp bên phe [The Throne], chỉ cần chém giết hắn thì trận địa của phe địch nhất định sẽ bị rối loạn. Hoặc ít nhất thì cũng bị đánh một đòn thật nặng vào tâm lý của chúng.

Nhưng có một vấn đề quan trọng, muốn giết chết được gã Bò Cạp có thể nói sẽ là một việc rất khó, bởi vì so về tốc độ, thì ngay cả David và Ameerah có hợp sức lại cũng không thể bắt được đối phương chém giết chứ nói gì đến Terrell.

Biết chắc rằng, đối phương nhất định sẽ không dễ dàng đầu hàng như vậy, nên David đã bàn tính với Ameerah trước, tạo nên một chân tường, dồn gã Bò Cạp vào đó.

Để chắc chắn, David còn phòng thủ sẵn cho tình huống bỏ của chạy lấy người này của gã Bò Cạp. Mặc dù tỉ lệ đón đầu được phương hướng di chuyển của gã Bò Cạp sẽ là rất thấp, nhưng đến sau cùng, may mắn cũng đã mỉm cười với David.

Coi như là vậy thì gã Bò Cạp cũng chẳng để ý đến David đang nói cái gì. Nghe được giọng nói ẩn chứa sát khí vô tận này truyền đến, sắc mặt hắn biến hóa 180 độ, trong lòng hốt hoảng, vội vàng muốn làm ra hành động né tránh.

‘Phốc… phập phập phập…’

-88 -78

-166 (Điểm Yếu)



Bất quá, vẫn là David nhanh tay hơn. Lời nói còn chưa dứt thì hắn đã cầm lên hai thanh Nanh Độc, cắm liên tục lên người gã Bò Cạp.

Keng! – Ngài đã cố ý giết chết người chơi Bò Cạp, điểm PK tăng lên 1.

Với một tia HP mong manh của gã Bò Cạp, không cần phải mất quá nhiều thời gian, đến lần thứ ba khi David đâm dao và rút ra khỏi cơ thể của đối phương thì đã nghe được âm thanh thông báo quen thuộc của hệ thống.

Cũng tại thời điểm đó, bên tai những tên đội trưởng và cả một đám hơn 700 tên thành viên [The Throne] đều nghe được thông báo của hệ thống về cái chết của tên Bò Cạp.

Đội trưởng cao cấp nhất chỉ huy cả đội cũng đã bị phe địch trảm thủ, ý chí chiến đấu đã bị suy sụp của bọn chúng, trong nháy mắt lại càng trở nên thê thảm hơn, bắt đầu đã có suy nghĩ rút lui khỏi chiến trường.

- “Ổn định lại đội hình, quân viện trợ đang đến đây! Cố gắng cầm cự chúng ta sẽ thắng trận chiến này!”

Tưởng chừng như tình thế sẽ trở nên càng lúc càng tồi tệ hơn thì không biết là từ một gã đội trưởng nào đó lại nhanh giọng rống lên một câu.

Nghe được hai từ ‘Viện Quân’, đám đội viên của [The Throne] tựa như uống phải một liều thuốc an thần, nháy mắt đã bình tĩnh lại được đôi chút. Hàng phòng thủ cùng với bộ phận viễn trình công kích ở phía sau cũng được ổn định và thắt chặt lại hơn.

David, Terrell và Ameerah sau khi hợp lực chém giết xong gã Bò Cạp, tưởng chừng như đã có thể yên lòng được đôi chút thì cũng bị những lời kêu gọi kia làm cho lo lắng, bất an thêm.

Nhưng mà quyết định tiến công đã đưa ra, hết thảy mọi chuyện đã không thể rút lại được nữa. Bên cạnh đó, dưới sự vây công của không dưới 10 tên Đạo Tặc và Thích Khách, coi như đã mất sự chỉ huy của gã Bò Cạp thì bọn chúng vẫn là một mối phiền phức rất lớn cho ba người.

Còn lại đám đội viên của ba người bọn họ thì lại không để ý nhiều đến những thứ này. Trước mặt lâm vào hỗn chiến đã khiến bọn họ thể hiện một phần dã thú bên trong con người của mình.

Tất cả mọi người lúc này đều đã giết đến đỏ cả mắt, chỉ có cái chết cùng với mệnh lệnh rút quân của chỉ huy thì may ra mới có thể ngăn cản được họ.

Ngoài ra, khi trông thấy Terrell đã nhận được cứu viện, thoát khỏi được vòng vây, đám đội viên này của hắn giống như được tiêm vào một liều thuốc kích thích, không còn gì để lo lắng nữa nên cực kì hăng máu, xông vào cật lực chém giết với bọn người [The Throne].

‘Choang choang choang…’

-188 -212 -88…

Giữa biển người mênh mông phân tách ra làm hai bộ phận đối nghịch nhau rất rõ ràng. Âm thanh vũ khí va chạm, cùng với những con số tổn thương cứ không ngừng trôi dạt lên trên hư không, tạo thành một trận huyết hải vô tận.

Tuy vậy nhưng bên phía đám người [The Throne] thì có vẻ đã trở nên suy yếu hơn. Mỗi giây trôi qua, bọn chúng không ngừng có người ngã xuống dưới những đợt công kích như vũ bảo của thành viên [The Alliance].

Vòng vây được thành lập bởi người chơi cận chiến, phụ trách hàng phòng thủ bên ngoài cứ liên tục bị dồn ép về phía sau với một tốc độ có thể nhìn thấy rõ bằng mắt thường.

Điều đó khiến cho những người đứng từ bên ngoài nhìn vào liền có cảm giác hàng phòng thủ của bọn người [The Throne] càng lúc càng trở nên mỏng manh, dường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

- “Cứu viện đã đến chưa? Làm sao lại lâu như vậy?!”

Ở ngoài xa chiến trường, Henry giống như con kiến bò trên chảo nóng, không ngừng đi qua đi lại, bồn chồn đứng ngồi không yên.

Lẽ dĩ nhiên, đứng ở bên ngoài quan sát toàn bộ khung cảnh chiến trường, hắn đã phải sơ bộ đoán ra được hướng đi, những hành động tiếp theo của đội quân do Ameerah chỉ huy rồi.

Và cũng chính vì thế mà Henry không thể nào cứ ngồi im chờ đợi đối phương chém giết người của mình rồi nhàn nhã rút lui trở về như vậy được.

Dù rất kinh ngạc, cũng đồng thời rất lo lắng cho chiến cuộc, nhưng Henry cũng xem đây là một cơ hội để hắn gỡ gạt lại cú hụt chân mà Long đã gây ra cho mình trước đó.

Nhằm vào cơ hội này, hắn đã ra lệnh cho lão Tim điều động thêm người đến cứu viện. Nên nhớ, chiến trường vẫn còn là nằm bên khu vực phía đông bắc của EL thành, nằm trên địa phận của [The Throne] bọn hắn.

- “Lập tức sẽ đến ngay thưa thiếu gia, chỉ cần bên dưới cầm cự thêm được 30… không, chỉ cần 15 phút thôi thì chiến thắng chắc chắn sẽ nằm trong tay chúng ta.”

Lão Tim lúc này cũng gấp gáp không thua kém gì so với Henry. Dĩ nhiên hắn là lo cho bản thân mình có thể sẽ rơi vào tình cảnh bị người đem làm nơi để xả cơn phẫn nộ.

Theo đó, từng giây từng phút căng thẳng cứ như vậy trôi nhanh qua, trận chiến giữa hơn 800 tên thành viên [The Throne] cùng một đội đại quân, với một số lượng tương đương bên phe [The Alliance], diễn ra càng kịch liệt hơn…

Không quá 5 phút sau khi giết được gã Bò Cạp, đội quân Chiến Sĩ của Terrell rốt cuộc cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của bọn họ, phá vỡ được hàng phòng ngự của đám người [The Throne].

‘GIẾT!’

Một loạt những tiếng rống giận từ trong hàng ngũ của phe [The Alliance] vang lên, tựa như minh chứng cho chiến thắng đã nằm trong tay bọn họ.

Khi mà người chơi nghề nghiệp cận chiến tiếp cận được với một đoàn đội viễn trình thì kết quả đã quá rõ ràng. Cuộc chiến dần dần bị biến chất, trở thành một trận thảm sát nghiêng về một phía.

Lấy Ameerah và David cùng Terrell, ba người chỉ huy dẫn đầu, đại quân chỉ còn lại không đến 400 người của [The Alliance], xông vào tàn sát còn lại mấy trăm tên người chơi viễn trình của [The Throne].

- “Nhanh lên, nhanh lên… mẹ kiếp, sao vẫn còn chưa tới?!”

Henry ở thời điểm hiện tại đã gấp đến độ trái tim muốn nhảy ra ngoài, miệng hắn cứ không ngừng lẩm bẩm, hệt như muốn dùng những lời nói này để hối thúc đội quân đang được điều động ở phía sau.

- “Tới, đã đuổi tới rồi thiếu gia. Ngươi mau nhìn.”

Bỗng, lão quản gia Tim bất ngờ hưng phấn, gần như hét vào lỗ tai Henry.

Giật thót cả tim, Henry ngay tức thì xoay người nhìn về phương hướng mà lão Tim đang chỉ tay tới. Ở nơi đó, một đoàn người rất đông, số lượng ước tính thoáng qua cũng có hơn trăm tên đang cấp tốc lao nhanh tới, khiến bụi mù bốc lên, che ngợp cả phiến trời trên của đất cằn cỗi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.