Trọng Sinh Chuộc Tội Với Vợ Và Con

Chương 447: Về nhà



Sau khi đi thăm quan một vòng, Giang Châu liền cùng ký kết hiệp nghị Tiền Minh Toàn.

Hắn thanh toán trước 50%, phần còn lại sẽ thanh toán vào lần sau khi hắn đến.

Khi Tiền Minh Toàn nhận được tiền, hốc mắt cũng hơi nóng lên, anh vươn tay nắm chặt lấy tay Giang Châu, lắc mạnh.

"Cảm ơn rất nhiều!"

Giọng anh có chút nghẹn ngào: "Thật sự là tôi đang rất thiếu tiền, nếu không thì sao lại bán nhà máy đi được? Cái nhà máy này tôi cũng phải dốc hết tâm sức, tân tân khổ khổ mới dựng lên được. "

Giang Châu nói: "Người còn thì tiền còn, giải quyết xong mọi việc thì quay lại kiếm tiền cũng không muộn. "

Tuy những lời này là an ủi, nhưng chúng cũng mang theo một chút thành ý.

Kinh doanh đôi lúc cũng tàn nhẫn như vậy.

Gia đình và kiếm tiền không thể nào song toàn. Hiển nhiên Tiền Minh Toàn đã chọn gia đình.

Tiền Minh Toàn gật đầu rồi lại thở dài châm thêm một điếu thuốc.

Sau khi ký thỏa thuận xong, Giang Châu đã chính thức trở thành ông chủ thực sự của nhà máy động cơ Quảng Minh, Tiền Minh Toàn bán là bán nguyên cả cái nhà máy, thế nên chỉ có một mình anh ta rời đi, còn tất cả thì giao lại cho Giang Châu.

Phải biết rằng kiếp trước Giang Châu thường xuyên mua lại các công ty, nhưng có người nào lại không mang theo tất cả thông tin khi rời đi chứ?

Trong lòng Giang Châu lại coi trọng Tiền Minh Toàn thêm mấy phần.

Ngày hôm sau.

Nhà máy động cơ Quảng Minh lại vang lên chuông làm việc, các công nhân lại ra khỏi ký túc xá phía sau nhà máy và nối đuôi nhau đi làm.

Trong văn phòng, Giang Châu đang đọc lại tài liệu để tập trung vào việc sản xuất động cơ cho quạt điện.

Có hai loại động cơ cho quạt, động cơ một pha biến tần hoặc động cơ có cực che.

Ưu điểm của động cơ có cực che là kích thước nhỏ, giá thành rẻ, dễ sản xuất và bảo trì thuận tiện, nhưng nhược điểm cũng rất là rõ ràng.

Nó có khả năng chịu tải kém và hiệu suất thấp, chỉ có thể dùng cho một số loại quạt nhỏ.

Động cơ mà Giang Châu cân nhất hiển nhiên là loại động cơ một pha biến tần.

Trên thực tế, nếu không phải phần lớn nguồn lực của đất nước hiện đang tập trung vào Bằng Thành, và công nghệ động cơ ở đây phát triển thuộc hàng bậc nhất trong lĩnh vực này thì hắn sẽ thích chọn nhà máy sản xuất động cơ gần Bắc Kinh hơn.

"Ông chủ, kế hoạch tiếp theo cho nhà máy của chúng ta là gì?"

Người vừa nói là Lưu Bân, xưởng trưởng nhà máy do Tiền Minh Toàn lựa chọn.

Trong lời nói của anh ta lúc này cũng có chút thận trọng, dù sao Giang Châu bây giờ là tân ông chủ, một khi mình làm cho ông chủ không hài lòng sẽ bị trực tiếp khai trừ, thế nên giờ anh chẳng phải là đang đứng trước họng súng hay sao?

Mọi người đều nói quan mới đến đều sẽ đốt ba đống lửa, anh cũng không muốn trở thành con chim đầu đàn!

"Bây giờ anh đi tìm người triển khai một cuộc họp, tôi có nhiệm vụ muốn phân phó."

Giang Châu nhẹ giọng nói.

Lưu Bân ngay lập tức phản ứng, nhưng vừa đi được hai ba bước thì anh liền bối rối quay đầu lại: "Tất cả người trong nhà máy sao?"

Giang Châu gật đầu.

"Đúng! Cả nhà máy."

- ---

Mọi người sau khi nghe tin thì đến rất nhanh.

Nửa giờ sau, Giang Châu đi ra ký túc xá thì liền nhìn thấy một đám người đang đứng ở quảng trường bên dưới.

Đa số là công nhân nữ, có một số nam công nhân hẳn là để làm mấy công việc nặng, lúc này đã hơn chín giờ sáng, quần áo trên người ướt đẫm mồ hôi.

Trên cổ tất cả mọi người đều có khăn che mặt, trông hơi sẫm màu nhưng khoẻ mạnh.

Trên tay mấy nữ công nhân đều đeo găng tay chống bụi, trên đầu đội mũ trắng, lúc này cả đám người đang dùng ánh nhìn tò mò nhìn về phía Giang Châu.

Mọi người đều nghe nói có một ông chủ mới, đó có lẽ là người thanh niên trước mặt này chăng?

Nhìn qua thì chỉ bằng tuổi họ, thế mà lại là ông chủ sao?

"Khụ khụ!"

Lưu Bân nắm chặt tay, ho khan hai tiếng rồi nói: "Để tôi giới thiệu với các bạn, đây là ông chủ mới của chúng ta! Mọi người nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh nào!"

Lập tức tất cả mọi người đều nhiệt liệt vỗ tay.

Giang Châu gật gật đầu, quai hàm khẽ nhếch lên, ánh mắt chậm rãi quét về phía mọi người.

"Hôm nay tôi xem qua. Nhà máy của chúng ta hiện đang sản xuất bốn loại động cơ. Bắt đầu từ ngày mai, sẽ chỉ sản xuất một loại."

Giang Châu nói rồi lấy bản thiết kế từ trong tay ra rồi đưa cho Lưu Bân.

Lưu Bân hơi sững sờ, sau khi nhìn qua liền tròn mắt ngạc nhiên.

"Ông chủ, ông... sau này chúng ta chỉ sản xuất động cơ cho quạt điện thôi sao? Tuy nhà máy của chúng ta hơi nhỏ một chút, nhưng mọi người đều siêng năng, bốn loại động cơ này hoàn toàn không có vấn đề gì mà!"

Anh bị loại quyết định này doạ cho giật nảy mình.

Vốn nhà máy này mới được thành lập không lâu, đơn đặt hàng 4 loại mô tơ này đều có người đặt nhưng mà số lượng cũng không lớn, nói cách khác thì cũng chỉ vừa đủ để sản xuất cho 30 ngày trong tháng.

Nếu chỉ sản xuất động cơ cho quạt điện...

Ai muốn loại này?

Lưu Bân muốn định thuyết phục nhưng Giang Châu lại lắc đầu cười cười, xua tay nói: "Tôi biết là hoàn toàn không có vấn đề, nhưng mà trong tay tôi lại có một lô đơn đặt hàng, cần đến tận 100.000 động cơ quạt điện.

"Ngoài ra, về hệ thống tiền lương trong nhà máy của chúng ta, thì tôi cũng muốn tiến hành một cuộc cải cách..."

~~~

Lần này, Giang Châu ở Bành Thành trong nửa tháng.

Khi trở lại Bắc Kinh, việc đầu tiên Giang Châu làm là đến thẳng cửa hàng đồ điện.

Cửa hàng điện máy hôm nay có hai gương mặt mới, đều là nam thanh nữ tứ tầm 16 tuổi, nhiệt huyết, sôi nổi, nhìn thấy Giang Châu thì tiến đến giới thiệu.

"Tiên sinh, anh muốn mua đồ điện sao? Trong cửa hàng chúng tôi có tất cả các loại thiết bị điện! Nhìn xem! Toàn là đồ tốt! Tất cả đều đến từ nhà máy điện tử Đại Phát, tất cả đều là nhãn hiệu tốt!"

Giang Châu liếc nhìn. lên kệ hàng rồi nói: "Cho tôi xem máy tính được không?? "

"Tất nhiên là được! "

Cô gái nhỏ lập tức vươn tay lấy một chiếc máy tính bỏ túi từ quầy sau ra rồi đưa cho Giang Châu: "Anh nhìn chút xem! Hàng này đến từ nhà máy điện tử Đại Pháp, hàng tốt giá lại rẻ!

Giang Châu nhận lấy rồi xem xét cẩn thận gói hàng, quả nhiên là tên của nhà máy điện tử Đại Pháp được in trên đó.

Hắn mở gói hàng ra về xem xét kỹ hơn, sau đó phát hiện ra chiếc máy tính này về hình thức hay là in ấn đều không có vấn đề.

Nhưng mà lật đến mặt sau, quả nhiên Giang Châu đã phát hiện ra vấn đề.

Vốn ở phía sau vỏ máy sẽ có dấu "DF" được chạm nổi, giờ lại không nhìn thấy nữa.

Cái dấu này chỉ có người nội bộ được biết, vị trí cực kỳ bí ẩn, người thường sẽ không thể nào phát hiện được.

Giang Châu bất động thanh sắc cho hai cục pin vào thử một lần, sau khi khởi động máy dùng thử một chút thì thấy không có dị thường gì.

Trong lòng hắn đã có suy đoán đại khái.

Tiếp theo, Giang Châu lại thử thêm một vài thiết bị điện khác, cũng may hắn cũng không tìm thấy thứ gì như thế nữa.

Tuy nhiên, hành động này của hắn lại khiến cho hai nhân viên kia không hài lòng, người thanh niên nhìn người khách hàng trước mặt này cứ nhìn tới nhìn lui mà không nói ra mình muốn cái gì thì hơi cao giọng này: "Vị khách nhân này, anh làm gì vậy? Anh đang tìm kiếm gì? Thử tới thử lui cũng khiến hàng hoá hao tổn, làm kiểu này thì mấy vị khách khác làm sao mua được nữa."

Giang Châu còn chưa kịp lên tiếng thì đã nghe thấy cánh cửa sau của cửa hàng đã được mở ra, có một người đi ra, lớn tiếng nói: "Làm sao vậy? Chuyện gì xảy ra vậy? "

Đó không phải Giang Minh thì còn ai nữa?

Từ khi gia đình Giang Minh Diêu Quyên đến đây, về cơ bản thì Giang Minh sẽ phụ trách công việc kinh doanh của cửa hàng thiết bị điện.

Tuy là một người thẳng thắn, nhưng về kinh doanh thi anh rất là chắc chắn, xác thực và có lợi nhuận, bởi vậy mà công việc kinh doanh đúng là thực sự tốt hơn so với khi Diệp Mẫn Kiệt còn ở đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.