Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy! Đám người có mặt ở đó gần như sốc toàn tập, bọn họ trơ mắt nhìn người đàn ông đang phát điên, nghe những lời nói của anh ta mà không thể tin nổi. Hóa ra... Tống Dật Nhiên là người đã gây ra cái chết cho vợ mình. Không những vậy, anh ta còn trơ mắt nhìn Đàm Gia Hi tiến gần đến cái chết mà không hề tỏ ý muốn cứu chữa. Như vậy thì khác gì với giết người không chớp mắt chứ? Thật quá đáng sợ, quá đáng sợ!!! Âu Dương Thiên Thiên mím môi, nhẹ nhàng nói: - Chính vì anh không làm gì, nên mới có một người phải chết oan ức như vậy đấy! Dứt lời, cô xoay người nhìn đám cảnh sát đứng phía sau, ngay lập tức, một người đàn ông hô lên: - Tống Dật Nhiên là kẻ giết người, mau bắt lấy hắn ta! Lúc này, người phụ nữ bên cạnh vì chịu không nổi sự thật mà đã ngã xuống, bà giương đôi mắt vô hồn, mấp máy miệng: - Tống Dật Nhiên, mày không phải là người, mày không phải là người!!! Đồng thời, những người hâm mộ khác cũng không bỏ qua mà hét vọng vào trong: - Tống Dật Nhiên, tên giết người. - Trả lại Tiểu Hi cho chúng tôi, trả lại cô ấy cho chúng tôi! - Đồ cặn bã, bại hoại, mau cút xuống âm phủ đi, Tống Dật Nhiên! Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô đứng nghe những lời nói đó, tâm như cảm thấy thỏa mãn vài phần, quay đầu lại nhìn người đàn ông, cô thở 1 hơi nhẹ nhõm. Tống Dật Nhiên, đây là kết cục anh đáng phải nhận, đừng trách bất cứ ai! Người đàn ông quỳ trên đất, ánh mắt anh ta thay đổi một cách mãnh liệt, lẩm bẩm trong miệng thứ gì đó, Tống Dật Nhiên liền vùng tay ra khỏi đám cảnh sát, chạy về phía Âu Dương Thiên Thiên, hét: - Đàm Gia Hi, cô đã hủy hoại mọi thứ của tôi, tôi phải giết cô! Âu Dương Thiên Thiên giật mình trước hành động của Tống Dật Nhiên, cô hoảng hốt lùi người lại, như muốn tránh đi bàn tay đang hướng về phía mình. Thế nhưng sự phòng bị đó là quá ít ỏi trước sự tấn công của một kẻ điên. Tống Dật Nhiên lao lên rất nhanh, anh ta dùng tay hướng đến cổ của Âu Dương Thiên Thiên, bóp chặt lấy nó. - Hự... Âu Dương Thiên Thiên bị bóp cổ, cô theo bản năng phát thành tiếng, máu dồn lên mặt một cách nhanh chóng, làm đỏ cả một vùng da. Đám cảnh sát phía sau hoảng cực độ, ngay lập tức chạy tới lôi người của Tống Dật Nhiên ra, dùng hết sức tách tay anh ta ra khỏi cơ thể của Âu Dương Thiên Thiên. Ánh mắt Tống Dật Nhiên trợn to, đôi con ngươi anh ta nhìn cô đỏ ngầu đáng sợ, lực ở tay càng lúc càng siết lại, khiến hô hấp của Âu Dương Thiên Thiên trở nên khó khăn hơn, Đám cảnh sát đánh vào cánh tay và người của Tống Dật Nhiên, lúc này, mới thành công khiến anh ta buông lỏng sức, thế nhưng, "Rầm"... Một cú va chạm mạnh vang lên, Tống Dật Nhiên quăng thẳng người Âu Dương Thiên Thiên xuống đất!
Báo lỗi chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.