- Cậu đang nói gì vậy? Tại sao lại liên quan đến cô ta!
Stefan nghe câu hỏi, anh dời tầm mắt khỏi người của Âu Dương Thiên Thiên, trả lời:
- Tôi không nói đùa đâu, chuyện thứ hai mà tôi muốn nói, thật sự có liên quan tới Âu Dương Thiên Thiên. Vậy nên, cô ta có mặt ở đây cũng tốt, nghe luôn một lần, khỏi cần phải nói thêm nữa.
Âu Dương Vô Thần nhìn Stefan, ánh mắt anh đen lại, dường như có chút suy nghĩ hiện lên. Vài giây sau, anh mới lên tiếng:
- Ngồi xuống đi!
Âu Dương Thiên Thiên biết là anh đang nói mình, dù hơi lo sợ, nhưng đắn đo một hồi cô vẫn đi về phía trước, ngồi xuống bên cạnh của Âu Dương Vô Thần.
Stefan chớp mắt bình tĩnh, anh ta lấy trong người ra một tờ giấy nhỏ, trên đó chỉ ghi 5 chữ, để trước mặt của hai người đối diện.
Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên đồng thời nhìn xuống, ánh mắt họ chợt hiện lên ngạc nhiên khi thấy cái tên được ghi trên đó.
- Ngày hôm qua, tổ hacker đã thành công đột nhập được vào trang mạng chính của Thời gia, còn hack thành công máy tính của bang chủ Hứa Sơ Sơ, theo như những gì họ nói, thì ngoài những phần không liên quan ra, có một điều kì lạ.
- Chính là Hứa Sơ Sơ đã tìm kiếm về một cái tên – con gái Đường Nhược Vũ!
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô nhìn tờ giấy, rồi ngước lên nhìn Stefan, vừa vặn thấy anh ta cũng nhìn mình. Đúng vậy, người mà Hứa Sơ Sơ tìm kiếm, chính là cô đây!
Stefan chớp mắt, nói tiếp:
- Đường Nhược Vũ là thiên kim của Đường gia, năm 20 tuổi từng đạt giải Hoa hậu Trung Quốc, 2 năm sau đã được đứng trên sân khấu quốc tế, hơn nữa còn được danh giá trao cho vương miện Tân Hoa Hậu Thế Giới 5 năm liền.
- Đường Nhược Vũ từng được công nhận là Hoa hậu trẻ tuổi nhất thế giới, sức ảnh hưởng của cô ta vào thời điểm đỉnh cao vô cùng lớn, danh tiếng vang xa ra khắp 5 châu lục.
- Nhưng mà, nhiều năm trước cô ta đã chết do tai nạn máy bay, khi đang trên đường đi tham dự một sự kiện ở nước ngoài. Đúng chứ, cô con gái của Đường Nhược Vũ - Âu Dương Thiên Thiên?
Stefan bồi thêm một câu hỏi nữa ở phía cuối, khiến cô gái trước mặt không thể tránh được, chỉ có thể gật đầu đáp:
- Phải. Anh nói đúng, bà ấy.... là mẹ tôi!
Stefan gật đầu, nói:
- Tôi biết.
Âu Dương Vô Thần ngồi bên cạnh, lúc này mới lên tiếng hỏi: