Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 242: Tranh chấp!



Âu Dương Vô Thần nhìn biểu hiện của Thời Cảnh Thường, im lặng chờ đợi. Anh liếc mắt về phía Stefan và Andrew, hơi gật đầu nhẹ.

Sau tầm 10s, Thời Cảnh Thường ngước mặt nhìn Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:

- Được rồi, điều kiện của cậu, tôi chấp nhận. Giao dịch lần này của bang Lão Hổ, bang Thời gia sẽ không làm người trung gian nữa!

Dừng một chút, anh nhìn sang David ngồi bên tay phải, nói:

- I cancel this deal, compensation will be transferred to you later! (Tôi hủy thỏa thuận này, tiền bồi thường sẽ được chuyển cho anh sau!)

Ngay lập tức, người đàn ông tên David đứng bật dậy, hét lớn:

- What the hell? Why can you do that? The deal between us is determined, you must not cancel.

( Cái quái gì vậy? Sao anh có thể làm như thế? Thỏa thuận giữa chúng ta đã được xác định, anh không được hủy bỏ)

Thời Cảnh Thường nhướn mày, không hề sợ hãi, đáp:

- I will do it, you should find another intermediary! The transaction between us is considered to be terminated. (Tôi sẽ làm như vậy, anh nên tìm một trung gian khác thì hơn. Giao dịch giữa chúng ta xem như là chấm dứt.)

David lúc này tức giận hơn bao giờ hết, anh ta quăng ghế, lớn tiếng nói:

- How dare you? You listen to his wife like that, Thoi Canh Thuong? Effeminate guy? ( Sao mày dám chứ? Mày nghe lời vợ như vậy sao, Thời Cảnh Thường? Tên ẻo lả này!)

- This transaction cannot be canceled, if you dare to do so, then do not blame me. ( Giao dịch này không thể bị hủy, nếu mày dám làm như vậy, thì đừng trách tao).

Dứt lời, hắn ta rút ra một cây súng, chĩa thẳng về phía của Thời Cảnh Thường, đồng thời những người đứng đằng sau cũng làm như vậy.

Người của Thời Cảnh Thường cũng không thua kém, ngay lập tức hướng mũi súng về phía đám người của David.

Stefan và Andrew đứng dậy, cùng rút súng chĩa về hắn ta, Andrew lên tiếng:

- Hey, David, Why don"t you retreat a little? Don"t dream about our territory anymore? (Hey, David, tại sao mày không rút lui một chút? Đừng mơ về lãnh thổ của bọn tao nữa)

Người đàn ông liếc mắt về phía Andrew, tức giận quát:

- Shit, I will not ignore this! ( Chết tiệt, tao sẽ không để yên chuyện này đâu).

"Pằng" "Pằng" "Pằng"

Vừa dứt lời, đột nhiên phía ngoài vang lên tiếng súng, thu hút sự chú ý của những người đứng ở đây...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.