Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 475: Phá Vây, Ra Mắt Sản Phẩm



Từ lúc gặp mặt Đình Tấn lần đầu tiên cho tới tận bây giờ, Mephisto vẫn chưa từng bao giờ được chứng kiến Đình Tấn sử dụng loại đại chiêu "Phán Quyết" thế này, cho nên hắn đã bị thiên lôi hàng lâm làm cho kinh ngạc, bất ngờ đến thẫn thờ.

- “Cái gì?! Thượng cổ pháp… A!”

Đang lúc hắn chưa kịp hiểu rõ chuyện gì xảy ra thì đã bị một tia sét to bằng cả nắm tay đánh xuống, thần sắc Mephisto đại biến kinh hãi, chỉ vừa kinh hô một tiếng rồi không kịp nghĩ ngợi gì nữa, tức tốc phóng người nhảy sang một bên né tránh.

‘Đùng! Oành…’

Miss

Trên mặt đất khô cằn đen đúa nơi Mephisto vừa đứng liền xuất hiện một cái lỗ hổng to lớn, cát đá bụi bặm bay mờ mịt trộn lẫn với không khí hắc ám xung quanh càng làm cho tầm nhìn trở nên tăm tối đi rất nhiều.

- “Ngươi điên rồi! Mau dừng lại!”

Không kịp nghĩ ngợi gì nhiều, Mephisto vừa bật người đứng dậy thì tức khắc đã hướng về Đình Tấn quát lên, trên gương mặt tràn đầy phẫn nộ, ánh mắt nhìn Đình Tấn cũng biến đổi, tựa như đang nhìn một tên heo đồng đội đang bóp lấy trứng của hắn.

Nguyên nhân là do lôi điện đã oanh kích xuống Mephisto, nghĩa là kỹ năng này của Đình Tấn chẳng hề phân biệt địch ta, những con vong linh còn lại sẽ không thể tránh khỏi số phận bị oanh tạc. Đây chẳng khác nào Đình Tấn đang muốn hủy diệt đi đại quân vong linh của hắn.

Thời điểm mất đi đại quân vong linh, Mephisto biết rõ bản thân chắc chắn sẽ bị đám vong linh cấp thấp này bao vây, có khi lại trở thành bia tập bắn cho đám sâu mọt đó.

Cứ cho là Đình Tấn có thể bay, nhưng dưới công kích của hơn mấy chục ngàn con Bộ Xương Cung Thủ thì muốn không bị trúng phải công kích quả thật là chuyện mơ tưởng viễn vong, càng chưa nói tới trên không trung còn có một đám Bộ Xương Pháp Sư đang chờ đợi nữa.

Ấy thế nhưng, Mephisto nghĩ đến được vấn đề này thì Đình Tấn làm sao không nghĩ tới.

‘Tinh Thần Áp Súc’ (25% Phạm Vi Của Kỹ Năng)

Trong nháy mắt khi thiên lôi vừa lộ dạng, Đình Tấn lập tức chuyển đổi trạng thái của kỹ năng ‘Tinh Thần Áp Súc’ sang một loại khác.

Hắn ngay bây giờ không cần sức công phá cường đại, cũng chẳng cần giảm thiểu tiêu hao, cái hắn cần là một cái kỹ năng có thể càn quét trong một khu vực rộng lớn nhất có thể, mà ngoài "Phán Quyết" ra thì đã không còn có sự lựa chọn nào tốt hơn.

Nương theo kỹ năng "Phán Quyết" được triển khai hoàn toàn, lấy Đình Tấn làm trung tâm khuếch trương ra với bán kính hơn 145 mét xung quanh, lôi điện như vũ bão, điên cuồng kích xuống mọi sinh vật nằm trong khu vực bao trùm của nó.

Bất quá, kì lạ một điều là trong một vòng tròn bán kính 25 mét lấy Đình Tấn làm tâm điểm, không hề có bất cứ sợi lôi điện nào oanh kích xuống phiến khu vực này, tựa như có một chiếc ô dù đã che chắn đi tất cả những tia thiên lôi muốn hàng lâm xuống nơi đây.

Dị biến như vậy làm cho nó trở thành một cảnh tượng hoàn toàn đối lập với không gian xung quanh. Một góc hoàn toàn bình yên, còn một góc khác tràn ngập lôi điện dựng đứng, chẳng khác gì vô số cây cột ánh sáng, nối liền từ mặt đất đến thiên không.

Lôi phạt vừa ra, vạn vật diệt!

Phiến địa vực bán kính 100 mét xung quanh Đình Tấn triệt để trở thành một mảnh tử địa, toàn bộ sinh vật tồn tại trong đó đồng dạng đều phải hứng chịu sự oanh tạc của thiên lôi, biến trở thành cặn bã.

Đáng lý ra Đình Tấn chỉ có thể đánh ra tối cao nhất là gần 5.000 điểm [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] mà thôi, nhưng dường như ở Thế Giới Tử Vong Tổn, hoặc cũng có thể là do đám vong linh hoang dại bị khắc chế bởi [Sát Thương Thuộc Tính Lôi], dẫn đến tình trạng tổn thương được tăng phúc thêm gấp bội phần.

Duy chỉ có một phiến địa vực 25 mét xung quanh Đình Tấn là không phải chịu bất kì tia lôi điện công kích nào, mà đám vong linh của hắn đều đã ẩn nấp vào bên trong khu vực an toàn ấy.

Tuy nhiên, cũng có một số trường hợp ngoại lệ, do vượt khỏi khu vực an toàn này nên đã không thể tránh khỏi bị lôi điện nhắm trúng, trở thành mục tiêu công kích.

Và Mephisto lại xui xẻo nằm trong số ít đó, khiến hắn mới hiểu lầm Đình Tấn là đang đùa lửa.

Đình Tấn tung ra kỹ năng ép đáy hòm thật sớm để đột phá vòng vây thế kia, đấy là do kẻ địch lần này quá khó chơi.

Chỉ cần hắn và đại quân vong linh của mình dừng chân lại trong một giây lát thôi, thì nhất định sẽ phải đối mặt với sự oanh tạc từ đám Bộ Xương Cung Thủ cùng Bộ Xương Pháp Sư hoang dại đông nghìn nghịt như kiến.

Viễn trình về cơ bản là nghề nghiệp đứng ở thế yếu, phải cần có cận chiến chặn đường ở phía trước, đón đầu ngăn cản kẻ địch tiến tới, đồng thời tranh thủ thời gian cho người chơi viễn trình có cơ hội phát ra công kích.



Nhưng một khi người chơi viễn trình đã cường đại lên tới một mức khủng bố, thì phòng thủ hay không thì đã chẳng còn quan trọng nữa, vì trên đường tiếp cận bọn họ, đối phương đã bị oanh tạc thành cặn bã rồi.

Ngay đây cũng đồng dạng tương tự, đối với kẻ địch sở hữu quân số đông đảo như vậy, cố thủ một chỗ, hay lấy cứng đối cứng là một việc hết sức ngu ngốc, Đình Tấn không thể nào làm vậy được.

HIện tại, tung ra "Phán Quyết" lại là một lựa chọn không tồi, chỉ cần Đình Tấn duy trì kỹ năng này thêm một giây thì sẽ có không dưới hàng ngàn con vong linh hoang dại bị đánh thành cặn bã.

Lại nói, Đình Tấn đã kết hợp ‘Tinh Thần Áp Súc’ với hiệu quả gia tăng 25% phạm vi của kỹ năng để xử lý một vấn đề nhức nhối mà "Phán Quyết" đang gặp phải, đó là công kích chẳng phân biệt được địch ta.

25% phạm vi của kỹ năng, không phải là ảnh hưởng lên vùng bao trùm của nó, bởi vì cái thuộc tính đó nằm tại mục gia tăng 25% hiệu quả của kỹ năng.

Ở đây phạm vi của kỹ năng có tác dụng là tăng cường khoảng cách mà Đình Tấn có thể thi triển kỹ năng. Ví như khi hắn triệu hồi vong linh cùng với ‘Tinh Thần Áp Súc’ có tác dụng tăng cường 25% phạm vi của kỹ năng, giới hạn khoảng cách xa nhất mà hắn có thể điều khiển vong linh sẽ tăng cường lên thêm 25%.

Vô tình tìm hiểu ra được tác dụng của loại thuộc tính này, lại nghĩ đến việc áp dụng ý tưởng đó vào hiện thực, Đình Tấn cũng là quyết tâm đánh liều, tự thử thách bản thân một lần và tác dụng của nó không thể chê vào đâu được.

25% của 100 mét khu vực bao trùm "Phán Quyết", vô tình tạo ra một khoảng chân không để cho đám vong linh của Đình Tấn ẩn nấp khỏi lôi điện.

Nhờ có vậy mà dù cho lôi điện có oanh tạc mạnh mẽ đến thế nào đi chăng nữa cũng không thể mảy may diệt hết đại quân vong linh của Đình Tấn.

Coi như có cường đại đến đâu đi chăng nữa, thì nếu như là lúc bình thường, Đình Tấn chắc chắn sẽ không dám tùy tiện sử dụng. Bởi vì một khi đại quân vong linh của hắn bị diệt đi hết, vậy thì chẳng khác nào lột sạch hết phòng tuyến của hắn, để mặc cho bọn vong linh hoang dại kia tập kích.

Nhưng dù mạnh cách mấy thì với số lượng hơn chục ngàn con vong linh hoang dại, cái số lượng vong linh bị Đình Tấn sử dụng "Phán Quyết" giết đi đó chỉ bất quá là một nắm cát giữa sa mạc.

Nói thì chậm nhưng mọi chuyện lại diễn ra cực nhanh, triệu hồi ra kỹ năng "Phán Quyết" nhưng Đình Tấn chỉ duy trì nó trong vòng ba hơi thở không hơn không kém.

Theo Đình Tấn ngừng lại quá trình điều động kỹ năng "Phán Quyết", lôi điện cùng mây đen cũng đã dần dần tán đi, để lại trên mặt đất vô số đạo lỗ hổng khủng bố.

Giữa hải triều vong linh hoang dại hàng chục ngàn con, bỗng dưng xuất hiện một cái cự đại vòng tròn chân không, bán kính hơn trăm mét lấy Đình Tấn làm trung tâm.

- “ĐI!”

Không chậm trễ một giây phút quý giá nào, Đình Tấn một hơi quát lớn, đại não theo sóng tinh thần truyền mệnh lệnh cho đại quân vong linh tiến lên tiếp tục mở đường.

Mà hắn thì vừa ẩn nấp thân thể tại phía sau đám Bộ Xương Chiến Sĩ, vừa lôi kéo theo Mephisto bỏ chạy về một phương hướng có đám vong linh hoang dại thưa thớt nhất.

Đình Tấn cần thời gian, hắn cần nạp lại năng lượng cho một cú "Phán Quyết" tiếp theo, cũng cần vượt ra khỏi vòng vây, sử dụng chiến thuật vừa đánh vừa lùi, diệt đi từng bộ phận của đám vong linh hoang dại, chứ không thể trực diện chống đối một dạng như bây giờ được.

Tu La Huyết Chiến Sĩ mở đường đi trước, hàng trăm con Tang Thi nối bước theo sau, trực tiếp lao vào vòng vây của đám vong linh hoang dại, tung hoành giết chóc giữa lòng địch.

Số còn lại theo sự sắp xếp của Đình Tấn làm thành một trận hình mũi tên, xuyên thủng vào giữa thủy triều vong linh, yểm hộ Đình Tấn an toàn rời đi.



Trong khi Đình Tấn đang phải cật lực chiến đấu với đám vong linh hoang dại thì tại thế giới hiện thực, Lý Uyên nhưng lại đang ngồi trước một dãy bàn họp báo, lần lượt từng câu một trả lời đối đáp với phóng viên.

- “Chào Giám Đốc Lý Uyên, ta là Khắc Chung, thuộc tòa soạn báo mạng VNN. Xin hỏi ngài số lượng sản phẩm của [The Alliance Y Dược] lần này tung ra thị trường là bao nhiêu?”

Một người phóng viên thanh niên ngồi ngay tại hàng đầu tiên, đối diện với Lý Uyên, sau khi được nàng chỉ điểm tới lượt hỏi của hắn thì mới vội vội vàng vàng đọc nhanh câu hỏi đã được chuẩn bị sẵn từ trước.

- “Lần này do dây chuyền còn chưa hoàn thiện hết, cho nên số lượng chỉ nằm ở khoảng chừng 10 triệu sản phẩm. Tiếp theo, mời vị phóng viên này.”

Lý Uyên biểu lộ thản nhiên, không nhanh không chậm đáp lại câu hỏi của đối phương, sau đó không chờ cho đối phương kịp phát động thêm câu hỏi tiếp theo, nàng đã chỉ điểm đến một cô gái phóng viên khác ngồi sát bên cạnh.

- “Thưa Giám Đốc Lý Uyên, ta nghe nói trước đó thuốc đã công bố ngày bán, nhưng về sau bị chuyển dời thời gian, cái này không biết có phải là gặp trục trặc gì về chất lượng của thuốc hay không?”

Cô gái phóng viên không kịp chờ đợi được nữa, thậm chí bỏ qua luôn phần giới thiệu bản thân mà tiến thẳng vào vấn đề đặt câu hỏi.

Một câu hỏi kia làm cho Lý Uyên phải liếc mắt nhìn lại đối phương, tận trong đáy mắt chứa đầy ý vị thâm trường, bởi vì nó đang đặt ra nghi vấn về chất lượng của sản phẩm [The Alliance Y Dược].

Nếu tại buổi phỏng vấn trực tiếp như thế này đặt ra câu hỏi ấy, khẳng định sẽ khiến người có ý định mua chùn tay lại, vì đồng dạng họ cũng bắt đầu hoài nghi về chất lượng của sản phẩm.

Với loại câu hỏi đấy, Lý Uyên tự nhiên không thể lựa chọn trả lời không hoặc có một cách đơn giản như vậy được. Một khi nói ra, khách hàng có thể sẽ đặt nghi vấn là nàng đang nói dối.

- “Sản phẩm dược của [The Alliance Y Dược] đã được các Viện Y Dược và các tổ chức Y Khoa trên thế giới kiểm định, chắc chắn là sẽ không có vấn đề gì. Bị trì hoãn là do gặp phải một chút bất cập với các công ty đối tác mà thôi. Mời vị tiếp theo.”

Thế nên, nàng quyết định chọn một phương pháp khác, nhấn mạnh vào trọng tâm giới thiệu chất lượng sản phẩm đã thông qua vô số kiểm định, mục đích dĩ nhiên là để tạo lòng tin cho người mua.

Cũng tương tự như lần trước đó, trên gương mặt nàng vẫn giữ vẻ tươi cười tự nhiên, nói năng rõ ràng, dứt khoát, mà khi vừa nói xong liền không cho cô gái kia kịp đặt thêm câu hỏi, lập tức chuyển dời sang người phóng viên tiếp theo.



Cùng lúc đó, tại một khu biệt thự xinh đẹp và thơ mộng trên nước Ý, trong một căn phòng nghỉ có đầy đủ ánh sáng mặt trời buổi sáng tinh mơ chiếu rọi vào, đang có một nhóm người tụ tập, ngồi vây quanh giường của một ông lão.

Mà ánh mắt bọn họ đều đồng loạt dán vào trên màn hình trình chiếu trước mặt, cùng nhau xem chương trình phỏng vấn trực tiếp buổi ra mắt sản phẩm của công ty [The Alliance Y Dược].

- “Cha, ngài cảm thấy khỏe hẳn chưa?”

Một người đàn ông trung niên tóc vàng lên tiếng hỏi thăm lão già nằm trên giường.

- “Cũng tốt nhiều rồi, Michelle với Katelyn mang về một nhóm thuốc, uống xong thì trong đầu không còn đau nhức hay cảm giác mệt mỏi muốn ngủ như trước nữa. Bụng ta cũng cảm thấy đói rồi đây, các ngươi tới sớm bao vây ta như thế mà không cảm thấy đói sao? Gọi người mang đồ ăn lên cùng nhau ăn sáng đi.”

Ông lão ngữ khí mười phần chắc nịt, giọng điệu khẳng khái, rõ ràng là tinh thần ông ta đang rất phấn chấn. Trong lúc nói chuyện, lão ta chuyển dời ánh mắt về phía một cô gái tóc bạch kim ngồi sát bên cạnh, thần sắc cưng chiều rõ ràng, cánh tay khô gầy cũng không tự chủ mà đưa ra vuốt ve cái đầu nhỏ của nàng.

Michelle cực kì ngoan ngoãn lặng yên hưởng thụ cái vuốt ve từ ái của ông lão. Mà đứng bên cạnh nàng lại là một cô gái tóc vàng khác, biểu tình từ đầu đến cuối đều là lạnh nhạt, im lặng hờ hững khoanh tay trước ngực, mắt nhìn trên màn ảnh trình chiếu.

- “Ông nội, ta nghĩ cũng không nên sử dụng thuốc quá nhiều, dù sao thuốc cũng là mới đưa ra thị trường chưa được kiểm chứng hoàn toàn, lỡ như…”

Trong khi mọi người đang cao hứng thì đột nhiên, một tên thanh niên bất ngờ lên tiếng, hàm ý rõ ràng không được tốt cho lắm.

Bất quá, chưa để hắn nói xong thì cô gái tóc bạch kim kia đã nguýt đầu lại, lớn giọng cắt ngang.

- “Billy! Em cũng đừng có cứng đầu quá như vậy được không?! Rõ ràng bệnh chứng đã có phần thuyên giảm đi rồi, máy quét hình cũng cho thấy khối u đang có dấu hiệu thu nhỏ lại, như vậy chẳng lẽ không đủ chứng minh sao?”

- “Được rồi Billy, dù sao lần này chúng ta cũng là đạt thành đồng bạn hợp tác lớn nhất với [The Alliance Y Dược], nếu có thể thì ta vẫn mong các loại sản phẩm khác của bọn họ cũng sẽ có hiệu quả như thế này chứ.”

Thấy hai đứa trẻ to tiếng, lão già nhàn nhạt đứng ra khuyên ngăn, sau đó lại nhìn về phía người đàn ông trung niên, thần sắc đột nhiên thay đổi như biến thành một con người khác.

- “John! Bây giờ ta cũng đã khỏe rồi, con tranh thủ đến Mỹ trợ giúp thằng James một tay đi, lần này đạt thành hợp tác với tập đoàn [The Alliance], nhất định phải nắm chặt. Đây có thể là một cơ hội đáng giá ngàn vàng để chúng ta thanh trừng đi mấy lão già kia ra khỏi tập đoàn đấy.”

Khí tràng của lão ta có chút tương tự như Lý Uyên nhưng cường độ lại lớn hơn rất nhiều, rõ là một người nắm quyền hàn hành cực lớn trong tay rất lâu, đã vô tình hình thành thói quen.

Điều đó cũng không có gì là lạ bởi vì thân phận của lão ta chính là Benjamin D. Rockefeller, người cầm lái của cả gia tộc [Rockefeller] giàu có bật nhất nhì trên thế giới, đồng thời cũng đã tồn tại từ rất đời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.