Trọng Sinh - Em Đã Yêu Anh

Chương 52: Chương 52




3 ngày sau.
Từ khi bị anh cả phát hiện ra cô và Từ Khiêm đang qua lại với nhau.

Thì Lục Nghi An cũng không còn lo lắng gì nữa.
Cô còn công khai về nhà riêng của anh mà ở nữa.

Anh cả Lục Nghiên Trung biết được muốn tống cổ cô cút về nhưng không tài nào được.
Cũng từ khi phát hiện, Lục Nghiên Trung nhìn Từ Khiêm càng không thuận mắt.
Đêm nay anh đưa cô về căn hộ riêng của anh.

Cả đêm đó 2 người tận hưởng ngọt ngào của một đôi tình nhân với nhau.
Đêm qua 2 người đã làm rất nhiều lần với nhau, để thoả niềm mong nhớ.

Dường như anh có thể chết trên cơ thể của cô vẫn được, cô quá ngọt ngào quá cám dỗ.
Đối với anh, cô là tất cả đương nhiên là đàn ông ai cũng có ham muốn, cũng có dục vọng, nhưng anh cũng biết nên dừng lại đúng lúc.

Cũng như cô không muốn anh sẽ không ép và cũng sẽ không làm cô.
Đó là một sự tôn trọng mật khiết anh dành cho người con gái anh yêu và cảm ơn cô đã dành tất cả những gì của một người con gái cho anh.
Cô gái nhỏ ngủ rất ngon trong vòng tay của anh, anh vuốt ve tay cô.

Anh hôn lên khắp mặt cô.

Nhưng càng hôn anh không thể kiềm chế được.
Anh đè lên người cô, tay anh di chuyển khắp người cô gái đang nằm dưới thân anh ngủ say.
"Ừm...đừng mà anh...em mệt".

Đêm qua anh đã làm rồi mà.

Cô rên khàn cả giọng rồi.

Anh còn muốn nữa sao!!! Sao anh khoẻ thế này còn cô thì đến nói cũng không muốn luôn nè!!!
Anh đã định không làm cô rồi, nhưng mà anh ngẩng đầu nhìn cô.

Đến sáng nay khi anh bị cô đạp cho tỉnh dậy, tay của cô còn vuốt ve bụng anh.

Nên giờ anh không kiềm chế được nữa.

Một tay anh kéo dây áo của cô xuống, xoa bóp ngực cô.
Cô ngửa đầu lên mà tận hưởng niềm khoái cảm mà anh mang lại.

Thật kích thích.
Anh đỡ cô ngồi dậy, nhanh chóng lột sạch váy ngủ của cô ra, từ từ đặt cô nằm lại.
Anh hôn lên môi cô, một nụ hôn sâu lắng nhưng đầy dục vọng chiếm hữu.

Chỉ trông phút chốc mà cô đã khoả thân hoàn toàn, còn anh thì quần áo vẫn đầy đủ.
Anh hôn dần dần xuống người cô, từ ngực bụng đến 2 bên đùi anh đều không buông tha nơi nào.
"Yêu em".

Anh trường lên hôn lên môi cô, bàn tay anh từ từ ma sát nơi tư mật của cô.

Thật mê người mà, anh chỉ muốn được chết trên thân thể của cô mà thôi.
"A...."cô rơi xuống vài giọt nước mắt sinh lý khi được anh đem đến một màn dạo đầu đầy kích thích.

Cô khẽ cong người lên.
2 bàn tay cô nắm chặt lấy ga giường, mới bị anh hôn bị sờ thôi mà cô đã vô cùng điên dại rồi.

Mặc dù đêm qua 2 người đã làm rất nhiều lần nhưng mỗi lần làm ân ái với anh , anh đều mang lại cho một một nỗi niềm sung sướng khác nhau.

Khiến cô đê mê trong cuộc ân ái với anh.
Anh hít thở ngày càng nặng nề hơn, phả hơi thở đầy nam tính vào mặt cô.
Anh hiện tại muốn cô, muốn cùng cô chìm vào hoan lạc chìm vào cuộc yêu cùng cô.

Quên đi tất cả chỉ còn lại đối phương mà thôi.
Một tay anh xoa nắn ngực cô.

Mặt khác ngón tay anh di chuyển vào *** ***** của cô, mới đầu chỉ là chậm rãi đi vào, nhưng sau đó lại là ham muốn điên cuồng là mạnh bạo đầy dục vọng.
Cô không chịu nổi sự kích thích đó nên đã cắn lấy bàn tay mình lại, cô muốn ngăn lại sự rên rỉ của mình nhưng lại bị anh lấy tay ra.
"Anh muốn nghe em kêu lên".

Ngón tay anh càng di chuyển vào sâu hơn.
Đàn ông làm tình với người yêu của mình hay là vợ mình thì luôn muốn nghe đối phương rên rỉ.
Làm sao anh có thể để cô cắn vào tay mình được chứ.

Anh không muốn cô bị thương.
Nơi đó của cô vốn đã rất chặt hẹp, nếu anh cứ để nó như thế mà đi vào thì cô sẽ rất đau rát.

Nên thà là anh chịu đựng sự khó chịu còn hơn để cô phải đau đớn.
Nên anh đã đem lại cho cô một màn dạo đầu phải thật kích thích cô, thì cô mới không cảm thấy đau đớn.
Anh gấp chân cô cong lên, xếp thành tư thế chữ M để đón anh đi vào.

Anh cọ cọ ** *** vài cái ở nơi *** ***** của cô rồi lập tức đi vào.
Không biết anh đi đến đến chổ nào mà ngón tay của Lục Nghi An vô thức bấu chặt vào bả vai của anh, miệng phát ra tiếng rên rỉ đầy mê người, Từ Khiêm hơi dừng lại lắng nghe động tác của cô rồi lại tách chân của cô ra đi hết ** *** của mình vào.
"Đau....chậm thôi anh".

Anh vào nhanh quá nên cô hơi đau và có chút không theo kịp anh.
"Anh ơi...đừng mà....".

Cô hơi ngẩng đầu.

2 chân vô thức kẹp lấy eo anh, gọi anh bằng giọng nức nở mê người.
"Ngoan!! Không chậm được".

Anh muốn cô đến điên rồi.
Lúc sau anh hơi nhoài người về phía đầu giường vươn tay lấy bao cao su.
Anh đeo bao cao su vào ** *** mình.


Rồi lại đưa mình vào trong cô.

Thật là khoái cảm.
"Bé An An".

Anh xoa nắn ngực cô.

"Bé An An ".
Anh gọi cô mấy lần.

Động tác của anh vô cùng nhanh.
Đến khi anh bắn ra một dòng **** **** trên bụng cô thì anh gục xuống người cô.

Cả 2 cùng thở dốc.

Quá đã!!!
Làm tình đúng là sướng chết anh mà.

Với cô anh có thể làm cô mãi mãi.
Anh bắn ra nhưng vẫn chưa rút ra, cô hơi vặn người.
"Rút...rút ra đi anh".
"Một lúc nữa đi em".

Anh vẫn chưa muốn lấy ra.

Cảm giác ở trong cô quá thích, anh chỉ muốn ở nơi đây mãi mà thôi.
Làm xong anh gục xuống ngực cô mà thở dốc.

Anh chết mất thôi.
Với cô cho dù anh có hoan ái với cô bao nhiêu cũng không đủ.

Anh biết cô gái nhỏ này đêm qua đã mệt rồi, nên sáng nay anh chỉ làm cô một lần mà thôi.
"Em...em muốn đi tắm".

Cô nói với anh.
"Ừm".

Anh cũng rút ra.

"Để anh pha nước cho em tắm".
Anh bước xuống giường ném bao cao su đã làm xong vào thùng rác.
Anh vào nhà vệ sinh giúp cô pha nước cho cô tắm, xong rồi anh bế cô đặt cô ngồi vào bồn giúp cô tắm rửa.
Hoàn toàn chỉ đơn thuần giúp cô tắm mà thôi.


Đêm qua đã làm cô rồi, sáng nay lại thêm một lần nên cô gái của anh thật sự rất mệt.

Anh cũng không nỡ mà dày vò cô liên tục được.
Anh thoa xà bông lên khắp người cô, cô hơi ngửa ra tận hưởng niềm vui được anh tắm cho mình.
Khi anh tắm cho cô xong rồi anh giúp cô sấy tóc, mặc quần áo rồi anh mới sửa soạn lại cho bản thân mình.
Làm xong tất cả lúc này đã gần 10 giờ sáng.

Anh sợ cô đói nên đặt đồ ăn cho cô.

Cô ăn no căng cả bụng xong rồi nằm dài ra trên sô pha của anh mà chơi game.
"Em chơi đi nhé! Anh có cuộc họp, khoảng 2 tiếng sau anh đưa em đi ăn".

Anh nói rồi hôn lên môi cô một cái.
"Vâng ạ".

Cô hiểu mà.

Cô biết anh bận nên cũng sẽ không phiền anh mãi đâu.
Thấy cô ngoan ngoãn như thế Từ Khiêm lại đè cô ra mà hôn một lúc lâu nữa.
Cô rầm rì mắng anh là đồ lưu manh, anh nhướng mày nhìn cô, cô gái nhỏ sợ anh lại hoá thành cầm thú nên chạy nhanh vào phòng đóng cửa lại.
Anh lắc đầu cười.

Chạy nhanh thật đó.
Đến khi anh họp xong đã hơn 12h giờ trưa, anh vào phòng thì thấy cô gái nhỏ đã ngủ rất say.

Còn ngáy khò khò nữa.

Anh chỉ cười, ngủ xấu thật đó.

Anh thay cho mình một bộ quân áo mặc ở nhà thật thoải mái rồi ôm cô vào lòng mà ngủ trưa.
Cô ngửi được mùi hương của anh, rồi cọ cọ đầu mình vào cổ anh vào cái cô lăn ra ngủ tiếp.
Bên anh thật vui vẻ và hạnh phúc..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.